Lạc Vào Genshin Impact
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 124: Timmy: Bọn Hoả Tiễn ác độc
Sự tò mò đã dâng cao, Timmy lấy khăn tay từ trong túi áo mà lau miệng rồi cất tiếng hỏi: "Đây là thịt gì thế?"
Ăn trọn đòn đó, Sora ngay lập tức xụi lơ trên mặt đất, mắt nổ đom đóm.
Paimon: "Ừm, hôm nay quán đông quá trời quá đất luôn"
Sora đưa mặt tới gần tai Paimon và thì thầm cái gì đó.
Lúc này, trên cây cầu đá đó có một cậu bé đang rải những hạt gạo ra cho đàn bồ câu ăn.
Mới vừa quay lại thì Sora và Paimon đã thấy Lumine đang mỉm cười nhìn họ trong khi cô đang diện trên mình một bộ đồng phục hầu gái.
Sora hai tay đặt lên vai Paimon, cưỡng ép cô nàng quay ra sau, rồi hai người họ nói cái gì đó mà Timmy không tài nào nghe được.
Lumine: "Về nào"
Timmy bất lực quỳ rạp xuống đất, hai hàng nước mắt cũng theo đó bắt đầu lăn dài xuống má của hắn, đây không phải là nước mắt của hạnh phúc khi được ăn đồ ngon, mà đây chính là nước mắt của sự tội lỗi và hối hận.
Timmy nghe tới đám bồ câu thì nhớ lại chính sự, tức giận nói: "Nếu muốn qua thì phải thả đám bồ câu ra đã thì tôi mới cho qua, nếu không thì đừng hòng!"
Lumine mặt vẫn mỉm cười nhưng hành động bẻ các khớp tay thì lại khác: "Hai người hay lắm, nói đi bắt bồ câu mà nãy giờ chưa trở lại"
Timmy gãi đầu: "Cái...cánh cửa từ đâu xuất hiện ra thế?"
Sora bất mãn nói: "Tầm bậy tầm bạ, thức ăn mà bổn chủ quán đây làm ra là hàng chất lượng tuyệt phẩm trong tuyệt phẩm đó!"
Paimon: "Công nhận...chạy nhanh thật"
Nghe lời nói đó của Sora thì như có một tiếng sét đánh ngang tai của Timmy vậy.
Sora với Paimon vô thức gật đầu, nhưng giật mình nhận ra điều gì đó sai sai.
Paimon gật đầu lia lịa: "Ừm ừm, thì ra là thế, Paimon nhớ ra rồi"
Tự nhiên khi không lại xuất hiện một cánh cửa màu hồng từ hư vô đúng thật là...quá kì lạ đi!
Hắn nhắm mắt quay mặt đi hướng khác nhưng cứ bị cái mùi này nó xông thẳng vào mũi liên tục, khiến hắn phải từ bỏ đi kháng cự mà nhận lấy miếng đùi.
Paimon chứng kiến cảnh hãI hùng này thì run bần bật, Lumine...đáng sợ quá!!
Lumine nhìn qua Paimon, trầm giọng nói: "Paimon"
Hai bóng dáng đó không ai khác chính là Sora với Paimon, hai đứa con của trời.
Hai kẻ xấu này đã nói gì với nhau vậy? Nhìn mặt nham hiểm quá đi mất!
Hai người đồng loạt toát mồ hôi hột, nuốt nước bọt một cái rồi từ từ quay ra sau.
Mẹ ơi...con muốn về...
Thấy thằng bé lắc đầu dữ quá, Sora bèn móc ra một cái đùi thơm lừng từ kho hệ thống: "Đừng có ngại, đây là anh mời em, em cứ ăn đi~"
Sora: "May quá, có bồ câu nè!"
Ngày hôm sau.
Sora vuốt cằm, nhẹ giọng nói: "Là...thịt bồ câu á"
Lumine đặt tay lên vai Sora, ngọt ngào nói: "Ồ, vậy ha~"
Biểu cảm trên khuôn mặt của cậu bé vô cùng vui vẻ khi cho đàn bồ câu ăn.
Timmy: "(Hai kẻ xấu này định bày trò gì nữa đây...?)"
Sora: "Còn anh đây là Sora, chúa tể của thơ ca, trùm bay lượn, đại danh anh hùng và nhiều biệt danh khác nữa"
Paimon thấy Timmy khác lạ như này, bèn hỏi nhỏ vào tai Sora: "Nè...sao mà Paimon thấy cái biểu cảm này kì lạ quá, đây đâu phải là biểu cảm thường có khi ăn một món ngon đâu?"
Lumine gật đầu hài lòng, cô nắm lấy cổ áo Sora xách đi và cùng Paimon trở về lại quán.
"Thì ra là đứng đây chơi nãy giờ, hai người có biết quán bây giờ nó rất là đông không hả?"
Paimon: "Tất nhiên hai tụi này là...là...là gì nhỉ Sora?"
Paimon: "Bắt nhanh lên!"
Quá ảo tưởng rồi đó!
Timmy đưa cái đùi đó lên miệng mình mà cắn, mới cắn có một miếng ở lớp ngoài thôi thì đã khiến Timmy hai mắt sáng rực.
Hắn...vừa mới ăn!?
Timmy: "Ăn đi nào những bồ câu bé nhỏ đáng yêu của ta"
Timmy lắc đầu từ chối một cách kịch liệt, cho dù hắn có đói bụng đi chăng nữa thì chẳng có liên quan gì tới ngươi!
Paimon cười hì hì nói: "Sao? Ngon lắm đúng đúng không? Đây chính là hương vị của nhân gian đó!"
