Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 38: Đá Khát Vọng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 38: Đá Khát Vọng


Hiệu trưởng ngài không thấy có điều gì đó sai sai à?

Tuy cô rất sợ và lo lắng nhưng cô vẫn nghe theo cậu mà quay lại đưa lưng về phía cậu, những người trong phòng nhìn hai người cũng lo lắng không kém.

Sora: "Rồi, cô thử rời khỏi giường bước thử xem"

Theresa: "Cậu có cách?"

Ui, nếu tên Venti kia là con gái cũng dễ thương như này thì hay biết mấy nhỉ? Chắc chắn sẽ trở thành Waifu nổi tiếng trong lòng các tên con trai luôn hehe.

Những người trong phòng đều mỉm cười vui vẻ trong đo có cả cậu.

Theresa tí ta tí tởn leo lên giường ngồi cạnh Wendy, cô bắt đầu kể về những câu chuyện từ những cuốn truyện mà cô từng đọc.

Nghe cậu nói thế thì chỉ khiến cô muốn chọc cậu thêm nữa thôi, nhưng nghĩ lại nếu chọc nữa lỡ như cậu giận thì sao?.

Trên tay phải cậu là một cái đá nhỏ mang một màu xanh, nó mang hình hài tựa tựa như một hình tứ giác.

Nghe cậu nói vậy thì khiến cô nhớ lại việc mình đang làm.

Đột nhiên cánh cửa bị mở ra và nhóm Theresa bước vào.

Cái này có chút giống nước mắt của Dvalin thiệt!

Bộ mấy người con gái như mấy cô chưa thấy con trai bao giờ à!?

Sora: "Xong rồi"

Ngay khi vào, cô bước tới ngồi xuống cạnh giường cái giường và hỏi thăm Wendy.

Cô không tin những thứ mà mình vừa nghe được nên cô bắt đầu hỏi lại.

Moá nhưng tiếc thật, tên khốn Venti kia lại là con trai mới đau chứ

Kiana tức giận: "Này, ta trong mắt ngươi là người không giữ được chứ tín à?"

Cứ nghĩ cái tên này nói đùa chứ!

"Ừm ừm, đẹp thật"

Wendy sau khi bị lấy Đá Khát Vọng thì cô trở thành một cái xác c·hết đúng nghĩa và bị tổ chức đó vứt đi như vứt một cái rác.

Wendy lắc đầu: "Cảm ơn cô, tôi không sao, tôi cũng xin lỗi Kiana, Mei, Bronya..."

Wendy nhìn cậu với đôi mắt có chút lo lắng: "Vậy...có đau không?"

Trong cốt truyện, Wendy sẽ bị tổ chức của Cocolia---Entrophy bắt đem về và lấy ra cái Đá Khát Vọng.

Nói rồi, cậu tới đỡ cô xuống giường, lúc đôi chân cô chạm đất thì cô cảm giác rất sợ.

Wendy ấp úng đáp: "Tôi...tôi sẵn sàng rồi"

Sora lườm cô nàng Theresa cái: "Hả cái gì, nói thì cứ làm đi nếu không tôi trừ lương đó"

Suốt hành lang đi tới phòng y tế cùng với Theresa, Himeko, nhóm Kiana và Fuhua, không hiểu sao những đứa con gái ở trong phòng học hoặc là ở trên hành lang đi qua đều ngó nhìn cậu như một con sinh vật lạ đi lạc vậy.

Sora quay sang nhìn Theresa: "Theresa, cô có câu chuyện gì kể cho Wendy nghe được không?"

Kiana: "..."

Một ánh sáng màu trắng hiện lên từ lòng bàn tay cậu, luồng ánh sáng truyền vào đôi chân của Wendy khiến tinh thần của cô trở nên nhẹ nhàng và thoải mái như có một dòng nước ấm chảy vào.

Nhóm Kiana cũng rất bất ngờ đến sững sờ không tin vào mắt mình, các cô không biết cậu làm như nào lại lấy cái Đá Khát Vọng được hoà làm một với Wendy ra một cách nhẹ nhàng.

