Lạn Kha Truyền Thuyết
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 33 - Chuyện từ chiếc nồi cơm điện hỏng
"Chẳng cần đợi lâu đâu. Tôi nghe nói mấy cái công nghệ không dây này giờ phát triển nhanh lắm. Mới năm ngoái người ta còn nghi ngờ liệu có thể sạc không dây điện thoại hay không, mà bây giờ cả cái xe điện còn có thể sạc không cần cắm dây nữa kia kìa. Có khi năm sau nồi cơm nhà anh chị cũng chạy mà không cần cắm điện luôn đấy."
"Nghĩ phát bực! Tôi đang tính xem có cách nào dấu hết dây điện trong nhà không, chứ bọn chuột này càng ngày càng tinh vi."
Bà Lan thở dài, mặt cau có:
Bà Hương đứng một bên, nghe hai ông chồng bàn về công nghệ mới, mặc dù không hiểu ra sao vẫn tiếp lời:
"Trời đất ơi, cái dây này lại đứt nữa rồi, suốt ngày hỏng, bực thật chứ!" bà Lan thở dài, đôi mắt ánh lên vẻ bất lực. Chiếc nồi cơm điện – vật dụng không thể thiếu của gia đình – đang nằm trơ trọi trên bàn, một sợi dây điện lủng lẳng rơi ra từ phần đế.
"Cũng phải tính xa tính gần thôi anh ạ. Nếu mà công nghệ không dây được triển khai rộng rãi, nhà mình đỡ lo lắng nhiều đấy. Nhưng trước mắt, tôi phải sửa cái nồi cơm này đã. Không thì tối nay cả nhà lại ăn mì gói."
Âm thanh khá rõ ràng, bốn người bỗng chốc im lặng. Ông Tú quay sang ông Hoàng, mắt mở to:
Bà Lan lắc đầu, nhìn cái nồi cơm điện đứt dây, cười nửa đùa nửa thật: "Thế thì phải chờ vài năm nữa mới đỡ khổ. Giờ thì cứ tạm sửa mà dùng thôi."
"Nói thế chứ làm sao mà áp dụng ngay được nhỉ? Còn biết bao nhiêu thứ liên quan đến chi phí, rồi công nghệ này có an toàn không nữa?"
Bà Lan chen vào, vẻ hơi mỉa mai:
Bà Lan bật cười:
Ông Hoàng gật đầu cười:
Cả hai ông cùng cười vui vẻ, trong khi bà Lan và bà Hương lắc đầu, tỏ vẻ chấp nhận với những ông chồng mơ mộng với viễn cảnh "không dây" xa vời. Nhưng dù sao, giữa những bất tiện thường nhật, một chút mơ mộng vẫn khiến cuộc sống thêm phần thú vị.
"Tôi cũng không biết nữa bác ạ. Mà cứ cái dây điện rối rắm này, lúc thì chuột, lúc thì đứt ngầm, suốt ngày phải sửa." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhà chị làm sao mà chuột nhà cắn dây điện suốt thế? Nhà tôi cũng thi thoảng có chuột nhưng không đến mức phá đồ ghê vậy."
Khi cả bốn người đang trò chuyện rôm rả về viễn cảnh "không dây," thì tiếng tivi trong phòng khách nhà bà Lan bất ngờ phát lên giọng nữ phát thanh viên quen thuộc của bản tin thời sự.
“Được biết, để huy động đủ vốn và nguồn lực cho dự án đầy tham vọng này, Sunhouse, Hòa Phát, và Vincorp hiện đang tìm kiếm thêm các đối tác có đủ năng lực về tài chính và công nghệ. Dự án này đang thu hút sự quan tâm của nhiều tập đoàn lớn trong nước và quốc tế, đặc biệt là những nhà đầu tư từ các thị trường tiên tiến như Nhật Bản, Mỹ, và Đức. Các chuyên gia đánh giá, nếu thành công, đây sẽ là một cú hích mạnh mẽ cho nền công nghiệp điện tử tiêu dùng, không chỉ tại Việt Nam mà còn trên toàn cầu.”
"Lại cái dây điện! Cứ dùng được dăm ba tháng là đứt, lần này chắc không nối lại được nữa."
