…
Lúc này hai tay Bắc Tiểu Lục đang cầm hai tấm phù lục, cảnh giác nhìn quái vật trước mắt.
Đám âm hồn tu sĩ cùng yêu thú thủ hộ hai cây linh dược, tuy nhiều nhưng thực lực tầm thường, dưới sự công kích của hắn đã liên tiếp tháo lui. Trong lòng Bắc Tiểu Lục hăng hái tiếp tục t·ấn c·ông, quyết định tiêu diệt đám Quỷ quái này.
Đúng lúc này âm phong chợt qua, đám âm hồn này không ngờ hòa vào làm một, biến thành một con quái vật.
Quỷ vật này thân cao năm mét, hai mắt to như quả bóng, cùng cái đầu to như như cái máy giặt, toàn thân được bao bọc bởi một luồng hắc vụ, cuồn cuộn tỏa ra sát khí âm lệ.
Từ khí thế Bắc Tiểu Lục nhận ra Quỷ vật này không đơn giản, tránh đêm dài lắm mộng hắn liền đem cực phẩm pháp khí Diệt Lôi Kiếm tế ra.
Đồng thời Bắc Tiểu Lục giơ tay phải lên, đánh ra vài pháp quyết vô số kiếm quang chợt xuất hiện.
Sau đó Bắc Tiểu Lục lại tung ra phù phú, tạo thành hai chữ màu đen “Phá Diệt” đem pháp lực này hòa tan vào trong kiếm quang.
Nhất thời kiếm quang phát ra những tia sáng kì dị, ẩn chứa lôi điện.
"Đi!"
Bắc Tiểu Lục phát động kiếm quang công kích, Quỷ vật thấy thế thì kêu lên một tiếng, rồi huy động tầng tầng hắc vụ bao bọc quanh thân. Hắc vụ nhất thời quay cuồng, hình thành một thuẫn bài hình đầu Quỷ đỏ như máu, khiến vô số kiếm quang nhất nhất bị ngăn cản lại.
Thấy không có hiệu quả, Bắc Tiểu Lục nhíu mày, nhanh chóng đem phi kiếm đang lơ lửng trên đỉnh đầu chém tới, uy lực của cực phẩm pháp khí không phải nhỏ, hắn không tin Quỷ vật này có thể ngăn trở dễ dàng.
Lệ Quỷ hiển nhiên cũng biết lợi hại, hé miệng phun ra một thanh Thiết Xoa đen tuyền nghênh đón.
"Quỷ Khí!"
Không ngờ tu vị của Quỷ vật này cao thâm đến vậy, trên mặt Bắc Tiểu Lục hiện chút lo lắng. Quỷ Khí là do lệ Quỷ trải qua hơn trăm năm, dùng m Sát chân khí trong cơ thể ngưng kết ra bảo vật, có thần thông giống như pháp khí của tu chân giả.
Phi Kiếm cùng Thiết Xoa quấn lấy nhau va chạm, nhất thời khó phân thắng bại.
Bắc Tiểu Lục còn chưa có hành động, thì Lệ Quỷ đã thi triển ra ma công, đột nhiên nó gầm lên một tiếng, phun ra một luồng hắc khí hóa thành một tiểu đao, tự đoạn một tay khiến hắn ngẩn ngơ. Đương nhiên không phải Lệ Quỷ này phát cuồng mà tự đoạn tay mình, nhất thời Bắc Tiểu Lục càng thêm cảnh giác.
Cánh tay đã đoạn rơi trên mặt đất. Lệ Quỷ liền phun lên đó một ngụm âm sát khí. Nhất thời cánh tay hóa thành một vùng sương mù nồng đậm. Chỉ nghe thấy tiếng rít gào rùng rợn, sương mù tản đi lộ ra một con Thi Quỷ toàn thân tràn đầy tử khí lượn lờ.
"Hóa Thi thuật!"
Một cuốn tạp thư tại Tàng Thư Các có giới thiệu qua về loại pháp thuật Quỷ dị này. Bắc Tiểu Lục khi đó đọc tới cũng cảm thấy khá thú vị, nên đã xem qua trong đó nói, “ m hồn đã tu luyện đến bậc lệ Quỷ mới có thể thi triển, lấy một phần cơ thể hóa thành Thi Quỷ, Lệ Quỷ pháp lực càng cao thì hóa ra Thi Quỷ càng lợi hại”.
Cả người Thi Quỷ này tràn ngập tử khí nồng đậm, hẳn là đã tu luyện hàng trăm năm. Theo như lời đồn thân thể Thi Quỷ cứng như tinh thiết, khí lực mạnh vô cùng, là đối thủ rất khó chơi.
