Lạc Vào Genshin Impact
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 148: Sora: Ông đừng có mà hối hận, Otto
Mei chưa nói xong thì bị Rita đi tới trước mặt Sora ngắt lời: "Cậu Sora, cậu làm gì mà bên trong ồn ào quá vậy?"
Bàn tay của cậu phát ra một ánh sáng màu lam, còn về phía của Himeko thì toàn bộ cơ thể của cô xuất hiện và được một ngọn lửa màu xanh bao bọc lấy.
Thì ra là thế...giao kèo này đã vốn dĩ chẳng có sự tin tưởng nào rồi.
Sora: "Được rồi, bây giờ cô hãy nhắm mắt lại đi"
Rita: "..."
Sora: "(Hửm...hình như cơ thể của Himeko...)"
Himeko nhìn Sora từ trên xuống dưới, môi không khỏi cong lên đầy quyến rũ: "Không ngờ...sau khi ăn tết xong thì cậu đã soái khí hơn trước rất nhiều rồi đó~"
Theresa thấy cậu nhìn mê người như này, vui vẻ nói: "Tuyệt chứ? Đây là tàu Hyperion đó, bên ngoài đã như này rồi thì khi nào cậu vào trong thì càng hết hồn hơn mà xem" (đọc tại Qidian-VP.com)
Theresa đang đứng bên ngoài cùng với các Valkyrie nữ khác như Himeko, Mei, Wendy, Sakura, Rita, Bronya và Kiana đã tỉnh lại mà đứng đợi Sora.
Sora gãi đầu cười cười, cô nàng này đúng thiệt là...vẫn là cái tính nói chuyện quyến rũ này.
Trên tàu Hyperion.
Theresa: "Đúng vậy đúng vậy, cả hai bình tĩnh lại đi nào"
Tại phòng khách trên Hyperion.
Choảng!
Trong khi hai người nói chuyện, cậu chú ý được điều gì đó.
Sora hạ tay xuống, đầu đầy mồ hôi thở hổn hởn: "Xong...xong rồi đó..."
Himeko: "Mà...con rồng cấp Thẩm Phán kia sao rồi?"
"Với lại tôi nói trước, ông đừng có mà hối hận, cho dù trong tương lai ông có quỳ xuống cầu xin tôi thì đừng mơ tưởng tôi sẽ giúp ông"
Vừa dứt lời, cánh cửa mở ra và từ bên trong Sora đi ra ngoài.
[Nghịch Đảo]!
Hắn vừa nói vừa rót một tách trà và nhẹ đẩy tới trước mặt của Sora.
«Nhưng bắt buộc là nàng ta phải chịu đau»
...
Sau khi trận chiến kết thúc, Sora được Theresa dẫn lên còn tàu này, phải nói là nó có kích thước to hơn nhiều so với con tàu hồi trước mà cậu từng lên.
Ở bên ngoài phòng khách.
Nói xong, cậu đấm mạnh một phát xuống bàn trà khiến cho nó nát bấy ra.
Có một bóng dáng của một người đàn ông tóc vàng óng ánh đang ngồi nhâm nhi tách trà trên bàn của mình.
Sora: "..."
Himeko mở mắt ra: "Tôi...tôi hết thật rồi...!"
Đối diện với tình cảnh này, Otto vẫn bình tĩnh một cách lạ thường, hắn nhấp một ngụm trà rồi từ tốn nói: "Đúng thiệt là giữa hai chúng ta có giao kèo 5 năm, nhưng..."
Sora: "Haha...tốt, rất tốt cho một cái tôi sẽ xảy ra mệnh hệ gì"
Theresa lau đi nước mắt, nhẹ giọng nói: "Tốt quá rồi, Himeko..."
Đúng lúc này, Himeko cũng vừa xuất hiện trong một bộ giáp có tên Vermilion Knight Eclipse.
Wendy, Bronya và Sakura khi lên đây thì đã vội vàng chạy tới phòng y tế để xem thử Kiana đã tỉnh lại chưa.
Himeko nhắm mắt lại theo lời Sora, cậu không do dự nữa, lập tức đưa tay lên hướng về phía của cô nàng.
