Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42: Nguyệt Ly.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Nguyệt Ly.


Ở thời khắc đó, bà bà tận dụng mọi pháp bảo, thần thông bảo hộ phi qua Huyết Châu. Nguyệt Ly phải c·hết nhưng Huyết Châu phải ổn đấy, không thể gánh chịu vết xước nào. Bà bà cắn nát đầu ngón tay.

Nếu may mắn nàng sẽ kéo thêm bà bà đồng quy vu tận, ngọc đá cùng tan. Dù gì cây chủy thủy găm vào ngực Nguyệt Ly là chứa độc tố g·iết bất cứ ai b·ị đ·âm xong phân rã xác trong đau đớn. Nguyệt Ly lắc đầu.

Sau lưng bà bà lộ hai đuôi cáo hoàng mao chứ không phải đuôi hồ ly trắng. Bà bà đem luôn trận pháp dịch chuyển thủ sẵn vào dịp tóm đi Huyết Châu lập tức trốn thoát tâm vụ bạo tạc. Bà ta thành công.

Hoàn toàn không hứng thú, nàng chỉ muốn mang Huyết Châu về tận tay đưa tỷ tỷ củng cố tình cảm. Bấy giờ đi mấy bước tiếp tục gặp vài tên nhân loại chặn đường nhằm chiếm lấy Huyết Châu từ tay nàng.

Lưng còng nay càng còng hơn, bà bà cười lạnh lùng: “Đó là ép Nguyệt Ly nằm lại mãi mãi ở bí cảnh! Dàn xếp đây là việc Hỏa Quốc gây chiến với Cửu Vỹ tộc… Từ đầu ngươi chỉ là vật tế thần, con pháo hôi.”

Khổ nỗi nàng còn chưa đoán nổi rằng bà bà ám hại muốn nàng m·ất m·ạng trong đây. Nguyệt Ly đặt tay gần trán: “Có lẽ ta dùng quá tinh thần lực để mê hoặc bọn họ. Bà bà cứ đi trước, ra ngoài chờ.”

Nguyệt Ly phát hiện tay mình bé xíu cào cỡ nào cũng chẳng trúng nổi tên nhân loại đáng nguyền rủa. Nàng tự ngó xuống chân, ngó tay liếc trái: “Sao ta trở thành tiểu hồ ly! Sao sao sao… Sao lại dạng…”

Trung tâm vụ tự hủy, Nguyệt Ly chưa c·hết. Trong quá trình tự bạo tu vi ấy nàng sơ ý miễn cưỡng hấp thụ nửa viên Huyết Châu vô mi tâm.

Nguyệt Ly tự đuổi theo đuôi! Đầu óc mơ hồ rốt cuộc nhớ rõ lý do bản thân kẹt hình dạng đó, nàng nhớ hấp thụ nửa Huyết Châu: “Tiêu rồi.”

Huyết Châu đang cất trong nhẫn trữ vật của Nguyệt Ly, bà bà chưa có cơ hội đoạt lấy, vốn chờ đến lúc nàng c·hết bà bà mới nhặt xác. Thình lình bà bà hoảng hốt: “Cứng đầu vô ích, ngươi không thể hủy nó đi!”

Chơi ngu thì chịu, bà bà khua môi múa mép chọc điên Nguyệt Ly nên nàng hoàn toàn không có ý định sử dụng chiêu trò lừa gạt để trốn. Đây là tự bạo thật, Nguyệt Ly sắp đem theo Huyết Châu xuống mồ.

Nàng háo hức báo tin mừng cho tỷ tỷ, cho gia tộc và nhận khen ngợi kèm muôn vàn ánh mắt hâm mộ của đồng tộc, sắp tiếp cận bỗng tất cả sức lực bị rút đi. Nguyệt Ly đi đứng loạng choạng xém ngã.