Lúc này thần sắc Bắc Tiểu Lục có chút kinh ngạc. Hắn nhanh chóng móc ra một tấm phù lục, rồi dùng chân nguyên dẫn phát hóa thành một bầy Hỏa điểu lao vù vù về phía Thi Quỷ.
Thi Quỷ thấy thế thì nhe răng giương lợi trảo lên nghênh tiếp. Chỉ thấy lục quang chớp động vài phát đã dễ dàng đem Hỏa Điểu Thuật đánh tan.
Vẻ mặt Bắc Tiểu Lục có chút kinh ngạc, trên tay trường kiếm phát ra lôi điện, chém ra một đạo Vong Lôi kiếm quang.
Thi Quỷ cũng không để yên cho hắn đánh, há cái mồm phun ra một đạo hắc khí quang mang mãnh liệt, đánh tan đạo kiếm quang. Chưa hết nó còn hống! Nó rống một tiếng thật to rồi tiện tay nhổ một gốc cây đại thụ, mà mấy người không ôm nổi.
Nhất thời sương mù dày đặc trở nên cuồn cuồn, âm thanh khóc than không ngừng vọng lại. Thấy thế Bắc Tiểu Lục nheo mắt, đưa ánh mắt lành lạnh quay sang đánh giá Thi Quỷ.
Sau khi trầm ngâm một chút, hắn khống chế trường kiếm lượn một vòng quanh thân rồi đánh ra. Chỉ thấy trường kiếm tỏa ra hắc lôi, hóa thành một con Khuyển Lôi vô cùng hung tợn há miệng lao tới Thi Quỷ.
Cây cổ thụ chưa chạm vào Khuyển Lôi liền bị tính chất hủy diệt của hắc lôi ăn mòn, Thi Quỷ dường như cũng rất e ngại Khuyển Lôi, không dám trực tiếp ngạch kháng. Nhưng Khuyển Lôi trong tay của Bắc Tiểu Lục dường như trở lên linh tính hóa, lập lực chuyển hướng đuổi theo.
Phát hiện không tránh thoát được Thi Quỷ há miệng phun ra hắc khí, hòa vào hai bàn tay, chỉ thấy hai bàn tay giống như thành hai cự trảo, giơ lên nghênh đón Khuyển Lôi.
Ầm ầm…”
Khuyển Lôi và Cự Trảo va chạm vào nhau, tạo lên một màn sóng màu đen, vụ nổ làm cho Thi Quỷ bắn ngược ra, đập vào một cây cổ thụ, làm đổ gãy một loạt.
Thi Quỷ bị thương không nặng, nó lập tức giận dữ bay lên không trung, chỉ thấy thân thể nó huyễn hóa thành một tấm hắc võng, đem nhốt Bắc Tiểu Lục vào bên trong.
Bắc Tiểu Lục khống chế phi kiếm nhất kiếm phi thiên, bắn mạnh vào một vị trí hắc võng, ý đồ muốn xuyên thủng vòng kết giới này.
Nhưng lúc này có một Quỷ ảnh nhỏ tách ra hắc võng, đó là một phân thân của Thi Quỷ, chỉ thấy nó há mồm phun ra một ngụm âm khí vào hắc võng.
Nhất thời hắc ám quang mang phát ra khí tức âm lãnh, một dòng khí lạnh lẽo tỏa ra, nhiệt độ dần dần hạ xuống. Phi kiếm của Bắc Tiểu Lục bay được nửa đường liền bị kiềm chế lại, một làn hắc khí âm lãnh bao trùm lại phi kiếm.
“Vụt…”
Bắc Tiểu Lục bất đắc dĩ thu hồi phi kiếm lại, “tách tách” vài pha dậm chân trên không trung cầm lấy phi kiếm lùi lại.
Cùng lúc đó vô số hóa thân nhỏ của Thi Quỷ nhảy ra, dường như nó nghĩ rằng mình đang chiếm thế, trực tiếp mở đầu công kích. Từng con nhao nhao phun ra hắc khí, cảm nhận được nhiệt độ càng giảm. Bắc Tiểu Lục vận chuyển chân nguyên hóa thành một màn bảo vệ xung quanh cơ thể. Nhưng hắn liền phát hiện, âm khí đang ăn mòn chân nguyên của hắn.
“Hửm? Âm khí này có chút quỷ dị!”
“Nó đang dần ăn mòn chân nguyên của mình mặc dù rất ít”
Nhận ra sự khác thường hắn cũng không dám để đám âm khí này tác quai tác quái. Hai tay nắm chặt để trước ngực lôi điện bắt đầu phát ra từ cơ thể của hắn, hắc lôi cùng màu với hắc khí làm cho khung cảnh có chút Quỷ dị.
“A….”
