Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Lãng Mạn Của Anh

Thời Tinh Thảo

Chương 64

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64


"Muốn em giúp không?"

Cô rất cảm kích Thẩm Nam dùng phương pháp của mình để cô dung nhập vào vòng bạn bè của anh, thậm chí cho cô tất cả những cảm giác an toàn.

Anh khụ một tiếng cười gật đầu: "Được, làm đùi gà và cánh gà cho hai người."

"Mẹ?"

Cô là bệnh nhân, bây giờ không muốn tính toán với lưu manh.

Thẩm Nam đối với cô, là thuốc ngủ, cũng là cảm giác an toàn.

Cô bé ghé vào bên cạnh Đoàn Tử Du, ngửi ngửi, mùi rượu trên người thật sự hơi nồng.

Đoàn Duy Nhất vừa định hỏi, Chu Túy Túy liền đánh gãy: "Về nhà hỏi." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Được." Thẩm Nam vỗ lưng cô, giọng nói nhẹ nhàng: "Ngủ đi."

Khi Chu Túy Túy nhìn TV, biểu tình không có gì biến hóa, giống như không có quan hệ gì với hai người kia.

Thẩm Nam bất đắc dĩ đồng ý: "Biết, nhất định sẽ."

Giây tiếp theo, Chu Túy Túy bị người đè trên giường, người đàn ông đến gần, giọng nói nặng nề sát bên tai cô, "Bây giờ anh nói cho em biết, thích bao nhiêu."

Mẹ Thẩm không hổ là người mẹ tốt nhất thế giới, lại đây một chuyến, còn lấp đầy tủ lạnh cho họ.

Chu Túy Túy nhướng mày, cong môi cười: "Cổ vũ bằng miệng."

Tuy rằng hành động vẫn bị hạn chế như cũ, nhưng vẫn thoải mái hơn bệnh viện một chút.

Chu Túy Túy cũng không nhịn được mà nhéo lưng Cơm Cơm, vừa vuốt vừa cảm khái: "Cuối cùng chị cũng biết, tại sao mọi người lại thích mèo như vậy, sờ thật sự rất thoải mái."

Anh thấp giọng nói: "Nhưng mà sau khi xuất viện con sẽ ở nhà với cô ấy hai ngày."

Anh có thể cùng đám bạn bè chơi đùa, cũng có thể ở nhà nghiên cứu các loại mô hình, thành tích thi kém, họ cũng không nói gì.

"Mình không dám." Chu Túy Túy cười ha ha.

Đoàn Tử Du nhìn bộ dáng Đoàn Duy Nhất ôm mèo, nhíu mày, nhưng cũng không nhiều lời, chỉ lười nhác ngồi ở một bên.

Người nọ liếc mắt nhìn anh: "Chăm sóc bà xã cho tốt, bằng không mẹ cậu sẽ tìm cậu liều mạng."

Chu Túy Túy gật đầu, cong môi nói: "Đỡ hơn rất nhiều, anh không đến, bọn họ đều nói cho anh, hơn nữa mỗi ngày mẹ đều đến, giữa trưa và tối rất đúng giờ."

Mẹ Thẩm trừng mắt nhìn anh: "Không cần cảm ơn, chăm sóc Xuy Xuy là nên làm." Bà nhìn Thẩm Nam thật sự không bị thương chỗ nào, mới yên tâm: "Xuy Xuy còn quan sát hai ngày nữa là có thể xuất viện rồi."

Chu Túy Túy gật đầu, nhẹ giọng nói: "Phán đi, người làm sai luôn phải chịu trừng phạt."

Nói phải đi nhưng thật ra cũng không nhanh như vậy.

Thẩm Nam quan sát biểu tình của cô một lát, cũng không lên tiếng.

Đoàn người náo nhiệt mà rời khỏi bệnh viện, sau khi rời đi, Thẩm Nam và Chu Túy Túy vẫn đi cùng một xe như cũ, phía sau còn ba chiếc siêu xe mênh mông cuồn cuộn.

