Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Minh Ly

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Minh Ly


… (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Chân Thủy vội phản bác:

Đi được một đoạn, dây thần kinh phản xạ của Giang Tự truyền đến tín hiệu phản hồi, hắn thản nhiên hỏi:

Hắn đáp xong cũng không để ý phản ứng của tên kia, quay đầu lại đánh giá nữ nhân. Ấn tượng đầu tiên chính là rất xinh đẹp. Mái tóc đen dài nhuộm hai đường đỏ, mi tâm có một đóa hoa sen nhỏ, dung mạo xinh đẹp động lòng người. Nàng là tổ hợp giữa khí chất văn nhân nho nhã thanh cao cùng nữ nhân chốn hồng trần thành thục quyến rũ. Rõ ràng là hai loại đối lập nhưng lại kết hợp hài hòa trong một người.

Giang Tự gật đầu, đi theo người hầu. Hắn vừa đi vừa hiếu kỳ hỏi:

- Tiểu Ly là ai?

- Không có.

- Là Minh Ly, Xảo Cơ chỉ là nghệ danh. Tên thật của nàng chỉ có ba người biết, hôm nay ta cũng vừa mới nghe được.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Vậy sao? Lời này sẽ được chuyển lại nguyên văn cho nhị tỷ ngươi.

Cửa phòng mở ra, một chiếc đầu thò vào khiến đôi nam nữ giật mình kinh hãi. Nữ nhân phản ứng cực nhanh, từ trên ghế vọt thẳng đến, vươn bàn tay thanh mảnh ra muốn b·óp c·ổ hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Không mạnh lắm. Tửu lượng tên này kém vậy sao?

- Có gì không đúng sao?

Giang Tự khinh bỉ ra mặt. Thiếu niên còn non lắm, muốn thể hiện trước mặt mỹ nữ, còn không xem bản thân có mấy cân mấy lượng. Thiên tài còn chưa đạp chân lên con đường tu luyện, vẫn còn ăn bám phụ mẫu cũng muốn đòi nhân quyền?

Chuyện đến nước này chín phần là đã bại lộ. Giang Tự là người khôn ngoan, biết cái gì cần giấu, cái gì không nên giấu. Hắn chủ động lược bỏ phần diễn của Minh Ly Minh Xảo Cơ, chỉ nói các vấn đề xoay quanh Độ Minh tại Ái Hương Lâu.

Bình rượu trên tay Giang Tự rơi xuống đất vỡ tan tành. Rượu dính vào giày và ống quần, mùi cồn lan tỏa trong không khí. Hắn nhìn Khương Chân Thủy, vẻ mặt từ kinh ngạc chuyển sang tò mò, cuối cùng dừng lại ở thương cảm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người nhanh chóng rời khỏi hẻm nhỏ. Giang Tự lấy ra hai bình rượu nhỏ, một đưa cho Khương Chân Thủy. Đây là phần còn thừa trên bàn tiệc bị hắn thuận tay nhét vào người.

- Là ta. Ta đã ngứa mắt tên Độ Minh kia từ lâu. Một tên cặn bã như hắn cũng dám theo đuổi đại tỷ…

- Ta vốn nghĩ là nhân vật chính, không ngờ lại là vật hiến tế. Khó trách…

Sáng sớm hôm sau, Giang Tự còn chưa tỉnh ngủ thì ngoài phòng đã vang lên tiếp đập cửa. Hắn theo phản xạ nghĩ đó là Khương Chân Thủy, mở cửa ra định mắng thì thấy là một người hầu trong phủ. Người hầu thường không dám làm phiền khách nhân trừ phi có việc quan trọng. Hắn nghi hoặc hỏi:

Giang Tự thấp giọng tự nói một câu rồi cười với Minh Xảo Cơ:

Khương Chân Thủy vui vẻ đáp:

Dung mạo này…Khí chất này…tuyệt đối là nhất lưu. Khương Chân Thủy thật sự có mắt nhìn. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tên đó không có trong Khôn Sơn Thành. Tiểu Ly nói chiều nay hắn rời đi rất vội, đoán chừng là chi nhánh gia tộc xảy ra vấn đề nghiêm trọng.

- Ai động thủ?

- Không phải ngươi vẫn muốn xin lỗi vì chuyện của Khương Sơ Tình sao? Con người ta không thích nghe lời nói suông. Ân đền oán trả, không ai nợ ai.

- Phúc phận không tệ.

Giang Tự ngẩn ra, Độ Minh c·hết rồi? Không đúng, rõ ràng tối qua còn rất sung sức. Lẽ nào phát hiện bản thân bất lực, không chấp nhận nổi hiện thực nên liều mạng, kết quả là tinh tẫn nhân vong?

- Chúng ta trở về thôi.

Hai người nhanh chóng chào tạm biệt Minh Xảo Cơ, nhảy qua lối cửa sổ rồi. Giang Tự là chuyên nghiệp, ra vào đều không bị đám hộ vệ đi tuần phát hiện.

- Minh cô nương, ta là Giang Tự, bằng hữu của Khương Chân Thủy. Vừa rồi không làm lỡ chuyện tốt của các ngươi chứ?

