Kinh Dị Nhân Tâm - Quyển 1
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 69: Nắm Lấy Cục Diện 2
- Có rất nhiều nguyên nhân khiến ngươi sẽ bắt lấy ta để hút dương khí. Thứ nhất, Ta không phải người trong nội bộ của các ngươi. Thứ hai, ta có thể đánh bại Kim Thù, chứng tỏ thực lực của ta đủ mạnh để ngươi có thể bỏ công một chuyến đi đến đây. Thứ ba, ngươi rất thích của lạ.
- Một đám vô dụng, tài nguyên dùng cho các ngươi để nuôi ra một đám ăn hại không thể thắng nổi một đám quỷ vô tri hay sao?
Chỉ một chiêu duy nhất, Mị Nguyệt liền chấn cho toàn bộ đám tà vật mất đi lực lượng, tiếng ngã khụy theo đó hàng loạt vang lên dưới sự ngỡ ngàng của hơn hai mươi tên hộ vệ còn sống.
Chương 69: Nắm Lấy Cục Diện 2
Nhờ thế đạt được cơ duyên tu thành tà pháp, một đêm cắn nuốt hết máu thịt linh hồn của hơn hai mươi binh lính truy đuổi y, từ đây bước ra một bước mới, ngoài mẹ ra y hận tất cả mọi người tồn tại trên đời, chỉ cần có cơ hội, ngay cả Trương đại nhân y cũng muốn hút lấy dương khí của hắn ta.
Không để ý đến ả ta đang nghĩ gì, Lê Minh vẫn giữ khoảng cách như cũ, chậm rãi nói tiếp.
- Được rồi, quần áo chỉnh tề theo ta ra ngoài thu dọn đại cục.
Tà khí vừa bộc phát đã bị trận pháp đồng hóa, cơ thể ả như bong bóng xì hơi, lập tức phun ra một ngụm máu tươi lâm vào hôn mê.
Nhìn thấy bộ dạng của ả, Lê Minh cũng chẳng có chút nào hứng thú nói.
Nói đến đây, Mị Nguyệt như ý thức được điều gì đó, trong miệng thất thần lẩm nhẩm.
- Nói cho ngươi biết cũng không sao. Có phải ngươi tu luyện công pháp song tu Âm Dương Hỗn Nguyên quyết không?
Ngược lại, toàn bộ ký ức của ả ta cũng theo một chiêu này bị Lê Minh chiếm đoạt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lại kết hợp với trận pháp vẫn còn đang hiện hữu khiến y chỉ mất đến nửa giờ đã hoàn toàn tiêu hóa được lượng thông tin khổng lồ hấp thụ từ ký ức Mị Nguyệt.
Thở dài ra một hơi, từ trong kí ức của ả Lê Minh cũng có một chút đồng cảm.
Phải đến khi gã đã mệt đến không thể dậy nổi, Mị Nguyệt cũng dùng chính con dao mà tên biến thái này vừa chém c·h·ế·t mẹ mình đâm vào cổ họng hắn ta, cũng từ đây nhân sinh của nàng thay đổi.
Vừa bước ra, Mị Nguyệt lạnh lùng quét mắt một lượt xung quanh, ánh mắt có chút tức giận nhìn xuống đám hộ vệ đang quỳ rạp dưới đất lạnh giọng nói.
***LỜI TÁC: CẦU ĐÁNH GIÁ, CẦU ĐỀ CỬ, CẦU BÌNH LUẬN***
Bất chấp việc người vợ lao vào can ngăn, lão ta một dao chém c·h·ế·t vợ mình, sau đó thú tính bộc phát liền cưỡng h·i·ế·p chính đứa con gái ruột của hắn.
- Công pháp của ngươi bắt buộc mỗi tháng phải hấp thụ dương khí từ năm người khác nhau để bổ sung lực lượng bị nó chuyển hóa thành ma lực. Hiện tại chỉ là ở giữa tháng, ta dám chắc ngươi chưa thể nào đạt đủ số lượng, dù sao không phải ai cũng có thể lọt vào tầm mắt của ngươi.
- Ta trúng phải độc gì? Cơ thể ta hầu như bách độc bất xâm, tại sao ngươi lại có thể làm được?
Trong chớp mắt, ngàn vạn thanh kiếm giống như lưu tinh từ trên đầu của Mị Nguyệt đánh thẳng xuống, ả cũng không còn cách nào khác, vội liều c·h·ế·t dụng lực muốn chống đỡ một chiêu này của Lê Minh.
- Ngươi…
Bị mang danh g·i·ế·t cả nhà khiến quan phủ không ngừng truy bắt, cũng vì lẩn trốn binh lính mà Mị Nguyệt gặp phải một tên tà nhân, lại lần nữa tao ngộ cảnh bị người khác liên tục chà đạp.
Theo ký ức bị mất đi, trong đầu nàng ta bây giờ hoàn toàn trở thành một thân phận khác.
Một đoạn ý thức của cậu theo Khống Tâm chú xâm nhập vào hồn phách của Mị Nguyệt.
Lần này đến làng là để kiểm tra tình hình khai khoáng của đám dân đen này, không ngờ lại bị tà vật tập kích, tà công cũng đến bình cảnh mà xảy ra vấn đề, may mắn được ân nhân lần nữa cứu giúp mới giữ được một mạng.
Lê Minh cũng không vì vậy mà thả lỏng, sắc mặt y trở nên nghiêm trọng, lập tức xếp bằng ngồi xuống, vận dụng biến thứ hai của Văn Thù chú - tẩy rửa linh hồn, siêu độ vong linh.
