Lạc Vào Genshin Impact
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 266: Trạm Cuối Akasha
"Các vị chắc đã nghe qua, Akasha là di sản của Đại Vương Rukkhadevata, là một kho tàng chứa đựng tri thức"
"Tiếp theo, hãy thử suy nghĩ [Cách để gặp Thảo Thần đại nhân] xem sao..."
Lumine gật đầu rồi cùng Paimon niệm lấy cái câu mà Panah nói.
Cuối cùng thì nhóm người Sora đã tới trước cổng thành của Thành Sumeru.
Đàn người tấp nập đi ra đi vào trong thành cứ liên tục nhìn nhóm người Sora vì bọn họ đã thấy một phương tiện di chuyển kì lạ mà bọn họ chưa từng thấy qua.
Panah: "Đương nhiên, do vấn đề kỹ thuật nên Trạm Cuối Akasha sẽ chỉ được vận hành tốt hơn ở trong những thành phố lớn như Thành Sumeru và Cảng Ormos"
Paimon khó hiểu: "Ơ...kì lạ thật, Paimon không thể nhận được thêm thông tin. Xem ra, Akasha có vẻ như không phản hồi thông tin này..."
Panah: "Haha, các vị may mắn lắm đó, trước đây Giáo Viện chỉ phát Trạm Cuối Akasha cho người Sumeru hoặc người nước ngoài sinh sống lâu dài ở Sumeru mà thôi"
Nhưng nhớ lại nơi đây là Sumeru, quốc gia của Trí Tuệ nên họ cứ tưởng cái ván trượt của nhóm người Sora dùng là một vật phẩm mới sản xuất ra nên cũng không quan tâm là bao nhiêu.
Lời còn chưa ra hết khỏi miệng, lưỡi kiếm của Thanh Thiên Không Kiêu Ngạo của Lumine đã kê ở cổ Sora.
"Em thấy sao Lumine, có tuyệt—"
Cậu cũng có thử để xem như nào, nhưng vẫn không khác như Paimon là bao.
À không...phải là toàn bộ Giáo Viện Sumeru mới đúng!
Ông ta vừa nói, vừa chỉ vào thiết bị bản thân đang đeo trên tai và nói tiếp: "Bây giờ trong lãnh thổ Sumeru, nếu như mang và khởi động Trạm Cuối Akasha thì mọi người điều sẽ có thể kết nối đến Akasha để nhận được những tri thức cần thiết"
"Để Paimon thử trước xem..."
Một lát sau, Paimon mở mắt ra và nói: "500 năm trước, các hiền giả đã tìm ra được một vị thần mới sinh ra từ trong đống tro tàn...hiện giờ đang sinh sống trong Thánh Địa Surasthana"
Chứng kiến điều này làm cho cậu vô thức giơ hai tay lên đầu hàng, đầu toát ra mồ hôi như mưa.
Sora thu hồi lại ván trượt vào kho hệ thống, cười nói: "Tới nơi rồi, công nhận cái ván trượt này tiện lợi thật đó!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Lumine nghe Sora nói thế thì khóc không ra nước mắt, trong thâm tâm cô cầu mong tới Thành Sumeru càng sớm càng tốt để cô có thể xuống khỏi cái thứ c·h·ế·t tiệt này.
Paimon vuốt cằm, nói với Lumine: "Nếu như dùng nó là có thể nhận được tri thức, vậy nói không chừng là có thể tìm được cách để gặp Tiểu Vương Kusanali đó, chúng ta thử xem nào"
5 phút nhẹ nhàng trôi qua một cách nhanh chóng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Panah: "Tôi là Panah, lý do tôi biết mọi người là người lần đầu tới đây là bởi vì trong Akasha vẫn chưa có thông tin các vị"
Lumine lạnh giọng nói: "Em đã nói là anh đi chậm, sao mà anh lại càng tăng tốc hả?"
Lumine vuốt cằm, nhìn sang Sora: "Anh có tìm được thông tin nào không, Sora...?"
Chương 266: Trạm Cuối Akasha
Paimon: "Tối nay Paimon phạt cậu phải làm cho Paimon 20 cái Bánh Túi!"
Sora vội giảng hoà: "Nào nào bình tĩnh, em là người muốn tới đây nhanh mà nên anh chỉ làm theo nguyện vọng của em thôi..."
Paimon: "Hay quá. Lumine này, vậy chúng ta hỏi thông tin của Tiểu Vương Kusanali đi"
Paimon mặt mày nhăn nhó cố tập trung suy nghĩ, nhưng sau đó mặt mày yểu xìu: "Trời ơi...cho dù tập trung tới thế nào thì trong đầu sẽ có cảm giác nghĩ đến thứ gì đó nhưng lại không tài nào nhớ ra vậy"
Yue: "Snow...lông tớ bị gió làm dựng đứng hết rồi..."
Nói xong, Panah cùng anh chàng da ngâm ở phía sau quay người rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lả lướt qua hàng cây và nhiều hệ thực vật khác xung quanh trong rừng, cậu không quên lên tiếng chấn an lấy hai người đang rất hoảng loạn là Lumine và Paimon.
Trên chiếc ván trượt, Sora dùng tốc độ xé gió chở cả bọn tiến tới Thành Sumeru, với trí nhớ siêu cấp vip pro của bản thân thì cậu nhớ đường đi nước bước để tới đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sora lắc đầu: "Không, không hề có một chút thông tin nào về Tiểu Vương Kusanali cả"
Snow chỉnh chỉnh lại bộ lông trên người, đồng tình nói: "Tớ cũng vậy..."
