Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Bí Cảnh Thượng Nguyên
Giang Tự ngạc nhiên:
Đôi mắt dần mất đi ánh sáng của Khương Chân Thủy bừng lên ngọn lửa hưng phấn:
Khương Chân Thủy nhìn ra chất liệu ngọc là loại phổ thông, cao nhất cũng chỉ từ ba mươi đến năm mươi đồng bạch ngân. Lấy từ chỗ hắn sáu đồng hoàng kim nhưng chỉ chi vài chục bạch ngân làm quà, trong lòng Khương Chân Thủy chợt dâng lên cảm xúc muốn đánh người. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Là bí cảnh nào?
Giang Tự nhìn thấy mỹ phụ trước mắt mới nhớ chợt nhớ ra, sau đó liền giật mình. Lẽ nào “chuyện đó” bắt nguồn từ Tiêu gia kinh thành? Cũng không phải không có khả năng này.
Trước đó Khương Diệp Ngư đã nghe Khương Chân Thủy nói về Giang Tự, nàng đợi hắn vừa ngồi vào chỗ liền gật đầu chào hỏi:
- Pháp môn thể tu tương đối đơn giản. Trong Lập Đế Học Phủ vừa vặn có một môn cấp siêu việt. Chỉ cần người vượt qua vòng khảo hạch đầu vào, trở thành học viên chính thức, dựa vào Thanh Linh Thể đưa ra yêu cầu hẳn là sẽ không bị từ chối. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Pháp môn trung phẩm có thể đi được bao xa?
- Ngươi chính là Giang Tự?
- Bỏ cuộc sớm như vậy?
- Lần đầu đến thăm, có món quà nhỏ mong bá mẫu nhận lấy.
- Ngươi có chút thông minh nhưng không nhiều. Nghiệp vụ của ta không chỉ là trả lời câu hỏi mà con đề xuất phương án giải quyết. Ta không thể trực tiếp đưa ngươi pháp môn tu luyện nhưng có thể cho ngươi biết vị trí và cách thức thu thập chúng.
Giang Tự được Khương Chân Thủy sắp xếp cho một khu biệt viện riêng dành cho khách quý, có ba bốn người hầu hạ. Mấy năm qua Khương gia dựa vào danh tiếng của ba vị thiên tài liên tục tăng cường hợp tác kinh doanh với các thế gia và thương hội lớn. Tiền bạc chảy vào, phủ đệ cũng mở rộng ra gấp mấy lần.
…
Người vắng mặt còn lại là Khương Nhị Khương Tịch Dao. Nàng vừa về phủ, còn chưa kịp đợi người hầu mang đồ về phòng đã chạy đi mất, nói rằng muốn tìm phụ thân. Nhưng bất cứ ai quen vị nhị tiểu thư này đều biết đó chỉ là cái cớ. Khả năng cao là mấy năm qua đã học được linh kỹ lợi hại nào đó tại học viện Chu Đế, muốn tìm đám công tử quyền quý trong thành làm bia tập mà thôi.
Vậy nên trong mắt rất nhiều người, pháp môn thượng phẩm còn có giá trị hơn siêu việt. Cầm một pháp môn đỉnh cấp trong tay nhưng lại không thể tu luyện, cảm giác chẳng khác gì đứng trước một mỹ nữ k·hỏa t·hân mà bản thân lại không lên nổi.
Khương Diệp Ngư nhận lấy hộp gỗ, mở ra bên trong là một chiếc vòng ngọc. Dấu vết chạm khắc vẫn còn rất mới, cũng không phải cổ vật lâu năm gì. Nàng khẽ gật đầu, nở nụ cười lịch sự rồi đóng hộp gỗ lại để sang một bên, hoàn toàn không để ý đôi mắt thoáng mở to hơn một chút vì kinh ngạc của Khương Sơ Tình.
- Không có sao?
Thấy Giang Tự không trả lời, Khương Chân Thủy không khỏi thất vọng:
Bốn người trên bàn ăn, ngoại trừ Khương Chân Thủy và Khương Sơ Tình đều đã quen biết trước đó thì còn có một nữ nhân bề ngoài trên dưới ba mươi, dung mạo xinh đẹp quyến rũ, có phong vận của nữ nhân trưởng thành. Nàng chính là chủ mẫu Khương gia, tên thật Tiêu Diệp Ngư. Sau khi thành thân đã đổi họ, hiện tại là Khương Diệp Ngư.
- Bằng hữu của Chân Thủy chính là khách quý của Khương gia chúng ta, đừng quá khách sáo.
Khương gia không có họ hàng thân thích, chủ nhân chân chính chỉ có năm người, còn lại đều là hạ nhân hoặc hộ vệ. Phủ đệ mở rộng nên phải thuê thêm hạ nhân dọn dẹp chăm sóc cây kiểng. Đây đều là việc đơn giản nên bình thường bọn hắn đều rất rảnh rỗi. Hiếm khi có khách quý vào ở, lại còn là của tam thiếu gia, mọi người nhiệt tình đến mức Giang Tự có cảm giác mình vừa ôm được đùi của đại gia, một bước lên trời. Nhưng nghĩ đến đại gia này là Khương Chân Thủy…tâm tình hắn đột nhiên không còn tốt đẹp nữa. Vẫn là mỹ nữ tốt hơn.