Paimon: "Vâng!!"
Cái giọng nói đầy ngọt ngào và nhẹ nhàng này sao cứ cảm giác có âm khí trong đó thế nhỉ?
Được Sora nhắc nhở, Paimon hai tay cầm hai con bồ câu chắp sau lưng nói: "Nếu nhóc đã thành tâm muốn biết, thì tụi này không có gì phải giấu diếm cả"
Họ phóng về phía đám bồ câu với tốc độ cực nhanh rồi mỗi người bắt được 2 con bồ câu.
Paimon: "Không lẽ...thức ăn cậu làm ra đã bị xuống trình độ rồi?"
Paimon vừa nói hết câu, Timmy đã ôm mặt đang khóc bù lu bù loa của mình mà phóng như một cơn gió vào thẳng trong thành Mondstadt, thậm chí còn để lại một câu: Hai kẻ ác độc, tôi đi méc với Đội Trưởng Jean đây.
Sora định mở miệng giải thích nhưng vừa mới mở miệng ra thì bị Lumine nắm lấy cổ áo mà vật ra đằng sau.
Sora gật đầu tán thành: "Ờ...cái tốc độ nếu mà tham gia hội thao chạy cự ly dài thì chắc chắn đạt được giải quán quân luôn chứ không đùa..."
Trên cây cầu đá của Mondstadt.
Timmy: "Muốn đi thì phải thả bồ câu mà mấy người bắt ra cái đã!"
Paimon lắc đầu ngán ngẩm, mới nhỏ mà đã bị lãng tai rồi, thật tội nghiệp...
Timmy thấy vậy thì hơi run mà vẫn quật cường nói: "Này...tôi...tôi cảnh cáo mấy người đó, nếu mà hai người dám...dám làm gì tôi thì tôi sẽ đi tố cáo với Đội Kỵ Sĩ để họ đến bắt mấy người đó nha!"
Hương vị này...mùi thơm này...không nhầm lẫn vào đâu được...đây chính là mùi vị của quê nhà!
Sora thầm cười lạnh, cường địch? Ha, chỉ là một Timmy bé bỏng mà cũng dám cản bước cậu sao?
"Chị tên Paimon, là kẻ hủy diệt đống thức ăn ngon và coi trọng Mora hơn bất kì ai"
Ngửi thấy mùi thơm từ miếng đùi này thì một chút nước dãi từ khoé miệng Timmy chảy ra.
Paimon bay tới bên cạnh và vỗ nhẹ vào lưng Timmy nói: "Em ổn chứ?"
Timmy cau mày: "Là ai?"
Paimon cười đắc ý, lắc lắc hai con bồ câu: "Nếu nhóc đã biết rồi thì mau tránh ra chỗ khác đi, tụi này phải về gấp để xử lý đám bồ câu này mới được"
Timmy: "Thì ra là thịt...thịt gì cơ? Tôi nghe không rõ lắm"
Paimon hai tay cầm chặt cái cổ của hai con bồ câu, bất mãn nói: "Này, nhóc là ai mà dám chặn đường tụi này hả? Có biết tụi này là ai không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Ác độc, quá ác độc đi. Hai tên Hoả Tiễn này không phải con người...!
Sora vui vẻ, bước tới khoác lấy vai Timmy cười nói: "Nào Timmy bé bỏng, em có đói bụng không?"
Sora: "Có đồ nướng rồi, về nhanh nào Paimon!"
Sora khẽ run: "Lu...Lumine?"
Nghe được Paimon nói vậy, Timmy thầm gật đầu khen ngợi, cái này nó cũng quá ngon rồi đi, thật tò mò đây là cái thịt gì?
Cứ thế, Timmy đã làm sạch nguyên cái đùi tới nổi chỉ còn là cái xương.
Paimon nhìn qua Sora: "Thôi xong, chúng ta gặp cường địch rồi"
Trước cặp mắt khó hiểu của Timmy, cánh cửa bỗng mở toang ra và từ trong đó chạy ra bóng dáng một lớn một nhỏ.
Đột nhiên cách chỗ đứng của Timmy khoảng 5m xuất hiện ra một cánh cửa màu hồng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Timmy: "..."
Đã có nguyên liệu trong tay, Sora với Paimon quay người lại định đi vào cánh cửa để về thì Timmy đã lao ra chặn trước mặt của hai người họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Timmy đôi mắt vô hồn mà nhìn hai người, hình như...hôm nay đi ra ngoài đường quên nhìn ngày tháng rồi thì phải.
Paimon: "Dạ, Paimon xin tuân lệnh"
Thịt...đây là thịt bồ cậu...?
Chương 124: Timmy: Bọn Hoả Tiễn ác độc
Hai người họ lập tức dựa vào lưng nhau, đồng thanh nói: "Hai tụi này chính là Cặp Đôi Hoả Tiễn! (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc trước chơi game, cậu đã làm thịt vô số động vật trong đó có đám bồ câu của nhóc trên cây cầu đá này đó.
Sora vuốt cằm nói: "Quái lạ, đây là lần đầu tiên tôi gặp một thực khách có biểu cảm như này luôn đó..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Một hồi sau, Sora và Paimon quay người lại nhưng cái ánh mắt nhìn lên Timmy thì làm cho con người ta cảm thấy một điều gì đó bất ổn.
Sora nói lại: "Là thịt bồ câu, thịt của bồ câu đó nghe rõ chưa?"
Sora lườm cô nàng một cái, tới cái biệt danh của hai người thống nhất hôm qua để ký tên tặng cho các fan hâm mộ mà cũng quên thì làm ăn được cái gì.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.