Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42: Đi Giải Khuây

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Đi Giải Khuây


Mấy ngày tiếp theo, Khương Chân Thủy một mực “dùi mài kinh sử” khiến Khương gia một phen lo lắng đứng ngồi không yên, tưởng nhầm rằng hắn đốn ngộ, muốn chuyển hẳn sang làm học giả.

Học giả chú trọng khả năng học hỏi, nghiên cứu học thuật, sáng tạo cái mới. Thanh Linh Thể không có nhiều ưu thế ở phương diện này. Ai cũng sợ Khương Chân Thủy lầm đường lạc lối, đến mức đến tìm Giang Tự nhờ hắn mang tên này ra ngoài giải khuây.

Lúc muốn đi chơi lại bị nhốt trong phòng đọc sách, lúc muốn tập trung kiếm tiền thì bị đuổi ra khỏi phủ, không cần đoán cũng biết Khương Chân Thủy sầu đời thế nào. Hắn có cảm giác người Khương gia chướng mắt mình, làm gì trong mắt bọn hắn cũng là sai. Để trút nỗi bực dọc, Khương Chân Thủy bất chấp nguy hiểm, một lần nữa dụ dỗ Giang Tự đến Ái Hương Lâu. Tất nhiên lần này là đi chơi thanh lâu thật, không mang theo mục đích chính nghĩa nào khác.

Giang Tự không từ chối, dù sao người trả tiền cũng không phải hắn. Để khuyến khích Khương Chân Thủy ra ngoài, Khương Diệp Ngư còn đặc biệt đưa riêng cho Giang Tự năm hoàng kim. Số tiền này rất lớn với người thường nhưng Khương gia vẫn có thể bỏ ra được. Chỉ cần Khương Chân Thủy có thể suy nghĩ thoáng hơn, đừng lầm đường lạc lối là đủ rồi.

Khương Diệp Ngư cũng không yêu cầu cụ thể phải đi đâu. Giang Tự lại dễ tính, Khương Chân Thủy muốn đến gặp tiểu tình nhân, hắn chỉ là người đồng hành, tuyệt đối không phải vì mấy cô nương Ái Hương Lâu.

Hôm nay vận khí của hai người tương đối tốt, đến đúng lúc hoa khôi đầu bảng Minh Xảo Cơ đang giảng giải học thuật. Xung quanh sân khấu có rất nhiều học giả ngồi thành một vòng. Giang Tự hào phóng chi một hoàng kim đặt bàn. Chỉ là đặt bàn đã mất một đồng, không có danh kỹ tiếp rượu như lần trước. Có thể thấy giá của bài giảng này không hề rẻ.

Hoa khôi Minh Ly Minh Xảo Cơ, tam phẩm học giả tu luyện pháp môn Vạn Thư Pháp. Nói cách khác, nàng tối thiểu đã đọc thuộc lòng, hiểu được tinh túy của ít nhất một ngàn quyển thư tịch khác nhau.

Phải biết những thư tịch có thể thông qua Vạn Thư Pháp phản hồi thiên địa linh năng buộc phải đề danh trên Thông Thiên Thạch Bia. Chúng khác với thư tịch hay tiểu thuyết phổ thông, nội dung nông cạn. Thư tịch được công nhận có nội dung nặng tính học thuật, dùng nhiều thuật ngữ chuyên môn. Học thuộc đã khó, hiểu hết tinh túy lại càng khó hơn.

Minh Ly trong mắt nhiều người đã sớm thoát ly thân phận danh kỹ. Mỗi ngày nàng có tiết mục giảng giải thư tịch, không khí của Ái Hương Lâu không còn giống thanh lâu mà là một học quán. Các học giả nghe giảng, đặt câu hỏi, từ đó nắm được tinh túy trong sách. Không ít người thành công nhập, thậm chí trở thành nhị phẩm học giả. Công lao này đều được tính cho nàng.

Giang Tự không biết lấy ở đâu được một chiếc quạt xếp, vừa phe phẩy uống rượu vừa nghe giảng bài. Hắn nhìn Minh Ly trên sân khấu, thỉnh thoảng lại liếc sang Khương Chân Thủy đang say mê bên cạnh rồi lặng lẽ thở dài.

- Nếu Khương Chân Thủy không trở thành vật hiến tế liệu trận chiến đó có diễn ra hay không? Có lẽ là không, tên này tuy khá ngu ngốc nhưng lại được rất nhiều người yêu mến. Đến sớm cũng có chỗ tốt, rảnh rỗi liền đi xem thử nguyên nhân là gì đi.

Sau khi giảng hết nội dung tinh túy trong một quyển thư tịch, bắt đầu đến tiết mục giải đáp câu hỏi. Những học giả đến đây đều tu luyện Vạn Thư Pháp hoặc pháp môn tương tự. Thư tịch bọn hắn lựa chọn đọc hiểu khác nhau, chỉ giảng một quyển duy nhất tác dụng rất hạn chế. Vì vậy tiết mục hỏi đáp mới là món chính mà bọn hắn chờ đợi.

