Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41: Cốt Truyện
- Vậy còn nhị tỷ?
Sau khi đạt được nhận thức chúng, hai người tiếp tục say sưa thảo luận về cốt truyện. Giang Tự vui vẻ bổ sung thêm vài chi tiết nhưng đa phần đều để Khương Chân Thủy tự sáng tạo. Hắn nói rằng có thể viết phần đầu thử xem phản ứng của người đọc rồi mới tính tiếp. Khương Chân Thủy cảm thấy khá đúng, bắt đầu chỉnh sửa lại dàn ý, tập trung vào giai đoạn mở đầu câu chuyện.
Giang Tự khó hiểu đáp: (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Tự im lặng vài giây rồi gật gù:
- Nhưng rồi hắn gặp được một tiểu phú bà. Nàng xinh đẹp, lương thiện, thiên phú tốt, sinh ra trong gia đình khá giả nhưng bị số phận trêu đùa. Thiếu nữ từng là thiên tài chói sáng được vô số người chú ý vì tu luyện pháp môn không hoàn chỉnh, kế quả toàn thân kinh mạch đứt vỡ, căn cơ bị hủy không cách nào trùng tu, cả đời chỉ có thể làm người bình thường.
- Nói rất đúng. Đám người tu luyện vô tình đạo kia cần phải loại bỏ.
- Ta cảm thấy tiểu phú bà chỉ là một vai phụ có tác dụng thúc đẩy cuộc đời thiếu niên. Vai trò của nàng rất quan trọng nhưng không có nhiều đất diễn. Ngoại trừ gặp nhau lúc đầu, tặng thư tiến cử và tiền bạc, về sau đều là tin tức nghe từ người khác. Đi theo diễn biến này, nhân vật nữ chính nên là một người khác.
Khương Chân Thủy trợn mắt, cố nén câu chửi thề. Đây đã là lần thứ ba, tên Giang Tự này không hề đùa, hắn thật sự nghĩ như vậy.
- Hắn cố ý chọn một học quán xa nhà có học phí rẻ hơn. Tuy khó tránh khỏi khó khăn vất vả nhưng tất cả đều xứng đáng.
- Cẩn thận lời nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Chân Thủy kinh ngạc, không ngờ tên này lại đánh giá đại tỷ cao đến như vậy. Phải biết đại đế không phải đế cảnh thông thường, đó là tồn tại có tư cách thành lập học viện, cũng chính là thế lực nhất phẩm đứng trên cả các vương triều.
- Hồng nhan bạc phận, có tài nhưng thiếu may mắn.
Khương Chân Thủy tự tin vào khả năng sáng tác của mình. Cái hắn cần là một cốt truyện cơ bản nhiều khoảng trống để bản thân mặc sức sáng tạo. Những gì Giang Tự vừa nói chẳng phải vừa vặn phù hợp sao?
- Không phải chứ? Ngươi thiết lập tình tiết như vậy không sợ bị độc giả mắng c·hết sao?
Khương Chân Thủy khó hiểu:
- Đạo bất đồng bất tương vi mưu. Không cần để ý bọn hắn.
- Giang Tự, ngươi thấy đại tỷ ta thế nào? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cũng đúng. Người đều c·hết, ai còn quan tâm những chuyện phía sau.
- Nhiều năm sau đó, thiếu niên nghe được vài tin tức rằng tỷ tỷ của phú bà, cũng là một vị siêu cấp thiên tài đã thành công báo thù cho gia tộc. Hắn cảm thấy rất vui nhưng lại không biết vị kia ở đâu, muốn hỏi thăm tin tức của tiểu phú bà cũng không được.
- Cốt truyện chỉ có vậy, muốn theo hay không tùy ngươi. Dù sao người bị mắng cũng không phải ta.
Nhân lúc tâm trạng đôi bên đều vui vẻ, Khương Chân Thủy thuận miệng hỏi:
- Có sao nói vậy.
- Chuyến đi không thuận lợi. Thiếu niên gặp c·ướp dọc đường, hộ vệ bị g·iết sạch, tiền bạc cũng mất trắng. Hắn may mắn cầm lấy thư giới thiệu trốn thoát, trải qua bao nhiêu khó khăn hiểm trở rốt cuộc cũng đến được học viện.
- Nàng nhìn ra thiên phú của thiếu niên, không muốn hắn phí hoài tài năng nên đã viết một bức thư đề cử cho một vị đạo sư tại học viện cũ của mình. Phú bà còn tặng tiền, thuê hộ vệ và xe ngựa hộ tống thiếu niên lên đường. Kết quả… (đọc tại Qidian-VP.com)
- Mọi sự hi sinh đều có cái giá của nó. Sự hi sinh của ngươi đặc biệt giá trị. Ngươi nên cảm thấy tự hào mới đúng.
- …Tại sao?
Chương 41: Cốt Truyện
- Đừng buồn. Số phận cũng không phải là không thể thay đổi.
Giang Tự kinh ngạc:
- C·hết cũng đáng để tự hào?
