Lạc Vào Genshin Impact
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 44: Hutao, đường chủ Vãng Sinh Đường
Nghĩ tới cảnh nằm trên cả đống Mora và bơi trong đó thì cậu không khỏi háo hức.
Thôi bỏ mẹ rồi... (đọc tại Qidian-VP.com)
Hutao, đường chủ đời thứ 77 của Vãng Sinh Đường.
Sao cô nàng tinh nghịch này...lại ở đây vậy?
Lumine: "Mà, nếu như anh có nhiều Mora thì anh sẽ định làm gì Sora?"
Lumine: "Nghe hay đó, tôi và Sora sẽ tới đó"
Sora vuốt ve Yue: "Ăn xong đi rồi tôi tính cho"
Hai bóng dáng này không ngoài ai khác chính là tên Giáo Đồ và tên Thí Nghiệm 1052.
Phải nói là đầu cô nàng này nhỏ thật, vừa lòng bàn tay luôn.
Hutao: "...À...ừm..."
Có hai bóng dáng đang đứng trên một ngọn đồi gần đó, hai bóng dáng này chỉ đứng yên mà nhìn lấy toàn cảnh của Liyue.
Hutao: "Vậy cậu muốn làm việc ở Vãng Sinh Đường không?"
Lumine liếc mắt nhìn Paimon, tức giận nói: "Vậy cô muốn hết Mora sao? Nếu hết thì tới cả bánh mỳ rẻ nhất cũng không có mà ăn đâu"
Sora: "Đây là Klee, Kỵ Sĩ Tia Lửa của Mondstadt"
Klee: "Dạ vâng, rất vui được gặp chị ạ và gấu con"
Sora định mở miệng từ chối thì Lumine đã đánh gãy lời nói của cậu.
Sora: "..."
Nghe thì hay đó nhưng cậu không muốn làm việc ở đó chút nào, với tính cách vui vẻ và siêu cấp tinh nghịch này của cô nàng này thì cậu sẽ bị trôn sống lúc nào không hay biết.
Paimon: " Còn Paimon là Gà Cay Thơm..."
Klee bắt lấy ống tay áo cậu: "Vậy chừng nào Sora-niichan mở thì anh làm đồ ăn cho Klee nha!"
Lumine: "Cố chịu đựng mà ăn đi, bốn dĩa bánh và một con cá thì chắc khoảng 1100 Mora đấy chứ không đùa"
Sora: "???"
Hutao cười cười: "Hehe, xin chào, tôi là Hutao, là đường chủ đời 77 của Vãng Sinh Đường rất hân hạnh được gặp mặt"
Sora: "?"
Sora: "Cái áo tên là Hoodie Băng, còn quần thì tên Jean, hai thứ này tăng một ít kháng tính nguyên tố cho người mặc"
Lumine: "Cho tôi Túi Thập...à mà thôi, cho tôi với Klee Bánh Xốp đi"
Paimon: "..."
Paimon: "Paimon phải cắn cậu mới được Sora!!!"
Sora gật đầu: "Ừm, chắc chắn có và sẽ có nhiều món được chế biến từ cá đó"
Sora: "!?"
Cậu giật mình trước cái giọng nói quen quen đó, cậu máy móc quay lại nhìn sau lưng.
Vì cậu có tài nấu nướng của Souma từ việc Gacha có được nên cậu rất tự tin về mãng này, thậm chí là cậu có thể sáng tạo ra một món mới lạ luôn ấy chứ!.
Làm việc ở Vãng Sinh Đường??
Chương 44: Hutao, đường chủ Vãng Sinh Đường
Sora mỉm cười xoa đầu Klee: "Ừm, nhất định"
Xiangling nhìn xuống cô bé đội mũ đỏ đang xách cái cặp sau lưng.
Ơ ơ???
"Nhưng đó chỉ là dự định thôi, chứ bây giờ cơm áo còn chưa lo xong thì sao mà kinh doanh"
Guoba: "Gư?"