"Tôi bảo mà! Anh nghĩ tôi nói chuyện mơ mộng à? Đấy, thấy chưa, họ đã bắt tay với Vincorp rồi đấy! Không dây mà ứng dụng rộng rãi cho thiết bị gia đình thì đúng là cả nước mình sắp bước sang một trang mới." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tôi đang nghĩ, liệu có khi nào mai mốt người ta chế được thiết bị điện không dây luôn không. Cứ như mấy cái điện thoại giờ sạc không dây ấy. Nếu đồ gia dụng mà không cần dây thì tiện biết bao nhiêu."
"Quý vị thân mến, trong bản tin công nghệ hôm nay, chúng tôi xin cập nhật một thông tin nóng hổi: hai tập đoàn lớn là Sunhouse và Cơ Điện Hòa Phát vừa ký kết thỏa thuận hợp tác chiến lược với Vincorp, nhằm phát triển và mở rộng ứng dụng công nghệ sạc không dây cho các thiết bị điện tử tiêu dùng. Đây là một bước đột phá quan trọng, không chỉ mang lại những giải pháp không dây tiên tiến cho các thiết bị cá nhân mà còn mở ra triển vọng áp dụng rộng rãi trong các gia đình. Thỏa thuận này đánh dấu sự hợp tác mạnh mẽ giữa ba tập đoàn lớn của Việt Nam, hướng tới việc đưa công nghệ không dây vào thị trường trong nước và toàn cầu."
"Nếu đúng thế thì nhà tôi sẽ là khách hàng đầu tiên đấy. Chứ cứ như giờ, tiền sửa đồ điện còn nhiều hơn cả tiền mua đồ mới."
Ông Hoàng gật đầu, không giấu nổi sự kinh ngạc:
Ông Tú nhìn vợ rồi quay sang ông Hoàng, gật đầu:
Bà Hương, vẫn chưa tin, liếc qua ông Hoàng rồi nói với giọng bán tín bán nghi:
Trên màn hình tivi, bản tin tiếp tục:
"Chính xác! Mấy cái đồ dây dợ này phiền lắm. Cứ mưa gió hoặc chuột phá là mệt. Tôi còn nghe nói cái công nghệ mới này, nếu thành công, còn giảm tiêu thụ điện năng nữa."
"Ôi dào, nhà tôi còn khổ hơn. Không hiểu sao bọn chuột cứ thích cắn phá nhà tôi. Hôm trước vừa nướng gà, đang giữa chừng thì lò vi sóng tắt ngóm. Rút ra mới thấy dây nguồn bị đứt. Cái tủ lạnh thì còn bị cắn hai lần liền! Khổ không kể hết." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng càu nhàu của bà Lan khiến hàng xóm chú ý. Bà Hương nhà bên cạnh đẩy cửa bước ra sân, bắt gặp cảnh tượng bà Lan đang đứng giậm chân trước chiếc nồi cơm điện, ông Tú loay hoay sửa chữa thì liền tò mò hỏi với sang:
Cả nhà cười phá lên, nhưng ông Hoàng vẫn không từ bỏ ý tưởng:
Ông Tú cười khẩy, kéo cái ghế lại ngồi xuống:
Trong căn nhà nhỏ ngoại ô Hà Đô, không khí buổi tối của một gia đình thường xuyên ấm áp, nhưng hôm nay có phần bất ổn. Tiếng chảo dầu lép bép không át nổi tiếng lách cách của những dụng cụ sửa điện, và nỗi bực mình của bà Lan cứ tăng dần theo từng phút trôi qua.
Hai người đàn ông nhìn nhau đầy phấn khởi, trong khi hai bà vợ lặng lẽ nhìn tivi, vẫn còn ngạc nhiên trước những tin tức đột phá này. Buổi tối hôm đó, câu chuyện về dây điện bị đứt và đàn chuột phá phách khu nhà bà Lan bỗng chốc trở thành những chuyện vặt vãnh trước một tương lai công nghệ không dây đang ngày càng hiện hữu.
"Nhà tôi mà cũng thế, chắc tôi với ông Tú chuyển ra ngoài rừng sống cho yên thân!"
"Này, có phải cái anh vừa nói không? Sunhouse với Hòa Phát làm cái này thật à?"
"Thì đấy, anh em mình đúng là có tầm nhìn xa. Nhà cửa không còn dây dợ lằng nhằng thì đúng là quá thuận tiện. Nhưng mà không ngờ nó lại sắp thành hiện thực nhanh như thế!"
