Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 555: Tôi có thể giải thích

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 555: Tôi có thể giải thích


Cô điên rồi!! Hơn nữa, còn điên không nhẹ!!

Nhưng mà, tại sao chứ?!!

Huyền My cắn môi, nghĩ nghĩ rồi lại gõ cửa phòng tắm: “Đình Hải, về việc tối nay tôi lỡ hẹn, tôi có thể giải thích!”

Kết quả, vì một câu nói của Huyền My, Văn Tịch bỗng chốc đỏ mặt.

Kết quả, Kỳ vì có việc bận đột xuất, không đi được, đành đi về một mình.

“Haha! Nghĩ đến việc được cùng Đình Hải ăn cơm, cậu ăn gì cũng được nhờ!”

Cuối cùng cũng phải đối mặt kỳ thi vào học đáng sợ.

Không một chút quan tâm Huyền My, đem quần jean cởi ra, cũng không nhìn Huyền My đứng ngay sau đã sớm đỏ mặt, chân dài sải bước thẳng vào phòng tắm.

Huyền My cuối cùng vẫn là nói ra rồi.

Thầy chủ nhiệm đã nói thế rồi, là học sinh, cô có quyền nói “không” sao?

“Cạch……” một tiếng, liền đóng cửa lại.

Huyền My muốn nói thực ra cô đã hẹn người khác rồi.

Văn Tịch không nhịn được cười: “Hướng Bạch, xin lỗi! Lúc cậu gửi tin nhắn tới, phần thông báo của điện thoại chỉ hiện thị mỗi phần “Bài làm trâu bò”, tớ tưởng cậu nói là trả lời đúng hết, vì vậy tớ không trả lời lại, không ngờ được lại là “lạc đề”, hahahaha~~Thật là ngại quá đi……”

Đột nhiên, Đình Hải quay người lại, lạnh lùng chất vấn cô.

“Tớ nghĩ…… cũng không tệ!!”

“Đúng thế, có vấn đề gì sao?”

Còn chưa đợi cô cất điện thoại đi, bỗng nhiên, điện thoại kêu lên

Mất một hồi, mới lúng ta lúng túng gật đầu: “Văn Tịch quả thực là một cô gái tốt!”

Huyền My có chút nản lòng, ủ rũ: “Vậy cũng được ạ……”

Huyền My lập tức nghe máy, ngoài ý muốn, lại là điện thoại của chủ nhiệm lớp đại học, Huyền My đương nhiên có cảm giác tương đối vì được cưng chiều mà lo lắng.

Huyền My muốn liên lạc với Đình Hải và Văn Tịch, nhưng mà điện thoại hết pin rồi, cô lại không nhớ số điện thoại của hai người họ, kết quả là…… Văn Tịch và Đình Hải ngẫu nhiên bước vào thế giới lãng mạn của riêng hai người.

Bài thi đầu tiên, Huyền My vừa mới cầm đề thi lên, liền nghĩ ngay đến việc lấy phao ra so sánh đáp án một chút, ngay giây sau, liền trở nên ngây ngốc.

Huyền My lắc lắc tay, bộ dạng chuyện cũ thì không muốn nhắc lại.

Huyền My bị cậu ấy hỏi đến mức ngây ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Huyền My vừa nói vừa đứng dậy: “Tôi ăn xong rồi, mọi người cứ ăn từ từ……”

Nhưng, cô lại không nhịn được mà tức giận.

Thế thì tốt! Vậy đến lúc ấy, cậu phải khao Đình Hải một bữa tử tế đấy!”

“Tớ…… Tớ dễ tính! Ăn gì cũng được!”

“Bịch……” một tiếng, cửa phòng tắm bị trượt ra.

Huyền My chỉ thấy trong đầu cô kêu lên tiếng ‘ong ong’.

Là một số máy lạ gọi tới.

Nội dung tin nhắn hoá ra là: Đùa chứ,

“Đình Hải……”

Tên quỷ này tính khí nóng nảy thế, có phải là do chuyện tối nay mình cho hắn “leo cây” không nhỉ?

Đáp án ông nói gà bà nói vịt.

