Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 41: Địch Hoa Châu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Địch Hoa Châu


Vậy khoảng 4000 mora cho hai phòng cho một tháng rồi!

Nhóm Sora lúc này đang được đi nhờ trên một chiếc xe chở hàng của một ông lão tốt bụng.

Chương 41: Địch Hoa Châu

Sora: "..."

Cậu tiến tới phòng đối diện mình và bắt đầu gõ cửa.

Ông lão vuốt râu như suy nghĩ cái gì đó, ông mỉm cười nói: "Có, ta có hai người con gái nhưng hai đứa đó đã có chồng và có con ở Mondstadt rồi"

...

Sau 15 phút tắm rửa cho mình và cả Yue thì cậu bước ra khỏi phòng mình.

Klee: "Cái vừa nãy là gì vậy Sora-niichan? Cho em xem với được không?"

Paimon: "..."

Vì đây là phòng đơn nên chỉ có một cái giường nhỏ cho một người nằm mà thôi, cậu là người không có đòi hỏi cao siêu gì mấy nên cũng gật đầu đầy hài lòng trước căn phòng của mình.

Liyue, 3 giờ 15 phút trưa.

Đầu Sora nổi gân lên, cậu liếc qua Paimon: "Ý cô...nói tôi ngu?"

Sora gật đầu: "Chúng ta đi vào thôi, sắp tối rồi...mà Yue này...em có sao không?"

Paimon quay sang chỗ khác huýt sáo: "Ai biết đâu"

Verr Goldet gật đầu, cô lấy ra hai chiếc chìa khoá đưa cho cậu: "Phòng của ngài là 304, còn của cô gái đi cùng ngài là 305 ạ"

Nhà Trọ Vọng Thư này vô cùng cao, nhưng may cho cậu là phòng của cậu và Lumine chỉ ở tầng 3 mà thôi nên không có mệt mỏi cho lắm.

Nếu mà để cô bé này ném bom lung tung trong cái Liyue này thì có khác gì khủng bố quốc gia người ta đâu!.

Cậu bèn nhét lại vào túi quần, bộ...lên Wikipedia đọc có gì sai hả?

Paimon: "Còn vợ ông thì sao ạ?"

Sora: "Thôi, chúng ta đi tắm thôi Yue"

Paimon hất tóc mình cái rồi nói: "Sao Sora? Thấy Paimon đẹp không?"

"Cách 2, 3 tháng thì gia đình hai đứa sẽ dẫn cháu về thăm ta một lần"

Cô nàng Paimon này có bệnh...chắc chắn có bệnh mà bệnh không hề nhẹ

Cậu nghĩ, chắc là em ấy say xe rồi.

Cuối cùng cả nhóm đã tới Nhà Trọ Vọng Thư sau khi băng qua cây cầu.

...

Sora mỉm cười xoa đâu Yue: "Không sao là tốt"

Tuy vừa gặp mới đây không lâu nhưng sâu bên trong ông đã coi nhóm Sora là những đứa cháu thân yêu của mình.

Verr Goldet: "Chào các nhà lữ hành phương xa tới đây, tôi là Verr Goldet, phí thuê tổng cộng hai phòng tổng cộng là 200 mora mỗi ngày, còn nếu muốn thuê một tháng thì khoảng 2000 mora" (đọc tại Qidian-VP.com)

Âm thanh vang từ sau cánh cửa vang ra lọt vào tai cậu, cánh cửa phòng Lumine được mở và người bước ra là Lumine với trên tay đang bế Klee, theo sau cô là Paimon với mái tóc ước nhẹp.

Yue nằm trên vai cậu gật đầu tán thành trước ý kiến tuyệt vời này.

Ông lão trầm tư trong chốc lát rồi cũng mở miệng: "Vợ ta thì mất lúc vừa sinh hai đứa ra, haizz"

Sora: "..."

"Nhưng ta vẫn tiếp tục sống và nuôi lớn những đứa con mà nàng ấy đã để lại cho ta mà chẳng than thở gì, tuy rất khổ cực nhưng may mắn cho ta là hai đứa đó rất thông minh và hiểu chuyện nữa nên ta rất yên tâm"

Sora: "Ủa? Em không xoáy giùm tóc cho Paimon hả?"

"Không chỉ thế, khu vực này cũng có một con đường dẫn từ Mondstadt đến Liyue, vì vậy, nhiều đoàn thương nhân đã chọn nơi đây làm điểm dừng chân. Nhà Trọ Vọng Thư tọa lạc trên vùng đất này, là một công trình mang tính biểu tượng, có tầm nhìn phóng khắp bốn hướng" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông lão mỉm cười gật đầu: "Có, ta bây giờ rất hạnh phúc, nếu như một ngày nào đó ta rời xa nơi này thì cũng có chuyện để kể cho nàng ấy nghe khi gặp chứ haha"

Lumine: "Tới liền"

Lumine: "Ông ấy...tốt thật"

Còn cậu thì cũng bước vào phòng của mình, nội thất trong đây chỉ có những thứ cơ bản từ bàn ghế, tủ áo, phòng tắm mà thôi.

Sau 5 phút.

Đột nhiên bụng Paimon reo lên, cô vỗ bụng cái nói với Sora và Lumine: "Paimon đói bụng rồi"

May vãi!

Klee cầm lấy, đang ngắm nhìn xung quanh màn hình thì cô đã vô tình bấm vào nút bật lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sora: "Ừm..."

Ông lão: "Chúng ta sắp tới nơi cần tới rồi đó nên các cháu chuẩn bị xuống xe đi"

Sora: "..."