Đa phần là những vấn đề khá đơn giản, Giang Tự vừa nghe vừa che miệng ngáp dài. Ban đầu hắn khá hứng thú vì cảm thấy mới lạ nhưng nghe được một lát liền thấy nó chẳng khác gì bài giảng tại các học quán. Có lẽ là do mỹ nhân xinh đẹp, giọng nói êm tai nên dễ tiếp thu hơn chăng?

Khương Chân Thủy nghe say sưa, đến người thứ ba đứng dậy đặt câu hỏi thì hắn đột nhiên quay sang:

- Giang cẩu, chính là kẻ đó.

Vẻ mặt Giang Tự tối sầm lại. Nhìn xuống mới thấy bình rượu của Khương Chân Thủy đã bị uống cạn, gương mặt đỏ lên, cả người bốc mùi rượu. Lần này là mượn rượu mắng người, ăn miếng trả miếng? Khá lắm.

Thấy hắn không đáp, Khương Chân Thủy vốn đã say rượu nên không để ý biểu cảm của người trước mặt, nhanh chóng nói tiếp:

- Hắn là Chu Dụ Ngôn, thứ tử của thành chủ. Trước kia từng theo đuổi nhị tỷ, bị nàng đánh một trận liền đến Ái Hương Lâu giải sầu. Hiện tại đang điên cuồng theo đuổi Xảo Cơ.

- Ồ.

Giang Tự tùy tiện đáp. Nói thật hắn đang cảm thấy thế giới kỳ diệu, mỗi lần ra đường không gặp người theo đuổi của Khương Sơ Tình thì là của Khương Tịch Dao. Cặp tỷ muội thiên tài này được chào đón đến vậy sao? Xinh đẹp, tài năng, gia thế tốt…dường như cũng không có gì không đúng.

Có điều vẫn là Khương Nhị Khương Tịch Dao biết cách xử lý. Tên nào nhắm vào nàng liền đánh một trận, đảm bảo không có lần thứ hai. Khó trách trước kia Khương Chân Thủy nói nhị tỷ của mình từng đem thế hệ trẻ tại Khôn Sơn Thành đánh hết một lượt. Tất cả thì có hơi khoa trương nhưng sáu bảy phần hẳn là có.

- Giang cẩu, giúp ta dạy dỗ hắn một phen, ta cho ngươi một nửa lợi nhuận của tiểu thuyết mới.

Giang Tự phẩy tay, ra vẻ không thèm chấp với kẻ say. Tiểu thuyết còn chưa ra mắt, không biết có được xuất bản hay không đã tính đến việc chia lợi nhuận. Là ai cho ngươi sự tự tin này?

Dùng ba giây để khinh bỉ Khương Chân Thủy trong đầu, Giang Tự lại chuyển sự chú ý sang tên Chu Dụ Ngôn đang ba hoa đằng xa. Tên này rõ ràng không đến để hỏi đáp học thuật mà là thể hiện bản thân nhằm thu hút sự chú ý của Minh Ly. Khung cảnh vạn chúng chú mục này chẳng phải rất thích hợp để làm chuyện đó sao? Mấy ngày nay quá yên bình, cũng đã đến lúc tìm chút phiền phức, cảm thụ cuộc sống muôn màu rồi.

- Minh Ly cô nương, ta nghĩ vấn đề này nên thảo luận kỹ hơn. Công thức điều chế U Linh Thảo trong Y Điển Sơ Giai đã sớm lỗi thời. Đầu tiên là cách thức bảo quản không còn phù hợp, sẽ lãng phí ba phần dược lực. Ta đề nghị sử dụng…

Chu Dụ Ngôn một hơi nêu hơn mười vấn đề, mỗi cái đều nhắm vào Y Điển Sơ Giai mà Minh Ly vừa giảng giải. Tụ tập ở đây đa phần là nhất phẩm học giả, thậm chí là chưa nhập môn, hoàn toàn không phân biệt được những lời này là thật hay giả.

Thấy vẻ mặt nghi hoặc của những người xung quanh, Chu Dụ Ngôn tỏ ra đắc ý. Hắn đã trả không ít tiền mời học giả trong phủ thành chủ giúp mình nghiên cứu cải tiến Y Điển Sơ Giai. Sau đó lại hối lộ cho ma ma Ái Hương Lâu, định ra đề tài thuyết giảng tối nay của Minh Xảo Cơ. Mọi thứ diễn ra đúng như dự tính, cuối cùng cũng có cơ hội thể hiện trước mặt mỹ nhân.

Vẻ mặt Minh Xảo Cơ có chút khó coi. Người tu luyện pháp môn Vạn Thư Pháp như nàng chỉ chú trọng đọc hiểu, chưa đến giai đoạn nghiên cứu cải tiến thư tịch. Có rất nhiều thư tịch đã lỗi thời nhưng kiến thức của chúng vẫn đúng, hiểu được có thể nhận thiên địa phản hồi linh năng. Những người đến đây nghe giảng đều là dừng ở bước này, ngươi nhảy ra thể hiện cái gì?

Cảm thấy thời điểm thích hợp đã đến, Giang Tự gấp lại quạt xếp, chính thức lên đài…

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Đi Giải Khuây