Lục Gia Tu nghẹn nghẹn, rất cạn lời nói: "Cảnh sát nhân dân không dễ dàng gì."

Thẩm Nam nhéo nhéo lòng bàn tay cô, cũng không nói lời an ủi.

"Muốn."

Nhưng mà còn khá tỉnh táo, tuy rằng nói chuyện chậm một chút, nhưng vẫn bình thường.

Một hồi lâu sau, Chu Túy Túy thở hổn hển được anh buông ra.

Chương 64

Mẹ Thẩm đang ngồi ở kia chờ anh, khi nhìn thấy người đến thì liếc mắt nhìn anh, cười nói: "Sao không nói với chúng ta một tiếng?"

Chu Túy Túy: "....."

Ánh mắt Duy Nhất sáng lên, ôm Cơm Cơm nói: "Uầy, đáng yêu quá! Nó là mèo Ragdoll nhỉ, cảm giác siêu đáng yêu."

Thẩm Nam không thể nhịn được nữa, trực tiếp từ chối: "Không bán!"

Thẩm Nam uống say rất thành thật, cô biết rõ.

Thẩm Nam: "......"

Lục Gia Tu ai một tiếng: "Chu Nhiên cũng đến, cậu ta đã tăng ca mấy hôm, chắc hôm nay có thế đến."

Chu Nhiên là người đến cuối cùng, anh ta vừa đến liền bị mọi người rót mấy ly rượu, trừng phạt.

Cô và Hạ Văn liếc nhìn nhau, khụ một tiếng: "Bây giờ làm thế nào?"

Hạ Văn: Ừ, mọi người về nhà trước, bọn mình đi mua đồ ăn, đêm nay nhiều người như vậy, chỉ thích hợp ăn lẩu.

Chu Túy Túy nhắm mắt lại, cảm nhận được hơi thở trước mặt, không lâu sau liền nặng nề ngủ.

Đoàn Duy Nhất: "Đùi gà."

Chu Túy Túy cười: "Để cho Đoàn Bác Văn một chỗ."

***

Đại khái mẹ Thẩm biết chuyện như nào, mấy ngày nay đối xử với Chu Túy Túy vô cùng tốt.

Cô bé chính là em gái của cô, chính là em gái mà cô tìm rất lâu kia.

Đoàn Bác Văn vuốt cằm cười: "Ba tôi còn rất thích uống rượu đó."

"Vậy là tốt rồi."

Sau khi đưa người đi, Chu Túy Túy nhìn người còn lại, cong môi cười.

Đường Thịnh cũng gật đầu: "Hương vị tinh khiết, lại có chút thơm thơm ngọt ngọt, là rượu ngon." Anh ta nhìn về phía Chu Túy Túy mỉm cười nói: "Chị dâu có muốn ủ nhiều một chút không?"

Bà đẩy cửa vào, khi nhìn thấy hai người trên giường thì sửng sốt, khẽ mắng một tiếng, mới định rời đi, đã bị Thẩm Nam gọi lại.

Nghĩ nghĩ, liền càng không ngủ được.

Thẩm Nam híp híp mắt, hồi lâu mới nhịn được xúc vọng múc hất mấy người này ra ngoài.

"Thích nhiều không?" Ánh mắt cô sáng quắc nhìn Thẩm Nam, chờ mong đáp án.

Bây giờ Chu Túy Túy đang bị thương, nhưng cũng không đại biểu không thể uống, cô lấy rượu mình tự ủ ra, cho bọn họ uống.

Cô bé duỗi tay nhéo nhéo mặt Đoàn Tử Du, bị anh ta dùng tay đánh.

Đôi mắt thật sự rất đẹp, đôi mắt của mèo Ragdoll sáng ngời, là màu lam, nhìn qua vô cùng đẹp.

