Là Món Quà Của Tôi - Caramel Không Ngọt
Caramel Không Ngọt
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4
Tạ Lễ đứng thẳng người, ánh mắt trong veo nhìn thẳng vào ống kính: "Phương thức liên lạc của tôi là – 110, hoặc 96110, mọi người hãy nhớ kỹ số này, gặp vấn đề gì cứ gọi điện thoại nhé."
Anh trai tôi phụ họa: "Đúng vậy, người không biết còn tưởng là hiện trường xem mắt quy mô lớn nào đó."
Lúc này anh trai tôi mới quay đầu lại: "Đến rồi à em gái? Này, anh em tốt nào giúp em gái tôi bê cái ghế với, hoặc em tự ra sau lấy một cái."
Trong lòng vui như mở cờ, màn hình điện thoại phản chiếu khóe miệng tôi gần như kéo đến tận mang tai.
Mấy người đàn ông vây quanh bàn, anh trai tôi quay lưng về phía tôi, đang hăng say c.h.é.m gió.
Tôi đã nóng lòng không đợi được nữa rồi, ai cũng đừng hòng ngăn cản tôi đi gặp chồng yêu.
Anh vẫy tay với tôi.
Nhưng anh trai tôi chắc chắn sẽ nói với anh ấy, biết đâu còn thêm mắm thêm muối: "Em gái tôi để ý cậu rồi đấy, cho nó một cơ hội đi, nó sống hai mươi mấy năm rồi mà chưa từng yêu đương."
Trong lúc trò chuyện, họ nhắc đến buổi livestream tối nay.
Tôi vội vàng sửa soạn, mái tóc dài ngang vai chải đi chải lại, lục ra chiếc váy yếm dài màu xanh lam mà tôi không thường mặc lắm, bạn cùng phòng tôi nói mặc cái này trông tôi rất ngoan ngoãn.
Là giọng nói của Tạ Lễ, trầm thấp dễ nghe.
Siêu thích ăn cánh gà chính là tôi.
Khi kết thúc, cư dân mạng đều nài nỉ anh ấy để lại phương thức liên lạc, lưu luyến không rời.
Chỉ một hành động đơn giản vậy thôi, mà tim tôi đã đập rộn ràng.
Anh trai tôi ở đầu dây bên kia: "Mua gì cơ?"
Tạ Lễ ngồi đối diện anh, sau khi chú ý đến tôi, anh nhấc mí mắt nhìn về phía tôi, đồng tử đen láy dưới ánh sáng nhạt trong veo sạch sẽ, ánh lên chút ý cười.
Làm thế nào để xin được phương thức liên lạc của anh ấy đây? (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Lễ không phủ nhận, vậy thì chính là chưa có.
Anh trai tôi do dự hỏi tôi: "Em chắc chắn muốn đến chứ? Còn có mấy đồng nghiệp của anh cũng ở đây đấy?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên cạnh, Tạ Lễ day day mi tâm: "Không ai nghiêm túc nghe à?"
Tạ Lễ giơ tay về phía tôi: "Bạn nhỏ, lại đây với anh."
Chương 4
Hỏi anh trai, đây là cách đơn giản nhất.
Tôi: Vâng ạ chồng yêu, em nghe lời chồng nhất mà!
Tôi muốn trang điểm một chút, nhưng lại sợ bị người ta nhìn ra manh mối, thế là thôi.
Nhưng bề ngoài tôi vẫn giữ vẻ dè dặt, xỏ dép crocs, bước những bước nhỏ đến bàn của họ.
Mang cảnh sát Tạ về là được rồi, cảm ơn.
"Bạn 'Siêu thích ăn cánh gà' chú ý ảnh hưởng một chút nhé, cầm lấy vở ghi chép nghiêm túc nghe tuyên truyền phòng chống lừa đảo của chúng tôi, sắp bắt đầu rồi." Tạ Lễ nói.
Hai chữ "cánh gà" còn chưa kịp nói ra, tôi bỗng nghe thấy giọng nói thoang thoảng của Tạ Lễ ở đầu dây bên kia.
Đầu dây bên kia, anh trai tôi "ừ" một tiếng, tôi nghe thấy Tạ Lễ nói: "Gọi cô bé đến cùng luôn đi."
C·h·ế·t tiệt, tôi đang mong đợi điều gì vậy?
Không đời nào.
"Em ở nhà một mình buồn quá," tôi đổi ý: "Anh nói cho em biết anh đang ăn khuya ở đâu đi, em cũng muốn đi..."
"Anh Tạ Lễ," tôi ngoan ngoãn đi đến bên cạnh anh ấy: "Chào buổi tối ạ."
Chỉ có lúc anh ấy không nhìn thấy này, tôi mới có thể thoải mái trêu chọc anh ấy.
Anh ấy cũng coi như có chút lương tâm mà hỏi tôi: "À đúng rồi, có muốn anh mua gì mang về cho em không? Kẻo mẹ nhìn thấy em gầy như vậy lại tưởng anh ngược đãi em."
Đến lúc đó tôi chẳng phải xấu hổ c.h.ế.t sao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau đó, anh rút một tờ khăn giấy lau lau ghế rồi nói: "Ngồi đây."
"Cậu nói xem bây giờ cư dân mạng đang nghĩ gì vậy, hahaha," Hướng Sâm Nguyên cười lớn: "Kiến thức phòng chống lừa đảo nghiêm túc thì chắc chắn là chẳng ai nghe lọt tai chữ nào."
Tôi hét lên trong lòng!
Buổi tối, anh trai tôi gọi điện thoại nói với tôi rằng anh ấy đang ăn khuya ở ngoài, sẽ về muộn.
"Đang gọi điện thoại với em gái à?"
Anh ấy nói gọi tôi đến kìa!
Tôi cũng không muốn béo lên đâu, nhưng mà anh ấy gọi tôi là cô bé đấy, hihi.
Để không bị lộ liễu quá, tôi đi đôi dép crocs màu vàng nhạt.
"Mọi người chú ý nghe giảng, tập trung vào chỗ nên tập trung." Tạ Lễ nói.
Anh hơi ngả người ra sau, vươn tay ra sau móc lấy chiếc ghế trống ở bàn bên cạnh, kéo lại rồi đặt xuống.
"Cảm ơn anh." Tôi mím môi, cố gắng kìm nén để khóe miệng không nhếch lên, sau đó chào hai vị cảnh sát khác: "Chào các anh ạ."
Chẳng mấy chốc, phòng livestream lần lượt có thêm hàng trăm nghìn người đổ vào, bình luận của tôi lập tức biến mất tăm, nhìn thấy một loạt "chồng", biểu cảm của Tạ Lễ cũng từ bất lực dần dần trở nên quen thuộc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này, Hướng Sâm Nguyên ở bên cạnh nói: "Cảnh sát Tạ của các bạn vẫn chưa có bạn gái, độc thân." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi im lặng một lúc, "Anh mua cho em..."
Đến quán nhậu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.