0
Mọi người ở đây đều là tu vi Hoá Chân làm sao có thể không nhìn thấy sự biến hóa của Lục Thiên, trong lòng đều cảm thán không thôi, yêu nghiệt thật không thể hình dung theo lẽ thường được.
Một vị trung niên xuất hiện trước mặt Lục Thiên nhìn qua rất hiền hòa nhưng uy áp từ trên người tỏa ra lại làm mọi người xung quanh đổ mồ hôi.
“Gặp qua Bắc Kiểu lão tổ”. Mọi người cung kính hô.
Đây chính là một trong ba vị lão tổ vừa xuất thủ Bắc Kiêu lão tổ, còn hai người kia thì có lẽ đã trở về cấm địa. "Người này có chút giống … " Lục Thiên hơi không xác định.
“ Phụ thân “. Tộc trưởng Bắc Thần hành lễ. Sau đó cung kính nói:"Ta còn tưởng ngài đang bế quan,đột phá Hóa Chân viên mãn, cho nên không dám làm phiền người".
“Phụ thân, vừa rồi khí thế kia... không lẽ người đã bước vào cảnh giới kia?”.
Bắc Kiêu khoác tay, bình thản nói: “Ha ha, chuyện trong tầm tay... trong tầm tay”.
Bắc Kiêu nhìn tộc nhân bên dưới, gật đầu nói chuyện: “Hôm nay quả nhiên là ngày tốt lành của Bắc tộc ta, tộc ta lại xuất hiện thêm một vị thiên tư yêu nghiệt, thời đại này đại thế chắc chắn thuộc về chúng ta” .
Hắn rất vui mừng khi nhìn thấy tộc địa phát triển mạnh mẽ.
Bắc Thần chờ phụ thân nói xong, liền lên tiếng: “ Phụ thân, mời người đặt tên cho tiểu tử này đi".
Mọi người nghe vậy ánh mắt đều nhìn qua Bắc Kiêu lão tổ, hắn cũng nhìn sang vị gia gia tiện nghi này của mình. Hắn rất mong chờ một cái tên kiêu ngạo tuyệt luân, hắn đã nghĩ sẵn rồi - Bắc Vô Song, Bắc Mặc Thần, Bắc Tử Quân... nghĩ thôi đã rất lãnh khốc rồi.
Bắc Kiêu hai tay ôm đứa cháu trai của mình vào ngực, trầm ngâm một lúc rồi nói :
”Tiểu tử ngươi sinh ra đã làm thiên đạo kiêng kị, trời đất khó dung, phải hạ xuống Tử Lôi" bỗng hắn chậm rãi một câu:“ Bắc Tử Phong”.
Mọi người nghe thấy tên này đều gật gù, rất phù hợp với khí chất của đứa trẻ này. Lục Thiên nghe thấy cũng sáng mắt lên nhưng hắn chưa kịp cười, thì đã nghe thấy câu nói tiếp theo.
“Nếu trước đó thì ta sẽ nghĩ như vậy nhưng... tiểu tử ngươi sinh ra vốn bất phàm há có thể như vậy. Từ hôm nay trở đi ngươi họ Bắc, tên Lục, Tiểu Lục - Bắc Tiểu Lục”.
"Tên cũng như người, quá kiêu ngạo sẽ chỉ làm bản tâm xuất hiện vết nứt. Tiểu Lục ngươi phải ghi nhớ, tu sĩ chúng ta tu chân chính là nghịch thiên mà đi, ta không mong ngươi có thể lưu danh thiên cổ, chỉ cần ngươi sánh vai cùng Sở Cửu Vũ là tốt rồi".
Mọi người hóa đá trong giây lát, cái tên này với mấy cái trên có liên quan tới nhau à? Tất cả mọi người đều nhìn nhau, chỉ riêng có tộc trưởng là phấn khởi:
“Vâng, thưa phụ thân” .
Nói xong Bắc Thần nhìn nhi tử của mình, nói :“ Từ nay con chính là Bắc Tiểu Lục, chính là con trai của Bắc Thần”.
"Ha ha ha!"
Lúc này, Lục Thiên... à không bây giờ phải gọi là Bắc Tiểu Lục, hắn đang trợn mắt lên nhìn phụ thân và gia gia tiện nghi của mình, cái gì mà suất khí chứ, cái tên kia rất hợp với ta, ta sẽ không kiêu ngạo mà.