Hạ Văn: Không thế nào cả, người này mặt dày mày dạn đòi đi theo, đi với Lục Gia Tu.

Tên lưu manh này.

Chu Túy Túy sắc mặt ửng hồng, rất vô ngữ mà trừng mắt nhìn anh một cái.

***

Nhưng mà nói ngủ, trên thực tế hai người cũng không ngủ ngay, vừa ôm liền cảm giác tâm ý viên mãn, Thẩm Nam cúi đầu hôn khóe môi cô, một đường đi xuống, còn bận tâm cánh tay bị thương của cô, không dám xằng bậy.

Đoàn Duy Nhất: "Được nha."

Một hồi lâu sau, Hạ Văn mới hít sâu một chút, nhìn người đàn ông đang nằm bò cách đó không xa, đôi mắt lóe lên: "Nói sau, mình đưa người về."

Trong lúc nhất thời, những người hợp tác hạng mục đó, đều bị điều tra.

"Ừ."

Hạ Văn nhìn, đưa ra ý kiến: "Em hỏi một chút, còn biết em sao?"

"Không sao." Thẩm Nam duỗi tay ôm mẹ Thẩm: "Cảm ơn mẹ, vất vả."

Ánh mắt Chu Túy Túy sáng bừng, cúi đầu đến gần: "Bây giờ vẫn tỉnh táo sao?"

"Cho bản thân một cơ hội." Chu Túy Túy ở một bên nhẹ giọng nói: "Hạ Văn, đừng bị trói buộc."

Có Đoàn Duy Nhất ở đây, Chu Túy Túy liền rất vui vẻ. Tuy rằng chỉ là em gái cùng ba khác mẹ, nhưng với cô mà nói, vẫn như vậy.

Thẩm Nam là đi làm việc, dùng lời của đại đội trưởng mà nói thì đó chính là trừng phạt, nhưng trên thực tế, chỉ có người bên trong mới biết, chuyến này đi trở về, chắc là công tác sẽ có điều động.

Anh nằm trên giường, mở mắt ra nhìn Chu Túy Túy, chớp chớp.

Nhưng không thể nghi ngờ, cô là hâm mộ Thẩm Nam.

Cô khụ một tiếng, vỗ vỗ mặt Thẩm Nam, nói: "Thẩm Nam."

Thẩm Nam: "....."

Hạ Văn, Ngải Trạch Dương, Đường Thịnh.... Đoàn Tử Du và Duy Nhất, còn có mấy người Lục Gia Tu đều đến.

Đầu tiên anh thu dọn đồ đạc vào phòng, sau đó lại xuống bếp nhìn một cái, mở tủ lạnh ra xem.

Không lâu sau, Thẩm Nam nhét Chu Túy Túy lại vào chăn, sau khi nhìn thấy cô không tỉnh lại, mới cầm áo khoác ra ngoài.

"A, mèo nuôi đều trắng như vậy sao?"

Chu Túy Túy cười: "Bà xã anh đẹp không?"

"Anh có thích bà xã không?"

Chu Túy Túy nhìn đám người này, trong mắt tràn đầy ý cười.

Đầu tiên cô thu dọn rác một lượt, lúc này mới từ phòng bếp đi ra, cô chỉ có một tay, không thuận tiện, cho nên đỡ Thẩm Nam về phòng là không có khả năng.

"Xuy Xuy."

Mãi cho đến khi tin tức kết thúc, cô mới hỏi: "Bây giờ còn chưa biết sẽ bị phán xét mấy năm tù đúng không?"

Cô đặt ly ở một bên, duỗi tay nhéo mặt Thẩm Nam, "Đội trưởng Thẩm, tửu lượng này của anh lần sau ra ngoài nhớ rõ đừng uống rượu, nhỡ đâu nói ra mấy chuyện trong đội, anh liền xong đời."

Chu Túy Túy trêu mèo một lát, nghĩ nghĩ, vẫn nhường không gian phòng khách cho hai người kia, đi xuống phòng bếp.

