***Phần này là phần cuối trong seris giới thiệu đầu truyện, đã phiền mọi người đọc truyện rồi. (၁ั?ငั)...!!!
Nghe xong Bắc Thiên Tuyết nói, hắn cũng cảm nhận được Bắc tộc có thể truyền thừa không đứt đoạn tới bây giờ, cũng không hề đơn giản, đây không khác gì một hệ thống quản lý của một công ty cự đầu cả, chỉ khác đổi thành gia tộc mà thôi.
Địa vị của hắn cao quý như vậy? Nếu không lợi dụng điều đó, chẳng phải rất lãng phí hay sao!
Lúc đầu, hắn cũng nghĩ khi làm Thần Tử sẽ phải đối mặt với rất nhiều áp lực. Nhưng đệ tử cũng như các chi của tộc địa rất hiền hòa với nhau, cũng không quá lục đục quá nhiều. Như những bộ tiểu thuyết mà hắn đã đọc, địa vị càng cao càng sẽ gặp nhiều mâu thuẫn, cũng rất thiếu thiếu đoàn kết.
Hắn cảm giác như mình được thiết kế làm trùm phản diện vậy. (၁ั?ငั)...!!!
Phải biết càng đứng trên cao, càng dễ bị người đố kị. Nếu hắn sinh ra ở thế lực khác, thiên phú cao nhưng còn nhỏ vậy cũng rất khó làm người ta phục, chỉ sợ xúc động rất nhiều lợi ích của kẻ khác, dẫn đến có thể nhiều kẻ thù trong bóng tối. Chỉ cần bản thân hắn mắc sai lầm, là có rất nhiều người cười trên nỗi đau của hắn, có khi còn chà sát lên thêm. Đặc biệt điển hình như phế vật lưu thiên kiêu vậy, đi đâu cũng có thể kết thù, Bắc Tiểu Lục nghĩ vậy càng cảm thấy Bắc tộc, giống như là thế ngoại đào nguyên dành cho hắn vậy.
Mặc dù chưa nói tất cả đều phục, nhưng có lẽ gần như không ai ghen ghét với tộc nhân của mình cả, trong lòng luôn có một niềm tin vào bản thân.
Bắc Tiểu Lục rất thích sống trong một nơi như này, càng làm suy nghĩ của mình kiên định, không thể để ai tổn thương tộc nhân của mình. Hắn cũng hiểu rõ một phần về tính cách của đệ tử tộc địa, đại khái: kiên cường không chịu thua kém ai, không hề chấp nhất với thắng thua, có niềm tin với bản thân luôn cố gắng tiến lên, kiêu ngạo nhưng không ngu ngốc, không bắt nạt kẻ yếu, lại không hề có bè phái, có thể đấu võ mồm thì không hề động thủ tay chân, tính cách quái gở cũng rất nhiều nhưng tất cả có cùng điểm chung là đều hướng về tộc địa .
Bắc Thiên Tuyết đánh gãy dòng suy nghĩ của hắn .
“ Đúng rồi Tiểu Lục, đệ đang tu luyện công pháp gì?”.
Hai tay đan vào nhau, ánh mắt khẽ liếc qua nàng trả lời :
“ Đệ đang tu luyện ba bộ công pháp Hóa Lôi Quyết, Thất Lôi bộ pháp và Cửu Lôi Luyện Thể Quyết tàn quyển “.
Bắc Thiên Tuyết khá là bất ngờ :
“ Ngươi cũng dám tu luyện quyển công pháp Luyện Thể tàn phẩm đó sao?”.
Im lặng một chút, nàng chíu mày nói ra :
“ Mặc dù công pháp đó được coi là công pháp tiên cấp nhưng cũng chỉ là tàn phẩm chưa hề có nửa cuốn đằng sau. Ngươi chắc cũng phải biết điều đó, tộc địa cũng càng phải biết điều đó chứ?”.
Nàng chăm chút nhìn hắn, hắn cũng bình tĩnh nhìn nàng. Có thể không chịu nổi, hắn đành phải một lý do tự cho thuyết phục:
“ Không sao đệ có niềm tin tìm được nửa cuốn còn lại, hơn nữa đây chỉ là Luyện Thể không ảnh hưởng nhiều” dừng lại chút rồi mỉm cười tự tin.
“Hơn nữa với thiên phú của đệ tỷ còn không tin sao? Hơn nữa… đệ không sợ thất bại, mục tiêu đặt ra cho bản thân càng thấp càng chứng tỏ đang sợ hãi. Ngay cả khi đệ nỗ lực hết mình dù có sự thất bại cũng không hối hận”.