Quá đáng tiếc hắn không góp mặt, bằng không hắn nuốt một bụng ấm ức tức giận trước cách bọn nhân vật phản diện ấy làm việc. Tất nhiên bà bà kiềm chế kẻo tạo thêm kích động sang Nguyệt Ly.

Bà ba châm chọc: “Nguyệt Ly à Nguyệt Ly, chính tỷ tỷ ngươi Nguyệt Cơ là người đứng sau mọi chuyện! Thúc đẩy ngươi cố lập công đều phát từ nàng, ban cho ngươi hi vọng, lẫn dắt vào chỗ c·hết.”

Bà bà giả vờ lo lắng hỏi han các kiểu xong cúi xuống đỡ Nguyệt Ly, khi ấy một cây chủy thủ in đậm hoa văn Cửu Vỹ tộc găm vô ngực nàng. Thoáng chốc Nguyệt Ly thấu vấn đề: “Bà bà ngươi… Ngươi… Đây!”

Nửa viên khác đồng nghĩa bị hủy diệt theo việc Nguyệt Ly tự bạo. Đầu óc bà bà hãi hùng kh·iếp vía, gấp gáp nuốt mấy viên đan dược bật dậy. Cần quay về chỗ Nguyệt Ly tự bạo tìm kiếm nửa viên kia, bà bà lo sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trận pháp bà bà đề cập chính là truyền tống trận giúp bọn họ thoát. Mỹ nữ yêu tộc Nguyệt Ly gọi: “Ừm, rời gấp chốn này mau mau, ta… Chưa thể cảm giác được thoải mái từ dịp đặt chân vào chốn này.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chủ yếu mục đích yêu tộc lần này tiến vào là vì đoạt Huyết Châu, bọn họ thành công lấy Huyết Châu và giờ đây bắt đầu quay trở lại. Vị mỹ nữ Cửu Vỹ tộc không dừng xem xét Huyết Châu, ngắm viên ngọc đỏ.

Nó cứ chạy hoài chạy mãi, trốn khỏi thứ gì đó cực kỳ đáng sợ quanh quẩn tâm thức. Tận khi nó kiệt sức, hồ ly nhỏ ngã xuống thở dốc. Cả chiếc đuôi phồng đáng yêu cụp xuống, tiểu hồ ly ngất gần bở sông.

Chương 42: Nguyệt Ly.

Giả sử tiếp, ví Nguyễn Lạc xuất hiện chứng kiến trọn vẹn màn này sẽ thét vang: “Bà con ơi ra mà xem con mẹ nó nhân vật phản diện c·hết não! G·i·ế·t thì g·iết cụ nó đi còn kể lể trêu chọc cho nó điên tự hủy!”

Nguyệt Ly thót tim, khuôn mặt cận kề nàng bấy giờ là khuôn mặt tên nhân loại c·hết tiệt vừa phá việc tốt mấy hôm trước. Vô thức lấy hai móng tay động thủ, Nguyệt Ly vùng vẫy thoát vòng tay Nguyễn Lạc.

Tạm thời dời vụ Nguyễn Lạc bận rộn thuyết giảng trên trời dưới đất vũ trụ vạn vật cùng Tuyết Nhan tiên tử. Góc khác chỗ bí cảnh vẫn là đẫm máu tranh giành bảo vật, giật cơ duyên trầy trật mỗi khắc.

Nàng đang quanh quẩn câu hỏi liệu lời bà bà là thật, tỷ tỷ đối xử nàng tốt nhất xuyên suốt thời gian qua chỉ là trò diễn kịch. Nguyệt Ly tiếc hận vì nàng muốn tận mặt đối diện tỷ tỷ hỏi ra lẽ: “Thế gian từng…”

Điều đáng đề cập tại đây là bà bà dẫu trốn thoát nhờ truyền tống thì vẫn ăn sát thương lớn mất một tay và một chân. Thở hồng hộc đuối sức, bà bà mở lòng bàn tay trái phát giác là có nửa viên Huyết Châu.

