0
Hai vị tu sĩ Hư Thần kỳ trông coi dưới Dược Thiên Sơn, thấy người đến là Bắc Tiểu Lục vội hành lễ:
"Thần tử đại nhân”.
Bắc Tiểu Lục gật gật đầu hỏi: "Thiên Tuyết tỷ có ở trong Đan các hay không?”.
Một người trong đó đáp: "Thưa, thần tử đại nhân Tuyết Linh Sư đang ở trong luyện đan phòng”.
Bắc Tiểu Lục nghe vậy mỉm cười vẫy tay: "Cảm ơn hai vị vậy ta đi trước” nói rồi hắn dùng bộ pháp chạy nhanh về phía Luyện đan phòng.
Sau khi Bắc Tiểu Lục đi hai người cảm thán không thôi, không nghĩ tới thần tử mới 3 tuổi mà đã là luyện khí tầng chín rồi. Quả nhiên không hổ là người có linh thể, quá yêu nghiệt, không kém vị kia thần nữ.
Bên này, trong lòng hắn đang rất phiền muộn, không có phi kiếm đi lại đúng là không tiện. Không nghĩ tới Đan Các đã xa, lại còn phân chia thành nhiều khu vực. Đại khái Đan các chia làm các khu vực như: luyện đan, dược liệu, quản lý đan dược, cung cấp đan dược, học viện giảng dạy.
Nhắc tới Bắc Thiên Tuyết đây chính là đệ tử quan môn, của vị Đan vương cửu phẩm duy nhất của tộc địa, địa vị khỏi nói dù trưởng lão cũng phải khách khí ba phần. Ai mà đắc tội tiểu tổ tông này, thì ngày tháng sau này đừng mơ nhận được viên đan dược nào, địa vị hơn thánh tử nhưng lại kém trưởng lão, nhưng không ai dám coi thường.
Vị này nổi tiếng là tiểu ma nữ nghịch ngợm quấy phá ngay từ khi còn nhỏ, nhưng mà lại được các vị trưởng bối yêu thương. Còn chưa kể thiên phú nàng cũng rất cao, có được Hỏa linh căn cực phẩm, độ tinh thuần hơn chín vạch. Bên cạnh đó nàng rất có thiên phú luyện đan, hiện tại đã là Hư Thần ba tầng, Linh Đan Sư tam tinh. Võ đan cùng tu mà còn không kém, có thể nói thiên phú nàng rất mạnh.
Còn về tại sao hắn lại thân thuộc, nàng chính là tỷ tỷ của hắn. Gia gia có tất cả ba người nhi tử, cha nàng chính là Bắc Hùng đại bá của hắn, là người rất nghiêm khắc hiện giờ đang không ở trong tộc địa, chính là không muốn làm tộc trưởng, suốt ngày nghiên cứu công pháp tu luyện. Nhị bá là Bắc Dương, người hiền hòa thích ẩn cư, nếu không phải như vậy thì sao cha hắn lại làm tộc trưởng được.
Mà có lẽ là lão cha hắn là lão tam, nên hai người họ chẳng thèm nghĩ ngợi đem mọi chuyện giao cho hắn, còn mình chạy đi làm việc của bản thân, yên tâm giao mọi việc trên dưới tộc địa cho lão cha ta. Mà lão cha chính là rất có thiên phú trong việc này, quản lý mọi việc trên dưới tộc địa rất tốt, được mọi người tôn kính, như vậy hai người đại bá hắn càng vui vẻ thư thái .Tại sao hắn biết, đó là khi lúc hắn một tuổi, nghe bọn họ trò chuyện với nhau.
Mà cũng may vị tỷ tỷ tiện nghi này, lại rất yêu thích hắn, phải nói là rất cưng chiều, cứ thích chiếm tiện nghi hai má của hắn.
Đến trước cửa phòng Luyện đan của nàng, chưa kịp làm gì đã nghe thấy t·iếng n·ổ to từ trong phòng vang ra. Sau một lúc chính là nghe thấy âm thanh:
"Ai tức c·hết ta rồi, rõ ràng đan phương này rất đúng mà ta sao lại nổ lô nữa rồi”
Nhìn lại hắn mới thấy một vị nữ tử người toàn thân là bụi bặm, mái tóc bồng bềnh giống như vị ăn xin nào thì đúng hơn. Có lẽ Thiên Tuyết cảm nhận được có người phía trước, ngoảnh lên nhìn lại chỉ thấy một đứa trẻ tầm ba tuổi hơn, cao chưa tới hông mình. Bộ dáng bởi vì có lẽ do bụi mù phủ kín khắp người, nên trông rất khôi hài.
Thiên Tuyết thấy vậy cười khanh khách, lộ ra hàm răng trắng trái ngược với hình tượng lôi thôi của mình, có lẽ nàng cũng chưa nhận rõ tình trạng của mình lúc này, cười ôm bụng rất vui vẻ.
Hắn rất thì rất nghiêm trọng suy tư, không lẽ do nổ lô nên đầu bị tổn thương mất rồi, nếu không lại cười điên khùng như vậy với hình tượng đó đâu chứ.
Hắn giả vờ khụ khụ một tiếng nghi hoặc hỏi: "Tuyết tỷ tỷ vừa nãy, không phải là nổ lô đó chứ”.