“Sao cơ??”

“Sao cơ! Mình căn bản không có gian lận!! Đáp án ấy, đừng có nhắc nữa……”

“Đúng thế!! Không ngờ đáp án toàn là được Đình Hải viết ý chính cho tớ!! Cho dù tớ không nhớ được 100%, thì cũng nhớ được 80% đi! Đủ điểm qua bài kiểm tra, không vấn đề gì!!”

“Đúng! Cậu nhắn thế mà?”

“……” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Dạ?!”

Thì ra thầy chủ nhiệm muốn để cô giúp xét duyệt bài thi.

Một ngày bốn tiết, thi liên tiếp hai ngày.

Thầy chủ nhiệm vô cùng chăm sóc cô, hăng hái đem hộp cơm văn phòng tới đưa cho cô: “Nào, không vội, ăn cơm trước đã!”

Không ngờ, Đình Hải lại coi Huyền My làm không khí, không thèm nhìn cô, bước qua rồi về phòng mình.

Huyền My sững sờ.

Buổi tối, cô hẹn Đình Hải và Kỳ, còn có Văn Tịch cùng đi ăn tối.

Còn Huyền My chỉ có thể lặng lẽ ăn hết hộp cơm văn phòng thầy chủ nhiệm “thưởng” cho cô, sau đó thay thầy chủ nhiệm chữa bài kiểm tra tới mười giờ đêm.

Đình Hải hừ nhẹ một tiếng, quay người đi vào phòng.

Văn Tịch hỏi cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

“……”

“Đương nhiên!”

Nghĩ đến Đình Hải, Huyền My lại càng vui: “Văn Tịch, đợi đến lúc thi xong, tớ mời cậu với Đình Hải, cả Kỳ nữa, bọn mình bốn người cùng đi Hồ Thực Hải ăn một bữa, thế nào? Cậu thích ăn gì?”

Còn chưa nói xong, đã c** q**n áo!!

Huyền My đứng trong mành tắm, uỷ khuất nhìn cậu: “Tôi không có.”

“Đình Hải?” Kỳ từ phía máy tính ngửa cổ lên nhìn, kinh ngạc nhìn Huyền My: “Cậu không biết à? Cậu ta cùng với Văn Tịch đang dạo phố đấy!”

Đặc biệt đến đón cô?

“Thế tóm lại là cậu thi thế nào?”

“Học sinh Cao Hướng Bách, phiền em tới phòng làm việc tôi một chuyến”

“Cậu làm gì mà ngạc nhiên thế? Tối hôm nay không phải cậu cố ý tạo cho bọn họ cơ hội bên nhau sao? Nếu không, Đình Hải sao lại thuận theo ý của cậu, cùng phát triển tình cảm với cậu ấy chứ! Này, mặt cậu sao thế?”

Huyền My đã hoàn hảo kết thúc kỳ thi lần này khi không gian lận một chút nào cả.

Huyền My hích nhẹ vào eo Văn Tịch.

Phòng làm việc còn có vài bạn học cô chưa từng gặp nữa, có lẽ là các bạn học lớp khác!

Nơi được chọn là một nhà hàng Tây vô cùng tao nhã, thanh lịch, nằm giữa trung tâm thành phố.

Cô lập tức nhắn tin cho Văn Tịch: “Đùa chứ, bài làm trâu bò thật……”

Ngực bỗng co thắt lại, không biết vì sao, trong lòng có chút tức giận vô cớ, cô đặt bát đũa xuống bàn, mặt nghiêm lại nói với Kỳ: “Kỳ, hy vọng cậu về sau không đừng đùa giỡn như vậy nữa, không vui đâu chút nào đâu!! Còn nữa, tôi và học trưởng Đình không yêu nhau, học trưởng Đình sớm đã thích người khác rồi!!”

Huyền My càng cười thoải mái hơn: “Văn Tịch, cậu biết gì không, cậu như thế này, thực sự giống cô con dâu chịu uỷ khuất……”

Đình Hải lạnh giọng đuổi khách.

Trái tim đang treo lơ lửng của Văn Tịch, cuối cùng cũng được thả xuống.

