Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 35: Thông hiểu mọi điều.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Thông hiểu mọi điều.


Tuyết Nhan tiên tử lên tiếng: “Đa tạ nhưng ta từ chối. Ta có thể tự thi lẫn thông qua thử thách. Cơ hội đấy chỉ đưa mỗi Tiêu Kiệt là sẽ hợp.” Nàng chả thích nhận thêm ân tình của ai khác, nàng đủ khả năng.

Thực chất Nguyễn Lạc mang e ngại rằng đây quá tầm lôi trận. Mỗi tội may mắn lần hai đảo đến phía hắn, lôi trận dựa Nguyễn Lạc thốt chữ nào chữ nấy đều thật để xác nhận, đầu óc Nguyễn Lạc đoán vậy.

Nguyễn Lạc tính toán trước kiểu gì lão Vạn Tường Hộ Pháp cũng dùng thần thông. Nãy mất mặt một vố nặng nề thì ngại chi vụ lấy loại phép đặc biệt gì đó giúp gỡ gạc, do thế Nguyễn Lạc cần đảm bảo thắng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn vận linh lực, triển khai thần thông thăm dò mức cao nhất vì đáy lòng ngập tràn nguy cơ thất bại. Nguyễn Lạc mỉm cười ngồi huýt sáo.

Chương 35: Thông hiểu mọi điều.

Đương nhiên Nguyễn Lạc khôn ngoan giao luật thời gian trả lời chả thể vượt quá một khắc, tương đương mười lăm phút. Nguyễn Lạc: “Được, lôi trận đã ghi nhận thi thố, luật lệ giao sẵn… Ta hỏi ngài…”

Có gì khó tìm kiếm Mê Hồn Hoa trong vùng không gian kia thì nhờ thằng Tiêu Kiệt hỗ trợ. Đại khái là Nguyễn Lạc chả mong tốn thêm thời gian chờ, tiện liền dẫn bọn họ theo giúp bao nhiêu giúp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhân loại, luật lệ trò dân gian oẳn tù tì chỉ áp dụng duy nhất lên nhân loại. Vạn Tường Hộ Pháp nghiêm mặt đá: “Lần này không được dùng chiêu trò oẳn tù tì. Chúng ta thi thố thứ khác phải đôi bên gật đầu.”

Nguyễn Lạc cười nhạt trong lòng: “Trách thì trách cái lôi trận kia bóp đồng đội thôi. Ai mà trách nổi mình? Lách luật nhưng đúng luật, chả b·ị b·ắt thóp liền không phải lọc lừa. Giống chơi c·ờ· ·b·ạ·c nhở…”

Trước mặt đám tu luyện giả cùng một sinh vật làm bằng đá có dạng khả năng thông hiểu mọi thứ, Nguyễn Lạc khiến họ ngớ ngẩn. Mặt Nguyễn Lạc thản nhiên viết viết vẽ vẽ xong cất bút lông vào túi vội.

Nguyễn Lạc thậm chí tận tâm làm tròn trách nhiệm không g·ian l·ận cố ý giấu giếm, hắn vẽ cả hình tam giác rồi viết ký hiệu abc lên tam giác: “Chỗ này là a, chỗ đó là b và cuối là c. Xin mời ngài trả lời câu đố.”

Hắn khôn hơn trước, giả sử gật cho phép Nguyễn Lạc ra luật trò thi thố thì chắc chắn tìm chiêu trò khác. Dù trông khá hèn hèn nhưng không bằng thua bởi một thằng hậu bối mà tuổi chả tới hai mươi.

Tuyết Nhan tiên tử, Tiêu Kiệt tựa trời trồng đứng yên bất động. Bọn họ tập trung đôi mắt quan sát thứ Nguyễn Lạc viết ở trên sàn ngọc. Tiêu Kiệt tự vỗ đầu phát đau: “Rốt cuộc… Cái… Cái thứ ấy là sao?”

Hoàn toàn không, Nguyễn Lạc đoán mò dựa trên kinh nghiệm đọc tiểu thuyết c·hết não. Người con gái nhân vật chính gặp sao có thể yếu kém tầm thường? Chưa đề cập đây còn là ở thiên kiêu bảng.

Chủ yếu Tiêu Kiệt không tự tin chiến thắng Vạn Tường Hộ Pháp trong một trò thử thách. Nguyễn Lạc giúp đỡ thì dựa lần này xem sao, dẫu Nguyễn Lạc bại Tiêu Kiệt cũng sẽ tự kiếm biện pháp chiến thắng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng huýt sáo từ Nguyễn Lạc thì lại không khác hành động trêu chọc, xỉa xói thẳng thừng vị Hộ Pháp sống lâu đời. Hắn gọi: “Cố lên cố lên!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đồng ý thì đồng ý, Vạn Tường Hộ Pháp chẳng điên để tiếp tục mắc ở âm mưu Nguyễn Lạc xài. Vốn bản thân hắn là một tạo vật của đá, vì thế trốn tránh kiểu nào lôi trận cũng không tính hắn là nhân loại.