Không lâu sau đó Tiêu Diệp Ngư đổi họ, chính thức cắt đứt quan hệ với gia tộc. Hiện tại Khương gia nổi danh nhờ ba vị thiên tài, phía kinh thành cũng đã có người chú ý nhưng vì danh tự khác biệt nên vẫn chưa có ai nghĩ đến.
Giang Tự mỉm cười gật đầu, lấy ra một chiếc hộp gỗ:
- Mau nói, chỉ cần có phương hướng, dù khó khăn đến đâu ta cũng sẽ tìm được chúng.
Giang Tự bất đắc dĩ đáp:
Bữa tối, mọi người quây quần bên bàn ăn. Giang Tự được người hầu dẫn đến thẳng phòng ăn gia đình. Tại Khương gia không có những quy tắc lễ nghi như gia tộc lớn, chủ khách đều ngồi cùng một bàn, nói chuyện cũng không cần câu nệ.
Giang Tự cười cười, lấy bảng hiệu “Dịch Vụ Tư Vấn” ra đặt lên bàn:
Dù Giang Tự nói chỉ là thượng phẩm nhưng Khương Chân Thủy đã rất hài lòng. Pháp môn thượng phẩm điều chỉnh sao cho chỉ thích hợp với Thanh Linh Thể chẳng phải chính là siêu việt sao? Hắn không tin với trình độ các học giả tại Lập Đế Học Phủ không làm được chuyện này. Thanh Linh Thể, tổ hợp chức nghiệp hoàn hảo thể tu và Hư Linh Gia, hai bộ pháp môn siêu việt…Những thứ này nhét vào một con heo cũng có thể thành đế. Giống như Giang Tự đã nói, chỉ cần không c·hết yểu giữa chừng là được.
Khương Chân Thủy dựa người vào ghế, gương mặt thiếu niên vừa cau có vừa giận dữ vừa chán nản bất lực khiến người ta cảm thấy buồn cười: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cái ngươi đang nói là mua bán pháp môn. Hai loại pháp môn thượng phẩm, đem ra bán đấu giá tuyệt đối không dưới trăm vạn hoàng kim. Ngươi nghĩ mình đang mua rau ngoài chợ sao?
- Pháp môn Hư Linh Gia khó hơn một chút. Vị học giả kia khi còn sống từng tiến vào một bí cảnh, tại đó trao đổi học thuật cùng một tàn hồn, lưu lại sở học cả đời. Chỉ cần ngươi tìm được tài liệu hắn lưu lại, đưa cho các học giả hàng đầu tại Lập Đế Học Phủ nghiên cứu hoàn thiện, thấp nhất cũng sẽ là pháp môn thượng phẩm.
- Không thì thế nào? Chẳng lẽ muốn ta từ bỏ tổ hợp chức nghiệp hoàn mỹ này sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ngươi có lòng rồi.
Hắn đây là còn đang nói giảm đi một phần. Pháp môn thượng phẩm là thứ có tiền cũng không mua được. Tuy phẩm cấp kém hơn pháp môn siêu việt nhưng lại thắng ở tính đa dạng. Nó không có yêu cầu quá khắt khe về tư chất người tu luyện, thích hợp bồi dưỡng nhiều người, tạo dựng thế lực. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng và Khương Tuyệt có một đoạn tình sử khá thú vị. Tiêu Diệp Ngư xuất thân từ Tiêu gia, một trong những gia tộc quyền quý nhất tại kinh thành Thương Vũ Quốc. Còn Khương Tuyệt khi đó chỉ là một thương nhân với số vốn ít ỏi đang bắt đầu khởi nghiệp.
- Thượng Nguyên.
Không có một màn gia tộc cấm cản, gậy đánh uyên ương như các tiểu thuyết cẩu huyết trên thị trường, nhiều nhất là vài lời phản đối đến từ trưởng bối. Tiêu Diệp Ngư dù sao cũng chỉ là con riêng của th·iếp thất chi thứ, tồn tại trong gia tộc như người vô hình. Khương Tuyệt gom góp hết tài sản làm sính lễ, thành công lấy được nàng. Sau đó hai người rời khỏi kinh thành, xuôi về biên giới, cuối cùng dừng chân định cư tại Khôn Sơn Thành.
Khương Chân Thủy cắn răng hạ thấp tiêu chuẩn từ siêu việt xuống thượng phẩm. Kẻ theo đuổi sự hoàn mỹ cuối cùng cũng phải cúi đầu trước thực tại. Đáng tiếc, thực tại còn tàn khốc hơn hắn vẫn nghĩ.
Chương 11: Bí Cảnh Thượng Nguyên
Cả bàn ăn tính cả Giang Tự chỉ có bốn người. Gia chủ Khương gia Khương Tuyệt vẫn đang ở bên ngoài làm ăn, đã mấy ngày chưa trở về. Khương gia nổi lên quá nhanh, sản nghiệp nhiều không đếm hết. Khương Tuyệt không kịp bồi dưỡng thân tín, có rất nhiều việc cần hắn tự mình ra mặt giải quyết, mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc gặp được một lần.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.