Khương Chân Thủy vội c·ướp lời:

Đứng trong hẻm nhỏ, Khương Chân Thủy bực bội chất vấn:

- Đừng nghe hắn nói nhảm. Ta là người trưởng thành, nơi này thích đến lúc nào là đến.

- Vẫn còn Chu Trạch.

- Ngươi nói ai có tật xấu? Còn không biết gõ cửa trước khi vào, phép lịch sử tối thiểu của ngươi đâu?

Giang Tự cười khẩy:

Chương 16: Minh Ly

Khương Chân Thủy nhìn vào bình rượu trên tay mình, đưa lên uống xuống một ngụm lớn:

Gương mặt Khương Chân Thủy đỏ lên, tức giận mắng:

Khương Sơ Tình lạnh lùng nhìn Khương Chân Thủy rồi chuyển sang Giang Tự:

Khương Diệp Ngư nghe xong sắc mặt tối sầm, đang muốn chạy lại nhặt roi cho Khương Chân Thủy một trận thì Khương Sơ Tình đã ngăn nàng lại. Khương Chân Thủy quỳ trên mặt đất mếu máo:

Trông thấy Giang Tự bước vào, vẻ mặt Khương Diệp Ngư tối sầm, nào còn bộ dạng hiền hòa vui vẻ chào đón tối qua. Nàng ném roi qua một bên, ngồi vào ghế chủ tọa, hít một hơi thật sâu điều chỉnh tâm trạng rồi hỏi:

- Ta xem ngươi là huynh đệ ngươi lại khiến ta mất mặt?

Người kia do dự nhưng vẫn trả lời:

Giang Tự phản ứng còn nhanh hơn, nhẹ nhàng tránh thoát khỏi tay nàng rồi lách người đi vào trong, còn không quên khép cửa lại. Hàng loạt động tác được thực hiện trong cùng một thời điểm, tốc độ nhanh đến mức nữ nhân hoàn toàn không theo kịp. Chiến lực khởi điểm của học giả đúng là khiến người ta phải cảm thán.

Minh Xảo Cơ thấy Giang Tự và Khương Chân Thủy quen biết liền thu hồi địch ý, có chút ngượng ngùng đáp:

- Vậy thì bỏ đi. Một tên nhất phẩm mà thôi.

- Ta cũng nghĩ như ngươi. Nhưng Chu Trạch đúng là đã rời khỏi thành, chúng ta biết đi đâu tìm hắn?

- Giang Tự, ngươi thành thật nói cho ta biết tối qua ngươi và Chân Thủy đã đi đâu?

Người kia cung kính đáp:

Vừa nhìn thấy cảnh tượng trong đại sảnh, Giang Tự cảm thấy biết ơn Khương Sơ Tình vì đã cho người gọi hắn đến, nếu không đã bỏ lỡ trò vui này. Chính giữa đại sảnh, Khương Chân Thùy đang quỳ hai chân trên mặt đất, hai tay đưa lên cao đỡ lấy một chậu nước lớn.

- Đại tiểu thư mời Giang công tử qua một chuyến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Chân Thủy thoáng rùng mình, vội lui về phía sau ba bước:

Minh Xảo Cơ che miệng cười nhẹ. Nàng cảm thấy quan hệ của hai người này rất tốt, vừa giống bằng hữu vừa giống thân huynh đệ. Thật hâm mộ.

Giang Tự mơ hồ đoán ra được gì đó. Ôm theo tâm thái cười trên nỗi đau của người khác, hắn thản nhiên bước vào đại sảnh tiếp khách của Khương gia.

- Đúng là kẻ làm chuyện xấu mới hay có tật giật mình.

Giang Tự lắc đầu:

- Có chuyện gì sao?

Giang Tự cười nhìn Khương Chân Thủy còn chưa hết kinh hãi:

Khương Chân Thủy hết đường phản bác. So với phiền phức hắn mang đến cho Giang Tự, mất mặt trước Minh Xảo Cơ chỉ là chuyện nhỏ. Nếu cứ như vậy thanh toán hết nợ nần thì cũng là chuyện tốt. Khương Chân Thủy cảm thấy vị huynh đệ này vẫn có thể tiếp tục kết giao.

- Vậy là tốt rồi. Cũng không còn sớm nữa, ta phải đưa hắn trở về. Nếu không ngày mai thật sự sẽ có người b·ị đ·ánh gãy chân c·h·ó.

Giang Tự thở dài, lắc đầu đáp:

- Gặp vấn đề cũng không đến lượt một tên công tử vô dụng như hắn đứng ra giải quyết.

- Ai nói ta không gõ cửa?

Giang Tự thấy Khương Chân Thủy vừa đắm chìm trong tửu sắc, quên mất chính sự liền nhắc nhở:

- Là tam thiếu gia. Những chuyện khác ta không dám tùy tiện nói.

Đứng trước hắn là Khương Diệp Ngư đang cầm theo một cây roi dài đi qua đi lại, miệng nói gì đó, thỉnh thoảng lại quất một roi vào đùi khiến Khương Chân Thủy tru lên đau đớn.

Giang Tự gật đầu:

Khương Chân Thủy tái mặt, ánh mắt như muốn nói: “Huynh đệ, làm người phải chừa cho nhau đường lui, tương lai sẽ còn gặp lại”.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Minh Ly