Đập vào mắt cậu là một thiếu nữ có làn da trắng, đôi mắt màu đỏ với con ngươi là hoa mai, khỏi phải nói cậu cũng biết thiếu nữ trước mắt này là ai luôn.
Sora: "..."
Xiangling: "Đây, bốn dĩa Bánh Xốp và một con cá tươi của mọi người đây"
Sora: "Tôi là Sora, đối diện tôi là Lumine, bên phải tôi là Klee, trên đùi tôi là Yue cô có thể hiểu là Thân Quyến của tôi đi còn bên trái Lumine là một thức ăn khẩn cấp ăn vào thì sẽ trường sinh luôn"
Sora vuốt cằm: "Hmm, tôi sẽ đặt tên là Quán Ăn Teyvat, tôi muốn quán ăn này của tôi được mọi người ở đại lục này biết tới nó"
Xong việc, Xiangling và Guoba quay lưng rời đi mà trở lại vào trong bếp tiếp tục công việc của mình.
Giáo Đồ: "Haha, Liyue ngày mai sẽ thú vị lắm đây"
Lumine mỉm cười nhìn về phía Xiangling: "Cô cho Paimon một xuất ăn sáng giống tụi tôi đi, cảm ơn" (đọc tại Qidian-VP.com)
À đúng nhỉ! Mora sắp bóc hơi thì sao ăn món xa ngoài tầm được chứ.
Sora: "Chào Xiangling, cho tôi một xuất Bánh Xốp và một con cá đi, cảm ơn nhiều"
Trong lúc cậu giải thích cặn kẽ cho Lumine, Paimon, Klee và Yue hiểu thì những món ăn của cả nhóm đã được làm xong.
Paimon: "Vậy chúng ta phải làm gì đây, Paimon không muốn bị đói c·h·ế·t đâu!"
Mình có phải bị ảo giác không dị trời? Sao thấy cô nàng hơi thất vọng khi nghe mình nói thế nhỉ??
Sora: "Thì muốn, tiền mà ai không muốn trời"
Paimon buồn rầu: "Bánh Xốp sao? Paimon ăn ở Mondstadt miết giờ nhìn thì không muốn ăn chút nào"
???: "Cậu vừa nói hết Mora hả?"
Sora: "..."
Lumine: "Ừm, nhưng mà giờ mới chú ý, bộ trang phục đó của anh kiếm đâu ra vậy? Nhìn lạ lạ mà đẹp"
Klee: "Vì em cũng giống Paimon, rất ngán món này"
Xiangling bước ra khỏi phòng bếp với ba dĩa Bánh Xốp trên tay còn một dĩa Bánh Xốp và con cá thì Guoba đang cầm.
Hutao: "Mà nãy cậu vừa nói hết Mora sao Sora?"
Xiangling: "..."
Đầu cậu hiện đầy dấu chấm hỏi, khiếp hãi nhìn lấy Lumine, Lumine! Sao em lại đồng ý? Nếu đồng ý thì đừng có kéo theo anh vào chứ!!!
Nhưng vì Mora trong túi đã hết nên cậu đành cam chịu, cố tiết kiệm nhất có thể.
Yue: "Vậy quán của ngài chắc có cá nhỉ chủ nhân?"
Vãng Sinh Đường, đây là nơi phụ trách tang lễ nhằm duy trì cân bằng giữa âm và dương ở cái Liyue này đã trải qua rất nhiều đời.
Sora: "Haha, tôi đùa thôi đường chủ Hutao à, cô nàng này là Paimon bạn đồng hành của bọn tôi"
Hutao nghe thế thì hai mắt toả sáng nhìn sang Paimon: "Ồ, ăn vào sẽ trường sinh sao?"
Cậu cùng Lumine và Klee bước tới cái bàn ăn gần cửa sổ quen thuộc của mình, mặc kệ Paimon vẫn đang cố vùng vẫy trong vô vọng.
Paimon: "Nhưng Paimon không muốn ăn Bánh Xốp đâu, Paimon ngán lắm rồi" (đọc tại Qidian-VP.com)
Sora: "Anh sao? Anh sẽ mở một cửa tiệm đồ ăn tại đây để kinh doanh luôn"
...