Nghe tới đây nàng cưng chiều xoa đầu Bắc Tiểu Lục nàng vẫn luôn tin tưởng hắn, không chỉ về khả năng thiên phú mà nàng có trực giác tiểu tử này sẽ không bao giờ làm mọi người thất vọng về mình. Có lẽ các vị trưởng bối cũng thấy như vậy nên cũng không có ngăn cản.
Đúng là như nàng nghĩ, từ khi Bắc Tiểu Lục được mẫu thân giới thiệu qua những công pháp thích hợp tu luyện. Nghe tới cuốn công pháp Luyện thể này đã lập tức tuyển, dù là mọi người có chút bất ngờ nhưng cũng không hề lên tiếng ngăn cản.
Lúc đó phụ thân Bắc Thần cũng chỉ bảo một câu:
“Mọi người không thể giúp con đi con đường của mình nhưng vẫn sẽ luôn dõi theo con, một khi con đã lựa chọn con chỉ có thể bước tiếp, không thể quay đầu".
Đây chính là thái độ của mọi người, thiên tài chung quy vẫn có thể ngã xuống. Nhưng cường giả đứng ở kim tự tháp lại khác, họ đã phải tự mình vượt qua rất nhiều thử thách để bước tới vương vị. Do đó bọn họ quyết định tin tưởng đứa bé này sẽ dẫn dắt Bắc tộc bước vào một thời đại mới, mà trước đó chưa từng xuất hiện. .
Bắc Thiên Tuyết cười nói :
“ Được rồi, ta dẫn đệ tới nơi cuối cùng đây có thể coi là chí bảo của tộc ta, “Khuynh Tinh Thất Bảo Tháp “ và “Hóa Linh Lạc Bảo Tháp’ được đặt ở quảng trường, cũng chính là chỗ chúng ta đang đứng. Bởi vì có tòa tháp này mà quảng trường ngày nào cũng đông đúc đệ tử, không vào tháp vượt ải thì cũng thảo luận về những kinh nghiệm trải qua."
Vừa nói nàng vừa chỉ về phía xa xa, một đoàn sương mù mơ hồ nói :
“ Đó Khuynh Tinh Thất Bảo Tháp” và “ Hóa Linh Lạc Bảo Tháp”.
"Đi qua nhìn một chút." Bắc Tiểu Lục nghe vậy cũng muốn đi qua thưởng thức một phen.
…
Bắc Tiểu Lục theo Bắc Thiên Tuyết đi tới phía trước nơi này, thần thức căn bản không quét vào được bên trong chỉ mơ hồ thấy đường viền của hai bảo tháp.
Ở trung tâm quảng trường, bên phải lơ lửng năm chữ vô cùng lớn “Khuynh Tinh Thất Bảo Tháp” bên trái hiện “Hóa Linh Lạc Bảo Tháp”.
Ngoài ra, tại đây còn có hai cái trận pháp hiện thị hình ảnh vô cùng lớn, trên đó hiển thị rất nhiều cái tên. Nhưng chủ yếu hiện rõ tên 100 người đầu tiên rất lớn được tô đậm màu vàng còn lại phía dưới vô số cái tên nhỏ rậm rạp không biết bao nhiêu.
Thỉnh thoảng có người đi vào Khuy Tinh Thất Bảo Tháp cùng Hóa Linh Lạc Bảo Tháp trong sương mù, cũng không có ít người bị từ trong sương mù vứt ra, ngã ở trên quảng trường.
Thấy Bắc Tiểu Lục nhìn tòa tháp suy tư không nói, Bắc Thiên Tuyết ở một bên giải thích :
" Tòa tháp này là địa phương cảm ngộ đạo pháp cùng thử luyện tu vi, là chí bảo của tộc địa ta nửa bước tiên bảo truyền thừa từ thái cổ. Hơn nữa không có hạn chế, bất luận kẻ nào đều có thể tùy thời ra vào. Ngươi xem thấy hai tòa trận pháp này hiển thị sao? Mỗi một cái trận pháp hiển thị mỗi cái tên đều đại biểu cho trong đó bài danh. Phía trước một trăm tên được hiển thị bằng màu vàng, là những người mạnh nhất ở cảnh giới này."
Ánh mắt Bắc Tiểu Lục nhìn sang trận pháp hiển thị thứ nhất, đây là Khuy Tinh Thất Bảo Tháp trận pháp hiển thị, một cái tên gọi Bắc Vũ, tầng thứ 5, lại theo sau chính là Bắc Tiêu.
