Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 34: Ôn Tuấn Khải

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34: Ôn Tuấn Khải


Ngẩn đầu nhìn hai người kia, Chu Vĩ khẽ cau mày, sau đó là kinh ngạc. Đây không phải Giang Tự sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 34: Ôn Tuấn Khải

- Quản lý đâu? Ta muốn tố cáo, có kẻ dám làm trái quy tắc động thủ trong Bách Linh Các.

- Ở đâu ra kẻ quê mùa dám đến Bách Linh Các buông lời xằng bậy? Ồ, thì ra là Khương tam thiếu. Ngươi trốn cũng đủ lâu, suýt chút nữa ta đã không nhận ra được.

- Chu Vĩ, hai tên này ngôn ngữ ô uế, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của Bách Linh Các. Mau lôi bọn hắn ra ngoài dạy dỗ.

Giữa người quen của đại ca và chủ nhân, Chu Vĩ lập tức đưa ra lựa chọn. Hắn bước nhanh về phía trước, vươn tay định nắm lấy bả vải Giang Tự, kết quả là nắm hụt vào khoảng không. Khương Chân Thủy không hề khách khí, Giang Tự lui lại thì hắn tiến lên, một cước đá mạnh vào bụng dưới Chu Vĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ôn Tuấn Khải, một trong những kẻ từng theo đuổi đại tỷ. Hắn thảm hơn Độ Minh và Chu Trạch nhiều, đến vào lúc nhị tỷ cũng ở nhà, kết quả b·ị đ·ánh gãy bốn cái xương sườn và ba cái răng cửa. Về sau không dám ló mặt đến Khương phủ nữa.

- Khi đó ta không biết mình bị nguyền rủa, thật sự cho rằng…Ài, lại vô tình đổ oan cho người xấu rồi.

Thấy Chu Vĩ b·ị đ·ánh bay, Ôn Tuấn Kiệt không những không khó chịu mà còn tỏ ra vui mừng, vẻ mặt gần như viết lên mấy chữ “chỉ chờ có vậy”. Hắn mắng Chu Vĩ hai tiếng “vô dụng” rồi hô lớn:

Giang Tự cảm thấy vị Khương tam thiếu này là một kho báu, xung quanh không thiếu chuyện thú bị. Thời gian tiếp theo làm khách tại Khương gia cũng không lo nhàm chán rồi.

- Cho nên nói chuyện này từ đầu đến cuối đều bắt nguồn từ ngươi?

Lực đạo của cú đá này tương đối mạnh. Chu Vĩ bay ngược về phía sau vài mét, cả người cong thành một khối, rên rỉ lăn trên đất. Khương tam thiếu dù chưa tu luyện nhưng vẫn luôn rèn luyện cơ thể củng cố căn cơ. Cộng thêm những trận đòn từ Khương Tịch Dao, sức mạnh thể chất không phải người như Chu Vĩ có thể so sánh. Nơi đây là tu luyện giới, hình thể to lớn chưa chắc đã mạnh hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Chân Thủy nhận ra người này, thấp giọng nói nhỏ vài tai Giang Tự:

Chu Vĩ là một trong những nô bộc tháp tùng Ôn Tuấn Khải, cũng là người có thân hình lực lưỡng nhất. Ôn Tuấn Khải chỉ là nhị phẩm ngự thú sư, nô bộc đương nhiên đều là người bình thường. Trong đó Chu Vĩ khỏe mạnh nhất, thường bị hắn sai khiến làm những công việc nặng nhọc.

Chu Vĩ có ước mơ trở thành võ giả, nhưng thiên phú của hắn rất kém. Rèn luyện suốt nhiều năm ngoại trừ hình thể to lớn một chút, lực lượng hơn người bình thường một chút thì chẳng có gì nổi bật. Điều kiện này đi làm nô bộc cho vài vị thiếu gia công tử trong thành cũng là lựa chọn không tệ. Tích lũy vài năm vào một học quán, lại thêm năm mười năm miễn cưỡng cũng có thể trở thành võ giả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe Chu Thúc nói đệ đệ này từ nhỏ cùng hắn không thân, lớn lên liền tách ra. Tuy cùng sống tại Khôn Sơn Thành nhưng ba năm năm năm mới gặp một lần. Chu Vĩ có lòng tự trọng cao, nếu không đặc biệt khó khăn sẽ không đến mượn tiền.

- Nhìn cái gì? Còn không mau kéo bọn hắn ra.

Đối phương tùy tiện tìm một lý do vu khống, chống cự hay không đều chỉ có một kết quả. Không thể không nói thủ đoạn này tuy có chút ngu ngốc nhưng thường hiệu quả trong phần lớn các trường hợp. Nắm đấm lớn chính là chân lý, sai cũng sẽ biến thành đúng.

Bị một đám người Bách Linh Các vây lại, Khương Chân Thủy không hề lo lắng, ngược lại còn háo hức chờ mong. Hắn biết Giang Tự lợi hại, từ kiến thức uyên thâm cho đến đấu với nhị tỷ, chữa trị cho đại tỷ đều thể hiện điểm này. Nhưng chiến lực cụ thể của tên này thì sao?

