Lạc Vào Genshin Impact
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 264: Lumine: Nêm thêm gia vị đi, Sora
Paimon nhắm mắt, chấp nhận buông xuôi: "(Đúng là chị em tốt của nhau...Paimon chịu rồi, thôi thì để Paimon ra đi cho mấy người vừa lòng)"
"Tiếc là khả năng nhận thức của tôi có hạn, không thể khiến bản thân lần nào cũng tìm được cây thần, cũng không đảm bảo được tinh thần của bản thân sẽ không bị nó phá hủy"
Haypasia: "Trong giấc mơ, người ta sẽ luôn bị âu lo của bản thân quấy nhiễu"
Sora đáp lại: "Không, anh không bị gì khi ngửi thấy mùi hương"
"Vì vậy, tôi chỉ có thể đi hỏi Cây Thần Irminsul toàn năng" (đọc tại Qidian-VP.com)
Lumine nhớ ra điều gì đó, thì thầm vào tai Sora: "Anh có bị giống em khi ngửi thấy mùi hương không?"
Paimon sợ hãi nói: "Nguy hiểm vậy sao, bộ cô không sợ à?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cho nên khi ngửi được những hương liệu có thành phần tương tự thì cơ thể sẽ sản sinh phản ứng căng thẳng"
"Cho nên, chúng tôi vì muốn để tinh thần của bản thân ổn định và không liên lụy đến người khác nên chỉ đành cố gắng một mình"
Lumine mỉm cười: "Cảm ơn Haypasia, chúc cô tu luyện thuận lợi"
Trải qua một bữa ăn cùng với Haypasia bên bếp lửa, thì sau đó Lumine đã nhanh trí kể lại toàn bộ câu chuyện mà Lumine kết nối được với Cây Thần Irminsul cho Haypasia nghe.
"Có thể gặp được vị hàng xóm này, chắc là được Thảo Thần phù hộ"
Từ lúc cậu bắt đầu nấu ăn đến giờ, con mắm Paimon này cứ luôn miệng lặp đi lặp lại những lời đó.
Paimon vẫn thúc d·ụ·c: "Sao mà lâu thế vậy? Paimon đói lắm rồi đó"
Paimon cái hiểu cái không, gãi đầu nói: "À ừm, được rồi...nhưng tại sao Lumine lại có một thời gian dài bị khó chịu bởi loại mùi hương thực vật này vậy?"
"Tôi đã phải tổn mất ba năm thời gian, cũng được xem như là thiên tài trong Giáo Viện rồi"
Nhóm người Sora húp một chén súp, tiếp tục tập trung lắng nghe lời nói tiếp theo của Haypasia.
Paimon yếu ớt nói: "Paimon xin lỗi, đừng...đừng lắc nữa...Paimon thăng thiên mất"
"Tôi xuất thân từ gia đình học giả nhiều đời của Sumeru, từ nhỏ cha mẹ đã kể tôi nghe rằng khi nào tôi không nằm mơ nữa thì lúc đó tôi sẽ trở thành người lớn"
Haypasia cười nhạt nói: "Nhưng từ khi tôi biết được ở gần đây có một vị hàng xóm thì tôi đã không còn sợ nữa"
Yue nhắc nhở: "Thôi mà, đồ ăn chín rồi đó chủ nhân. Nếu còn ở đây tám nhảm nữa là chị Haypasia c·h·ế·t đói đó..."
Sora: "Moá tôi nói là từ từ rồi mà mẹ trẻ, sao mẹ cứ nhây hoài thế hả!?"
Haypasia nhẹ gật đầu một cái: "Ừm, ở Sumeru thì chỉ có trẻ con mới nằm mơ còn người lớn thì không như vậy"
Lumine lên tiếng can ngăn: "Nào nào, bình tĩnh đi anh"
Yue: "Tới mức độ như thế luôn sao..."
Haypasia: "Không cần khách sáo đâu, mọi người là ân nhân của tôi, với lại nghĩ đến việc có thể tiếp tục ăn món của mọi người thì tôi cũng rất mong chờ đó!"