Lumine: "Chậm thôi Sora!!"
Nhẩm xong thì ba người cùng nhau đeo lên tai mình.
Sora: "..."
Panah: "Chỉ cần đặt nó vào trong tay và nhẩm câu [Cầu mong được nghe thấy âm thanh tri thức của Thần] là có thể khởi động nó"
Một người đàn ông trung niên mặc trang phục Giáo Viện cùng ở phía sau ông ta là một chàng thiếu niên da ngâm như vệ sĩ đi tới hướng của nhóm người Sora và đứng đối diện bọn họ.
Sora: "..."
Paimon nhìn ngó vào trong thành, háo hức kì lạ: "Đây là Thành Sumeru sao? Woa...chúng ta mau vào thôi!"
"Trong mấy trăm năm, Giáo Viện đã nghiên cứu rất nhiều về Akasha, và cuối cùng đã tạo ra Trạm Cuối Akasha"
"Anh ta là người Sumeru, hơn nữa là làm việc trong Giáo Viện. Chắc có thể sẽ lấy được nhiều thông tin hơn trong Akasha"
Paimon gãi đầu: "Mặc dù Paimon không hiểu những gì mà cậu nói cho lắm. Nhưng mà thôi...chúng ta mau đi tìm người mà Tighnari giới thiệu đi"
Nghe nói vậy, Lumine rơi vào trầm ngâm. Cô vô cùng hiểu rõ tính tình của Sora hơn ai hết, đôi lúc có hơi dở dở ương ương nhưng khi làm việc thì rất cẩn thận.
Sora, Paimon và Lumine nhận lấy thiết bị Akasha từ tay Panah, ngoại hình của thiết bị này không khác gì là một cái lá vậy.
???: "Các vị xin dừng bước, các vị hẳn là lần đầu tiên đến Thành Sumeru đúng không?"
Sora nhỏ giọng, lên tiếng nhắc nhở: "Nhưng...cho dù như thế nào, thì mọi người nhất định phải cẩn thận với các hiền giả của Giáo Viện"
Lumine lườm cậu một cái, hừ một tiếng thu hồi lại vũ khí: "Hừ...kể từ giờ trở đi, em sẽ không bao giờ leo lên cái ván trượt của anh đâu"
Lumine: "Ừm, đi thôi"
"Nói nhanh để còn khoan hồng"
Paimon ồ lên một tiếng, nói với Lumine: "Thì ra Trạm Cuối Akasha mà Tighnari nói là thứ này, nghe có vẻ lợi hại thật"
Nên trước lời nói đó của Sora, cô cũng phải đề cao cảnh giác của mình trước các hiền giả của Giáo Viện mới được.
Lumine cũng thử xem, nhưng đáp án cũng giống như Paimon đã nói: "Tôi cũng vậy..."
Yue và Snow, hai kẻ ngồi trên vai Sora bám chặt lấy bả vai cậu để không bị sức gió thổi bay đi do tốc độ quá cao từ cái ván trượt.
Paimon: "Ông là ai, sao biết tụi này mới tới đây?"
Paimon tức giận đùng đùng, ùa theo: "Đúng vậy, mau giải thích đi để còn khoan hồng!"
"Các vị lữ khách, hoan nghênh đến với Thành Sumeru, nguyện cho trí tuệ của Thảo Thần đại nhân luôn sát cánh bên các vị"
Nói là làm liền, Paimon nhanh chóng hỏi lấy thiết bị Akasha nhưng đáp lại cô nàng là chẳng có gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không biết Sora đã nói cái gì mà làm cho Yue và Snow ngoan ngoãn không nói tiếng người.
"Thì ra là thế, chỉ cần lẩm nhẩm nội dung đặc biệt thì là sẽ nhận được tri thức ngay, tiện lợi thật!"
Panah gật đầu, cười đáp: "Đúng vậy, đây chính là sức mạnh của Akasha"
Paimon: "Hình như...có cọng cỏ lỡ bay vào miệng Paimon rồi!"
"Nhưng gần đây Giáo Viện đã quyết định phát cho tất cả các du khách tới đây"
"Các vị không cần lo lắng, tôi không phải đến đây để ngăn cản. Ngược lại, Giáo Viện sẽ cung cấp cho mỗi vị khách đến Thành Sumeru một công cụ tiện lợi"
Sora uy tín nói: "Yên tâm, anh lái chắc lắm!"
Panah lấy ra ba cái thiết bị đeo lên tai và đưa cho Lumine, Paimon, Sora.
Paimon: "Woa...ban nãy bỗng chốc Paimon biết được cách sử dụng nó rồi"
Paimon: "Ố...thật giống như một cái lá luôn"
Paimon: "Hả? Ý cậu là sao...?"
Ngay lập tức, tầm nhìn của họ như là một chương trình máy tính vậy. Đưa mắt nhìn ai thì đều có một cái bảng thông tin hiện ra.
Sora nhìn chằm chằm vào cái Akasha đang cầm trên tay, một lát sau cậu cũng bắt đầu nhẩm theo hai cô nàng.
"Đây là Trạm Cuối Akasha của ba vị, xin hãy nhận lấy"
Paimon nhắm mắt mình lại, dùng cái thiết bị Akasha đang đeo trên tai để tìm kiếm thông tin của Tiểu Vương Kusanali.
"Hừm...khá giống với những gì Collei đã nói luôn"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.