Sora: "..."
Tại Vạn Dân Đường.
Moá nó, phải nhanh chóng nghĩ cách mới được
Yue: "Vì món cá là món khoái khẩu của em mà, ăn hoài chẳng thấy ngán gì, Woa! Ngon quá đi"
Sora gật đầu: "Ờ...rồi sao?"
Sora thở dài: "Haizz, ừm, được thôi, đúng thật là khổ khi hết Mora mà"
"Được thôi..."
Sora gắp một miếng bỏ vào miệng mà cố nhai rồi nuốt xuống, ở Mondstadt, cậu cũng là người ăn Bánh Xốp nhiều giống Paimon đến nỗi ngán tận cổ luôn rồi.
Paimon: "Hey!! Paimon không phải là nguyên liệu biết bay nghe chưa"
Hai người bước tới bàn ăn của cả nhóm rồi để những món ăn lên bàn.
Sora khó hiểu: "Tại sao vậy Klee?"
Cậu lấy ra ví Mora của mình kiểm tra xem thì ôi dồi ôi, nó còn đúng 5000 mora, thảm còn hơn chữ thảm
Xiangling: "Ồ! Chào em, chị là Xiangling"
Lumine ngay lập tức bịt miệng cô nàng thức ăn khẩn cấp này lại vì thừa biết món ăn mà cô nàng này định thốt ra là món ăn đắt như nào, cô định đốt ví tiền á hả!!!
Không lẽ...mình lại thua một con mèo sao?
Sora: "Ừm, cố gắng đi Paimon, chừng nào có nhiều Mora thì muốn ăn gì ăn cho đã" (đọc tại Qidian-VP.com)
Liyue, sáng hôm sau.
Huynh đệ mình vẫn như ngày nào, chừng nào rảnh thì phải kêu Guoba đi phun lửa diễn xiếc ở trung tâm Liyue này cùng mình mới được!
Lumine: "Cô là ai vậy?"
Cô nàng hả miệng định cắn vào tay của cậu nhưng cậu đã né qua một bên rồi bắt lấy đầu của cô nàng.
Lumine: "Haizz, có muốn đâu, vì mora sắp hết rồi nên chịu"
Paimon tức giận dậm chân: "Hey! Paimon không phải là thức ăn khẩn cấp, Paimon cũng cần phải có mặt mũi chứ"
Paimon nghe thế thì cũng miễn cưỡng gật đầu: "Được rồi, Paimon sẽ nghe lời hai người, mà...sao Yue ăn cá miết thế? Không thấy ngán à?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Klee: "Sora-niichan, anh có thể đút em ăn được không?"
Ở ngoài Liyue cách đó không xa.
Xiangling gật đầu: "Ừm, được thôi! Còn Lumine, nguyên liệu biết bay và?"
Hutao nghe thế thì càng vui vẻ hơn như được mùa: "Haha, được thôi được thôi, từ giờ trở đi, mấy người sẽ là người của Vãng Sinh Đường"
Paimon: "Woa, Paimon không ngờ cậu lại có ý tưởng tuyệt vời này luôn, vậy cậu định đặt tên quán đó là gì?"
Hutao: "Vậy cậu muốn kiếm tiền chứ?"
Sora: "À mà, sao em không gọi mấy món khác chứ Lumine?"
Ghi chép xong các món ăn mà nhóm Sora gọi, cô quay lưng bước vào phòng bếp và theo sau cô là huynh đệ của Sora, gấu Guoba.
Thấy ánh mắt kì lạ của Hutao thì Paimon cảm thấy hơi sợ nên bay tới núp sau lưng của Lumine.
Sora mỉm cười: "Tôi thấy tên này cũng hay mà, hay gọi kết hợp lại là Paimon thức ăn khẩn cấp kiêm luôn nguyên liệu biết bay luôn đi ha"
1052 đứng sau hắn phát ra những tiếng gầm gừ đáng sợ, tuy tên này không hiểu hắn ta nói gì nhưng trong cơ thể có một luồng hưng phấn rạo rực.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.