Lạc Vào Genshin Impact
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22: Lumine: "Em yêu anh, Sora"
Paimon cô nàng này đúng là thiệt tình...
Barbara: "(@_@)"
Sora kinh ngạc thốt ra: "Woa, không ngờ truyền tin nhanh thiệt"
Yue nghe thế thì không ngần ngại, cô lao tới nhảy vào lòng cậu rồi kêu lên vài tiếng "Meo meo" như muốn diễn đạt rằng cô đồng ý.
Paimon: "Phù~...sảng khoái"
Quán Người Săn Hươu.
Cô lao tới định tách ra mà tách không được vì sức Dvalin mạnh hơn nhiều so với Lumine.
Lumine: "Đ-đây là?"
Sau khi giải quyết về vấn đề ăn sáng thì cả ba đang tới Giáo Đường Mondstadt để trả lại cây đàn Thiên Không cùng với Venti, Dvalin(dạng người) và Jean
Cô nàng loli lơ lửng bước ra khỏi phòng vệ sinh với biểu cảm tràn đầy thoả mãn.
Sau khi hoạt động vài động tác xong thì cậu rời khỏi giường.
Một lúc di chuyển thì cả đám đã vào Giáo Đường và gặp được Barbara đang đứng đó.
Barbatos-sama của cô đứng trước mặt cô đó
Lumine: "haha"
Cô nàng này cẩm lấy soi mói cây đàn thì thấy nó không hư hại gì nữa, ngay lập tức phóng đi để cất.
Barbara: "Barbatos-sama, Barbara tôi dùng cả cuộc đời đền tội cũng chẳng đủ rửa sạch tội này..."
Paimon: "Còn Paimon là Thịt Nướng Mật Ong"
Lumine nghe vậy thì ôm cánh tay cậu cứng ngắt rồi nhìn về phía Dvalin với ánh mắt khiêu khích.
...
Nói rồi, cậu móc ra thanh Thiên Không Kiêu Ngạo từ kho hệ thống.
Cô càng thầm yêu quý và kính trọng ba người này hơn rất nhiều.
Lumine: "D-dậy rồi...à?"
Cậu nhìn lấy hai kẻ đang ôm nhau ngủ, còn Paimon thì cậu hết nói nổi rồi.
Sau 5 phút vệ sinh cá nhân với trang phục cao trung thì bước tới giường rồi bắt đầu đánh thức hai kẻ này.
Cậu vuốt ve bộ lông mềm mại một cái rồi lấy ra cái khăn ướt gần đó rồi lau lên khuôn mặt mèo nhỏ nhắn.
Jean thì cô cũng có chút ghen tị khi thấy vậy.
2. Làm kẻ hèn mà cao chạy xa bay khỏi Teyvat.
Sara: "Món ăn của quý khách xong rồi đây"
Lumine đưa Đàn Thiên Không cho Venti.
Hả!?
Sora: "Đây là thanh Thiên Không Kiêu Ngạo, tôi có được trong một dịp tình cờ nên tặng cho cô vì tôi thấy cô xài thanh kiếm cũng khá cũ rồi nên hehe"
Dvalin: "Fufu, đúng vậy, hãy cảm ơn Phu Quân của tôi đi"
Sora hơi rén nói: "À mà, nó bị vỡ rồi nếu cô nàng Barbara thấy thì chắc chắn 100% là khóc đó"
Việc thường ngày trước khi cậu mỗi lần ngủ dậy là vươn vai ra khởi động vài động tác để giản cơ của mình.
Cô mỉm cười nhìn lấy cặp đôi trẻ trước mặt mình.
Nếu mà chuyện này xảy ra thì cậu chắc chắn không ngần ngại mà chỉ tên đầu xỏ để cô nàng Barbara đó trừng phạt tên đó.
Thở dài một cái, cậu xếp mền gối cho gọn gàng.
Venti: "Tôi có mang Đàn Thiên Không để trả này"
Cậu nhìn bộ đồ học sinh của mình, bộ đồ mà cùng cậu chuyển sinh tới đây, bây giờ mặc nó đi chu du thì chẳng khác nào đi thu hút ánh mắt những người ở đây.
Cậu ta chưa nói xong thì bị Dvalin nhảy vào mồm nói thay.
Sora: "Rồi,dễ thương lắm luôn ý"
Venti: "A...à thật ra đó chỉ là một chiêu trò thôi nên nó chẳng thể như thế lâu đâu...vì thế chúng ta té nhanh đi"
Trước hành động đó của Lumine đã khiến cậu bối rối chưa hiểu chuyện gì.
Sara phá lên: "Hahaha, có ngay cho ba vị Kỵ Sĩ Danh Dự"
Lumine: "( ╹▽╹ )"
Dvalin thấy ánh mắt đó thì cũng không sợ hãi như đối với cô điều đó chẳng nhằm nhò gì.