Wendy: "!?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Himeko không nói gì mà chỉ nhẹ gật đầu.

Trong phòng y tế.

Wendy cắn răng nói với giọng hơi run: "Vậy...mấy người...hãy lấy đi"

Sora gật đầu: "Ừm vậy thì..."

Cậu mỉm cười rồi đặt hai tay lên hai chân cô nàng còn Wendy thì mặt đỏ ửng như gất khi đây là lần đầu cô bị một người con trai sờ lấy chân của mình.

Khi nghe cậu nói thế thì đã khiến những người trong phòng rất ngạc nhiên.

Làm ơn đừng có nhìn nữa!

kiana: "!?"

Kiana hai mắt phát sáng nhìn Sora: "Không hổ là bạn của bổn cô nương ta"

Mấy người...đừng nhìn nữa được không?

Wendy: "Tôi nghĩ kĩ rồi, như các cô biết đấy, tôi từng là một Valkyries nhưng khi tôi bị ghép Đá Khát Vọng vào người thì đôi chân của tôi đã không còn di chuyển được nữa, thế là tôi đành phải bỏ công việc đó...nên...mấy người cứ lấy ra đi, tôi đã sống quá đủ rồi"

kiana: "Nhà ngươi cứ yên tâm đi, bọn ta sẽ không nói cho người ngoài biết đâu"

Sora: "..."

Nói xong, cậu từng bước đi tới và ngồi lên giường của cô nàng.

Theresa: "Hả?"

Theresa: "Xong rồi đó hả!?"

Thậm chí cậu còn nghe những lời bàn tán về cậu từ các cô gái nữa chứ.

Sora: "Đá Khát Vọng này đẹp đấy"

...

Wendy: "Tôi...tôi đi được rồi"

Fuhua: "À mà cho hỏi, cậu tới từ đâu vậy Sora?"

Ahh, nghe y tá nói là cậu ấy là người bế mình theo kiểu công chúa vào đây, ngại c·hết mất!

Chương 38: Đá Khát Vọng

Mei: "?"

Mei: "Không sao đâu, dù sao lúc đó cậu bị mất kiểm soát mà"

Fuhua: "Hả?"

Sora: "..."

Sora gật đầu: "Ừm, nhưng những người ở đây không được nói cho người ngoài biết đấy, mấy cô cũng không muốn tôi bị đem đi làm vật thí nghiệm gì gì đó đúng không?"

Cô nàng gật đầu rồi làm theo lời cậu.

Cậu không muốn vậy, cậu muốn cô nàng dễ thương và đau khổ khi bị ghép Đá Khát Vọng vào người này được sống, dù gì cô cũng từng là một Valkyries cứu biết bao mạng người.

Kiana: "Nhà ngươi nói cái gì đó hả!?"

Nếu cô Himeko nói thế thì...chắc là thật rồi

Sora: "Cô sẵn sàng chưa Wendy?"

Thấy mình có thể đi lại thì đôi mắt cô rơi những hạt nước mắt vui sướng.

"Hình như người con trai đó là người con trai bị chúng ta và hội chị em đánh mà"

Cô nàng lấy hơi, sau ba lần lấy hơi thì cô nàng dũng cảm đứng lên tuy có hơi khập khiển nhưng vẫn đứng và di chuyển được.

Theresa lúc này mới đứng ra nói: "Cô nghĩ kĩ chưa? Đá Khát Vọng đã hoà làm một với cô rồi nếu lấy nó ra thì đồng nghĩa với việc cô sẽ c·hết đó"

Fuhua: "..."

Sora: "Làm ơn, đừng nói nữa"

Sora đỡ lấy trán của mình: "Không có đau đớn gì đâu nên cô cứ yên tâm đi"

Bronya: "Kiana ngốc"

Nói rồi, mặt cậu có pha chút màu hồng trên gò má của mình.