Nhắc tới cái tên Sở Cửu Vũ ai cũng bất đắc dĩ, đây là cái tên cấm kị nhất Tu chân giới trong thời đại này. Lúc trước, Bắc tộc cũng từng ăn thiệt thòi trước hắn, thiên tư của hắn được lưu truyền thiên cổ, đã gần một vạn năm đến bây giờ cũng chưa ai vượt qua được.
Nhưng trong thời đại đó, trong tộc cũng xuất hiện một vị không chút thua kém so với với Sở Cửu Vũ, người đó là Bắc Mộc Yên một người rất có cá tính, chủ động theo đuổi Sở Cửu Vũ. Trải qua rất nhiều kiếp nạn với nhau, khi hai người sắp kết duyên đạo lữ thì Sở Cửu Vũ bị các đại thế lực bày thiên la địa võng rơi vào nguy hiểm.
Hơn trăm vị Hóa Chân, đặc biệt còn có vài vị Hóa chân viên mãn. Khi đó, Sở Cửu Vũ cũng chỉ mới bước vào cấp độ Kiếp Biến viên mãn. Trong giây phút sinh tử đó, Bắc Mộc Yên nghe được thông tin này đã một mình tiến về nơi đó mà không kịp thông báo cho tộc địa.
Trận chiến kịch liệt diễn ra trong nhiều ngày, khi tộc địa biết tin tiến về thì nơi đó đã trở thành một vùng trời máu, chỉ thấy người kia đang ôm một vị nữ tử, quỳ đó suốt bảy ngày bảy đêm.
Mọi người sau khi tìm hiểu mới biết Bắc Mộc Yên từ cấm địa ra đã b·ị t·hương, vừa hay nghe được tin Sở Cửu Vũ g·ặp n·ạn, đã không kịp nghĩ nhiều ăn vào Tử Hóa Đan liền chạy tới. Bắc Mộc Yên mặc dù b·ị t·hương nhưng vẫn mạnh mẽ ngăn cản từng đợt t·ấn c·ông của đông đảo Hóa Chân, liều mạng muốn Sở Cửu Vũ ra. Nhưng đám Hóa Chân Kỳ đâu phải ăn chay, dù nàng có yêu nghiệt cỡ nào chưa bước vào Hóa Chân đều vô dụng. Bởi vì biết điều này, cho nên nàng không chút do dự ăn vào một viên Cuồng Bạo Đan đạt tới Hóa Chân Kỳ sau đó tiếp tục điên cuồng chiến đấu... v·ết t·hương càng nghiêm trọng đến khi Sở Cửu Vũ biết điều đó thì đã không kịp nữa rồi.
Nhìn trong tay bông Cửu Thiên Hóa Thảo do Bắc Mộc Yên cửu tử nhất sinh lấy được từ cấm địa ra, nàng trước khi t·ử v·ong đã đưa cho hắn. Sở Cửu Vũ gào khóc... thiên địa biến sắc, hắn cắn răng nhét dược thảo vào miệng nhai hấp thu, lai lịch của thảo dược này rất khủng bố niên đại của nó đã đạt tới năm nghìn tuổi, hơn nữa còn sống trong cấm địa Thượng Cổ cấm khu.
Loại linh thảo thể giúp Kiếp Biến viên mãn tấn cấp Hóa Chân mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, xác xuất thành công đạt tới 99% hơn nữa không để lại di chứng gì. Sau khi Sở Cửu Vũ thành công bước vào Hóa Chân, đã đuổi g·iết ngược lại một đám Hóa Chân. Khi đó mưa máu phủ kín nơi này, cuộc chiến quá ác liệt... chỉ tiếc là có những thứ đã mất thì khó có thể giữ lại được.
Bắc Mộc Yên c·hết... giống như một giọt nước rơi vào trên mặt hồ yên tĩnh. Bắc Tộc chi địa rơi vào trạng thái cuồng loạn, người của bọn họ c·hết rồi, một vị nắm giữ thiên tư không ai sánh nổi có thể dẫn dắt Bắc Tộc bước vào thời đại tiếp theo. Đúng vậy, nàng đ·ã c·hết rồi!
