Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Người Tốt
Khương Chân Thủy không đợi Giang Tự đáp lại đã chủ động nói tiếp:
Khương Chân Thủy vỗ vai hắn: (đọc tại Qidian-VP.com)
Chu Trạch xuất thân từ gia tộc kinh thương lớn nhất Khôn Sơn Thành, phụ thân lại là gia chủ, có thể thiếu đạo đức nhưng tuyệt đối không thiếu tiền. Tên này thích hoạt động về đêm, số tiền hắn tiêu trong một đêm tính bằng đơn vị hoàng kim và đều trên hai chữ số. So với hắn, tam thiếu gia Khương gia Khương Chân Thủy là một người nghèo chính hiệu, chi vài đồng hoàng kim tư vấn cũng phải đắn đo suốt một hồi lâu.
- Độ Minh ở đâu?
Khương Chân Thủy lấy ra một tấm phù truyền tin, đắc ý nói:
Giang Tự buồn cười:
…
Giang Tự cạn lời, lừa gạt cả kỹ nữ chỉ vì muốn được giảm giá khi đi chơi thanh lâu? Đây là nhân tính suy đồi hay xã hội xuống cấp? Đại tiểu thư Khương gia cũng thật đáng thương. Nhìn xem kẻ theo đuổi nàng đều là mặt hàng gì…
Khương Chân Thủy chỉ thấy cảnh tượng trước mắt vừa lóe lên bản thân đã đến nơi, không để ý hành động thô lỗ vừa rồi mà lập tức quay sang tán thưởng:
- Ngươi xem ta như nô bộc để sai khiến sao?
- Độ Minh đã dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ một kỹ nữ tên là Tô Viện của Ái Hương Lâu, hứa rằng sẽ chuộc thân cho nàng. Mỗi lần hắn đến đây đều sẽ chọn Tô Viện, không phải ch·ung t·hủy mà là để được giảm giá.
Độ Minh so với Chu Trạch tốt hơn không ít. Tuổi tác không lớn đã là nhị phẩm học giả. Phải biết học giả là chức nghiệp dễ nhập môn nhưng khó tiến xa, yêu cầu cực cao về trí tuệ. Có thể đạt đến nhị phẩm dù chưa đến mức thiên tài thì chắc chắn không phải kẻ ngốc. Mấy năm qua hắn có thể dựa vào sức mình lăn lộn được một vị trí trong phủ thành chủ đã thể hiện điều này.
- Từ khi gặp mặt ta đã cảm giác được ngươi không có ý đồ xấu. Những gì ngươi nói đều là thật, hoặc ít nhất bản thân ngươi tin điều đó là thật. So sánh tương quan giữa ngươi và hai tên kia, ta cảm thấy ngươi mạnh hơn không ít. Nếu không ngươi nghĩ ta sẽ dễ dàng đưa một người xa lạ về nhà, sắp xếp chỗ ở trong phủ rồi tùy tiện đưa ra làm bình phong cho đại tỷ sao?
Nghe Khương Chân Thủy giải thích xong, Giang Tự một lần nữa hoài nghi nhân sinh:
- Nghe nói hành giả thân pháp độc bộ thiên hạ, hôm nay thể nghiệm quả nhiên danh bất hư truyền.
- Ta đã ngứa mắt với đám người kia từ lâu. Từ khi Khương gia phất lên, bọn hắn liên tục kéo đến kết thân, không một người có ý tốt. Nếu không phải bản thân còn trong giai đoạn lựa chọn chức nghiệp, ta nhất định sẽ khiến bọn hắn đẹp mặt. Sự xuất hiện của ngươi vừa đúng lúc. Trước khi ta tham dự khảo hạch của Lập Đế Học Phủ có thể dạy cho đám người kia một trận.
- Đây là phù truyền tin riêng của Minh cô nương, hoa khôi đầu bảng Ái Hương Lâu. Ta hỏi nàng một tiếng là được.
Sau cùng Giang Tự vẫn phải mặc lên bộ đồ dạ hành, đeo mặt nạ mèo đen, đứng ở con hẻm phía sau một trong ba thanh lâu lớn nhất Khôn Sơn Thành, Ái Hương Lâu.
Có điều Khương Chân Thủy lại càng ghét Độ Minh hơn. Tên này dựa vào chức vụ cùng chút trí tuệ, rất thích đi lừa gạt thiếu nữ ngây thơ. Số nữ nhân bị hắn hại đời đã lên đến hơn hai bàn tay nhưng đều bị giấu nhẹm hoặc đổi trắng thay đen. Rõ ràng là Độ Minh lừa gạt nhưng người mang tiếng xấu lại là các nàng. Có người thậm chí phải rời khỏi Khôn Sơn Thành vì không chịu được tai tiếng.
Cách đây không lâu hắn vừa vướng vào một vụ b·ê b·ối, tuy đã giải quyết ổn thỏa nhưng vẫn còn chút dư âm, trong thời gian ngắn sẽ không tùy tiện trêu hoa ghẹo nguyệt. Tìm nữ nhân nhưng không muốn bị dị nghị…đương nhiên chỉ có thể đến thanh lâu. Đây là hoạt động kinh doanh được triều đình cho phép. Độ Minh lại chưa thành thân, dù là người ghét hắn cũng không thể ý kiến về chuyện này.