Gầm lên một tiếng, cả cơ thể nổi lên hắc lôi quấn quanh cơ thể, cảm giác hết sức Quỷ dị, vừa giống Lôi Thần nhưng không quá giống, khi mà hắc lôi làm cho Bắc Tiểu Lục càng giống như một Thần Hủy Diệt. Hắc lôi tràn ra khí tức hủy diệt, hủy diệt chi lực, âm khí đang bám hiển hiện xung quanh hắn, liền tan rã biến mất một khoảng không.
Thi Quỷ kêu lên một tiếng đau đớn, bản nguyên tử khí của nó bị hao tổn đạo hạnh của nó đang giảm rất mạnh.
Hai mắt Bắc Tiểu Lục lóe lên hắc quang, bộ pháp đạp đạp trên không Quỷ dị hết sức nhanh chóng tiếp cận một vài con thi Quỷ phân thân.
“Phập…!”
Một âm thanh dễ nghe vang lên, hắc võng vốn dĩ đang kín nay liền bị một lỗ thủng rất to, vài chỗ bị rách còn đang bị lôi điện ăn mòn. Thi Quỷ dường như tức giận nó rống lên một tiếng, chỉ thấy hắc võng thu lại thành một đóa mây đen lại vặn vẹo một hồi rồi lại huyễn hóa thành Thi Quỷ. Tất cả phân thân của nó cũng trở về nhập vào hợp thành Thi Quỷ.
Lúc này Thi Quỷ đưa hai mắt to như trái bóng banh quay sang nhìn chằm chằm vào Bắc Tiểu Lục tức giận, nhưng nó giận thì giận Bắc Tiểu Lục đã tiếp cận ngay sau lưng của nó rồi.
“Ầm”
Thiết Xoa va vào Diệt Lôi Kiếm nhưng lần này không còn ngang kèo nữa, chỉ thấy không dừng quá lâu Thiết Xoa lập tức bị bật ngược lại. Thi Quỷ đưa tay muốn cầm lại Thiết Xoa, nhưng uy lực bị đánh ra không hề yếu như nó tưởng.
Cơ thể của Thi Quỷ bị Thiết Xoa kéo đi một đoạn, đang muốn phát động công kích, đáng tiếc đã muộn.
Tận dụng sơ hở ngu ngốc này của Thi Quỷ, Bắc Tiểu Lục đã dẫn động Diệt Lôi Kiếm và ném lên trên không trung.
Diệt Lôi Kiếm vốn chỉ dài hơn một mét, nhưng sau khi bay lên kích thước liền bạo tăng mấy lần.
“Phân!”
Hắn đánh ra một đạo pháp quyết lên Diệt Lôi Kiếm, nhất thời hóa thành hai, hai hóa thành bốn,... cuối cùng phân ra thành hơn hai mươi thanh kiếm giống nhau như đúc.
Lúc này Thi Quỷ cũng đã nhận ra điểm bất ổn. Nó không chút do dự đột nhiên lao người chạy sang hai cây Linh thảo.
Nó dường như biết bản thân không tránh khỏi tử vong, không định để lại bảo vật cho Bắc Tiểu Lục.
Bắc Tiểu Lục hừ lạnh một tiếng, không hổ là Thi Quỷ do vô số hồn phách tu sĩ và yêu thú tranh đoạt Linh thảo thất bại mà thành, đối với Linh thảo vô cùng chấp niệm.
Thật vất vả mới tìm được một thiên địa linh được phẩm chất cao, sao có thể để cho Thi Quỷ phá hỏng trước mắt hắn được.
Bắc Tiểu Lục nhíu mày vươn tay nhẹ nhàng điểm một chỉ, miệng quát một tiếng.
“Đi”
Nhất thời hơn hai mươi thanh phi kiếm mang theo hắc lôi tử vong sát phạt, vù vù phi đến chỗ Thi Quỷ.
Tốc độ của phi kiếm cực nhanh, còn mang theo sát phạt khí tức, làm cho Thi Quỷ di chuyển hết sức khó khăn. Khóe miệng Bắc Tiểu Lục hơi nhếch lên cười nhạt. Hai tay của hắn không ngừng múa may như đang vẽ tranh, kết một ấn pháp kỳ lạ. Chỉ thấy chân nguyên hóa thành hai quả lôi cầu màu đen.
“Bạo”
Hai quả cầu bay tới chỗ Thi Quỷ, vừa mới bị phi kiếm gây tổn thương, nào còn bao nhiêu sức lực, trơ mắt nhìn hai quả cầu bay đến trước mặt, từ từ va chạm vào nhau.
“Ầm…”
Một cột hắc lôi như trụ trời tỏa ra, lấy trung tâm Thi Quỷ từ từ lan ra, lôi quang như ai đang độ kiếp, tỏa ra sát phạt khí tức.
0