Tiểu nhị bị dung mạo của thiếu nữ này kinh động, sửng sốt hồi lâu mới phản ứng, vội vàng trả lời:
“Thành thật xin lỗi, chúng tôi chỉ còn một gian phòng cao cấp, vừa rồi đã bị vị bằng hữu này thuê. Nhưng thật ra tầng lầu dưới còn có một phòng, chẳng qua điều kiện kém hơn một chút, nhưng giá cả rẻ hơn, chỉ cần tám viên linh thạch một đêm.
Bắc Tiểu Lục nghe tiểu nhị nói xong, trong lòng nhất thời buồn bực, tại sao khi hắn hỏi phòng, tên tiểu nhị này không nói bên dưới có phòng? Hắn chẳng qua là ở một đêm mà thôi, có thể tiết kiệm được bốn mươi hai viên linh thạch càng tốt.
Hơn nữa Bắc Tiểu Lục suy đoán, phòng bên dưới mà tiểu nhị nói, không phải là điều kiện không tốt, chỉ là linh khí kém một chút mà thôi. Đối với hắn mà nói căn bản cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì, nói cách khác, hắn hắn chẳng nhẽ bị tên tiểu nhị này hố.
Thiếu nữ này nghe thấy chỉ còn một gian phòng, lập tức đem ánh mắt nhìn qua Bắc Tiểu Lục, ngậm ngừng nói:
“Vị tiểu bằng hữu, ngươi có thể nhường phòng của ngươi cho ta hay không, yên tâm ta sẽ không để ngươi mất phí”.
Bắc Tiểu Lục vốn đang suy nghĩ muốn đổi phòng bên dưới, thấy nàng chủ động nói, giọng điệu cũng phách lối, liền vui vẻ gật đầu thoải mái đáp ứng.
“Được không có chuyện gì”
Người thanh niên kia cũng hiếm khi lên tiếng, thấy Bắc Tiểu Lục nhường phòng cũng không thể im lặng, tiến lên ôm quyền nói :
“Đa tạ tiểu bằng hữu, ta là Lương Tuấn, nàng đây là sư muội của ta Đoan Mộc Tuyết, chúng ta đến từ Việt Châu, U Vân Tông”
Bắc Tiểu Lục nghèo nàn kiến thức, hắn không biết U Vân Tông là mấy sao, nhưng hắn biết Việt Châu là một nơi cao cấp, như vậy tông môn đặt chân được tại nơi đây, hẳn sẽ không quá yếu. Nghĩ thì nghĩ nhưng bên ngoài thì hắn khách khí nhìn hai người cười:
“Ta tên là Bắc Tiểu Lục, hiện tại là một tán tu”
Nói xong Bắc Tiểu Lục cũng không định trò chuyện thêm nữa, chào hỏi hai người liền cầm chìa khóa đi về phòng của mình.
Mặc dù nói là nhà dưới, nhưng Bắc Tiểu Lục cũng rất hài lòng, ngoại trừ không có Tụ Linh Trận thì những thứ khác cũng tương đối đủ. Hơn nữa có thể do chung quanh khách sạn này có Tụ Linh Trận Pháp cho nên gian phòng của Bắc Tiểu Lục ở mặc dù không có Tụ Linh Trận, nhưng Bắc Tiểu Lục vẫn cảm thấy linh khí nơi này thật sự dư thừa.
Tiêu tốn tám viên linh thạch cũng đáng giá. Vốn dĩ Bắc Tiểu Lục không có ý định tu luyện, nhưng khi cảm thấy linh khí cũng không tệ, nên nhất thời nổi lên tâm tư tu luyện.
Hắn lập tức bố trí mấy trận pháp phòng ngự, cầm ra thư tịch về trận pháp, không thể tu luyện, hắn lựa chọn mỗi ngày đều xem trận pháp. Mặc dù không có ai chỉ dạy, nhưng với thư tịch mà hắn có, hắn vẫn thành công bước vào trận pháp sư nhị cấp đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa sẽ trở thành trận pháp sư cấp ba.
Hai ngày nhanh chóng trối qua…
Hôm nay là ngày Tứ Tụ Lâu mở đấu giá hội, Bắc Tiểu Lục dùng truyền âm phù thông báo cho Tây Thái Thần một tiếng, hai người quyết định sau khi Tứ Tụ Lâu kết thúc sẽ gặp nhau.
Bắc Tiểu Lục lặng lẽ đeo Cửu Biến vào, hóa thành một bộ dáng nam tử hơn hai mươi tuổi, lúc này mới tới buổi đấu giá.
Buổi đấu giá ở Tứ Tụ Lâu thật sự không nhỏ, lúc Bắc Tiểu Lục tới buổi đấu giá đã thấy người ra người vào, vào tới bên trong lại càng chật chội không chịu nổi.
Lượng người vào buổi đấu giá không hạn chế, chỉ cần ngươi có linh thạch là được. Một ngàn linh thạch hạ phẩm là có thể vào. Tùy tiện chọn vị trí để ngồi. Nhưng mười ngàn linh thạch hạ phẩm liền có một chỗ ngồi bình thường. Trăm ngàn linh thạch hạ phẩm liền có một chỗ ngồi cao cấp, mà ba trăm ngàn linh thạch hạ phẩm liền có một chỗ ngồi xa hoa nhất.
