Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Chương 39: Lời Một Đền Mười
- Ngươi xác định hai Giang Tự này là cùng một người?
Tên thuộc hạ kia cũng không quá chắc chắn:
- Dựa theo miêu tả của hàng xóm chung quanh hẳn là không sai. Nhưng cũng không loại trừ khả năng g·iết người đoạt xác, g·iả m·ạo thân phận.
Chu Bằng Viễn trừng mắt:
- Trộm thân phận một tên cô nhi không danh không tiếng để làm gì? Chỉ vì vẻ ngoài đẹp mắt? Chúng ta đều đã gặp qua Giang Tự, hắn hoàn toàn không sử dụng dịch dung.
Tất nhiên không loại trừ khả năng đẳng cấp dịch dung của Giang Tự quá cao, đến thành chủ Chu Bằng Viễn cũng không nhìn ra dấu vết chỉnh sửa. Nhưng nếu vậy đối phương tối thiểu cũng là lục phẩm, thậm chí thượng tam phẩm. Với cường giả ở cấp độ này, dù đối phương muốn làm gì thì Chu Bằng Viễn cũng bó tay. Đã như vậy liền không cần suy luận theo hướng đó.
- Nhưng hắn chỉ trong vòng chưa đầy một năm…
Chu Bằng Viễn tức giận:
- Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai?
Hai người bốn mắt nhìn nhau, nhất thời im lặng không biết nói gì. Đúng vào lúc này, một con phi điểu từ bên ngoài lao vào đậu trên vai Chu Bằng Viễn. Trong miệng nó ngậm một viên ngọc châu nhỏ, nhẹ nhàng nhả vào tay hắn.
Linh năng truyền vào, đọc được thông tin bên trong, vẻ mặt Chu Bằng Viễn trở nên nghiêm nghị hơn bao giờ hết. Vài giây trôi qua, hắn siết chặt nắm tay bóp nát ngọc châu rồi phất tay nói:
- Đình chỉ mọi hoạt động điều tra Giang Tự.
Hộ vệ tương đối ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì, chắp tay cúi chào rồi rời đi. Còn lại một mình trong phòng, Chu Bằng Viễn nở nụ cười khó coi:
- Đệ tử tông môn ẩn thế liên tục xuất hiện…Là đại thế sắp đến sao? Ba vị thiên tài Khương gia đã khiến ta có chút linh cảm, không ngờ lại là sự thật. Nếu là tông môn ẩn thế, sự thay đổi bất thường của Giang Tự cũng không phải không thể giải thích. Tạm thời cứ như vậy đi.
…
Chập tối, bầu không khí Khương gia từ hoan hỉ đã trở nên trầm trọng. Dù trốn trong biệt viện lánh nạn, Giang Tự vẫn có thể mơ hồ nghe được tiếng gào khóc thảm thiết của Khương Chân Thủy.
Vốn là Khương Tuyệt mang theo dáng vẻ hớn hở trở về, khoe khoang chiến tích lớn tiếng mắng chửi phủ thành chủ làm việc tắc trách, đổ oan người vô tội, đồng thời đòi về một trăm hoàng kim bồi thường. Đây là số tiến không nhỏ, gần bằng một tháng thu nhập của Khương phủ.
Niềm vui này không kéo dài được lâu, kết thúc vào khoảnh khắc người của Bách Linh Các đến “hỏi tội” Khương gia.
Bách Linh Các là tồn tại thế nào? Bọn hắn là phường thị dưới trướng Bách Linh Tông, chuyên buôn bán yêu thú, linh vật và các vật phẩm phụ trợ dành riêng cho nhóm chức nghiệp ngự linh sư.
Vậy Bách Linh Tông là thế lực ra sao? Thế lực tại Chu Thiên Giới phân chia thành năm cấp độ, từ bất nhập lưu, tam phẩm đến nhất phẩm, cao nhất là siêu phẩm. Bách Linh Tông chính là nhị phẩm thế lực, cũng là nhị phẩm duy nhất quy phục triều đinh Thương Vũ Quốc.
Đừng xem thường một tông môn nhị phẩm. Các tiêu chuẩn do học giả đưa ra rất nghiêm ngặt, phần lớn thế lực tại Chu Thiên Giới đều là bất nhập lưu. Khương gia cũng nằm trong số đó. Con đường nhận được đánh giá tam phẩm vẫn còn rất xa, nhị phẩm càng không cần nghĩ đến.
Đến cả triều đình hạ lục quốc thượng tứ quốc cũng chỉ được xếp vào thế lực nhị phẩm. Thật ra thực lực tổng hợp của bọn hắn mạnh hơn nhị phẩm thông thường nhưng chưa đạt đến nhất phẩm. Ở giữa lại không có phân chia riêng nên chỉ có thể miễn cưỡng xếp xuống dưới.
Mười đại học viện đều là thế lực nhất phẩm. Bọn hắn không chỉ có nội tình sâu mà còn đào tạo ra vô số thiên tài, lực hiệu triệu vô cùng mạnh. Cỗ sức mạnh to lớn đó đủ để đàn áp bất kể quốc gia nào trong hạ lục quốc và thượng tứ quốc, sánh ngang với thiên quốc. Thiên quốc cũng tính là thế lực nhất phẩm.
