Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Ngươi Là C·h·ó Sao
- Cái này thật không có. Chỉ là bình thường rảnh rỗi đọc nhiều sách, kiến thức nhiều một chút mà thôi.
Giang Tự biết sự giận dữ của nàng không nhằm vào hắn, khẽ lắc đầu đáp:
- Nhớ ra được gì rồi sao?
Khương Tịch Dao hoàn toàn không tin:
- Rất đơn giản. Ta giúp ngươi cải tiến Ly Minh Phần Diễm Quyết, loại bỏ toàn bộ tác dụng phụ cũng như yêu cầu về Phần Nguyên Đan. Ngươi tiếp tục chuyển tu pháp môn này, bề ngoài giả vờ như đang bị hỏa độc h·ành h·ạ. Nếu Trác Văn thật sự có ý đồ xấu sớm muộn cũng sẽ bại lộ.
- Nhưng ta và hắn vốn không có cạnh tranh…
- Cứ xem như kiếp trước ngươi đã giúp ta, kiếp này ta tìm ngươi báo đáp đi.
- Cho ngươi.
Khương Tịch Dao hứng thú nhìn Giang Tự:
Khương Tịch Dao im bặt. Nếu tất cả lời của Giang Tự là thật, theo như thuyết pháp này, Trác Văn đã vô tình tìm được Ly Minh Phần Diễm Quyết của Thừa Nguyên Tông từ thư viện hoặc bí cảnh nào đó. Hắn biết mình không thể tu tập, quyết định lược bỏ phần cảnh báo tác dụng phụ cũng như đan dược phụ trợ bắt buộc rồi tặng nó cho nàng.
- Ngươi có thể tạm hiểu rằng ta nghiên cứu rất sâu về pháp môn này, cũng từng đọc qua phương án cải tiến của vài học giả danh tiếng. Hiện tại chỉ cần dựa vào đó chỉnh sửa thêm một chút là sẽ loại bỏ hoàn toàn tác dụng phụ.
- ??? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tuy ta không biết ngươi từ đâu nghe được những chuyện này nhưng tuyệt đối không được tiết lộ với người thứ ba. Đợi ta trở về học viện Chu Đế tìm Trác Văn hỏi rõ lại nói tiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ngươi tạm thời dừng việc chuyển tu, tập trung điều hòa, ổn định linh năng thể nội. Ta sẽ sớm hoàn thành việc sửa đổi.
Lại qua một lát, Khương Tịch Dao nói bằng giọng tức giận:
Giang Tự khiêm tốn đáp: (đọc tại Qidian-VP.com)
Những gì Khương Tịch Dao nói Giang Tự đều hiểu. Vì vậy hắn không nói với nàng rằng mình còn dự định cải tiến, nâng Ly Minh Phần Diễm Quyết lên thành pháp môn thượng phẩm. Dù sao nàng cũng không tin, nói nhiều vô ích.
“Không phải, mỹ nữ? Ta giúp ngươi ngươi còn mắng ta là c·h·ó?”. Giang Tự méo mặt, nào biết Khương Tịch Dao chỉ là nghĩ gì nói đó.
Quá trình tu luyện của học giả được chia thành các giai đoạn cụ thể. Hạ tam phẩm học tập tích lũy kiến thức, lĩnh ngộ tinh hoa học thuật. Trung tam phẩm nghiên cứu phân tích, cải tiến pháp môn, linh kỹ, linh khí và linh cụ. Thượng tam phẩm bắt đầu sáng tạo cái mới, được thiên địa công nhận, dần mở ra con đường cho riêng mình.
Khương Tịch Dao kinh ngạc:
- Ngươi còn biết sửa đổi pháp môn? Còn dám nói mình không phải học giả?
- Ngươi định giải quyết chuyện này thế nào? Sẽ không dễ dàng bỏ qua chỉ vì có chút hảo cảm với hắn chứ? Nếu chưa nghĩ ra thì ta có thể đề xuất một phương án. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ta có hảo cảm với hắn. Trác Văn chính là người đã thắng ta trong cuộc khảo hạch tuyển chọn học viên của học viện Chu Đế. Từ khi vào học viện hắn vẫn luôn áp ta một đầu, chỉ có ba lần đấu lôi đài gần đây là thua kém một chút.
Giang Tự gật gù:
- Không thắng được trên lôi đài liền giở trò? Chậc, thủ đoạn rẻ tiền. Cũng chỉ có tiểu cô nương chưa trải sự đời mới dính bẫy.
- Ly Minh Phần Diễm Quyết là bí tịch truyền thừa của Thừa Nguyên Tông. Đây là tông môn tồn tại hàng vạn năm về trước, ngươi biết được bao nhiêu học giả ở thời đại đó?
- Học dạ danh tiếng? Vị nào? Nói ra để ta tham khảo một chút?
- Kiếp trước…ngươi là một con c·h·ó sao?
- Đọc nhiều sách là có thể sửa đổi pháp môn? Ta ít học, ngươi đừng lừa ta. Ly Minh Phần Diễm Quyết là pháp môn trung phẩm hàng đầu, tiến thêm một bước chính là thượng phẩm. Cho dù là học giả nổi danh cũng không dám khẳng định có thể loại bỏ toàn bộ tác dụng phụ của nó.