Bắc Tiểu Lục lần đầu tiến vào những nơi náo nhiệt như này, hắn tỏ ra hết sức bình thường để không bị ai chú ý tới, cho nên hắn dùng mười ngàn linh thạch hạ phẩm chọn một chỗ ngồi bình thường.
Chỗ ngồi tuy rằng bình thường, nhưng sau khi Bắc Tiểu Lục tiến vào cũng rất hài lòng. Bên trong chẳng những không gian không nhỏ, hơn nữa còn có thể thông qua trận pháp để thấy rõ sân đấu giá. Nhưng lại không có người phục vụ riêng, nếu như muốn một nữ tu phục vụ riêng, đây chỉ có đặc quyền chỗ ngồi cao cấp mới có.
Bắc Tiểu Lục dùng thần thức cẩn thận quét ra ngoài, phát hiện thần thức của hắn chỉ có thể nhìn thấy người ngồi trong đại sảnh. Bắc Tiểu Lục phát hiện trận pháp ngăn chặn thần thức ở bình phong chỗ ngồi càng quý thì càng mạnh.
Phát hiện được vấn đề này, Bắc Tiểu Lục lập tức nghĩ tới, hắn có nên ở bên trong bố trí thêm một trận pháp phòng ngự thần thức hay không.
Bắc Tiểu Lục nghĩ tới đây, một đạo thần thức cường hãn trực tiếp xuyên qua quét vào phòng của hắn. Đạo thần thức này quét qua hắn sau đó không ngừng lại, lập tức quét về phía khác.
Thần thức của người này thật lợi hại, ít nhất cũng là tu sĩ Nguyên Anh, nhưng Bắc Tiểu Lục từ việc người này không chút cố kỵ quét qua phòng của người khác, cũng biết được người này rất có thể đã là tu sĩ Hư Thần.
Vốn Bắc Tiểu Lục đang do dự, lập tức bắt tay vào bố trí trận pháp ngăn chặn thần thức. Hắn cũng không muốn động một chút, lại bị người ta dùng thần thức quét một lần. Nếu như vậy, hắn liền mất một ngàn linh thạch vô ích, như vậy thà ngồi ở đại sảnh còn hơn.
Phần lớn trận kỳ Bắc Tiểu Lục đều có sẵn, chỉ cần thời gian một nén nhang, hắn đã bố trí xong một trận pháp phòng ngự thần thức đơn giản.
Trận pháp này mặc dù không có biện pháp che đậy thần thức của tu sĩ Hư Thần, nhưng Bắc Tiểu Lục tin tưởng, trận pháp phòng ngự thần thức này cộng thêm trận pháp vốn có, thần thức của tu sĩ Nguyên Anh không có biện pháp để tiến vào.
Mặc dù không có biện pháp để ngăn chặn thần thức của mọi người, bất quá Bắc Tiểu Lục biết tu sĩ Hư Thần mặc dù có cũng không thể quá nhiều.
Hắn quyết định, lúc rảnh rỗi nhất định phải luyện chế thêm nhiều trận bàn. Nếu có trận bàn, hắn có thể trực tiếp lấy ra dùng, không cần phải bố trí trận pháp nữa.
Quả nhiên, Bắc Tiểu Lục vừa ngồi xuống, lại có mấy đạo thần thức quét tới, nhưng mấy đạo thần thức này đều không ngoại lệ bị trận pháp của hắn ngăn cản, không có một đạo nào có thể quét vào phòng của hắn. Nói cách khác, phòng của hắn mặc dù là mười ngàn linh thạch nhưng nói về trình độ an toàn thì có thể sánh ngang với gian phòng ba trăm ngàn linh thạch, điều này khiến cho Bắc Tiểu Lục cực kỳ hài lòng.
Một thiếu phụ xinh đẹp chừng ba mươi chậm rãi đi tới đài đấu giá. Hướng về mọi người dưới đài cười, ôm quyền nói:
“Buổi đấu giá lần này là Tứ Tụ Lâu chúng ta cử hành, ta tên là Lam Uyển, hy vọng mọi người có thể mua được vật phẩm, mình vừa lòng trong buổi đấu giá. Đồng thời, buổi đấu giá lần này chỉ được sử dụng linh thạch trung phẩm, xin mọi người khi báo giá hãy dùng linh thạch trung phẩm để báo giá. Tốt lắm, không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, buổi đấu giá của Tứ Tụ Lâu hiện tại bắt đầu.
Bắc Tiểu Lục quan sát thiếu phụ này, thoạt nhìn chỉ chừng ba mươi tuổi, nhưng tu vi của người này ít nhất cũng là Kim Đan hậu kỳ. Mà ở phía sau cách nàng không xa là hai ông lão, Bắc Tiểu Lục không dám sử dụng thần thức để quan sát, nhưng bằng vào khí thế cũng biết hai vị này, tu vi ít nhất cũng là tu sĩ Nguyên Anh.
Tứ Tụ Lâu quả nhiên thực lực vô cùng cường hãn.
0