- Nào có. Ngươi xem, ta đã đem đại tỷ giới thiệu. Tuy rằng khả năng thành công rất thấp nhưng không phải không có cơ hội. Hơn nữa danh phận này đã được công bố, chỉ cần trong tương lai ngắn ngươi không c·hết, đại tỷ cũng sẽ không tìm người khác. Tư tưởng của nàng tương đối bảo thủ a.
Giang Tự khinh bỉ ra mặt, đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời. Nếu tên này biết vừa rồi bọn hắn đã lướt qua tầm mắt của bốn tên hộ vị nhị phẩm mà không ai phát hiện đoán chừng sẽ thổi đến tận trời.
Khương Chân Thủy chỉ tay vào một cửa sổ ở lầu bốn:
Giang Tự trợn mắt:
Thanh lâu không phải nơi trọng yếu cơ mật cần bảo vệ nên không được thiết lập trận pháp phòng ngự cỡ lớn. Nhưng tại các gian phòng giành cho khách quý và đại sảnh trung tâm vẫn có trận pháp từ cấp một đến ba tùy khu vực.
- Hiện tại mới biết sợ cũng muộn rồi. Chỉ cần một ngày ngươi còn mang danh vị hôn phu của đại tỷ, thanh lâu là nơi tuyệt đối không được đặt chân đến.
- Cho nên ta phải cảm thấy vinh hạnh vì được ngươi xem trọng?
- Chỗ đó.
Chương 13: Người Tốt (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậy nên khi chọn đối tượng động thủ đầu tiên, Khương Chân Thủy không ngần ngại chỉ đích danh Độ Minh. Vị trí của tên kia cũng không khó tìm. Độ Minh bị sỉ nhục tại Khương phủ tâm trạng chắc chắn không tốt. Với tính cách của tên kia, chín phần mười là đi tìm nữ nhân giải tỏa.
Khương Chân Thủy thấy hắn đồng ý liền mừng rỡ lấy ra hai bộ y phục dạ hành. Nhìn đến chiếc mặt nạ mèo đen thiết kế che đi nửa gương mặt, Giang Tự rơi vào trầm tư thật lâu…
- Tại sao không ăn mặc bình thường? Người từng quịt tiền sợ bị phát hiện sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chúng ta mặc y phục dạ hành lẻn vào thanh lâu?
…Khá lắm. Có cả phương thức liên lạc của hoa khôi đầu bảng...
- Nói nhảm. Nếu nhị tỷ biết chúng ta đến thanh lâu nhất định sẽ đánh gãy chân c·h·ó của ta.
Giang Tự gật đầu, một tay túm lấy cổ áo người bên cạnh, cong chân nhảy một cái đã đi xuyên qua ô cửa sổ.
Giang Tự im lặng, hắn có cảm giác Khương Chân Thủy đang trả thù mình vì bị hố ba đồng hoàng kim. Chậc, khó trách có tài mà đoản mệnh…
Khương Chân Thủy khó hiểu:
Tuy Chu Trạch rất giàu nhưng thiên phú lại kém cỏi. Tư chất không đủ làm võ giả, trí tuệ không đủ làm học giả, tâm tính không đủ làm hành giả…Thật ra nếu miễn cưỡng chồng chất tài nguyên, cuối đời vẫn có cơ hội bước vào trung tam phẩm. Nhưng Chu gia rõ ràng không có ý bồi dưỡng một kẻ vô dụng, cứ để hắn sống như một tên thiếu gia ăn chơi bình thường. Vậy nên đến độ tuổi này Chu Trạch vẫn chỉ là nhất phẩm võ giả. Kẻ như vậy cũng dám theo đuổi đại tỷ thiên tài Khương Sơ Tình khiến Khương Chân Thủy cực kỳ chướng mắt.
Ngoài ra xung quanh còn có không ít hộ vệ canh gác. Có vài đại nhân vật thỉnh thoảng lại đến chơi thanh lâu nhưng sợ để lộ ảnh hưởng đến danh tiếng. Bọn hắn cần sự riêng tư, Ái Hương Lâu đương nhiên phải cung cấp đầy đủ dịch vụ khách hàng yêu cầu.
- Vậy thì thế nào? Ngươi có biện pháp tìm được phòng của nàng?
- Ngươi muốn xử lý hai tên kia như thế nào?
Khương Chân Thủy vỗ ngực thể hiện bản thân có nắm chắc:
Giang Tự hết biết nói gì. Khương Chân Thủy rốt cuộc là đang bảo vệ hay tìm cách bán đại tỷ của mình. Chẳng qua…cũng khá thú vị. Phi vụ này hắn nhận rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dự đoán cảm quan, dựa vào quan sát và cảm giác đưa ra nhận định về một vấn đề thiếu thông tin. Nó thiên về cảm tính và nhận định khách quan, nhưng vì có Thanh Linh Thể nên độ chính xác cực cao. Trong phần lớn trường hợp có thể tin tưởng được.
- Có vấn đề gì sao?
Khương Chân Thủy tươi cười đáp:
Khương Chân Thủy vỗ vai Giang Tự: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.