Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17: Bán Đứng Huynh Đệ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Bán Đứng Huynh Đệ


- Ngươi còn muốn chạy? Phủ thành chủ có học giả và trận pháp sư chuyên về truy tung, điều tra manh mối. Ta dám đảm bảo ngươi còn chưa chạy ra khỏi cổng thành sẽ bị bọn hắn bắt về. (đọc tại Qidian-VP.com)

D·ụ·c vọng cầu sinh mãnh liệt bùng cháy. Khương Chân Thủy đứng phắt dậy, ném chậu nước trên tay qua một bên, chắp tay cúi đầu thật sâu với Khương Diệp Ngư:

- Nói chi tiết.

…Xong, thật sự xong. Nếu nói Khương Chân Thủy hắn sợ ai nhất trong Khương gia, hỏi mười lần thì mười một lần đều là Khương Tịch Dao, nhiều một lần là vì quá sợ đến mức nói lắp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Chân Thủy xem như chấp nhận số phận. Hắn không sợ phủ thành chủ nhưng trận đòn của Khương Tịch Dao sợ là không tránh được.

Khương Diệp Ngư trừng mắt:

Khương Diệp Ngư nghi hoặc:

Chuyện kia sớm muộn gì cũng bại lộ, hắn dứt khoát bán đứng vị minh hữu vừa mới kết giao chưa đến một ngày này. Tất nhiên Giang Tự chủ động lược bỏ những chuyện liên quan đến mình, cũng không thể nói bản thân đã dạo chơi thanh lâu trong lúc Khương Chân Thủy tình tứ cùng hoa khôi Ái Hương Lâu được.

- Ngươi…

- Chuyện gì?

Khương gia hiện tại như mặt trời ban trưa, siêu cấp thiên tài được Lập Đế Học Phủ mời chào như Khương Chân Thủy g·iết một người nhiều nhất là khép vào t·ội n·gộ s·át, bồi thường ít tiền. Bằng không dứt khoát tìm một kẻ vô danh thế tội liền xong. Điều Khương Diệp Ngư lo lắng là phía phủ thành chủ sẽ cố ý làm khó, đưa ra yêu sách làm khó bọn hắn.

Tất nhiên hiện tại Khương Tịch Dao đã trưởng thành, không còn tìm đệ đệ mà đổi sang nhắm vào đám công tử thế gia hay làm chuyện xấu. Nhưng một lần bị rắn cắn thì mười năm sợ dây thừng, huống chi hắn bị đấm không chỉ một lần…

- Theo ta.

Mấy năm qua không b·ị đ·ánh là vì hắn ngoan ngoãn hiểu chuyện. Lần này gây ra họa lớn, Khương Tịch Dao sẽ không nương tay. Niệm tình người nhỏ nhất trong gia đình, cùng lắm là không đ·ánh c·hết mà thôi.

Khương Diệp Ngư đột nhiên quát lớn khiến Khương Chân Thủy ngoan ngoãn ngậm miệng. Mẫu thân bình thường hòa ái dễ gần, một khi nổi giận lại rất đáng sợ. Tất nhiên đây không phải trọng điểm, trọng điểm là…

Hắn vừa dứt lời liền quay sang Giang Tự:

Bị mẫu thân nhấc bổng, Khương Chân Thủy nào dám phản kháng. Tay chân hắn xụi lơ như cá c·hết, vẻ mặt mất hết sinh khí. Chỉ nghe âm thanh tức giận vang lên từ sau lưng: (đọc tại Qidian-VP.com)

Một nguyên nhân khác khiến nàng tức giận là Khương Chân Thủy còn quá trẻ, chưa chính thức tu luyện đã g·iết người. Đến hai vị tỷ tỷ của hắn còn chưa từng làm ra loại chuyện này. Kể cả không cố ý thì vẫn rất khó chấp nhận.

Hành giả nổi tiếng với thân pháp, nếu có thêm linh kỹ chuyên dụng phụ trợ, đến và đi như một cơn gió, không lưu lại bất kỳ dấu vết nào. Hiện nay các đạo tặc nổi danh nhất còn nằm ngoài vòng pháp luật, mười người thì có đến sáu người là hành giả. Tuy không phải điều gì vẻ vang nhưng cũng đủ để nói lên đặc điểm của nhóm chức nghiệp này.

Giang Tự gật đầu, nữ nhân này chắc chắn đã nhìn ra điều gì đó nên muốn gặp riêng. Về phần Khương Chân Thủy, đây là vấn đề nội bộ Khương gia, hắn có bị mẫu thân hay nhị tỷ đánh tàn phế thì Giang Tự cũng không quản được.

- Chuyện chính là như vậy, ta…

- Nếu ngươi g·iết một tên vô danh tiểu tốt thì cũng thôi, nhưng đó là người của phủ thành chủ, việc này liên quan đến mặt mũi. Lại nói gần đây quan hệ giữa Khương gia và thành chủ không phải rất tốt. Đối phương muốn lợi dụng danh tiếng của chúng ta để thu hoạch thêm lợi ích từ bên trên. Từ đề cử ba người các ngươi gia nhập triều đình cho đến đề nghị liên hôn đều có nhưng đã bị từ chối toàn bộ. Lần này là ngươi chon bọn hắn cơ hội chèn ép Khương gia.