Lumine như con mèo xù lông lên: "Con thằng lằn c·hết tiệt kia, tránh xa anh ấy ra coi"
Cô nàng quỳ xuống đất, rơi vào trạng thái cầu nguyện.
Venti: "Lumine, đưa Đàn Thiên Không để tôi xem cái"
Lúc cậu mới tới Mondstadt này thì có lúc bị những ánh mắt của người dân ở đây nhìn cậu như một người kì lạ ý.
Sora trừng mắt nhìn con loli Paimon: "Cô ngứa đòn đúng không mắm thúi"
Dvalin: "Yên tâm đi, Barbatos-sama có cách Phu Quân à"
Sora mỉm cười vẫy tay chào Sara: "Chào buổi sáng Sara, cho tôi Bánh Xốp đi cảm ơn"
Đúng như cậu nói, sau khi cậu mở cửa phòng thì cậu thấy được một cô gái với mái tóc vàng ngắn đang đứng trước cửa phòng của cậu.
Chắc những lời nói dối này không bị cô nàng nghĩ ngờ đầu ha?...À mà khoan, việc mình có thanh này từ dịp Gacha thì nói "Từ dịp tình cờ" chắc tính không nói dối đâu.
Venti cầm lấy rổi dùng một chiêu trò ma thuật để sửa lại cây Đàn Thiên Không rồi đưa cho Barbara.
Sora đặt Yue lên vai phải của mình rồi bước đi, Paimon gật đầu một cái cũng bay theo câuh rời khỏi phòng.
Sora: "Nào dậy đi 2 con sâu ngủ, mặt trời lên rồi"
Venti: "Yên t-..."
Cậu phóng thẳng vào nhà vệ sinh như t·ên l·ửa được khởi động để đánh răng rửa mặt một cách gọn gàng.
Paimon: "Không ngờ cậu lại làm được điều đó đấy Venti"
Cô sợ, lỡ như Sora từ chối lời tỏ tình đó thì cô và cậu sẽ không còn là bạn nữa, thậm chí còn đáng sợ hơn là cậu sẽ rời khỏi cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Paimon khó hiểu hỏi: "Kỵ Sĩ Danh Dự?"
Cô đỏ mặt xấu hổ vì cô hôm qua đã lỡ mồm nói ra cảm xúc của mình dành cho cậu rồi, tới nỗi tối ngủ cô nghĩ về cậu suốt đêm nên suốt đêm đó cô cứ trằn trọc không ngủ được.
Nhưng cậu chưa kịp chọn thì đã bị Lumine đánh thức.
Lumine nhìn cậu mỉm cười hạnh phúc: "Cảm ơn...e-em yêu anh, Sora"
Sora: "Oái~~...lại là một ngày mới bắt đầu"
Paimon: "Oái~"
Sora: "Ha...haha"
Sora: "Tặng cho cô nè Lumine"
Sora cậu nhìn sang tên Phong Thần mà mọi người ca tụng và thờ phụng thì chỉ biết lắc đầu ngao ngán.
Sora đột nhiên như nhớ điều gì đó: "Suýt nữa quên mất"
Ái cha, tuổi trẻ thật tốt
Paimon: "(◡ ω ◡)"
Lumine: "Cho tôi Món Nào Nào đi"
Barbara: "Nguyện Phong Thần phù hộ mấy vị. Mặc dù, so với One-...à không Đội Trưởng thì tôi không có tư cách để nói lời này nhưng tôi vẫn muốn thay mặt Mondstadt cảm ơn các vị"
Lumine bất ngờ vì cậu không có ghét bỏ cô, thấy vậy thì trong lòng cô nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Cậu mỉm cười trước vẻ dễ thương đáng kinh ngạc của Yue làm cho cậu không kiềm lòng được mà sờ lấy sờ để bộ lông của Yue.
Paimon khoanh tay trước ngực với biểu cảm đắc ý: "Paimon nghĩ...chắc Sora tên này không thèm bữa sáng đấy"
Nhưng trái ngược với nỗi sợ và sự lo lắng của cô thì cậu chỉ mỉm cười chào cô.
Barbara: "Haha, mấy người đang lo việc thu thuế à? Không sao, sẽ không thu thuế đâu mà lo"
Paimon thì cười ha hả: "Hahaha, Paimon thấy Sora ở dơ thì có"
Ôi trời...thoả mái đến kì lạ...
Venti thấy thế thì cũng thở dài.
Sora: "Xong rồi...Rồi Yue, tới đây ta lau mặt em cho" (đọc tại Qidian-VP.com)
Sora: "Con nít con nôi, không biết nói chuyện thì ra chỗ khác mà chơi"
Hai người này ngủ ngon thiệt chứ...đúng thiệt là hợp nhau thật
Barbara: "Khôngggggg! Đàn Thiên Không"
Cô nói rồi ôm cánh tay của cậu kẹp giữa hai đồi núi khổng lồ.