"Ngủ trên giường đi."

Bác sĩ kiểm tra đầu cho cô, xác định não chấn động cũng không có vấn đề gì lớn, mới cười gật đầu: "Có thể xuất viện, khi có choáng váng hay là đau đầu, nhớ phải kịp thời quay lại kiểm tra."

Hạ Văn liếc mắt nhìn cô: "Không thì sao, bây giờ cậu chính là nhân vật cấp bậc quốc gia, bọn mình phải bảo vệ thật tốt."

Hai ngày sau, Thẩm Nam đều ở bệnh viện cùng cô, vết thương khác trên người cô đã khá tốt, chỉ có cánh tay bị gãy không có cách nào, còn cần thời gian.

"Có thể, có thể."

Nghĩ đẹp, còn muốn bà xã của anh làm riêng bán cho anh ta nữa.

Ban đầu khi ở sân không nhìn ra được, lúc đó rất bẩn, lông trắng đều bị bùn đất và tro bụi, thật sự không nhìn ra được là một con mèo nhỏ cao quý như vậy.

Chu Túy Túy vừa lên xe liền không nhịn được nhìn về phía sau, hỏi Thẩm Nam: "Hạ Văn và Đường Thịnh đi cùng xe? Vậy Ngải Trạch Dương thì sao?"

Cô nhìn về phía người đàn ông đang lảo đảo, nghĩ nghĩ nói: "Anh ngồi lên giường đi."

"Tôi đi về cùng bọn họ."

Chu Túy Túy bật cười, còn chưa kịp trả lời, Đoàn Bác Văn liền nói: "Tôi cũng muốn mua, Xuy Xuy nếu không cô trực tiếp làm nhiều một chút để bán cho tôi đi!"

Ở nơi này không được, rốt cuộc cũng chỉ có một gian phòng cho khách, ném toàn bộ vào không quản cũng không có khả năng.

Không lâu sau, đại đội mua đồ ăn đã về, Đoàn Duy Nhất nhìn tư thế bày biện, nói câu: "Anh hai cũng đến, chị có thể giữ một chỗ chứ ạ?"

Chu Túy Túy gật đầu, vuốt điện thoại nhắn tin cho Hạ Văn: Tình hình thế nào?

Không có người nào có thể toàn thân lui ra.

Tóm lại là ở phương diện nào, Chu Túy Túy đều hâm mộ. Thật ra cô cũng không muốn cái gì, chỉ cần một gia đình bình thường, cùng với ba mẹ bình thường, hy vọng ba mẹ yêu chính mình.

Thẩm Nam hừ lạnh một tiếng, xoay người về phòng bếp.

Tóm lại, không xác định.

Cô cũng khát vọng, cho dù bây giờ trưởng thành, thành niên, vẫn khát vọng như cũ.

Có chút khát.

Hạ Văn cười: "Đúng đúng, gọi tài xế trong nhà đi."

"Được."

Thẩm Nam trầm tư một hồi: "Để xem, chủ yếu xem cô ấy."

Có điều ngoài ý muốn đó là, Thẩm Nam và Hồ Dật đều biết nấu cơm, hai người đàn ông này đã làm xong cơm tối, tuy rằng nói là chỉ cần ăn lẩu là được, nhưng Thẩm Nam còn làm mấy món khác, bọn họ còn mua không ít đồ ăn chín, lập tức, bầu không khí liền sôi nổi.

Thẩm Nam thành thật, mặc người xâu xé.

***

Chu Túy Túy và Hạ Văn liếc nhìn nhau, hai người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, khụ một cái, sau đó nói: "Nếu không thử chút?"

Chu Túy Túy nhìn một cái, cũng rất ngạc nhiên: "Đúng nha, khoảng thời gian chị nằm viện đều là mẹ chăm sóc, không nghĩ đến chăm sóc tốt như vậy."