Phân gia và Tông gia, giả sử Nguyễn Lạc góp mặt hắn chắc chắn liền mắng thầm đạo văn. Tông gia là dòng chính, dựa vào huyết mạch thuần khiết, xuất sinh đã mang hình dáng tương tự nhân loại rồi.

Đầu biết chín phần nửa viên Huyết Châu mất thì cũng bắt buộc tìm, bà bà lê lết ở chốn sa mạc hoang vu, từng đoạn xương trắng trồi ra khỏi chân và tay mất đi rồi chậm chạp bọc bằng cơ mạch.

Nàng chẳng bị mê mẩn với nó tuy vậy đôi mắt bà bà đi theo phò tá cho nàng dần dần xuất hiện vẻ kỳ lạ. Mỹ nữ Cửu Vỹ tộc: “Thứ này? Thật sự là thứ tỷ tỷ truy tìm bấy lâu sao? Không đặc biệt quá.”

“Rất đẹp.” Hé môi đỏ đẫm máu nói hai chữ cuối, linh lực nàng phiêu tán loạn trong gió khiến bà bà sợ mức mặt tái mét. Không sợ vì c·hết, bà bà sợ mất Huyết Châu quay về liền bị Nguyệt Cơ hỏi tội.

Bọn họ đứng yên mặc kệ mỹ nữ Cửu Vỹ tộc cùng bà bà tiến gần kết liễu bản thân. Có lẽ tận lúc trút hơi thở cuối, đám tán tu đều đang không rõ rốt cuộc trúng tà thuật kiểu gì. Mỹ nữ yêu tộc lắc đầu sơ.

Nàng nghiến răng, máu tràn khỏi miệng ho khan mấy tiếng: “Khốc… Phân… Phân gia tạo phản… Phân gia các người dám lập mưu phản.”

Nguyệt Ly cố gắng chạm chủy thủ nhưng nó găm cực sâu và cơn đau thắt giày xéo khiến nàng vẫn vô lực. Nguyệt Ly thở nặng nề, sau vạt áo nàng dần dần lộ rõ bốn cái đuôi hồ ly mất phép che giấu xài sẵn.

Chép miệng phiền phức do đám tạp nham sâu kiến liên tục xuất hiện cản trở hoài chưa tha, ánh mắt nàng khẽ động sáng bừng. Chớp mắt đám tán tu cả gan đặt chú ý c·ướp đoạt Huyết Châu thất thần im ắng.

Nguyệt Ly hiểu lầm Phân gia mưu phản, khiến nhân loại và Cửu Vỹ tộc cùng yêu tộc nói chung xảy ra xung đột. Bà bà thầm mỉa mai là nàng non dạ: “Quá đáng tiếc. Ngươi không đoán nổi ai đứng sau.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng con thú ngỗ nghịch chịu dừng, Nguyễn Lạc hạ nó ngang ở tầm mắt: “Kêu cái gì vậy… Đói? Hừm… Để ta lục túi xem có dư cái gì ăn được cho. Lương khô bữa ta nhớ nhai sạch, chẳng dư chút.”

Bọn họ cao nhất mỗi Võ Sư tam tứ tầng, không phải đối thủ cần quá đặt nặng giải quyết. Nàng thở dài uể oải: “Lại thế. Nhân loại không biết lúc nào cần dẹp tham lam ư? Bọn họ sao đủ tầm c·ướp đoạt…”

Nghe nửa vế Nguyệt Ly tức thì giận dữ, đôi ngươi chuyển sang cặp hồ nhãn trừng ngược vị trí bà bà: “Câm miệng! Tỷ tỷ không thể hại ta… Dối trá! Đây là dối trá! G·i·ế·t ta đi! Ta đem Huyết Châu tự hủy theo!”