Thanh niên toả ra bình thường vậy thôi chứ trong lòng cậu như sóng gặp bão vậy.
3. Đút ăn cho cô.
Nghe câu nói đó thì Sora không có tí một động tác thừa, cậu nắm lấy chân của cô nàng này ném sang chỗ khác.
Cô nhìn cả bọn với ánh mắt vô cùng cảm kích rồi nhẹ cúi đầu để cảm ơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lumine nhìn cậu với đôi mắt long lanh rồi mỉm cười nói: "Ừm...chào buổi sáng, Sora"
Cả bọn hét toáng lên khi nghe Venti nói thế(-Dvalin và Sora).
Lumine: "Đứng đực ra đó làm gì thế Sora"
Cậu muốn thốt ra như thế nhưng mà không dám vì cậu sợ mấy hung thần này.
Hai cô...có thể tránh ra được không...tôi sắp thăng thiên vì máu mũi sắp ra rồi nè!
Sara cũng mỉm cười đáp lại: "Chào cậu Sora, món của cậu sẽ có ngay còn hai người" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô nhìn sang hai người bên cạnh cậu, chờ mong muốn biết hai người này muốn ăn gì.
Nhưng Yue không hề ghét mà còn rất hưởng thụ lấy sự vuốt ve yêu thương của chủ nhân mình.
Sora: "Haizz, chừng nào tới Liyue thì tôi sẽ sắm cho mình một bộ đồ mới đi"
Lúc đầu khi cô nghe câu chuyện này thì coi nó như lời đồn thôi nhưng sau khi được Jean thông báo lên thì cô mới tin chuyện Sora, Lumine và Paimon cả ba người này đã làm một điều mà không ai làm được trong Mondstadt.
Sora: "Buổi sáng tốt lành Lumine"
...
Sara: "Mấy người không biết à? Vì ba người đã giải quyết tai hoạ rồng cho người dân ở đây"
Sara: "Haha, thôi tôi vào làm đây"
"..."
Yue: "Meo" (đọc tại Qidian-VP.com)
Barbara: "Đâu đâu"
Lumine gật đầu đồng ý: "Cũng đúng, giờ tôi mới chú ý cậu cứ mặc bộ đồ đó hoài...à, ngoại trừ ở Phế Tích Phong Long"
Chương 22: Lumine: "Em yêu anh, Sora"
Sora: "Xong rồi đúng không? Vậy chúng ta đi ăn sáng thôi, Lumine đang đợi đấy"
Cả đám nghe vậy thì cũng có chút cứng ngắc. như muốn trốn tránh đặc biệt là Lumine vì cô là người giữ Đàn Thiên Không.
Cô bưng những món các cậu gọi ra để trên bàn, tự nhiên Sara thấy biểu cảm thẹn thùng của Lumine thì cô biết chuyện gì vừa xảy ra rồi.
Nói rồi cô vào phòng bếp để làm những món ăn mà cả ba gọi.
Paimon: "Ha...haha...nhưng mà...cái này hơi có chút khác khác"
Nghe cậu nói thế thì cô nhìn cậu với đôi mắt long lanh.
Hai kẻ này ngồi dậy rồi ngáp một cái, Paimon thì ngập xong thì ngay lập tức rời giường phóng vào nhà vệ sinh mà không xếp mền gối.
Sara đang lau lấy cái đĩa thì nghe một giọng nói quen thuộc vang lên.
Cô nhận lấy món quà này của cậu, rồi cô còn nhẹ nhàng đặt đôi môi nhỏ nhắn của mình lên gò má của cậu.
Barbara: "Nó...nó sửa lại rồi"
Lumine đành phải miễn cưỡng cho qua mà kẹp lấy cánh tay còn lại của cậu
Không còn cách nào khác, Lumine lấy ra cây Đàn Thiên Không hư hại vô cùng đưa tới trước mặt Barbara.
Cậu lắc đầu cười khổ rồi nhẹ nhàng rời khỏi giường để khỏi đánh thức Yue và Paimon.
Cậu đưa thanh Thiên Không Kiêu Ngạo đến trước mặt cô rồi mở miệng nói.
Mình phải làm gì đây! Mình vẫn còn nhớ câu tỏ tình đầy mạnh bạo đó của Lumine!!!
Cô thấy thế rất bất ngờ.
Venti: "( ꈍᴗꈍ)"
Trong đầu cậu ngay lập tức hiện ra ba câu trả lời như những bản chọn trong game Otome:
Venti: "Ehe, không cần cảm ơn tôi đâu mà người cô cần cảm ơn là vị Kỵ Sĩ Danh Dự và Sora đó"
Venti: "..."
Vì cô nàng này đang chảy nước dãi như đập vỡ vậy.
1. Không nói nhiều, triển luôn đê.
Jean: "..."
Paimon: "Này tên Sora kia, ai cho cậu ném Paimon vậy, có biết đau mông lắm không?...này, cậu có nghe Paimon nói không đó?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.