Chu Túy Túy dở khóc dở cười: "Được nha."

Mấy ngày nay ở bệnh viện, thật ra nằm nhiều, trên cơ bản vẫn không ngủ quá ngon. Bản thân cô đã mất ngủ rất nghiêm trọng, hơn nữa chuyện buồn này, mỗi ngày nhắm mắt lại đều là những cảnh tượng kia, sau đó lại nghĩ đến các loại khả năng.

Trên mặt cô đỏ bừng, rất cạn lời dùng cánh tay không bị thương nhéo cánh tay anh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thẩm Nam."

Giây tiếp theo, Thẩm Nam đứng lên từ sô pha, lảo đảo về phòng.

Vừa nghĩ như vậy, cô lại không nhịn được mà phi phi mấy tiếng, mẹ Thẩm bây giờ chính là mẹ của cô, nghĩ cái gì vậy.

Gia Việt nhiều năm như vậy, bản thân danh tiếng cũng không quá tốt, tuy rằng thoạt nhìn làm rất lớn, nhưng trên thực tế cũng có rất nhiều vấn đề.

Chu Túy Túy im lặng một lát, đột nhiên nói: "Nhà mình nghèo, phòng rất nhỏ."

Mấy người nháy mắt liền hưng phấn.

Chu Túy Túy cười, đi rót cho anh ly nước, sau khi đút cho anh uống xong, còn uống hết nửa ly nước còn lại.

Nhỡ đâu đợi lát nữa thật sự uống say bị họ nghe được, liền có chút ngượng ngùng. Cô đây là suy nghĩ cho Duy Nhất.

Chu Tế không chỉ có một mình, ông ta thậm chí còn có mấy đồng bọn, cũng đều là những người bị lợi ích che mờ mắt, tất cả đều sa vào cái này.

Chu Túy Túy xuất viện, không ít người đến.

Thẩm Nam cũng không nóng nảy, cầm điện thoại ra vừa xem vừa chờ, điện thoại không có nhiều tin nhắn, nhưng Chu Nhiên và Lục Gia Tu nhắn đến, về tình huống của mấy người kia.

Lập tức, bầu không khí lại náo nhiệt lên.

Mắt anh sáng bừng nhìn Chu Túy Túy, lại nhìn hai người bên ngoài kia, xác định góc hiện tại bọn họ nhìn không thấy, không nhịn được, đè người lại mà hôn.

Thẩm Nam hôn má cô, thấp giọng đáp ứng: "Được."

Một đám ghé lại với nhau, náo loạn vô cùng, càng đừng nói có Chu Túy Túy uống rượu lợi hại nhất.

Thẩm Nam buồn cười, cọ đầu vào cổ cô: "Sao lại không thở? Hả?"

Chu Túy Túy: Được. Vất vả.

Lúc này mới hơn 6h.

Lục Gia Tu cũng gật đầu: "Ba tôi cũng vậy."

Chu Túy Túy trợn mắt: "Nhanh nấu cơm!" Cô vuốt bụng mình cảm khái: "Em đói lắm nha."

Bà suy nghĩ chút, nói: "Con mỗi ngày đều bận rộn trong bộ đội, nếu không để con bé ở nhà, chúng ta chăm sóc?"

...

Hạ Văn không chút nghĩ ngợi liền muốn từ chối.

Chu Túy Túy gật đầu: "Được, có chuyện gì gọi điện cho tôi."

Đuôi lông mày Chu Túy Túy nhướng mày, ừm một tiếng: "Uống say."

Chu Túy Túy nhìn bộ dáng này của anh, liền muốn trêu chọc.

Anh xem từng cái một, sau đó trả lời tin nhắn Chu Nhiên.

Đoàn Bác Văn liếc mắt nhìn anh: "Tôi hỏi bà xã anh, không phải anh, đừng có gia trưởng."