- Ý ngươi đang thắc mắc tại sao cơ thể ngươi lại bị giảm mạnh lực lượng ư?
Đi trước là Mị Nguyệt với bộ dáng như tiên tử giáng trần, không còn khí chất d·â·m tà lúc trước, thay vào đó là một bộ điềm tĩnh như mặt nước, khí chất thanh cao diễm lệ vô cùng.
Sau khi thở ra vài hơi, Mị Nguyệt lại thắc mắc hỏi tiếp.
Ở hướng đối diện, Mị Nguyệt tốn thêm một chút thời gian cũng từ từ tỉnh lại, y ngơ ngác nhìn xung quanh một lúc, đến khi nhìn thấy thân ảnh Lê Minh đã được bao phủ một lớp vải thô ngồi bất động trước mặt mình nàng ta mới giật này người, lập tức quỳ rạp xuống đất gấp gáp nói.
- Mị Nguyệt tham kiến chủ nhân, đa tạ chủ nhân lần nữa cứu giúp, Mị Nguyệt nguyện dùng sinh mạng để báo đáp ân tái tạo này.
- Hả? tại sao ngươi biết những chuyện này?
Nghe thấy lời này, lại nhìn hành động của Lê Minh, Mị Nguyệt sắc mặt giận đến tím tái, nhưng bởi Âm Dương Sinh Tử trận vẫn còn đó, nên ả chỉ có thể tức giận nắm chặt nắm đấm, phát ra âm thanh chống chế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây cũng chính là nút thắt khiến y trở thành tà nhân, khi Mị Nguyệt lại lần nữa dùng chiêu cũ, đợi tên kia mệt đến ngủ say, nàng dùng trâm cài tóc đâm thẳng vào mắt tên khốn kiếp vừa cưỡng h·i·ế·p mình, một trâm xuyên qua sọ não kết thúc đi sinh mạng của tên này.
Cha y là một tên biến thái, từ nhỏ đã đánh đập mẹ con nàng, mãi đến năm Mị Nguyệt tròn mười sáu tuổi, lúc gã cha của nàng say rượu, nhìn thấy thân hình con gái phát d·ụ·c nảy nở mà sinh lòng tà d·â·m. (đọc tại Qidian-VP.com)
Linh hồn cậu bị lượng thông tin đột ngột kia chấn đến hộc máu, từng mảnh vỡ ký ức của Mị Nguyệt như nước sông rộng đổi vào cái hồ nhỏ, may mắn có lực lượng của Văn Thù chú như một chiếc lưới lớn, gom lại toàn bộ những thứ dơ bẩn sau đó lần lượt luyện hóa bài trừ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa nói, hai tay nàng vung lên, ma khí thâu thiên trong thoáng chốc phủ kín làng Nghĩa Bình, một chưởng ấn từ trên trời lập tức như bàn tay của ma thần đè ép xuống, đánh tan toàn bộ quỷ khí của đám quỷ vật kia.
Nàng chính là Mị Nguyệt, được Lê Minh cứu vớt từ trong tay tà vật, sau đó lại được y sắp xếp để trở thành một trong mười hai vị hộ pháp dưới trướng của vị Trương đại nhân kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Kim Thù, chắc chắn là Kim Thù, con c·h·ó c·h·ế·t này.
Nói đến đây, Lê Minh đưa mắt quét qua một lượt cơ thể của Mị Nguyệt, không đợi ả nói gì, cậu đã phất tay bắt đầu niệm chú.
Mị Nguyệt thân phận vốn là con gái của một tên đồ tể trong trấn Bình An khi nơi này còn chưa rơi vào tay của đám Tà Nhân.
Thực chất đây chỉ là hư chiêu Lê Minh muốn Mị Nguyệt xuất ra, mục đích duy nhất là để đánh lừa những tên nhãi nhép đang co ro vào một góc này.
Ánh kiếm cũng cùng lúc này rơi xuống, không chút tiếng động xâm nhập vào hồn phách Mị Nguyệt.
Nói đến đây, Lê Minh bất giác đưa hai ngón tay của mình lên ngửi một cái, khuôn mặt buông thả bất ngờ nhăn lại thì thầm nói.
Phía sau nàng ta, Lê Minh vẫn một bộ hèn mọn giống một tên thái giám cầm nhẹ chiếc váy mỏng theo sát Mị Nguyệt như hình với bóng.
Thân hình gần trăm ký của gã liên tục giày xéo chính đứa con gái nhỏ yếu đến c·h·ế·t đi sống lại ngay bên cạnh cái xác còn chưa kịp khô máu của vợ mình.
Đám hộ vệ lúc này đã bị tà vật dồn hết vào một góc, thấy thủ lĩnh của mình từ bên trong điện đường một bộ thong dong, nhưng khí tức lại vô cùng mạnh mẽ bước ra, bọn họ vừa mừng vừa sợ, tuy vẫn có người tâm giữ vẻ ngạc nhiên khi thấy Lê Minh vẫn còn sống đi theo phía sau nàng ta, nhưng cũng không ai còn tâm trạng để lên tiếng nghi ngờ bàn tán nữa.
Vài phút sau, cánh cửa điện đường mở ra.
- Mùi vị không được thơm tho như ta nghĩ, đám người ở Trái Đất chắc chắn đang lừa bổn thiếu gia ta.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.