Bây giờ hắn mới nhớ mẫu thân mỗi khi nhắc tới nàng đều cười khổ, cô nàng này rất thích sưu tầm những đan phương không trọn vẹn, rồi tự nghiên cứu phát minh ra những đan dược mới. Đại khái mười đan phương thì nghiên cứu ra được 2 loại đan dược, gần như là ác mộng của đệ tử của Đan các .
Vốn dĩ đan phương là Thiên hoa đan tăng tu vi mạnh mẽ cho kim đan kỳ, Thất Bảo Cố Thể Đan tăng cường thể chất mạnh mẽ, tự nghiên cứu dựa trên đan phương không trọn vẹn, luyện ra một loại đan dược. Đúng là có tác dụng làm bộc phát tu vi nhưng tác dụng phụ sau đó thì bị rụng tóc, phải dùng tới thiên tài địa bảo Mộc ngũ thảo linh cửu phẩm mới giải quyết được. Một loại khác thì tăng cường thể chất thật, nhưng dần dần có rất nhiều đệ tử phát hiện ra, đang chuẩn bị giao lưu với đạo lữ bỗng giật mình phát hiện, bản thân không cương được.
Cuối cùng vẫn phải một vị Đan vương ra mặt, luyện chế một loại đan dược là Lục Vị Trường Sinh Đan, có tác dụng bổ thận loại trừ c·hất đ·ộc hại mới xong chuyện này, cũng may các đệ tử chỉ mới dùng một thời gian ngắn, không thì rất khó nói .
Bởi vậy khi mà nghe nói Bắc Thiên Tuyết luyện chế đan dược mới, tất cả đệ tử đều biến sắc mặt thống nhất đi bế quan tu luyện một thời gian, có thể thấy danh tiếng vị này, rất khủng bố không tầm thường.
Thiên Tuyết nghe thấy giọng, nghĩ nghĩ một lúc rồi kêu lên: "A,Tiểu Lục, sao người ngươi bụi bặm thế này?”. Bắc Tiểu Lục nghe vậy sắc mặt rất phức tạp, nhìn vị tỷ tỷ tiện nghi của mình.
Thiên Tuyết thấy vậy thì giật mình thầm nghĩ nói nhỏ: "Nhìn ta gì chứ cũng đâu phải do tại ta làm…" chưa nói xong kêu thầm một tiếng không ổn thoắt cái biến mất ngay.
Bắc Tiểu Lục cũng tranh thủ dùng pháp quyết, ngưng tụ quả cầu thủy tẩy qua mình. Sau đó liền thấy Thiên Tuyết xuất hiện với bộ váy màu hồng bó sát người, tôn lên đường cong tuyệt mỹ, phối hợp với khuôn mặt xinh đẹp lúc này, e thẹn nhìn mình như một vị tiên nữ nhà bên.
Hắn khụ khụ một tiếng: "Được rồi đệ không sao, lần này tiện qua thăm tỷ hai ngày nữa đệ cùng mẫu thân đi về tông môn của người ở đại lục”.
Thiên Tuyết giật mình kêu lên một tiếng, rồi véo má của hắn, nũng nịu: "Như vậy tỷ tỷ sẽ rất lâu không thấy tiểu tử ngươi nha… rất nhớ đó”.
Hắn thầm bĩu môi, nghĩ thầm: “Ai mà cần ngươi nhớ chứ, lúc nào cũng cậy tu vi cao chiếm tiện nghi của ta”.
Thiên Tuyết suy nghĩ một chút, rồi cầm ra một túi trữ vật đưa cho Bắc Tiểu Lục nói: "Trong đây là đan dược cực phẩm với thượng phẩm mà ta đã chuẩn bị sẵn cho ngươi, tiện đây cũng đưa luôn”.
Hắn nhận lấy rồi nhìn thoáng qua, đều là đan dược dưới Nguyên Anh đầy đủ các loại đan dược cho hắn xài. Đây chính là mục đích lần này hắn tới đây, chứ nếu không hắn đâu có ngu ngốc mà tự thân đến đây đâu chứ.
Bắc Tiểu Lục cười hì hì, rất chân thành đáp: "Cảm ơn Tuyết tỷ tỷ”.
Đan dược đã nhận được hắn cũng tính chuồn lẹ, cơ mà Bắc Thiên Tuyết đã lâu không thấy được Bắc Tiểu Lục đâu cho hắn chạy cơ chứ.
Hỏi thăm, dặn dò hắn đủ điều chuyến này đi phải cẩn thận, mặc dù Bắc tộc mạnh nhưng mà vẫn nên cẩn thận. Thấy nàng quan tâm vậy ta cũng rất cảm động nha, chỉ là đừng lúc nào cũng chiếm tiện nghi hắn là tốt rồi.
Sau một hồi lâu Bắc Thiên Tuyết hỏi: "Tiểu Lục tử ngươi chắc là chưa có đi hết tộc địa phải không?”
Hắn gật đầu còn chưa kịp nói gì thì cô nàng này đã kéo hắn đi, rồi còn tự nói rằng sẽ làm hướng dẫn viên miễn phí cho hắn.
Hắn cũng cảm thấy không tệ, ngoan ngoãn đồng ý.