0
Vân Âu Như lạnh lùng nói: "Nhạc Khương, thu hồi tâm tư của ngươi đi. Ngươi cố ý để cho ta tìm được đầu mối trận đồ luyện hóa Trấn Lôi Thành, kỳ thực bản đồ này là chính ngươi cầm ra, cho là ta không biết sao? Chờ cái tên An Lục này bị ngươi tế luyện, sau đó mục tiêu kế tiếp chẳng phải là muốn tế ta sao?"
"An Lục huynh, chúng ta liên thủ đối phó con ả Vân Âu Như này, chỉ cần thành công ta đảm bảo sẽ đem một nửa chỗ tốt trong Trấn Lôi Thành cho ngươi. Người nữ nhân này cũng sẽ trở thành đồ vật của ngươi. Để cho ả mỗi ngày đều hầu hạ ngươi sung sướng!" Nhạc Khương thấy Vân Âu Như đã biết tâm tư của hắn, bỗng nhiên hắn đưa mắt nhìn sang Bắc Tiểu Lục.
Lúc này này hồng mang đã gần như xuyên sát mi tâm của hắn, hiển nhiên đạo hồng mang do Vân Âu Như đánh ra đáng sợ dị thường, mà hắn dù muốn động đậy cũng không thể động đậy được.
Tuy rằng cả người Vân Âu Như không khác gì con nhộng. Nhưng nàng căn bản không có ý muốn dùng y phục che lại, xung quanh thân thể của nàng có vô số chân nguyên chuyển động, thần thức ngang dọc.