Kinh Dị Nhân Tâm - Quyển 1
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 62: Từng Bước Thực Hiện
- Khống chế được ma lực, luyện đến nhập môn công pháp Mị Ma Đồng. Linh hồn bị ma lực xâm chiếm gần như toàn bộ. Cơ thể có chứa ma nguyên nhưng lại không c·h·ế·t. Hình như là có kẻ cố ý đưa ma nguyên vào cơ thể nó. Con nhóc này khuyên ngươi nên nắm trong lòng bàn tay, hoặc là g·i·ế·t đi. Nếu tương lai tâm nó không trong sạch, ắt sẽ là họa cho vạn tộc.
Người còn lại là một thiếu phụ gọi Trương Mỹ Lan, bà ta cũng tu được một thức trong Ma Kinh, có thể điều khiển xác c·hết trở thành tay sai tùy ý sử dụng.
Vừa đến nơi, Bánh Bao đã cười hí hửng, ánh mắt sáng quắc nhìn về hướng Lê Minh, sau đó cúi người lễ phép chào nói.
- Bánh Bao ngoan, chú cho con một bộ Thanh Tâm Kinh, sau này cứ mỗi lần trước khi luyện công, con phải thiền định đọc kinh một lần rồi mới được luyện. Như vậy con sẽ tốt cho con. Hiểu chưa.
Nghĩ đến đây, Lê Minh lắc đầu loại bỏ suy nghĩ này, đăm chiêu trong chốc lát ánh mắt nhất thời sáng lên, nhếch miệng cười nhẹ nhìn về Bánh Bao nói.
- Thế nào chú Minh, Bánh Bao có đạt yêu cầu không?
- Được rồi nhóc, con cứ làm hết sức là được.
Chương 62: Từng Bước Thực Hiện
Nghe cậu hỏi, Thiên Tổ một bộ lười biếng đáp.
- Các vị gia gia, mụ mụ, xin cho con đi qua.
Mọi chuyện trong làng cơ bản đã được Lê Minh phân bố cho mọi người sắp xếp ổn thỏa. Các vị có tuổi đời thâm niên, lại có sức ảnh hưởng trong làng và tìm được duyên tu của mình đều được cậu sắp xếp các vị trí quản lý sự vụ bên trong. Những người trẻ hơn, có sức khỏe sung mãn hơn thì được phân bổ các công việc bên ngoài. Bọn họ cũng bắt đầu hợp thành tổ đội, chuyên đi săn g·i·ế·t những ma, quỷ cấp thấp. Đó chính là nguồn thu để Lê Minh có thể lợi dụng kiếm linh hồn ma cùng quỷ ngọc, từ đó quy đổi ra nước hồi linh hồn cũng thể lực cho mọi người tăng cao thực lực.
- Chẳng lẽ ma khí xâm nhập vào linh hồn của nó kia chính là do ma nguyên này gây ra? Ngươi có cách tách thứ này ra khỏi cơ thể nó sao?
- Cách thì có hai cách. Hoặc là ngươi hút ma lực trong người nó ra. Đồng nghĩa nó sẽ c·h·ế·t. Hai là ngươi g·i·ế·t nó hấp thu đi ma nguyên.
Lời nói ngây thơ của nhóc tì làm đám người bên dưới cười vang một trận. Ở trên khán đài Lê Minh cũng cười lớn gật đầu đáp.
Nghe hắn nói cũng như không, Lê Minh lắc đầu thở dài một hơi thầm nghĩ.
Thoáng chốc nửa giờ, lại có hơn mười người lên đài, trong đó chỉ được hai người tìm ra duyên tu của mình. Người đầu tiên là trung niên tên gọi Lê Trung Chánh, hắn vậy mà hợp với phật hệ, tu thành bước đầu tiên của Phật Thể, thành tựu tương lai có thể luyện thân xác thành mình đồng da sắt, đao kiếm không thể xuyên phá, bách độc bất xâm.
Lúc này, một giọng nói non nớt lẫn trong đám đông vang lên. Cái đầu nhỏ nhắn len lỏi trong biển người, từ từ tiến lên phía trước.
Nhìn xuống bên dưới, dòng người vẫn lần lượt nối đuôi nhau lên đài thử sức. Thoáng chốc hai ngày trôi qua. Toàn bộ ba trăm mười hai người đang có mặt trong làng Nghĩa Bình đều có cơ hội thể hiện mình.
Đứng bên trên, nhìn bóng dáng nhỏ gầy của Bánh Bao, Lê Minh thầm nghĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa dứt lời, Bánh Bao còn chưa hiểu chuyện gì, đã thấy ánh kiếm từ trên trời buông xuống, rơi thẳng vào đỉnh đầu mình. Nhóc tì giật mình vội la lên một tiếng, theo phản xạ đưa tay chắn trên đầu. Người dân bên dưới và mẹ của nó cũng giật mình hoảng hồn, vừa định chạy lên cứu con gái nàng ta lại thấy ánh kiếm chạm vào da thịt con bé đã tan biến mất dạng.
Ngoài ra, chính sách “Ngụ binh ư nông” cũng được Lê Minh triển khai. Lực lượng chiến đấu ngoài việc săn g·i·ế·t ma hồn, quỷ vật cũng cần tìm kiếm thêm nguồn giống các loại thực vật có thể ăn được, từ đó mở rộng ra nguồn thức ăn cơ bản cho tất cả mọi người trong làng.