Haypasia lắc đầu: "Xin lỗi, tôi tạm thời không có manh mối gì. Nhưng mà những gì thấy được từ Cây Thần Irminsul thì chắc chắn đó là một đoạn ký ức nào đó từng tồn tại"
"Haha, mà nói cũng kì lạ, nó rõ ràng là sứ giả của Thần Trí Tuệ nhưng lại có sức mạnh khiến người khác phải nằm mơ"
Sora đang nêm nếm lại gia vị, đáp: "Từ từ, sắp rồi chờ tí"
Paimon: "Ừm, Paimon hiểu rồi. Nhưng...cô có suy nghĩ gì về những thứ mà Lumine thấy được trong mơ không?"
"Giai đoạn tu hành hiện giờ của tôi đang là Kỳ Satyavada, có rất nhiều học giả trong thời kì này đã phát điên khi tìm kiếm Cây Thần Irminsul"
Haypasia: "Nói thật thì tôi ngưỡng mộ khả năng nhận thức của Lumine lắm"
Nhưng chỉ mới cảm động chưa tới hai giây, Lumine đã dội một gáo nước lạnh vào Paimon: "Anh muốn bỏ Paimon vào nồi thì hãy nêm thêm nhiều gia vị vào cho thơm ngon"
"Nhưng ngày hôm đó khi tôi giật mình vì nó, tôi đã đột nhiên nằm mơ"
Lumine: "Vậy sao...cứ tưởng anh sẽ giống em chứ"
Nghe xong, Haypasia nhẹ giọng nói: "Tuy đã đọc được thư của Tighnari, cũng đã nghe câu chuyện cô kể. Nhưng chuyện cô kết nối được với Cây Thần Irminsul đúng là đáng kinh ngạc..."
"Lúc nhỏ tôi đã từng rất khờ dại, nhưng lại không sợ hãi...nói không chừng, giấc mơ cũng không phải tiêu cực như thế"
"Phải biết là có một số học giả tốn cả đời cũng không thể nào làm được chuyện này" (đọc tại Qidian-VP.com)
Paimon gãi đầu: "Vậy là sao? Năng lực này nghe sao thấy huyền diệu quá vậy..."
Haypasia: "Bởi vì người Sumeru gần như không nằm mơ"
"Nếu chúng tôi tiếp xúc được với cây thần trong khi năng lực của bản thân không đủ thì não bộ sẽ chịu đựng không nổi"
...
Paimon tràn đầy ngạc nhiên: "Có...có chuyện này sao?"
Paimon: "Woa...không ngờ cô lại kiên quyết như vậy luôn"
Haypasia ánh mắt chất chứa nhiều cảm xúc, nhẹ giọng nói: "Tôi đã cố gắng học tập, trở thành học viên của Giáo Viện rồi sau đó trở thành nghiên cứu viên, tôi quả nhiên đã không còn nằm mơ nữa"
"Thật thần kì, tuy là tôi đã quên mất tôi thấy gì trong mơ rồi, nhưng tôi đột nhiên cảm thấy mình như trở về tuổi thơ vậy"
Nói xong, Haypasia nhìn sang phải. Con Aranara đang trốn sau một cái rễ cây ló đầu ra nhìn, nhưng khi thấy cô nhìn về phía này thì giật mình vội thụt đầu xuống.
Lumine vuốt cằm, khẽ gật đầu: "Thì ra là thế, tôi đã hiểu đôi chút rồi..."
Mặc dù cậu đã cố kìm nén nhưng hiện tại thì không thể nữa rồi, sức chịu đựng của con người là có giới hạn đó!
Haypasia: "Chủ yếu là do thể chất đặc biệt của Lumine, dưới sự kích thích của trầm hương thì khả năng nhận thức của cô ấy đối với sức mạnh của Thảo Thần bị quá tải, dẫn đến tình trạng rối loạn"
"À, tôi nhắc mọi người luôn...sau khi tới Thành Sumeru thì đừng nhắc chuyện này nhé, sẽ bị người ta cười đó"
Bộ không biết mỏi mồm là gì à!
