Kinh Biến
Unknown
Chương 1: Chói
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1: Chói
"Chuyện đó có vấn đề gì không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Mọi người có thể cho con biết là có chuyện gì đã xảy ra với nơi này được không?"
Hình như cũng đúng
Bỏ mặc đám người, cậu trai trẻ tiến về phía ngôi nhà của mình
Nhưng khi hắn dụi xong thì cảnh tượng vẫn còn như cũ, hắn không ngời đi nhậu say ngủ bên nhà bạn một hôm mà nhà mình lại chẳng còn,
"Mọi chuyện đến đây thôi, còn muốn thêm thông tin gì thì mọi người chờ cơ quan chức năng đến làm việc rồi hỏi sau, còn bây giờ thì nhà ai có mời cơm cháu bữa sáng không nhỉ, tình hình nhà cháu hiện tại thì..."
"Có khi nào nó chế tên lửa bay không thành công rồi nổ không?"
Trao đổi thêm một chút thì Tác cũng lên xe cảnh sát để làm lại một chút giấy tờ
Có một người hay dậy sớm đi tập thể d·ụ·c cho hay (đọc tại Qidian-VP.com)
Sững sờ trước cảnh tượng trước mắt, không khỏi khiến choi bản thân như muốn hoá điên
"Kính chào các quý bà con cô bác, chuyện xảy ra ở đây là do lỗi trục trặc kĩ thuật trong lúc tập luyện nên đã xảy ra cớ sự như thế này, mong quý bà con cô bác thông cảm cho, còn về phần thiệt hại thì bên phía quân đội sẽ bù đắp đầy đủ."
Ai mà chả nghĩ tên lửa là rất khó làm,bởi thấy chiếu lên ti vi nào là công nghệ này công nghệ kia rất là lằng nhằng và phức tạp, cũng đâu ai nghĩ cái thằng Tác dở dở ương ương kia lại đi chế tạo cơ chứ
Vị trí cách thôn này không xa là một khu tập huấn quân sự, chuyện có đ·ạ·n lạc nguy hiểm xay ra cũng rất chi là hiếm gặp.
"Chắc là tên lửa đó, hôm bữa thằng út nhà tôi ghé nhà nó chơi thì thấy nó về kể là thằng Tác nó chế tên lửa gì ấy, lúc đó tôi nghĩ nó đùa nên chả để ý"
"Có mỗi bữa cơm thôi, cũng không có gì, sang nhà bác đây"
Mọi người nói hắn chế tên lửa thì hắn nói không dẽ như vậy đâu
"chỉ có sự đau đớn mới cho biết đây là sự thật"
À mấy giấy tờ thuỳ thân của em chắc cũng tan tành theo ngôi nhà rồi" Tác gãi đầu ngượng ngùng nói (đọc tại Qidian-VP.com)
Người đàn ông nhanh chóng mặc một chiếc áo khoác rồi nhanh chóng đi ra bên ngoài kiểm tra xem đã có chuyện gì xảy ra.
Không khí bi thương đang bao trùm lấy toàn bộ nơi này thì một giọng nói từ sau vang lên
Khi mọi người đến nơi xảy ra vụ nổ thì nơi này chính là nơi thằng Tác sinh sống, mọi thứ gần như bị đánh nổ thành một bãi chiến trường, ngôi nhà nhỏ cũng biến mất,nơi đây chỉ còn một vài những mảnh vỡ rơi lung tung tứ tán
Đang lúc mọi người bàn tán giúp đỡ ra sao thì một chiếc xe quân đội đi đến, kế tiếp đó lại là một chiếc xe cảnh sát,...
Một v·ụ n·ổ đinh tai không khỏi khiến cho những sinh vật gần nơi đó ráo rác bay toán loạn. Người đang trong giấc ngủ cũng chợt choàng tỉnh
Hắn đưa hai tay lên dụi dụi hai con mắt của mình,mong rằng bản thân đang mơ vẫn chưa tỉnh
Hắn không tin đây là sự thật, liền cắn mạnh một phát
Nhờ vào sự nhiệt tình giúp đợ mọi người trước kia nên khi có khó khăn ai cũng dang tay ra giúp đỡ một hai
"Lúc đó tôi thấy một ánh sáng chói trên nền trời rồi một tiếng nổ inh tai, có lẽ là thiên thạch roi cũng không chừng"
Càng đi càng thấy đông người tò mò tiến gần lại noi xảy ra vụ nổ xem xét, dường như ai cũng muốn làm sáng tỏ chuyện vụ nổ lúc nãy, có người đi bộ,có người thì đi xe, một cảnh tượng rất hiếm xảy ra
Sương sớm mờ ảo, hình ảnh những ngôi nhà thấp thoáng trong làn sương sớm yên bình đến lạ kì
Sau một hồi nghe mọi người tường thuật mọi việc đã xảy ra thì hắn cũng ngờ ngợ ra được chuyện gì xảy ra
"Cũng có thể là như vậy, thật hiếm khi mới gặp phải thiên thạch rơi như thế này nên tôi phải chụp vài bức ảnh lưu làm kỉ niệm mới được"
Một âm thanh đau đớn từ bên cạnh truyền sang
Uỳnh...