Thời gian lại trôi qua 1 tiếng, dưới sự hướng giúp đỡ của ông lão thì nhóm Sora đã tới được Địch Hoa Châu.

Sora: "Cho bọn tôi thuê hai phòng"

Paimon nói với giọng điệu trêu chọc: "Âyza, Paimon cứ tưởng cậu thông minh kiệt suất lắm chứ, ai ngờ Hahaha"

Cậu đi tới trước quầy, trong quầy là một cô nhân viên mặc trên mình bộ váy kiểu Trung hoa, mái tóc màu hạt dẻ dài tới lưng, cô ấy cúi đầu chào nhóm Sora một cái rồi nói.

Ông lão đang lại xe thì bật cười lên khi thấy ba người trẻ trò chuyện đầy vui vẻ, đúng là tuổi trẻ mà tràn đầy năng lượng mà.

Cậu đưa chìa khoá cho Lumine để cô ấy vào phòng mà tắm rửa với Paimon và Klee, con gái mà.

Sora: "Vậy mạn phép cho cháu hỏi là ông có người thân hay gì không ạ?"

Cậu lấy cái iPhone của mình ra và đưa nó cho Klee.

Đối với cậu vậy đã là ấm áp lắm rồi.

Yue nằm trên thùng hàng với khuôn mặt mệt mỏi: "Ui...chóng mặt quá...buồn nôn nữa chứ"

Tình trạng của Yue bây giờ không có khá khẩm hơn là mấy, cô đã nằm yên trên vai trái cậu kể từ lúc xe tới giờ.

Lumine: "Woa đẹp thật đấy!"

Nghĩ xong, cậu đặt tay phải mình lên đầu Yue và sử dụng [Nghịch Đảo] để giúp cho cô mèo trở nên tốt hơn.

Sora bắt đầu hoá thân người có tri thức: "Đây là một vùng đất nằm ở phía Bắc Liyue, chỗ này được đặt tên theo một loại cỏ bạc hà mọc ở vùng nông của đầm lầy"

Lúc xuống xe thì Sora định đưa mora cho ông nhưng ông lại từ chối, ông ấy nói: "Không cần phải đưa mora cho ta đâu, ta giúp cho mấy đứa vì ta đã coi mấy đứa như cháu mình rồi" nói xong thì ông đi mà không quên vẫy tay tạm biệt nhóm Sora.

Đấp vào mắt Klee là hình nền đầy rẫy Waifu genshin mặc bikini.

Klee chỉ vào Paimon cười nói: "Haha, nhìn Paimon như ma nữ á"

Nhóm Sora: "Vâng!"

"Mạng lưới sông ngòi chằng chịt ở nơi đây đã phát triển thành một hệ sinh thái trù phú và rộng khắp với đa dạng các loài động thực vật, một cảnh tượng đầy cảm hứng cho những du khách đến thăm nơi này" (đọc tại Qidian-VP.com)

Klee ngồi trên đùi Sora, ngước nhìn lên hỏi cậu: "Nè Sora-niichan, em có thể..."

Lumine: "Vậy ông có thấy hạnh phúc không?"

Lumine: "Ồ...nghe hay đấy nhưng..."

Sora: "Cảm ơn"

Sora tới tủ quần áo và lấy ra một chiếc khăn tắm màu trắng rồi cậu phóng thẳng vào nhà tắm cùng với Yue.

Sora: "Được thôi" (đọc tại Qidian-VP.com)

Sora lắc đầu ngao ngán: "Thôi chúng ta đi ăn thôi"

Paimon hối hận khi hỏi câu đó nên cô vội xin lỗi: "Xin lỗi ông, đáng lẽ Paimon không nên hỏi ông câu hỏi này ạ"

Cậu nhận lấy chìa khoá và cùng nhóm mình bước lên phòng của mình.

Sora: "..."

Ông lão lắc đầu: "Haha, không sao, dù gì chuyện đó cũng đã rất lâu rồi, mặc dù lúc vợ ta mất thì ta đã vô cùng buồn bã và đau khổ khi mất đi người phụ nữ của cuộc đời mình"

Lumine: "Em định làm vậy bằng Nguyên Tố Phong nhưng Paimon lại nói để vậy ngầu hơn nên đành thôi"

Paimon tức giận dậm chân: "Hey! Paimon không phải ma nữ nha chưa!"

Ông lão nhìn bề ngoài đã già yếu nhưng trong mắt của Sora và những người khác thì ông là một người hài hước và vô cùng dễ gần, bằng chứng là ông vừa điều khiển xe vừa kể chuyện xưa cho cả nhóm nghe.

Lumine chỉ vào thứ trên tay cậu đang cầm rồi nói tiếp: "Em nghĩ anh nên cất cái iPhone đó vào thì nó sẽ ngầu hơn đấy"

Sora thấy thế thì vội dựt lại: "Anh suy nghĩ lại rồi, chừng nào rảnh thì anh sẽ tặng em một cái"

Sora: "Lumine, Paimon, Klee, ba người xong chưa? Chúng ta đi ăn thôi!"

Sora lấy ra mora để lên bàn: "Vậy cho tôi thuê một tháng đi"

...

Sau khi được cậu giúp đỡ thì Yue đã mở mắt ra và nói: "Em đỡ hơn rồi...cảm ơn chủ nhân"

Sora thừa biết con bé này muốn nói cái gì, cậu lắc đầu: "Không được, nghe rõ chưa, đây không phải là Mondstadt đâu đó đồ ngốc"

Klee: "Em cũng vậy"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 41: Địch Hoa Châu