Chương 33 - Chuyện từ chiếc nồi cơm điện hỏng (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chị Lan nói thế chứ không chừng vài năm nữa thôi. Bây giờ cái gì cũng có thể! Hôm trước tôi còn nghe mấy ông kỹ sư bảo, nếu phát triển được mạng lưới điện không dây như Tesla từng mơ ước, thì cả thành phố có thể sử dụng điện mà không cần dây dợ gì hết."
Bà Hương vừa đứng vừa thở dài:
Ông Hoàng cười ha hả, tay vỗ nhẹ vai ông Tú:
Bà Hương lắc đầu:
Bà Lan nhìn tivi chăm chú xem buổi ký kết thỏa thuận của các bên, rồi vội vàng kéo ghế lại ngồi:
Bà Hương nhìn chiếc nồi cơm nhà bà Lan, rồi thì thầm:
Ông Hoàng gật gù:
"Ông mơ giữa ban ngày à? Chỉ có trong phim viễn tưởng thôi. Sửa nhanh lên còn nấu cơm cho con nó kịp giờ đi làm ca”"
Ông Hoàng nghe vậy thì hứng khởi hẳn lên:
"Mấy ông bà nghe kìa! Cả Nhật Bản với Mỹ cũng đang để ý đến đấy. Chuyện này có khi là thật!"
"Các Ông cứ mơ đi. Đến khi cái nồi cơm nhà này chạy không cần dây điện thì chắc con cháu chúng ta đã xây nhà tầng trên sao Hoả rồi! Mà lại, xe ô tô là đồ đắt tiền mới có công nghệ đó, mấy cái đồ gia dụng này, ai lại lắp thứ đó vào làm gì? Có lắp, sợ là chúng ta cũng mua không nổi!"
"Ừ thì đúng là hay đấy, nhưng nhà tôi với chuột thì vẫn cứ phải lo trước mắt đã. Mấy hôm trước tôi còn thấy nó cắn cả dây quạt. Cả đêm nóng không ngủ nổi!"
Ông Hoàng đặt cốc trà đang cầm trên tay xuống bờ tường, nói với giọng đầy hào hứng:
Bà Lan đang bực bội cũng không khỏi lườm mắt nguýt chồng:
"Cái này đúng là đồ rẻ tiền, sài được dăm ba tháng là lại hỏng." Ông loay hoay thử nối lại những mối dây đứt, nhưng vẫn không giấu được sự bất mãn: "Giá mà thiết bị điện trong nhà không cần dây nhợ nữa, cứ đặt vào là tự chạy được thì tốt."
"Ơ kìa, nhà chị Lan lại hỏng gì thế này? Cái nồi cơm điện đấy à?"
Ông Tú ngồi dưới sân, ngước lên đáp lại:
Ông Tú đứng dậy, vừa quệt mồ hôi trên trán vừa đáp:
"Thôi, cứ bình tĩnh. Sửa xong thì sang nhà tôi làm chén trà tiếp, bàn thêm về cái tương lai không dây nhé!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Bà Lan ồ lên đầy quan tâm:
"Chắc nhà mình cũng phải tính mua thêm nồi mới, chứ cứ thế này thì chẳng mấy mà đồ điện nhà mình thành đống sắt vụn mất."
Ông Tú cười, vẻ tự hào:
"Ừ, đúng là mơ thật mà giờ thì sắp thành sự thật. Cái này mà triển khai nhanh, cả quốc gia mình còn nổi danh trên bản đồ công nghệ quốc tế nữa chứ chẳng đùa."
"Cái này mà làm được thật thì quá tốt!"
"Phải đấy! Tôi cũng nghĩ thế. Đúng là nếu có cái gì đó không dây thì đúng hợp lý."
Bà Hương nghe vậy thì cũng không khỏi phàn nàn:
Ông Hoàng, chồng bà Hương, cũng vừa lúc bước qua cửa, nhìn cảnh tượng bừa bộn với những sợi dây điện rối mù thì thở dài:
Ông Tú chồng bà ngồi xổm dưới sàn, tay cầm chiếc kìm cắt dây, miệng càu nhàu:
"Ừm, đúng là mấy năm gần đây tiến bộ thật. Nhưng mà tôi vẫn thấy hơi xa vời. Dây điện vẫn là dây điện, bao nhiêu thứ liên quan đến nó"
Ông Tú nghe vậy, lẩm bẩm:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.