Trông công thức lạ trên sàn ngọc, không ai lên t·iếng n·ổi, chẳng ai thốt dù một chữ. Căn bản họ có biết đấy là thứ gì đâu? Công thức, các loại hình vẽ nguệch ngoạc vô lý kia gọi là công thức? Đây là trò đùa nào?

Hắn giữ nguyên nụ cười l·ừa đ·ảo ban đầu giải thích trò Oẳn Tù Tì: “Vài câu ví dụ ông hàng xóm hay con c·h·ó nào tên gì sẽ không có. Chỉ thế… Ngài thấy sao thưa Vạn Tường Hộ Pháp, sở hữu hai chữ Vạn Tường?”

Bọn họ ước Nguyễn Lạc giúp bọn họ thay vì Tiêu Kiệt, dù thực tâm không nhiều tên thật sự tin Nguyễn Lạc thắng lần hai. Chép miệng, tên tu luyện giả thua cược lí nhí: “Hừ… C·h·ó ngáp phải ruồi phát.”

Nguyễn Lạc giơ ngón trỏ: “Uầy uầy uầy, coi bộ ta đọc tương đối khó hiểu. Ta giúp ngài viết nó xuống. Ngài cứ ngó theo ta viết đoán, hãy tận dụng thật tốt thời gian quý báu! Chúc ngài may mắn Hộ Pháp!”

Vạn Tường Hộ Pháp vốn dĩ là đá nên chả toát mồ hôi hột, bằng không giờ này hắn đã ướt đẫm trán hoặc mồ hôi tuôn xối xả. Thời gian gần trôi hết, sắp sửa trả lời mà vị Hộ Pháp vẫn chưa kiếm nổi manh mối.

Nhan Minh Tuyết dựa học thức kế thừa của tông môn bao năm qua dò xét: “Đây, ta không thấy nó một lần nào… Chưa từng gặp, nó rốt. Rốt cuộc là công thức gì? Còn a, b, c chia từng góc của hình vẽ?”

Rốt cuộc ai chấp nhận dễ dàng mức kia, Vạn Tường Hộ Pháp không chịu kế khích tướng gây mù quáng. Hắn giao thêm luật lệ, chỉ mỗi mấy thứ hoặc mấy cá nhân đóng góp to lớn mới dùng làm câu đố.

Chớp mắt toàn trường im bặt, không ai lên tiếng, chẳng ai hiểu thấu Nguyễn Lạc vừa mới đề cập thứ ma quỷ gì. Đây là lần đầu bọn họ đã lọt tai thứ nghe vô nghĩa vậy, gồm luôn Vạn Tường Hộ Pháp.

Hắn tiện tay rút một cây bút lông từ túi vải đang đeo, mải mê vẽ vẽ mấy ký hiệu kỳ quặc trên sàn ngọc đẹp đẽ. Nguyễn Lạc huýt sáo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyễn Lạc tùy tiện tán thành, thái độ thật sự không mấy quan tâm Vạn Tường Hộ Pháp giao luật khắt khe. Nguyễn Lạc đảo mắt sơ qua: “Chờ đó, ta đưa hai ngươi vào chung. Sẽ không tốn lâu.”

Quá trình điều tra rà soát sự kiện, lịch sử như môn phái nọ lập năm nào, lão tổ tông tên họ gì xuất thân đâu đều tốt. Hộ Pháp chắc cú ít giây dò tìm sẽ giải đáp xong ngay câu hỏi Nguyễn Lạc thốt.

Vạn Tường Hộ Pháp đang có cảm giác chất chồng rằng câu Nguyễn Lạc hỏi sẽ chẳng dễ tìm đáp án. Điều rõ ràng nhất cho nghi ngờ thì bởi đám hậu bối tu luyện giả đằng kia đều ngờ nghệch khó thông.

Vạn Tường Hộ Pháp cố gắng trộm nhìn thấu mánh khóe Nguyễn Lạc lộ ra. Nội tâm vị Hộ Pháp cảm giác hậu bối này lại tiếp tục giở trò.

Ngay từ đầu giao luật hắn đã đề cập trên đời, hai chữ chung chung ấy là tượng trưng điểm quan trọng giúp hắn chiến thắng. Cơ bản là trên đời chứ ai đề cập chỉ giới hạn chỗ thế giới này đâu? Thế giới khác có.

Vạn Tường Hộ Pháp đồng ý rằng cho phép Tiêu Kiệt cộng Nhan Minh Tuyết đặt chân vào chỗ Vô Sinh Giáo tàng thư các, điều kiện đầu đấy là Nguyễn Lạc chiến thắng. Tất nhiên khó càng thêm khó rồi.

Đứng tại đỉnh thiên kiêu bảng Hỏa Quốc, thực lực chiến đấu vượt tu vi bản thân là việc chắc trăm phần trăm. Thà tốn thời gian coi họ lập luật lệ rồi khiêu chiến vân vân thì Nguyễn Lạc đưa bọn họ vào luôn.

Mê Hồn Hoa chín phần là giấu bên trong khu vực Vô Sinh Giáo tàng thư các. Nguyễn Lạc mong vào đó càng nhanh càng tốt, hờ cả loại trường hợp vào ấy gặp rắc rối khác, dẫn cả Tiêu Kiệt vào cho mau.