Himeko vỗ tay: "Chúc mừng"

Sora: "Tôi là người tới từ thế giới khác" (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên giường bệnh, có một người cô gái đang ngồi trên đó mà hướng ánh mắt của mình ra khung cửa sổ để ngắm nhìn cảnh bên ngoài.

Sora: "Gọi tôi là Sora được rồi"

Fuhua: "..." (đọc tại Qidian-VP.com)

Sora: "Vậy nếu mà lấy Đá Khát Vọng ra mà không làm cô c·hết và khiến cô đi được trở lại bằng chính đôi chân của mình thì cô có muốn trở lại làm Valkyries không?"

Himeko: "Vậy..."

"Đúng vậy, sao mà người con trai đó lại đi với hiệu trưởng và cô Himeko thế nhỉ? Lạ thật"

Bronya: "?"

Sora: "Cậu là người phải khiến tui hơi sợ đó"

Wendy: "Tôi biết cô định nói gì, cô muốn lấy Đá Khát Vọng đúng không?"

Fuhua: !?"

Những người trong phòng nghe vậy đều đồng thanh nói "Đúng vậy"

Theresa: "Đừng đừng, ta làm liền" (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lúc Theresa kể truyện cho Wendy nghe thì cậu đã lặng lẽ đặt tay lên lưng cô rồi sử dụng ‹Huyền› để móc Đá Khát Vọng ra mà cô nàng chẳng để ý.

Himeko nhìn qua nhóm Kiana: "Cậu ấy thần kì thật, ba đứa có một người bạn tuyệt vời đấy"

Tiên nhân mà cũng bị lãng tai?

Wendy: "Và cậu..."

Cậu khóc không ra nước mắt trước lời trêu chọc của cô nàng này.

Mei: "Bọn em...cũng...ngạc nhiên lắm"

Những người trong phòng: "..."

"Nè, là con trai đó hả?"

Sora: "Tôi nói tôi tới từ thế giới khác"

Nhưng Sora lại mỉm cười khuyên nhủ: "Không sao đâu, đứng lên thử đi nào"

Wendy: "Cảm ơn cậu"

Theresa nỉ non: "Mong rằng thành công"

Himeko nở nụ cười trêu chọc: "Ồ, cậu nổi tiếng thật đó Sora à~"

"Cô quay lưng lại đi"

Tuy Wendy và Theresa không chú ý, nhưng những người còn lại trong phòng đều chứng kiến toàn bộ mọi việc.

Được Mei tha thứ thì trong lòng cô không khỏi vui mừng, cô nhìn sang cậu và bắt đầu cất tiếng.

"Nhưng mà nói gì thì nói, cậu ấy đẹp trai thật nhỉ? Và...trong quen quen"

Himeko: "?"

Himeko nói thêm: "Đúng vậy, cậu ấy là người từ thế giới khác đó tuy có hơi chút khó tin nhỉ? Haha"

Wendy cô cũng từng có đọc truyện nhưng Theresa lại kể cho cô nghe là những cuốn truyện mà cô chưa từng đọc nên cô nghe rất chăm chú tới nỗi quên luôn cậu đang ở sau lưng đang làm gì đó.

Ánh sáng màu trắng đó cũng xuất hiện và phai đi một cách nhanh chóng.

Kẻ này... (đọc tại Qidian-VP.com)

Sora: "..."

Nhưng cậu lại giả vờ như chưa hề nghe gì mà cố bước theo Himeko, còn nếu có nghe thì thôi quên đi cho lành.

Sora: "Xong việc lấy đá, bây giờ cô để đôi chân của mình ra trước mặt tôi"

Himeko: "Cô khoẻ rồi chứ?"

Sora: "Ừm"

Wendy: "Cảm ơn cậu...và tôi...cũng xin lỗi đã đánh cậu"

Lúc nãy cô nói cô sống đủ mạnh miệng lắm mà? Sao giờ đau chút thì cô lại sợ?

Nghịch Đảo

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 38: Đá Khát Vọng