- Mau đi thôi, chậm chút nữa người của phủ thành chủ sẽ đuổi đến.

Nếu phía phủ thành chủ tra được hôm qua Giang Tự cùng Độ Minh Chu Trạch xảy ra xung đột, rất có thể sẽ mượn chuyện này gây rối dù không có chứng cứ nào. Tất nhiên mục tiêu sẽ là hắn chứ không phải Khương Chân Thủy. Phiền phức mà thân phận “Vị hôn phu” của Khương Sơ Tình mang lại bắt đầu thể hiện rõ rệt hơn rồi.

- Đương nhiên. Ta làm việc tuyệt không lưu lại dấu vết. Đám người kia đừng mong tra ra được gì.

Giang Tự còn chưa kịp đáp lại thì Khương Chân Thủy đã bị Khương Diệp Ngư túm lấy cổ áo nhấc bổng lên từ phía sau. Tuy Khương Diệp Ngư không tính là lợi hại nhưng dù sao cũng là người tu luyện, muốn đối phó một kẻ còn chưa nhập môn như Khương Chân Thủy vẫn rất dễ dàng.

Chương 17: Bán Đứng Huynh Đệ

Giang Tự thấy không ai nói gì nữa mới thoải mái lên tiếng:

Khương Sơ Tình không chú ý biểu cảm đặc sắc trên mặt Giang Tự. Nàng vẫn còn bận tiêu hóa thông tin Khương Chân Thủy đang bí mật qua lại với một vị hoa khôi thanh lâu. Tuy nói nữ nhân kia chỉ bán nghệ không b·án t·hân nhưng cũng chỉ là biểu hiện bên ngoài. Thanh lâu trong ấn tượng của nhiều người là nơi dơ bẩn, nữ nhân ở đó không có một ai sạch sẽ. Cái gọi là “bán nghệ không b·án t·hân” chẳng qua chỉ là chiêu trò đánh bóng tên tuổi mà thôi.

Không đợi Khương Diệp Ngư hỏi tiếp, Khương Sơ Tình đã nhìn thẳng vào Giang Tự:

- Ngươi câm miệng cho ta.

Ánh mắt Khương Chân Thủy sáng lên:

- Thật ra cũng không phức tạp như vậy. Người của phủ thành chủ sẽ không tra được hắn.

Nhìn vẻ mặt lạnh lùng vô cảm của Khương Sơ Tình, Giang Tự có cảm giác nếu mình giấu giếm gì đó Khương Chân Thủy nhất định sẽ xong đời. Vì sao lại là tên kia c·hết thuê…Giang Tự tự tin vào khả năng của bản thân. Ít nhất đủ để đảm bảo an toàn cho chính mình.

- Mẫu thân, công ơn dưỡng d·ụ·c không bao giờ quên. Đợi khi ta thành tài nhất định sẽ trở về báo đáp ngươi.

- Tịch Dao đang ở chỗ lão Tuyệt, ngươi nói nàng có biết hay không?

Khương Chân Thủy vội vàng giải thích:

- Ta đã báo cho phụ thân ngươi và Tịch Dao. Chậm nhất là tối nay bọn hắn sẽ trở lại. Để ta xem ngươi giải thích như thế nào.

- Tất cả. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Nhưng ta…

- Giang Tự là hành giả.

Bỏ lại phía sau tiếng gào khóc của Khương Chân Thủy, Giang Tự theo Khương Sơ Tình đến một biệt viện phía đông. Vừa ngồi xuống chưa kịp nóng chỗ đã bị tra hỏi:

- Nhị tỷ đã biết chuyện hay chưa?

- Ngươi nói thật sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Chân Thủy còn trẻ, thiếu kinh nghiệm và hiểu biết nhưng không ngốc. Khương Diệp Ngư chỉ nói vài câu hắn đã nắm bắt được mấu chốt vấn đề. Quốc gia có luật pháp, g·iết người chính là t·ội p·hạm. Nhưng ở thế giới đầy rẫy tu luyện giả này, việc một kẻ mạnh g·iết một kẻ yếu thường sẽ không phải chịu trừng phạt. Tùy tiện tìm một cái cớ qua loa là được.

Nhị tỷ Khương Tịch Dao là thái cực đối lập với đại tỷ Khương Sơ Tình. Nàng nóng nảy, b·ạo l·ực, hành sự lỗ mãng, đáng sợ nhất là thích lấy người khác làm bao cát tập luyện. Nàng là vết mực đỏ đã viết lên tuổi thơ đẫm máu của Khương Chân Thủy. Năm tuổi gãy răng, bảy tuổi gãy tay, chín tuổi gãy xương sườn…

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Bán Đứng Huynh Đệ