Cao hơn chính là thế lực siêu phẩm, hiện tại chỉ có Lập Đế Học Phủ vẫn còn hoạt động công khai. Vài thế lực siêu phẩm khác dều là tông môn ẩn thế, nếu không bài danh trên Thông Thiên Thạch Bia sợ rằng thế nhân còn chẳng biết đến sự tồn tại của bọn hắn.
Kể cả như vậy, mọi người cũng chỉ nghe qua danh tự, nội tình thế nào đều là ẩn số. Nhưng không có bất kỳ ai nghi ngờ bài danh này là giả, vậy nên tông môn ẩn thế trong ấn tượng của hầu hết mọi người đều là thần bí mà cường đại đến không hợp lẽ thường.
Ai cũng biết triều đình mạnh hơn nhị phẩm tông môn bình thường khá nhiều nhưng không đến mức dễ dàng nuốt chửng đối thủ. Vả lại xưa nay chính sách và đường lối phát triển của đôi bên không hợp nhau, các tông môn thường lựa chọn liên hợp đối kháng triều đình hơn là quy phục. Tông môn nhị phẩm cao ngạo, không dễ dàng cúi đầu, chuyện tương tự như Bách Linh Tông quy phục triều đình Thương Vũ Quốc rất hiếm khi xảy ra.
Vậy nên địa vị của Bách Linh Tông tại Thương Vũ Quốc cực kỳ cao. Tông chủ có thể ngồi ngang hàng với các vị vương công quý tộc, được nhận một chức quan biên chế khá cao, hưởng quốc vận gia thân nhưng không cần tham gia xử lý chính sự. Hoàng đế cũng phải nể mặt hắn ba phần.
Chỉ xét trong phạm vi Thương Vũ Quốc, Bách Linh Tông có vai trò không thể thay thế. Bách Linh Các cũng vì vậy mà trở thành phường thị nổi tiếng nhất dành cho toàn bộ ngự linh sư trong nước. Không phải ngự linh sư cũng có thể đến mua sắm đồ vật chuyên đối phó với yêu thú. Đây là nguyên nhân Khương Chân Thủy tỏ ra ngạc nhiên khi Giang Tự không biết thế lực này. Bị Ôn Tuấn Khải gọi là “tên nhà quê” cũng không oan.
Lần này Bách Linh Các đến tận nhà vấn tội. Gây rối trong phường thị, đánh hộ vệ canh gác, trọng thương một vị ngoại môn đệ tử...Những tội này gộp lại nói nặng không nặng, nói nhẹ không nhẹ, còn tùy thuộc vào thỏa thuận giữa song phương. Biết Khương gia có ba vị thiên tài, lần này người gây chuyện là Khương tam thiếu, chủ quản Bách Linh Các cũng không muốn làm quá khó coi.
Cuối cùng Khương gia chấp nhận bồi thường một ngàn hoàng kim, bao gồm tiền chữa thương cho đám hộ vệ và Ôn Tuấn Khải, phí bồi thường thiệt hại danh tiếng, tổn thất kinh doanh. Số tiền này gần bằng thu nhập cả năm của Khương phủ, gấp mười lần tiền bồi thường nhận được từ phủ thành chủ, Khương Tuyệt có thể không tức giận sao?
Tất cả đều tính lên đầu Khương Chân Thủy, bởi vì kẻ gây rối thật sự là Giang Tự đã sớm chuồn êm. Hơn nữa tên kia có thể nhẹ nhàng đánh bại Tiêu Nham, Khương Tuyệt không đủ tự tin đánh thắng vị hiền tế tương lai này. Đối phương chưa phải người Khương gia, không có lý do gì ngoan ngoãn đưa mặt cho hắn đánh.
Sau khi đánh mệt, Khương Tuyệt giao lại nhiệm vụ gian khổ này cho Khương Tịch Dao. Khương Chân Thủy bị kéo đến hình phòng tiếp tục chịu đòn, trạng thái chuyển từ gào khóc thảm thiết thành co rút chịu đòn, thỉnh thoảng chỉ rên rỉ vài tiếng ngụ ý rằng “ta vẫn còn sống”.
Nhìn Khương Chân Thủy bị Khương Tịch Dao kéo đi, Khương Tuyệt ngã người vào lưng ghế tuyệt vọng nói với Khương Diệp Ngư:
- Ngươi nói xem chúng ta rước thêm một tôn phật lớn như Giang Tự về có phải lựa chọn sáng suốt hay không? Một mình Chân Thủy đã đủ phá gia rồi, lại thêm tên kia…
Khương Diệp Ngư không đáp, trên mặt toàn là vẻ sầu lo. Bản thân nàng cũng đang hoài nghi sâu sắc về vấn đề này. Lực p·há h·oại của tam nhi tử nhà mình ai nấy đều biết. Tính cách Giang Tự khái quát chính là “chỉ sợ chuyện không đủ lớn” mấu chốt là hắn còn có thực lực mạnh mẽ, khả năng p·há h·oại so với Khương Chân Thủy chỉ mạnh không yếu. Vị hiền tế này cần phải xem xét lại rồi…