Mẹ Thẩm mang Cơm Cơm về mấy ngày, buổi sáng mới mang lại đây cho hai người, nhân tiện cho dì giúp việc đến quét dọn một phen. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô khát vọng không nhiều, không bị thương là được.

"Ngủ." Chu Túy Túy chớp chớp mắt, thật sự có chút buồn ngủ.

Thẩm Nam nhìn người trong ngực ngủ, lúc này mới nhắm mắt nghỉ ngơi, mấy ngày nay anh cũng vậy, chưa từng ngủ ngon.

Có anh ở đây, Chu Túy Túy có thể lập tức ngủ.

Người xảy ra chuyện không liên quan đến Chu Tế, là do một đối tác làm, năm đó bọn họ đè ép quá mức, làm cho người phản kháng, tìm bọn họ đàm phán, vì thế, ngã từ một tòa nhà chưa làm xong xuống, qua đời.

Thẩm Nam duỗi tay ôm cô, ừ một tiếng: "Đến lúc đó khen thưởng mẹ."

Hôm nay mẹ Thẩm đến rất sớm, tuy rằng bà biết Thẩm Nam hẳn có thể trở lại, nhưng cũng không đoán được sớm như vậy đã đến bệnh viện.

Hạ Văn: "Cậu dám nói lại mấy lời này trước mặt đội trưởng Thẩm một lần không?"

Thẩm Nam nhoẻn miệng cười, nhìn về phía hai người kia: "Ngoại trừ lẩu, còn muốn ăn cái gì?"

Chu Túy Túy bật cười, cong cong môi nhìn anh: "Quá sớm, có muốn ngủ tiếp không?"

Thẩm Nam tiễn bà xuống lầu, sau khi nhìn thấy tài xế trong nhà, mới cười cười lên lầu.

"Thích."

Thẩm Nam vuốt đầu cô, vội vàng đồng ý: "Lập tức."

Mẹ Thẩm nhìn anh một cái, cũng không vạch trần.

Tuy rằng thành tích từ nhỏ đến lớn của Thẩm Nam đều rất tốt.

Chương 64

Chu Túy Túy gật đầu: "Được, cảm ơn bác sĩ."

Chu Túy Túy cong môi cười, đi theo.

Hai người ở trong phòng bếp tình ý miên man, hai người ở bên ngoài cũng khá tốt, Đoàn Duy Nhất và Đoàn Tử Du, bản thân liền có loại quan hệ không rõ ở bên trong, còn về tầng giấy mỏng này bao giờ chọc thủng, Chu Túy Túy không muốn quản, cũng quản không được.

"Đương nhiên là có thể."

Đoàn Duy Nhất vừa vào phòng, liền thấy được Cơm Cơm.

Đêm nay, ngoại trừ con gái, còn lại toàn bộ đều say.

"Bà xã anh là ai?"

Cô chớp chớp mắt, nhìn về phía Thẩm Nam: "Mới ra liền mang đến cho em tin tốt như vậy?"

Cô đã từng cho rằng, chính mình cả đời này chỉ có Hạ Văn và Ngải Trạch Dương là bạn, nhưng không nghĩ đến sau khi về, sẽ thu hoạch được nhiều như vậy.

Không lâu sau, tài xế Đoàn gia liền đến, sau khi đưa tiễn người Đoàn gia, còn lại Lục Gia Tu và Hồ Dật, hai người này cũng có tài xế, nhưng Chu Nhiên thì không có.

Hừ!

"Đội trưởng Thẩm, em hỏi anh vấn đề này được không?" Nói, cô lấy điện thoại ra, bắt đầu quay video.

Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát, khi bọn họ làm, nên nghĩ đến có một ngày như vậy.

Lần này, hoàn toàn đào ra.

Chu Túy Túy cười, mi mắt cong cong: "Bán thì không, nhưng mọi người muốn có thể tặng, bên này tôi có không ít đâu.'

Tức giận nha!