"Nếu tôi đột phá được Kỳ Satyavada để đạt đến cảnh giới Kỳ Paripurna thì chắc sẽ hiểu được những thứ này"
Chương 264: Lumine: Nêm thêm gia vị đi, Sora (đọc tại Qidian-VP.com)
Paimon thở phào một hơi nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi..."
Lumine: "Ồ...nghe thú vị đó chứ"
"Nhưng yên tâm, giờ Lumine đã ổn hơn rồi"
"Mà cội nguồn sức mạnh của Thảo Thần chính là Cây Thần Irminsul, cho nên chúng tôi có thể dựa vào sức mạnh của ngài ấy để viếng thăm được một góc nào đó sâu trong vùng đất này"
Snow thắc mắc hỏi: "Vậy trầm hương này tại sao lại có thể kết nối con người đến Cây Thần Irminsul thế?"
"Theo quan điểm của hiền giả, người Sumeru không nằm mơ, chính sự ban ơn của Đại Vương Rukkhadevata đã giúp chúng tôi tránh xa những ảo tưởng ngu dốt trong mơ của mình"
Cậu vừa nói vừa lắc liên tục Paimon khiến cô nàng đầu óc quay cuồng, quên luôn trời đất xung quanh.
Paimon nghe thế thì trong thâm tâm vô cùng cảm động, đúng là chị em tốt của Paimon có khác!
"Tôi thuộc Học Phái Rtawahist trong Giáo Viện, chủ yếu nghiên cứu về mối liên hệ giữa bầu trời sao và vận mệnh sinh linh. Về mặt bầu trời đầy sao thì đúng là có rất nhiều bí mật chưa được khám phá"
"Nếu như sau này mọi người có đi qua nơi này nữa thì hãy đến thăm tôi nhé"
"Dù cho tôi phải nhức đầu đau mỏi cả đời, chỉ cần có thể kết nối được với Cây Thần Irminsul thì tôi cũng bằng lòng"
Sora cầm một cái đùi gà trên tay, vui vẻ định đưa lên miệng cắn nhưng nghe câu hỏi đó của Lumine thì đình chỉ lại.
Haypasia: "Haha, đâu còn cách nào khác, ai bảo tôi là học giả chứ"
Không một động tác thừa, Sora bắt lấy Paimon và hâm doạ: "Nghe cho rõ đây, nếu mà cô còn nhây thêm nữa thì đừng trách tôi ném cô thẳng vào cái nồi đang nấu nhé!"
Haypasia: "Đương nhiên là sợ rồi, nhất là trong những đêm không trăng không tiếng động"
Haypasia: "Bởi vì nguyên liệu của loại trầm hương này được làm từ nhiều loại thực vật tạo ra từ Đại Vương Rukkhadevata, nó có thể kích hoạt nhận thức của chúng tôi với sức mạnh của Thảo Thần"
"Sao mà nhây thế hả!!"
Cậu thầm thở dài cạn lời với cô người yêu này, giờ em mới nhận ra sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Haypasia nói tiếp: "Các hiền giả nói, do trong Cây Thần Irminsul chứa tri thức của thần"
Haypasia mỉm cười: "Không hổ danh là người có thể kết nối được với Cây Thần Irminsul, khả năng hiểu biết của cô rất tốt đó"
"[Thế giới...đã quên ta...] Có ý nghĩa gì?"
Paimon: "Sora, xong chưa đó~??"
Sora: "Em nói nghe có lý đó"
"Các hiền giả nói, Trí Tuệ cũng là Lý Tính, mà những thứ trong mơ luôn luôn không có lý tính và cũng không có logic"
"Tuy nói cô ấy vẫn còn đang mẫn cảm với sức mạnh Thảo Thần, nhưng nếu không dùng phương pháp thiền định thì Linh Phân Hương sẽ không gây ảnh hưởng gì"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.