Bắc Thiên Tuyết tiếp tục nhỏ giọng nói:
"Ngươi nhìn thấy cái kia Bắc Vũ sao? Hắn là top 3 đứng đầu trong Khuy Tinh Thất Bảo Tháp hiện nay. Hắn chẳng những là thiên tài trong thiên tài, hơn nữa tự tin vô cùng cường đại, là một mầm giống tốt của trong thế hệ này. Ta nghe nói, hắn đã có thể thăng cấp đến Hư Thần kỳ, nhưng vẫn một mực áp chế cảnh giới, muốn tiến thêm một bước sau đó mới trùng kích Hư Thần Kỳ. Hắn tu luyện công pháp hết sức bá đạo, cũng chính hắn tìm được trong một tòa di tích."
Bắc Thiên Tuyết cười hì hì nói:
”Vẫn là Lục tử nhà ta thiên phú lơi hại nhất, trong tộc dường như tất cả đệ tử đều có thiện cảm với đệ thì phải".
“Nhưng mà đệ muốn để họ triệt để phục, thì phải tự mình giải quyết, hiện tại đệ vẫn chưa có thể xung kích bảo tháp được đâu, Trúc Cơ mới miễn cưỡng có thể vào cảm ngộ thiên địa. Còn về tháp tu vi thì cũng cần nốt Trúc Cơ, đây là thiên địa pháp tắc, không có ngoại lệ” Nàng chính là hiểu rõ ý nghĩ của Bắc Tiểu Lục.
Bắc Tiểu Lục vừa muốn nói chuyện, chợt nghe thấy bên cạnh có người cả kinh kêu lên, "Có nhân vật mới vọt vào top 100..."
Bắc Tiểu Lục cùng Bắc Thiên Tuyết ánh mắt lập tức đã bị hấp dẫn tới, trước đây Khuy Tinh Thất Bảo Tháp những cái tên màu vàng ta đều xem qua. Hiện tại nhìn lại, quả nhiên có nhân vật mới xông lên, cái tên thứ một trăm đổi thành Bắc Sầm Phi.
Ở phía dưới tên của Bắc Sầm Phi viết Nguyên Anh viên mãn đệ tử thân truyền Bắc Điện, phía dưới ghi tầng thứ tư, sau đó là ở tầng tư bao nhiêu thời gian. Bắc Tiểu Lục để ý người đứng thứ 100 ban đầu là Bắc Biên Triết, leo lên tầng thứ tư thời gian lĩnh ngộ mất 3 ngày .
Hiện tại Bắc Sầm Phi leo lên tầng thứ tư thời gian lĩnh ngộ chỉ mất 2 ngày 10 h, tự nhiên đem Bắc Biên Triết đẩy ra top 100. Bắc Sầm Phi lúc này mới vừa mới leo lên top 100, nếu mà hắn có thể ở tầng thứ tư lĩnh ngộ nhanh hơn nữa, thứ tự nhất định sẽ tiếp tục lên cao."Ghê gớm chưa, đây chính là nội tình thế hệ này của tộc ta." Bắc thiên Tuyết mỉm cười nói.
Bắc Tiểu Lục ở một bên thuận miệng hỏi:
"Thế hệ này ai là người mạnh nhất dưới Hư Thần?”.
Bắc Thiên Tuyết thuận miệng đáp lại:
“Bắc Du Hiệp dị linh căn băng thuộc tính, hắn là người mạnh nhất tầng thứ năm chỉ mất một ngày để lĩnh ngộ ra, rất lợi hại, trong tộc rất coi trọng hắn”.
Không đợi Bắc Tiểu Lục trả lời, liền nói tiếp:
“Được rồi, xem cũng xem hết rồi giờ chúng ta đi thưởng thức mỹ thực thôi nào”.
Bắc Tiểu Lục cảm thán đây còn là một con heo đó nha nhắc tới đồ ăn là sáng mắt ra. Thực ra hắn cũng rất hứng thú với đồ ăn, chỉ là hắn không bao giờ thừa nhận việc này.
Gật đầu, "Vậy đi thôi!”.
Khi hai người đi xa, có một vị đệ tử nói nhỏ: “Hình như ta vừa thấy Thiên Tuyết tiểu ma nữ, bên cạnh còn có một đứa bé tầm ba tuổi”. Người bên cạnh nghe vậy, giật mình nói ra: “Đó chắc chắn là Thần Tử đại nhân sao ngươi không sớm hơn”.
0