Một lát sau, Đoàn Duy Nhất nhìn Đoàn Tử Du say rượu, có chút khó tin: "Chị, anh em vậy mà say rồi?"

Thẩm Nam: "Nhìn không được, bọn họ đang trêu mèo."

Ngoại trừ nghiêm cẩn, đa số thời gian bọn họ đều cho Thẩm Nam tự do phát huy.

"Ừm."

Cô dở khóc dở cười nhìn mấy người trước mặt, nhướng mày: "Điều động binh lính như vậy?"

Không rõ ràng như Thẩm Nam nói, nhưng đại khái ý tứ đều hiểu, Gia Việt bị niêm phong, tuyên bố phá sản, cổ đông bị bắt, ngoại trừ b·ắ·t· ·c·ó·c, còn từng có hành vi trốn thuế, số tiền cụ thể, còn chờ điều tra chi tiết, mà đối tác khác, cũng bị bắt.

Ngày này, sau khi Chu Túy Túy tỉnh lại, Thẩm Nam nói cho cô, đương nhiên, cũng rất trùng hợp, trên tivi cũng chiếu.

"Được."

Hơn nữa bây giờ xem ta, Đoàn Duy Nhất cũng không đến mức sẽ bị thương.

Chu Túy Túy khụ tiếng, nhìn Hạ Văn: "Hai người này làm sao bây giờ? Ngải Trạch Dương thì có tài xế đến đón, Đường tổng thì sao, cậu đưa về sao?"

"Khá hơn nhiều." Đoàn Duy Nhất không bị thương nặng, ở bệnh viện hay ngày liền xin Đoàn Tử Du cho về nhà, sau đó thuận lợi xuất viện về nhà.

Chu Túy Túy nhìn một phòng say rượu này, rất cạn lời.

"Mình không...." (đọc tại Qidian-VP.com)

Mẹ Thẩm để lại đồ, sau đó về trước.

Bà đánh giá Thẩm Nam một cái, cười cười: "Không có chuyện gì chứ?"

Nghe vậy, Hạ Văn ở bên cạnh ý vị thâm trường cười cười, cong môi: "Em có biết anh em say sẽ có biểu hiện gì không?"

Sau khi rửa mặt, Chu Túy Túy vẫn chưa tỉnh.

Chu Túy Túy là bệnh nhân đi làm cản trở chứ không giúp được gì, về nhà sớm với Thẩm Nam, còn có Đoàn Tử Du và Đoàn Duy Nhất.

Chu Túy Túy chớp chớp mắt: "Cánh gà."

Thẩm Nam nhìn cái giường nhỏ hẹp này, khẽ cười, vẫn nằm lên, ôm người vào trong ngực mình, lúc này mới cảm thấy chân thật.

Chu Túy Túy: Ồ ~~~~ Vậy sao, lát nữa hai người trực tiếp đi siêu thị đi?

"Bọn Duy Nhất đang ở bên ngoài."

Giáo d·ụ·c của Thẩm gia khá nghiêm cẩn, gia môn cũng nghiêm khắc, cô cũng biết từ nhỏ Thẩm Nam chưa từng ngủ nướng, trên cơ bản là hơn 5h bị bắt dậy đi chạy bộ, lúc đó còn nhỏ, là vì tốt cho anh. Ba mẹ và ông nội Thẩm cũng không nghĩ nhiều, bọn họ cũng không bắt con nhỏ phải đi theo hướng nào.

Thẩm Nam nhoẻn miệng cười: "Cảm ơn."

Chu Nhiên cười cười, "Vì nhân dân phục vụ."

"Đẹp."

"Ừm." Thẩm Nam gật đầu: "Xem mức."

"Quá sớm." Thẩm Nam gãi đầu nói: "Sợ mẹ còn ngủ." (đọc tại Qidian-VP.com)

Bác sĩ nhìn Thẩm Nam: "Không cần khách khí, nên làm."