Mei: "Cậu ra—"
Cậu sử dụng [Thần Nhãn] để kiểm tra thân thể của Himeko.
Sora đứng dậy, cất bước đi về phía cánh cửa nhưng cậu không mở ra vội.
Himeko: "Ồ, xin lỗi cô nha, ai biểu Sora thu hút ánh nhìn tôi quá chi"
"Ông đã giao kèo với tôi rồi mà, tại sao lại phải làm cái việc này?"
Theresa: "À...ừm...được thôi"
Otto tươi cười nói: "Lâu rồi không gặp cậu, cậu càng ngày càng khác à nha"
Himeko mới tới đây đã thấy Sora và Theresa thì cô đi tới, mỉm cười nói: "Ara, cậu tới rồi Sora. Thật cảm ơn cậu vì đã cứu lấy Kiana"
Himeko chú ý tới màu mắt màu tím kia của cậu, thắc mắc: "Màu...màu mắt của cậu?"
Theresa lẫn Rita đồng loạt ra ngoài và đóng cửa lại, bây giờ bên trong căn phòng khách chỉ còn mỗi Sora và Otto mà thôi.
Theresa: "Họ làm cái gì trong đó mà ầm ĩ quá vậy..."
Thiết bị, máy móc xung quanh vô cùng tiên tiến đi đâu cũng thấy cả.
Cậu với khuôn mặt âm trầm, nhẹ nhàng bước tới và ngồi xuống cái ghế sofa đối diện với Otto.
Otto: "Ừm, tuy 5 năm đối với ta mà nói thì chẳng đáng là bao, mà cậu nghĩ thử xem. Nếu như ở thế giới của cậu, cậu xảy ra mệnh hệ nào thì việc chờ đợi 5 năm của ta có phải đổ sông đổ biển hết không?"
Theresa nhìn cậu vẫn đơ người thì hằng giọng mình lên: "E hèm! Ta đã liên lạc ông nội tới đây gặp cậu, hiện tại ông ấy đang ở trong phòng khách..."
Khỏi phải nói, thứ mềm mại đó chính là đôi môi của Himeko
Trước khi đi, cậu liếc mắt nhìn Otto nói: "Cảm ơn ông, cảm ơn vì đã nhắc nhở. Yên tâm, tôi sẽ cẩn thận trong từng hành động của bản thân"
Sora khẽ cười, lắc đầu nói: "Không cần khách khí như vậy đâu Himeko" (đọc tại Qidian-VP.com)
Sora hoàn hồn lại, trầm ngâm nói: "Được, bây giờ làm phiền cô dẫn tôi tới đó đi..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Sora ánh mắt lạnh lẽo, nhìn Otto lạnh giọng nói: "Con mẹ nó...ông đừng có mà giỡn mặt với tôi, Otto"
Sora: "(Hôm nay mình tốn khá nhiều Huyền Lực à nha...)"
Sora nheo mắt: "Không ổn?"
Tách trà va mạnh vào tường và vỡ vụn ra, nước trà thì dính tung toé đầy trên tường.
Sora được hệ thống giải thích cho thì đã hiểu rồi, cậu nhìn Himeko nghiêm túc nói: "Thật ra tôi có một cách, nhưng... bắt buộc là cô phải chịu đau"
Tuy không hiểu chuyện gì đã xảy ra giữa Sora và ông nội cô nhưng Theresa vẫn gật đầu mà dẫn đường cậu tới đó.
Vào lúc này, cánh cửa phòng khách mở ra, Sora với Theresa cùng nhau đi vào.
Tuy đã mặc bộ giáp đó nhưng vẫn không thể nào che đi body gợi cảm của cô nàng tóc đỏ này.
Otto: "..."
Thấy Sora gật đầu, Himeko xiết chặt đôi tay lại, ánh mắt quật cường nói: "Được...chỉ cần triệt tiêu cái thứ c·hết tiệt bên trong tôi là được!"
Nhìn cô nàng mỉm cười vậy thôi nhưng ẩn chứa bên trong là một tia sát ý dành cho cậu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Otto: "Haha, nào uống đi, uống xong rồi chúng ta cùng nhau nói chuyện"
Theresa: "Nó đã bỏ đi sau khi Kiana bị Sora hạ gục rồi..."