“Không được trêu tớ!!”

Cô phủ nhận.

“Cái đó……”

Trời ạ!

Vừa mới kết thúc cuộc gọi, điện thoại trong tay lại phát một tiếng “Ding……”, tự động tắt nguồn luôn.

“Ra ngoài!!”

Cũng không mở tin nhắn, liền trực tiếp đem điện thoại bỏ vào túi.

Huyền My không tìm thấy Đình Hải, liền chạy đi gõ cửa phòng Kỳ: “Kỳ, cậu có thấy Đình Hải không?”

Tiện tay đem cặp sách để lên sofa, cũng không quan tâm cô có mặt ở đó, liền trực tiếp cởi áo phông trắng ra, chuẩn bị đi tắm.

Văn Tịch ngại ngùng nói, cố ý làm mặt nghiêm: “Cậu mà còn chọc tớ nữa, tớ sẽ giận thật đấy!!”

“Thực ra tôi…… A……”

Kỳ thực, nói trắng ra là cô giận Đình Hải, chính ở câu nói “Không thích” của Đình Hải!

Chương 555: Tôi có thể giải thích

Đúng, nên cảm thấy vui!!

“Thật sao?”

Tiếng của chủ nhiệm trong điện thoại, lại vô cùng ấm áp, nhẹ nhàng: “Có phải là chưa ăn cơm không? Em đến phòng làm việc đi, thầy chuẩn bị cho em cơm phòng làm việc cho em rồi.”

Văn Tịch cảm thấy vui cho cô.

Được đấy! Huyền My thừa nhận, cô có chút được chiều nên kinh ngạc.

Trong lòng ‘lộp cộp’, anh tay sao thế?

Hai ngày thi đã kết thúc thuận lợi.

Từ lúc ấy, điện thoại của cô cũng không kêu nữa.

Cúp điện thoại, điện thoại liền lên âm báo máy hết pin.

Huyền My cười hớn hở.

“Thế…… có thể hẹn lại hôm khác được không? Thầy bên này thực sự rất gấp rồi, ngày mai phải có kết quả.”

Huyền My còn tưởng mình nghe nhầm rồi.

“Không cần, không cần đâu! Tôi hiện đang ở trên xe rồi, anh cứ trực tiếp qua nhà hàng đợi tôi là được!”

Huyền My buồn phiền. (đọc tại Qidian-VP.com)

“……Hahahahaha!”

Huyền My lặng người bước ra từ phòng Kỳ, lúc đang định về phòng, bỗng chốc, cửa đã đóng bị người khác mở ra từ bên ngoài, nhìn thấy Đình Hải đeo cặp sách từ ngoài bước vào.

Hơn nữa, cô không giận Kỳ.

Văn Tịch vừa vặn đang đi dạo phố cùng một bạn học nữ ở trung tâm thành phố, vì thế tự mình đi đến nhà hàng đợi.

Phía trên màn hình điện thoại hiện ra: Đùa chứ, bài làm trâu bò thật……

Chữa xong bài kiểm tra, Huyền My giống như được giải phóng hoàn toàn vậy, vắt chân chạy về kí túc xá.

Thầy chủ nhiệm nhìn cô một cách khó xử.

Lẽ nào cô hy vọng có thể nghe được từ “Thích” từ miệng cậu ấy chắc?!

Huyền My đuổi theo cậu, bước vào trong.

Lúc ấy, Văn Tịch đang chuyên tâm làm bài, cảm nhận được điện thoại ở thắt lưng rung một hồi, Văn Tịch liền lôi ra xem một lát.

Huyền My thực ra vừa mới ra khỏi cổng trường.

Lời nói của Huyền My, còn chưa kịp nói xong, đột nhiên, cửa phòng tắm mở ra, tay bỗng nắm chặt, giây tiếp theo, không có sự báo trước, cả người cô bị Đình Hải kéo vào.

Huyền My cứ nghĩ là Đình Hải và Văn Tịch đã sớm về rồi! Nhưng cuối cùng, về đến kí túc xá, Đình Hải vậy mà không ở đó.

Tức giận rồi?!