Cách giải thích này còn nhiều sơ hở nhưng tạm thời là cái hợp lý nhất mà Khương Tịch Dao có thể nghĩ ra. Chỉ còn một vấn đề cuối cùng, tại sao Giang Tự lại phải giúp nàng? Không tìm ra được nguyên nhân sẽ rất khó tiếp nhận lòng tốt này. Dù sao nàng cũng không tin chuyện bánh ngọt từ trên trời rơi xuống.
Giang Tự lập tức chuyển đề tài:
- Học viện Chu Đế sắp mở ra bí cảnh Vân Đỉnh Cung. Niên khóa của chúng ta có năm danh ngạch, ba trong số đó đã chọn xong, chỉ còn lại hai cái. Vốn dĩ Trác Văn đã chắc chắn một suất, kết quả ba lần đấu lôi đài tích điểm gần đây đều bại, điểm trung bình giảm mạnh. Cộng thêm Vương đạo sư vừa từ bên ngoài mang về một học viên thiên tài, nhận làm đồ đệ thân truyền, xếp vào niên khóa của chúng ta. Nếu không có gì bất ngờ, sẽ có một suất bí cảnh dành cho vị thiên tài này.
- Vẫn là câu đó, tại sao lại giúp ta?
Nàng nói đến đây chợt khựng lại, vẻ mặt như vừa nghĩ ra điều gì đó. Giang Tự không khỏi tò mò:
Giang Tự dường như có quan hệ gì đó với Thừa Nguyên Tông, hơn nữa nhận được truyền thừa nguyên vẹn hơn từ môn phái đó. Hắn biết nàng tu luyện Ly Minh Phần Diễm Quyết liền tìm đến cảnh báo.
Khương Tịch Dao theo cảm tính muốn phản bác:
Giang Tự thoáng ngạc nhiên. Tiểu phú bà vậy mà lại có hảo cảm với một nam nhân? Ngẫm lại dường như cũng chẳng có gì lạ. Nàng có tính cách hiếu thắng, bị người đồng trang lứa chèn ép sẽ càng bộc lộ bản tính, muốn vượt qua đối phương. Dành quá nhiều sự chú ý cho một người khác giới, lâu ngày sinh tình là điều bình thường. Năm nay phú bà chỉ hơn hai mươi, vẫn là độ tuổi thiếu nữ thanh xuân mộng mơ.
Giang Tự cười đáp:
Chương 23: Ngươi Là C·h·ó Sao
Giang Tự im bặt, hảo nam không đấu lại mãnh nữ. Lại nói nàng là khách hàng, hắn không đánh khách hàng, đây là vấn đề nguyên tắc, đạo đức nghề nghiệp. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Vậy nên nếu nghĩ theo chiều hướng xấu nhất, tên Trác Văn kia ba lần liên tục bại dưới tay ngươi nên đã nảy sinh ý đồ xấu. Muốn dùng pháp môn Ly Minh Phần Diễm Quyết để loại bỏ đối thủ cạnh tranh trực tiếp?
Khương Tịch Dao gật đầu:
Sự im lặng của Khương Tịch Dao tương đương với thừa nhận. Đến lượt Giang Tự rơi vào trầm tư, thì ra bên trong còn có ẩn tình. Hắn nói bừa mà lại trúng, cũng không biết là may mắn hay xui xẻo. Xem ra kế hoạch lại phải lâm thời sửa đổi rồi.
Khương Tịch Dao là người hào sảng, dám yêu dám hận. Nàng thẳng thắn thừa nhận:
- Nói đi.
Vậy nên tối thiểu cũng phải đạt đến trung tam phẩm học giả mới có thể thử đi cải tiến pháp môn. Đây lại còn là pháp môn trung phẩm hàng đầu, tiệm cận thượng phẩm. Không phải lục phẩm học giả rất khó làm được. Nếu muốn loại bỏ toàn bộ tác dụng phụ, sợ rằng phải từ thất phẩm trở lên mới có nắm chắc.
- Ngươi còn chưa biết đối phương là vô tình hay cố ý, trực tiếp hỏi cũng chưa chắc đã nghe được sự thật. Hay là nói ngươi chỉ đang tìm một lý do cho hắn cơ hội biện minh? Ồ, sẽ không phải là…
Cuộc đời của nàng chỉ có đánh người, hầu như không giúp đỡ ai. Nếu buộc phải tìm ra một lần tốt bụng hiếm hoi thì chính là từng cứu một con yêu sói b·ị t·hương, sau đó thả nó đi thay vì g·iết lấy điểm cống hiến. Nếu sau đó yêu sói không may q·ua đ·ời, đầu thai thành Giang Tự…quá kinh dị, nàng không dám nghĩ đến nữa.
Giang Tự nhận lấy, gật đầu đáp:
- Ngươi nói ai là tiểu cô nương?
Khương Tịch Dao làm việc quyết đoán, lấy ra một quyển thư tịch, bìa sách là hình ảnh một đám lửa lớn cùng năm chữ “Ly Minh Phần Diễm Quyết” đưa cho Giang Tự.
Khương Tịch Dao trừng mắt, xoa xoa nắm đấm:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.