Bánh Bao vừa cố gắng nói lớn, vừa chen chân bước ra khỏi đám đông. Nhóc tì cũng bị lời nói của Tiến Dật làm kích phát tinh thần hiếu chiến, nên không để mẹ mình dẫn đi. Mất hơn năm phút mới chen chân từ đám đông phía trước mà bước lên khán đài.
Bánh Bao như bản năng lẩm nhẩm đọc cùng lúc mười hai chữ trên.
- Bánh Bao chào chú Minh. Bánh Bao tuy thân không tàn nhưng cũng không thể phế.
Trong đầu Bánh Bao lúc này là một mảnh trống không. Sau vài hơi thở, không biết từ bao giờ trong trí nhớ của nhóc tì lại có thêm một đoạn ký ức mới, gồm mười hai chữ lần lượt là: Thiên, Tâm, D·ụ·c, Ngã, Vong, Định, Thần, Uy, Kiếp, Minh, Luân, Hồn.
Kết quả cũng là khả quan vô cùng, một trăm hai mươi mốt người tìm được duyên tu của bản thân, Linh cùng Thành lão rất tiếc lại không nằm trong số này. Lê Minh cũng đành thở dài một hơi, đây là số phận của bọn họ. Công pháp Thiên Tổ truyền dạy vẫn còn đó, để tránh phát tán những chuyện không cần thiết cậu cho những người còn lại cơ hội thêm một tháng, nếu vẫn không thành công Lê Minh bắt buộc phải thu hồi lại ký ức về những môn công pháp này.
Nghe lời cậu, Bánh Bao giật mình bừng tỉnh. Thân thể hơi khập khiễng từ từ đi xuống khán đài.
Lực lượng đen ngòm từ ba hồn, bảy vía cùng thân xác của nhóc tì giống như bị mỗi căn phòng kia tách ra một chút. Đến khi bản thân nó cảm thấy mọi d·ụ·c vọng bản thân đều biến mất thì cơ thể mới trở lại bình thường.
- May mắn lần trước dạo quanh Địa Phủ ta chú ý đến một ít ký tự này ở trước cửa phòng giam. Lão Diêm Vương đúng là cao tay, sử dụng chiêu này để rút đi tà khí xấu xa trong linh hồn những âm hồn kia.
Đồng tử bình thường vậy mà lúc này trở thành một đôi hắc đồng, ma khí bên trong theo đó tỏa ra vô cùng mạnh mẽ. Nó ngẩn mặt nhìn xuống một người bên dưới khán đài, người kia không có chút phòng bị, thân thể bất giác trở nên cứng đờ, hai tay hắn chậm rãi đưa lên tự bóp cổ mình lại.
Thấy cảnh này, tròng mắt của Lê Minh nãy giờ vẫn tỏa ra quầng sáng nhẹ từ Văn Thù chú bây giờ mới hoàn toàn biến mất. Mỉm cười nói.
*** Cầu được các độc giả giúp tác giới thiệu trên các gr để nhiều người biết tới truyện hơn. Xin cảm ơn ***
- Mẹ con nó có ân với ta, ân không trả còn muốn g·i·ế·t người, tương lai ta ắc cũng chẳng tốt đẹp mấy.
Trận tuyển chọn không vì khán đài b·ị đ·ánh sập mà dừng lại. Hơn ba trăm người chỉ mất khoảng nửa giờ đã hoàn thành dựng xong một đài mới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe cậu nói, Bánh Bao cũng gật, tay nắm thành nắm đấm tỏ vẻ mình sẽ cố gắng hết sức. Ngay sau đó nhóc tì liền bắt đầu nhắm mắt lại, sau vài hơi thở nó bất ngờ mở mắt ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe hắn nói, Lê Minh cũng giật mình hỏi lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe Thiên Tổ giải thích, Lê Minh cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Trầm ngâm một lúc mới hỏi tiếp.
- Ma nguyên là thứ gì?
Lê Minh cũng có chút ngoài ý muốn, vừa định ra tay ngăn cản thì đã thấy người kia thoát khỏi trạng thái bị khống chế, thân thể hắn đổ mồ hôi ướt đẫm ngồi bệt xuống đất. Ở trên khán đài, Bánh Bao cũng lần nữa nhắm mắt lại, sau đó lại mở mắt ra, đồng tử nó đã trở lại bình thường. Nhóc tì hí hửng nhìn sang Lê Minh cười vui vẻ nói.
Lê Minh cũng không vội trả lời nhóc tì, tinh thần xâm nhập vào kiếm trừ ma gọi ra Thiên Tổ hỏi.
- Đến ma nguyên ngươi cũng không biết, đúng là não tàn! Ma nguyên nói dễ hiểu là nguồn năng lượng khởi nguồn để tạo thành ma tinh. Một mỏ khoáng muốn hình thành thì luôn phải có một nguồn lực lượng khởi phát. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Được rồi, Bánh Bao thông minh học rất nhanh. Con về với mẹ đi, nhớ lời chú dặn dò đấy.
Trong đầu nhóc tì bất ngờ ma lực lại hình thành một ngục giam, chia thành mười hai phòng. Trước mỗi căn phòng đều hiện lên một chữ trong mười hai âm Bánh Bao vừa đọc kia.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.