Hình tam giác bọn họ biết dẫu tên gọi tương đối khác so thế giới vốn Nguyễn Lạc sống. Mỗi tội cái gọi là công thức bọn họ liền mù tịt, mặt nhăn mày nhó tự xem cùng thắc mắc liệu công thức thật sự là có.

Phía Nguyễn Lạc, hắn bình tĩnh khoanh tay ngồi xếp bằng chờ tới hết thời gian một khắc và đoạt lấy chiến thắng. Vạn Tường Hộ Pháp mau chóng thi triển thần thông dò tung tích loại công thức ma quỷ này.

Hắn không tin lôi trận đủ khả năng biết thế giới khác tồn tại, dựa vào cốt truyện mấy dạng thế giới c·hết não thì bây giờ còn sớm. Mặc một điểm Vô Sinh Giáo tồn tại rất lâu, hắn đoán tỉ lệ thấp kéo mức đó.

Đa số nghĩ một lần may mắn là quá đủ, chẳng thể nào Nguyễn Lạc có thể lừa Vạn Tường Hộ Pháp lần hai khi bị đề phòng chặt chẽ. Nguyễn Lạc mặc kệ bọn họ, quay sang Hộ Pháp: “Ờm… Hai ta thi về câu đố?”

Mắt Vạn Tường Hộ Pháp trừng to, hắn âm thầm nghĩ thằng này bày chiêu tà đạo lừa gạt lần hai bằng biện pháp vẽ bậy để suy bậy. Nhìn sang lôi trận không chút phản ứng hay bài xích câu hỏi, hắn lo lo.

Hắn cảm thấy tựa tựa c·ờ· ·b·ạ·c lúc chiến thắng người ta là doanh nhân, là kẻ đại tài, nhà số học lỗi lạc với quyết định đúng đắn. Nếu thua thì trăm phần trăm là một thằng ngu, con nợ, tên nghiện c·ờ· ·b·ạ·c.

Nguyễn Lạc nhếch mép: “Tại hạ đề nghị giải đố, câu đố bao gồm mọi thứ mà tồn tại trên đời! Thơ văn, ca hát, địa lý, nhân vật quan trọng! Công trạng của họ vân vân, ta không dùng chiêu trò bẩn.”

Vẫy tay về sau, Nguyễn Lạc tươi cười kêu: “Nào nào, tiên tử đừng cứ cứng nhắc vậy. Giả sử ta chiến thắng liền vào thôi? Không cần lo nợ thêm, loại chuyện thi đấu ta thấy ngươi kiểu gì vẫn qua được.”

Sẵn sàng thần thông, Vạn Tường Hộ Pháp cười lạnh lùng do nắm trận thắng chặt ở lòng bàn tay. Các tu luyện giả dâng trào chút hồi hộp rồi nôn nóng nghe câu hỏi Nguyễn Lạc lựa chọn thử thách Hộ Pháp.

Nhan Minh Tuyết nhỏ giọng: “Hắn biết trước thực lực ta đủ thắng?”

Công thức đủ nổi tiếng, ảnh hưởng? Người sáng tạo công thức đóng góp quan trọng cho nhân loại? Mọi điều kiện đều được thỏa mãn vì đấy lôi trận không xử tội Nguyễn Lạc, rồi Hộ Pháp thua đậm là chắc.

Biểu cảm tự tin, Nguyễn Lạc tạo sự yên tâm và tin tưởng đến cả vị trí Tuyết Nhan tiên tử với Tiêu Kiệt. Tiêu Kiệt lòng không muốn dựa quá Nguyễn Lạc, chỉ khổ cơ hội trước mắt hắn vẫn mong đoạt lấy.

Tránh mấy câu kiểu Nguyễn Lạc hỏi ngày này tháng này con c·h·ó này tè bậy bao nhiêu bãi hay tè bậy ở đâu thì quá ngu đần. Hộ Pháp gật đồng ý, Nguyễn Lạc cũng gật đầu chấp nhận thì thi thố triển thôi.

Tuyết Nhan tiên tử, Tiêu Kiệt sẵn sàng nghe kĩ để suy đoán đáp án đó mau. Bao tu luyện giả mang tâm lý giải đố. Nguyễn Lạc mở miệng xíu, hắn gằn giọng: “Công thức a^2 +b^2 = c^2 là gì, do ai sáng tạo?”

Cách hoạt động thật sự của lôi trận này không khác khỉ gì phiên bản tốt tốt so máy nói dối cả. Cốt vấn đề là từ Nguyễn Lạc giao kèo, đặt câu hỏi hoàn toàn chẳng xuất hiện chút dối trá, điểm thắng chỉ vậy.

Vạn Tường Hộ Pháp nhận hai chữ Vạn Tường vì hắn sở hữu một thần thông đi quan sát phía bên ngoài của bí cảnh. Trực tiếp kết nối địa chất, vạn vật rà soát thông tin, điều tra tin tức lịch sử đến sự kiện.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Thông hiểu mọi điều.