- Kết quả thế nào? Tại sao không nói tiếp? Ngươi có đạo đức hay không?
- Ngươi còn muốn có nữ chính?
- Lại thêm nhiều năm nữa trôi qua, tỷ tỷ của phú bà cũng bỏ mạng trong một trận c·hiến t·ranh đoạt. Không còn đại năng che giấu, thiếu niên quan sát thiên cơ, huyết mạch hoàn toàn đứt đoạn nói rõ rằng cả gia tộc kia đã không còn ai sống sót. Hắn trở về nơi chốn cũ, mua lại toàn bộ phủ đệ cũ, giúp cả gia tộc dựng lên mộ phần, đặt dấu chấm hết cho đoạn nhân sinh đầy tiếc nuối này.
Giang Tự nói đến đây liền dừng lại, khẽ thở dài một hơi. Khương Chân Thủy bắt đầu gấp:
- Không phải đã sớm nói rồi sao? Vật hiến tế vĩ đại.
Giang Tự cười gian:
Giang Tự nhún vai:
Giang Tự thành thật đáp:
- Xinh đẹp, tài năng, có phong thái đại đế.
Giang Tự suy nghĩ nửa giây rồi gật đầu:
- Vậy còn ta?
Dừng lại thêm ba giây, Giang Tự bổ sung:
- Gia tộc tế thiên, pháp lực vô biên. Thiếu ngươi sợ là không ổn đâu. Còn cả vị hoa khôi đầu bảng kia, nàng cũng cần ngươi.
Khương Chân Thủy nghe được kết truyện liền trừng to mắt:
- Mấy năm sau, thiếu niên đạt được chút thành tựu, muốn nhân kỳ nghỉ trở về cảm tạ tiểu phú bà thì phát hiện cả gia tộc nàng đều không còn. Hỏi thăm mới biết gia tộc này đắc tội thế lực đáng sợ nào đó nên bị diệt tộc trong chỉ một đêm. Cả phủ đệ mấy chục người sinh sống chỉ còn lại khung cảnh hoang tàn. Hắn muốn điều tra kẻ đứng sau nhưng không có manh mối, cuối cùng đành trở về học viện trong sự tiếc nuối.
- Thiếu niên mang theo lý tưởng khát vọng lên đường, kết quả bị hiện thực đ·ánh đ·ập một cách tàn nhẫn. Không có học quán giá rẻ chất lượng thấp nào cả, chỉ có một ổ l·ừa đ·ảo. Lừa gạt học phí xong liền giao một pháp môn phổ biến ba đồng là có thể mưa được trên phố. Mỗi ngày các học viên còn b·ị b·ắt làm nhiều việc nặng nhọc, phản kháng sẽ b·ị đ·ánh.
Gần trưa, Khương Chân Thủy hài lòng cất bản thảo sơ bộ vào trong ngực áo. Trong đầu hắn đã tự vẽ ra tương lai tươi sáng, rằng bản thân sẽ kiếm được rất nhiều tiền, dùng nó thị uy trước mặt phụ thân và nhị tỷ. Con người rồi sẽ có lúc trở mình, không ai nằm im chịu trận cả đời.
Khương Chân Thủy cạn lời. Hắn ra vẻ trầm ngâm suy tư, nghĩ ngợi một lát liền cảm thấy dường như…khá ổn. Có thể thấy nội dung Giang Tự đưa ra rất sơ sài, nhiều chỗ cần bổ sung chi tiết, thậm chí là tự nghĩ một đoạn để đưa vào. Ví dụ như sau khi thiếu niên gặp c·ướp đã trải qua những khó khăn gì để tới được học viện hay giai đoạn từ lúc biết gia tộc phù bà bị diệt môn cho đến khi nghe tin tỷ tỷ của nàng báo thù thành công.
Giang Tự méo mặt. Nhưng nghĩ lại hành vi đoạn chương ngay cao trào đúng là rất thiếu đạo đức. Hắn ho nhẹ một tiếng rồi tiếp: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thiếu niên lần đầu nhận ra hiện thực, nhân lúc ban đêm trốn khỏi nơi đó, lên đường trở về nhà. Hắn cảm thấy thế giới này đối với mình tràn đầy ác ý, trái tim đã nguội, không còn muốn phấn đấu nữa. Dứt khoát tìm một công việc bình thường yên ổn sống hết một đời.
Khương Chân Thủy bất giác rùng mình, vội vàng quan sát xung quanh. Không có ngọn lửa nào nói rõ nhị tỷ không nấp ở đâu đó nghe lén. Còn may…
Tên này lại bắt đầu nói thứ ngôn ngữ mà Khương Chân Thủy không hiểu được. Có điều hắn vẫn cẩn thận ghi nhớ lại tất cả, tương lai nếu xảy ra chuyện có thể dùng chúng để tham khảo.
Hắn vừa nói vừa vỗ vai Khương Chân Thủy:
- Không phải xu hướng tiểu thuyết hiện tại đều là vậy sao? Tu luyện một đường khô khan, có thể sống phong lưu thoải mái ai lại muốn vất vả cô độc cả đời?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.