Thẩm Nam nghẹn lại, khẽ nói: "Đi cùng bọn Hồ Dật."

Lục Gia Tu vỗ tay nói: "Đi đi, cần phải về, đêm nay về Thẩm gia chúc mừng chị dâu."

Thẩm Nam cười, nhìn cánh tay bị thương kia của cô, trêu chọc hỏi: "Bà xã định giúp như nào?"

Ngải Trạch Dương chép miệng: "Anh thích nhất rượu em tự ủ."

Cô nhìn về phía Duy Nhất: "Lúc trước chưa từng say sao?"

Yêu cầu của bà xã sao lại không chấp hành ngay lập tức chứ?

"Vâng."

Bởi vì chuyện b·ắ·t· ·c·ó·c, hơn nữa còn có phần tài liệu trong tay Chu Túy Túy kia, có quá nhiều nghi hoặc, cho nên cảnh sát bắt đầu điều tra, vừa tra, vụ án này còn rất sâu.

Thẩm Nam mỉm cười, nhéo má cô: "Xin lỗi, mấy ngày không đến thăm em, bây giờ đã đỡ hơn chưa?"

Thẩm Nam a một tiếng, rất ngoan ngoãn ngồi xuống.

Hai người này, cũng không thích hợp đi siêu thị.

Cho nên chưa bao giờ thấy anh say.

Thẩm Nam nghe, trong lòng khẽ động.

Chu Nhiên dở khóc dở cười, lúc này thần sắc cũng nhu hòa hơn mấy phần: "Được rồi, nhỡ đâu lát nữa tôi còn có công việc thì sao?"

"Muốn uống ly nước không?"

Đoàn Duy Nhất ngây thơ lắc đầu: "Không biết."

Đoàn người muốn đến nhà họ ăn lẩu chúc mừng.

Chủ yếu là quên mất.

Có đứa bé nào không khát vọng được lớn lên trong tình yêu thương.

Vừa tra, các loại đơn hàng, tình huống vừa xem là hiểu, ngoại trừ b·ắ·t· ·c·ó·c, mấy năm trước có một hạng mục hợp tác với chính phủ, bọn họ đã rút không biết bao nhiêu tiền từ bên trong, thậm chí năm đó còn nháo ra một mạng người, chỉ là năm đó ngụy trang thành ngoài ý muốn, đè chuyện này xuống.

"Hử?" Thẩm Nam mơ hồ đáp một câu: "Nên về phòng."

Không phải nói lúc trước không tốt, lúc trước cũng tốt, nhưng mấy ngày nay dịu dàng đến nỗi Chu Túy Túy không nghĩ đến, nếu mẹ Thẩm là mẹ của cô thì thật tốt.

Chu Túy Túy cười, nhìn về phía Duy Nhất: "Duy Nhất đỡ hơn chút nào không?"

Chu Túy Túy gật đầu: "Bây giờ có thể nhìn ra một chút, lúc trước thật sự không nhìn ra." (đọc tại Qidian-VP.com)

Giờ phút này đội trưởng Thẩm, cái gì cũng không biết.

"Nếu không ném toàn bộ bọn họ vào phòng khách ngủ đi?"

Có con trai ở, con dâu chắc cũng không cần mình làm bóng đèn, trên phương diện này, mẹ Thẩm rất thoải mái hơn người khác.

Đoàn Duy Nhất nghĩ nghĩ nói: "Sức khỏe anh ấy không tốt, rất ít uống rượu."

Thẩm Nam m*t khóe môi cô, một hồi lâu sau mới rời đi, giọng nói khàn khàn: "Ừm, miệng cổ vũ này cũng không tồi."

Thẩm Nam không quản mấy người, đều là người quen, cũng không cần phải khách khí cái gì.

Nghe vậy, mắt mẹ Thẩm sáng lên, vội vàng đồng ý: "Được được được. Vậy chờ xuất viện lại nói."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64