Kỳ nói không sai, không phải Văn Tịch vẫn luôn thích Đình Hải sao? Bây giờ Đình Hải lại bằng lòng cùng cô ấy đi dạo phố, điều này có nghĩa là hai bọn họ quả thực đang có bước nhay vọt, cô nên vui cho bạn mình mới phải!

“Không, không, không phải thế ạ, thầy ơi, em…… thực ra em đã hẹn người khác rồi……”

Không phải cậu ta đưa Văn Tịch đi dạo phố sao? Nhưng biểu cảm vừa rồi là sao?

Đình Hải đẹp trai cởi xong áo trên, tiếp đó chính là c** q**n jean.

Văn Tịch vừa nhìn thấy dáng điệu của cô, liền có chút gấp gáp: “Sao thế? Không phải cậu nói là trả lời rất đỉnh sao?”

“A?”

Nói xong, liền quay người đi qua ban công rồi về phòng.

Cô còn hẹn người ta đi ăn cơm nữa mà!!

Cách mành tắm, Huyền My nhìn thấy rõ gương mặt lạnh lùng, đầy đẹp trai của Đình Hải, lúc ấy bỗng tràn đầy sự thâm trầm: “Sau này đừng có mà kết duyên bừa bãi cho tôi, thử lần nữa xem!!”

Đến Kỳ cũng về rồi mà!

Huyền My nhanh chóng quay người chạy, đi tới phòng làm việc của thầy chủ nhiệm.

“Thật không đấy?”

Đình Hải không thèm để ý cô.

Huyền My bỗng c·h·ế·t chân, không biết như thế nào mới ổn.

Cô bị Đình Hải kéo đứng ở dưới vòi hoa sen.

……

Trong lòng Huyền My bỗng bắt đầu “đánh trống”, nhất thời thực sự không thể nghĩ ra thầy chủ nhiệm gọi mình tới phòng làm việc làm gì, vội vàng lúng ta lúng túng gật đầu: “Vâng ạ, em qua ngay đây ạ.”

Văn Tịch mặc dù thấy rất có lỗi, những chuyện này vẫn rất buồn cười, cô đành vỗ vỗ vai Huyền My: “Xin cậu lần sau đừng có mà ngậm văn nhả chữ nữa, trả lời sai hết thì nói là sai hết, lại còn lạc đề gì chứ!!Thực sự buồn cười……”

Đình Hải cũng ở thành phố tham gia cuộc thi bóng rổ, cậu ấy gọi cho Huyền My: “Anh về trường đón cậu”

Huyền My cạn lời.

Bài kiểm tra đầu tiên đã kết thúc, vừa mới ra ngoài, Văn Tịch liền vội vàng tìm Huyền My: “Sao rồi? Thi thế nào? Không bị giáo viên bắt chứ hả?”

Ai mà biết được, Huyền My đứng ở trong phòng cậu không muốn chuyển động chân: “Anh còn chưa nói cho tôi mà, sao anh lại tức giận chứ!”

Chỉ còn lại Kỳ vẫn còn ngây người ngồi ở đó, vẫn chưa hoàn hồn: “Sao thế? Tức giận thật rồi? Chỉ là đùa thôi mà! Thế mà coi là thật!”

“Trả lời đỉnh??!”

“Có phải cậu thực sự nghĩ Văn Tịch đi với tôi trông không tồi?”

Huyền My khóc không được mà cười cũng không xong.

“Hướng Bách, em không muốn giúp thầy sao?”

“Dạ? Bây giờ ạ?”

Thực ra, Huyền My biết Kỳ chỉ là đang đùa cô, cũng biết Kỳ không có ác ý gì cả, cô càng biết bản thân tự dưng giận dữ có chút không tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không phải chứ?

Văn Tịch vừa nói, vừa lôi điện thoại ra, mở tin nhắc cô gửi tới, nhìn lại toàn bộ nội dung tin nhắn, sau đó…… thực sự ngây người luôn!!

Huyền My liền đuổi theo, dò hỏi cậu: “Nghe Kỳ nói, tối nay hai người cùng nhau đi dạo phố à……”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 555: Tôi có thể giải thích