Sora: "Theresa, cô đi ra ngoài cùng với Rita đi..."
Nói xong, Himeko quay người rời đi.
Những lời mà hắn ta nói, Sora nghe không xót một từ ngữ nào.
Sora: "Ừm... tuyệt thật, hết chỗ chê luôn"
Không biết...[Nghịch Đảo] của cậu có triệt tiêu được năng lượng Honkai bên trong Himeko không nhỉ...?
Bronya: "Hình như...đó là tiếng ly vỡ và bàn bị đập nát"
"Sau khi ta về và suy nghĩ lại thì...ta thấy việc này không được ổn lắm"
'Có thể sao?' (đọc tại Qidian-VP.com)
Himeko im lặng một hồi rồi mới mở miệng nói: "Tôi biết..."
Theresa hai tay vòng ngực, hừ một tiếng: "Ta chắc chắn là cô cố tình lơ ta!"
Vì thế, chỉ còn hai người Sora và Theresa.
Himeko bắt đầu chảy mồ hôi như mưa, đau đớn tới nỗi cắn chặt răng để cố không hét lên.
Sora tắt [Thần Nhãn] nhìn Himeko nói: "Tình trạng hiện giờ của cô rất tồi tệ đó, cô biết không..."
Rita mỉm cười, gật đầu: "Vâng, thưa giáo chủ"
Đột nhiên, có một thứ mềm mại truyền đến má phải của Sora
Himeko rời môi khỏi má cậu, tuy chỉ là như chuồn chuồn lướt nước nhưng cũng khiến cho cậu đứng đơ tại chỗ.
Otto liếc mắt ra sau nhìn Rita: "Rita, làm phiền cô ra ngoài một chút, ta và Sora có chuyện cần trao đổi với nhau"
"Giải thích đi, ông không giải thích rõ ràng thì đừng có mà trách tôi không nể mặt"
1 phút sau, quá trình chữa trị cũng đã hoàn thành.
"Nghe rõ chưa, Otto"
Phía sau người đàn ông này là một cô gái mặc một bộ đồ hầu gái.
...
Sora bất ngờ trước lời khẳng định đầy chắc nịt của hệ thống, cậu vội hỏi lại.
Hắn ta vừa dứt lời thì tách trà mà Otto rót cho cậu bỗng bay xẹt qua mặt hắn.
Theresa phồng má: "Nè! Đừng có mà lơ ta Himeko!"
Nhận thấy điều không lành sắp xảy ra, Himeko với Theresa vội đứng ra ngăn cản.
Sora: "!"
Sora không nói gì, chỉ chậc miệng một cái mà rời đi.
"Mà ta không hiểu, tại sao Sora lại thả nó đi nữa..."
Chương 148: Sora: Ông đừng có mà hối hận, Otto
Theresa: "(Ông nội đã làm gì...mà khiến cậu ấy giận như vậy nhỉ...?)"
"Thôi, tôi phải đi tới phòng y tế coi Kiana ra sao rồi, nên tạm biệt hai người"
Theresa đứng bên cạnh thầm cầu mong.
Himeko mở to mắt trước lời nói của cậu: "Thật...thật vậy sao!"
Mei, Kiana, Bronya, Sakura và Wendy thấy vậy thì vội đuổi theo bóng lưng của cậu
Hai người này chính là Otto và Rita.
Himeko mỉm cười, liếm nhẹ môi: "Cảm ơn cậu, coi như đó là phần thưởng của tôi dành cho cậu đi~"
«Có thể đó ạ»
«Ừm, chỉ cần ngài sử dụng Nghịch Đảo ở mức 60% Huyền Lực thì có thể triệt tiêu năng lượng Honkai bên trong người Himeko»
Ngay lập tức, cậu thấy bên trong cơ thể tới những dòng chảy của máu trong cô nàng có rất nhiều vết lan màu tím một ngày bành trướng ra.
Chụt!
Himeko: "Bình tĩnh lại đi nào, người mình cả"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.