Tộc địa không lên tiếng thì thôi, một khi đã hiện thân máu chảy thành sông. Tất cả các thế lực liên quan đến việc này đều phải trả giá... trả giá bằng máu. Sự kiện này đã làm chấn động cả Tu chân giới, cuối cùng Nam Cung tộc địa ra mặt mọi chuyện mới trở về như ban đầu nhưng tất cả thế lực cao tầng đại lục đều biết một chuyện, bọn họ không phải mạnh nhất phía trên còn có tồn tại mạnh mẽ hơn, kinh khủng hơn.
...
Các vị trưởng lão nghĩ tới chuyện này đều thở dài tiếc nuối.
Lúc này, Bắc Kiêu lão tổ thấy hắn trợn mắt cong môi thì lại cười: “ Ha ha, nhìn xem này Tiểu Lục cười với ta, xem ra hắn rất thích cái tên này”.
Mọi người bên ngoài cười, bên trong thì lại nói, "Nó đang kháng nghị ý kiến của người đó".
Lúc này, từ bên trong Lâu Các đi ra một vị nữ tử cung trang, cao quý và thuần khiết mang theo nét mệt mỏi nhưng lại không giấu được sự vui mừng. Bắc Thần thấy nàng đi ra vội vàng tiến tới lo lắng hỏi:
“Nương tử, sao nàng lại ra đây? Sao không ở trong phòng nghỉ ngơi một chút".
Nàng là An Nguyệt mẫu thân của Bắc Tiểu Lục.
An Nguyệt khẽ lườm Bắc Thần một cái, dịu dàng nói: “Th·iếp không sao, th·iếp lo lắng cho Lục Lục”.
Bắc Thần khẽ cười một tiếng, nói: “Tên tiểu tử này thì có thể bị sao chứ, nàng yên tâm mọi chuyện đều đã giải quyết xong. Nguyệt nhi, nàng mau nhìn xem nhi tử của chúng ta, đôi mắt này.... rất giống nàng”.
Từ khi An Nguyệt được gả vào đây, trên dưới tộc địa không ai không kính trọng nàng, trưởng bối thì luôn yêu chiều quý mến. Nàng nhìn về các vị trưởng lão ở đây, hành lễ thỉnh an, rất quy củ. Mọi người gật gật đầu mỉm cười.
Sau đó, nàng tiến tới bên phụ thân, mỉm cười nói: “ An Nguyệt chúc mừng phụ thân thuận lợi đột phá.”
Bắc Kiêu nghe được con dâu chúc mừng thì đắc ý gật đầu. So với đứa con trai Bắc Thần thì hắn càng ưu ái đứa nhỏ An Nguyệt này, nhiều lúc nghĩ nhi tử đúng may mắn, được An Nguyệt đứa nhỏ này nhìn trúng.
Hắn hòa ái, cười một tiếng: “Ha ha, chuyện nhỏ... chuyện nhỏ, vẫn là tên tiểu tử này quan trọng hơn”.
An Nguyệt tiến tới, ôm Bắc Tiểu Lục vào lòng, nở nụ cười vui vẻ:
“Lục Lục đáng yêu quá, sau này phải thương mẫu thân nhiều nha, đừng như phụ thân con chỉ biết đến tu luyện với chính sự”. Vừa nói vừa lườm Bắc Thần.
"khụ khụ!"
Bắc Thần ho khan vài tiếng.
An nguyệt xoay người thỉnh lễ chư vị trưởng lão: "An nguyệt thay mặt Lục Lục cảm ơn các vị trưởng lão ưu ái”.
Các vị trưởng lão vui vẻ khoác tay, nói: “Không có gì, đây là trách nhiệm của trưởng bối chúng ta. Hơn nữa có thể chứng kiến sự bất phàm của tên tiểu tử này, cũng là may mắn của chúng ta.”
An nguyệt mỉm cười gật đầu, sau đó xin phép mọi người ôm Bắc Tiểu Lục về Tử Vân Lâu. Mọi người đều hiểu nên cũng gật đầu, Bắc Tiểu Lục dù bất phàm nhưng cũng mới ra đời, cần tĩnh dưỡng hấp thu hết tinh hoa của Lôi Linh Vân.