Bên trong Bách Linh Các nghiêm cấm dùng vũ lực. Nhưng Ôn Tuấn Khải là đệ tử Bách Linh Tông, có quyền hạn nhất định tại phường thị của tông môn. Hơn nữa mệnh lệnh của hắn là kéo kẻ gây rối ra ngoài xử lý, không tính là làm trái quy định.

Chu Vĩ sững sờ thoáng chốc khiến Ôn Tuấn Khải tỏ vẻ mất kiên nhẫn:

Khi khói bụi tan đi, thân ảnh Giang Tự và Khương Chân Thủy đã biến mất. Thay vào đó chỉ còn đám hộ vệ Bách Linh Các rơi rụng khắp nơi, tư thế không mấy đẹp mắt. Đặc biệt là Ôn Tuấn Khải, cả người hắn lộn ngược, nửa thân trên cắm sâu vào mặt đất. Yêu thú đại xà quấn quanh cơ thể tạo thành một tư thế trói người quái dị. Đừng hỏi, đây chắc chắn là kiệt tác của Khương Chân Thủy. Giang Tự không có sở thích kỳ lạ này…

- Ừm…chuyện này nói ra tương đối phức tạp. Năm đó hắn mang một con yêu thú loại hiếm đến tặng cho đại tỷ, ta chỉ mở ra xem một chút…Sau đó còn mắng hắn mang xác c·hết đến Khương phủ. Đôi bên khẩu chiến, Ôn Tuấn Khải cũng vì vậy nên mới náo loạn với nhị tỷ.

- Tại sao ta lại có cảm giác hắn có oán hận tương đối sâu với ngươi?

Giang Tự không thích giả heo ăn thịt hổ. Hắn cho rằng nếu có thực lực giải quyết mọi chuyện một cách đơn giản tại sao cứ phải phức tạp hóa vấn đề. Tất nhiên thỉnh thoảng thử một lần đổi gió cũng khá thú vị, nhưng không phải là hôm nay.

Giang Tự cúi người hơi thấp xuống, chân phải quét trên mặt đất vẽ ra một vòng tròn. Trong khoảnh khắc, đám người vây quanh có cảm giác cơ thể mất khống chế bay lên cao. Một t·iếng n·ổ lớn vang lên, khói bụi mù mịt che khuất tầm nhìn.

Hai người thì thầm to nhỏ, hoàn toàn không để Ôn Tuấn Khải vào mắt khiến hắn càng thêm phẫn nộ. Kho khăn lắm Khương tam thiếu, nhân vật phong vân gần đây của Khôn Sơn Thành mới đến Bách Linh Các. Ôn Tuấn Khải muôn mượn ưu thế sân nhà tính cả thù cũ hận mới với đối phương, nào ngờ tên kia chỉ liếc hắn một cái rồi thôi. Sỉ khả sát bất khả nhục, Ôn Tuấn Khải tức giận ra lệnh cho người sau lưng:

Chu Vĩ bất đắc dĩ bước lên. Hắn rất không muốn làm c·h·ó săn cho một tên công tử kiêu ngạo chỉ biết ỷ mạnh h·iếp yếu. Thế nhưng gia đình quá nghèo, không đủ điều kiện đến học quán, chỉ có thể tìm một công việc lương cao tích lũy dần.

Lúc này Giang Tự cũng đã chú ý đến Chu Vĩ. Vừa nãy hắn theo thói quen “Gặp đám ô hợp chỉ cần nhìn kẻ cầm đầu” nên vô ý bỏ qua, hiện tại mới phát hiện thì ra là người quen. Nghiêm túc mà nói Giang Tự và Chu Vĩ chỉ gặp qua đúng một lần. Người này chính là đệ đệ của Chu Thúc, từng gặp qua một lần khi đối phương đến mượn tiền.

Đấu với Khương Tịch Dao là dựa vào thân pháp tránh né, chữa trị cho Khương Sơ Tình là thủ pháp dẫn hỏa độc thần diệu. Vị tỷ phu tương lai này mạnh bao nhiêu, Khương Chân Thủy thật sự rất muốn biết.

Khi đó Giang Tự nghĩ vậy, không ngờ Chu Vĩ cũng thật sự làm vậy. Chỉ là không ngờ đối phương lại đi làm nô bộc cho Ôn Tuấn Khải, sau đó lại chạm mặt hắn tại đây dưới tư cách kẻ địch. Cái này có lẽ nên gọi là duyên phận đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai tên cặn bã tấm tắc khen ngợi lẫn nhau, không hề chú ý có một đám người đang tiến về phía mình. Đến khi Giang Tự phát hiện quay đầu nhìn sang, song phương chỉ còn cách nhau vài mét. Không đợi hắn lên tiếng, kẻ cầm đầu đám người, một thanh niên tuổi tác hơn hai mươi, vẻ ngoài nén lóng có thể nói là tạm được, quanh người có một con đại xà màu xanh đen quấn quanh bụng và cánh tay đã cất lời châm chọc:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34: Ôn Tuấn Khải