Hậu quả vụ tự bạo tu vi, một con hồ ly trắng với ấn ký trăng khuyết đỏ giữa trán chui khỏi hố sâu. Lông bù xù dính đất cát lẫn lộn, càng không rõ nó vì cớ gì xuất hiện ở đây, tiểu hồ ly cắm mặt chạy đi vội.

Nguyễn Lạc đặt tiểu hồ ly xuống đất, khác hành động thường là con này mau chóng bỏ trốn thì nó ngồi ngơ ngác giơ chân đuôi các kiểu. Hắn lẩm bẩm: “Con cáo này trông kỳ kỳ quái quái sao sao.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tìm thấy lối rời bí cảnh, xác định con đường mau chóng rời khỏi đây càng sớm càng tốt là bà bà báo ngay cho: “Nguyệt Ly… Con đường… Duy nhất thoát khỏi là tận cùng đông bắc, vì tồn tại một trận pháp.”

Bà bà liếc Nguyệt Ly đang mang biểu cảm mệt nhọc, buồn ngủ chút.

Quả thật viên Huyết Châu làm sao bị hủy diệt dễ dàng, mỗi tội dù chỉ khả năng nhỏ nhoi bị hủy bà bà cũng phải ngăn. Nguyệt Ly cầm ngay Huyết Châu trên tay, nàng cười xảo trá: “Ta tự bạo tu vi liền có thể.”

Nguyệt Ly không hay biết sắp bị phản bội, bị lập mưu s·át h·ại ngay ở trong bí cảnh rồi đổ sang nhân loại. Nàng theo chân bà bà mau đến khu vực tồn tại truyền tống trận đẩy họ rời khỏi. Nguyệt Ly vui vẻ.

Trọng trách gia tộc giao lần này ngập tràn nguy hiểm, vốn thuộc dòng chính Cửu Vỹ tộc nàng không thể vào chốn dễ m·ất m·ạng vậy. Kết quả xin lập công cộng tỷ tỷ Nguyệt Ly cầu giúp thì họ mới để nàng vào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiển nhiên bà bà ấp ủ âm mưu nào đó sớm tiết lộ, và âm mưu không mấy tốt đối Nguyệt Ly. Có địa vị cao trong Cửu Vỹ tộc, sự thật Nguyệt Ly chưa từng hưởng đãi ngộ giống tỷ tỷ, nàng chỉ mang mã ngoài.

Bà bà hất tay lia lịa, vội vàng đổi khuôn mặt khác biểu cảm khác xoa dịu: “Nguyệt Ly Nguyệt Ly! Có, có gì chúng ta từ từ nói! Đừng bạo!”

Riêng phía Phân gia là dòng tộc huyết mạch ít thuần khiết hơn hoặc tộc đàn khác được Cửu Vỹ tộc chiêu mộ đều xếp vô Phân gia, tự tu luyện hóa hình người nhờ đạt tới tu vi nhất định cũng y hệt vậy cả.

Cạnh nó là cây cối xanh um tươi tốt, cỏ dại mọc cao vài phân. Hồ điệp bay lởn vởn tựa trêu đùa hồ ly nhỏ tội nghiệp. Ngày tắt đêm buông, Nguyệt Ly tiếp xúc ánh trăng từ bí cảnh liền hấp thu vào ấn ký kỳ lạ.

Hắn giơ Nguyệt Ly cao cao trốn chiêu võ mèo cào, Nguyễn Lạc thốt: “Ây hung dữ ác. Con mèo hư… Ta thấy ngất ở đây liền giúp còn chủ động cào ta? Hừ hừ, cào đê cào đê… Trúng không? Vô dụng.”

Bà bà chậm rãi đứng dậy, khuôn mặt già nua da dẻ nhăn nheo gớm ghiếc nở nụ cười rợn người: “Nguyệt Ly à Nguyệt Ly… Từ đầu trong trọng trách này gồm một việc khác ta chẳng báo cho.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Nguyệt Ly.