"Mọi người đang làm gì ở nhà tôi vậy?"
Đó là hắn là không còn nhà nữa, còn nguyên nhân của chuyện này là gì thì hắn cũng chịu
Nói nửa chừng thì hắn đang nhìn mọi người thì quay sang nhìn ngôi nhà, không phải nói là bãi phế tích mới đúng.
Nghe người phụ nữ trung niên đi đằng sau nói thì lúc này mọi người mới để ý hướng phát ra vụ nổ
Nhìn thấy ánh mắt tất cả mọi người đang nhìn về phía mình, cậu trai trẻ lúng túng gãi đầu (đọc tại Qidian-VP.com)
"Sao mày không tự cắn mày đi mà lại cắn tao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ôi thế thật thì lại nguy hiểm quá"
Sau một hồi trò chuyện thì mọi người cũng đi về nhà,còn riêng Tác thì không còn nhà để về nữa, cũng phải gặp và làm việc với cơ quan chức năng
Nghe đến đây mọi người cũng chọt phì cười vì độ tấu hài của tên Tác này rồi
Sau khi nghe vị quân đội giải thích thì mọi người cũng hài lòng với tác phong của quân đội, nhanh gọn thẳng thắn.
"Tội nghiệp thằng bé, không đâu tai hoạ ập đến, nay chẳng còn gì,còn sống là may mắn rồi, có gì mày sang nhà cô đây"
Vụ nổ cách nơi mọi người sinh sống không xa, nhưng cũng không chắc là nơi không có người sinh sống, trong lúc đi coi chuyện thì mọi người cũng không ngừng xôn xao bàn tán nguyên nhân xảy ra chuyện gì
"Em, nghe anh"
Chương 1: Chói
Thằng Tác trong miệng mọi người lúc nào cũng thấy là dở hơi, thế nhưng hắn cũng không phải là kẻ xấu xa gì, khi mọi người cần giúp dỡ gì thì hắn cũng rất nhiệt tình mà hỗ trợ.
"chỉ là khu huấn luyện thôi cũng khống cái gì cả, em cứ vào ở tạm đi, bên trên cho phép rồi"
Một người đàn ông sốt sắng nói trong cảm giác kích động
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mọi người cũng có cảm thấy tiếc thương mà xót xa
" Chào em, anh tên Quân, hiện đang công tác tại khu quân sự ngay bên cạnh thôn mình, có yêu cầu gì thì em cứ nói với anh, anh sẽ cố gắng hỗ trợ em"
Mọi người hoang mang chưa biết chuyện gì thì một người mang hàm đại uý bước từ tên xe quân đội xuống đi đến nhóm người đang bàn tán
Giọng của người đàn ông mang hàm đại uý to rõ nói cho mọi người nghe
"Con sợ đâu chú à"
Nhưng nhìn thấy hắn lành lặn không có chuyện gì xảy ra thì mọi người cũng yên tâm lại
"Coá khi nào ông nhìn lộn không, cái hương đó là nhà thằng tác, mà nó trong cái thon này thì ai cũng biết rồi đấy, lúc nào cũng thấy kì kì quái quái, có khi nào nó chế cháo cái gì rồi nổ banh xác rồi không?"
"Chào anh, em tên Tác, tình hình hiên j tại của em anh cũng thấy rồi đấy, cũng may hôm qua em qua nhà bạn nhậu chứ cũng không thì...
Toàn bộ ánh mắt đổ dồn về người mới phát ra tiếng nói
"Mày khùng luôn hay sao mà lại đi cắn tao, có biết đau không"
"Biết bản thân mình đẹp nên mọi người không cần phải nhìn yêu thương như vậy đâu?"
"Được rồi anh hiểu rồi, trong khi đợi xây lại căn nhà mới thì em hãy đến khu huấn luyện ở đi,tiện thể tập luyện một chút cũng được"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.