Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44: Hẻm Nhỏ Chạm Trán

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Hẻm Nhỏ Chạm Trán


Nữ nhân dựa người vào cánh hoa, dáng vẻ lười biếng. Nàng che miệng ngáp một hơi dài rồi nói:

- Hiện tại ta là thiếu niên Giang Tự. Trong kịch bản thiếu niên Giang Tự không có vai của ngươi. Mời đi cho.

Giọng điệu dịu dàng đầy ma mị nhưng rơi vào tai Giang Tự lại có cảm giác rợn người. Hắn bất đắc dĩ hỏi:

Giang Tự gật gù. Lời thoại quen thuộc, thắng ở chỗ không dài dòng. Hắn cho tên tiểu phản diện này ba điểm khuyến khích. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Dám khiến ta mất mặt trước Xảo Cơ, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi.

- Ngươi làm sao biết được vị trí của ta?

Giang Tự lấy ra một quyển sổ tay khá dày lật nhanh đến trang gần cuối, bên trên là hình ảnh nữ nhân đang nằm giữa một vườn hoa hồng. Tuy tranh vẽ không thể hiện được khí chất nhưng từ dung mạo vẫn có thể nhận ra chính là người vừa xuất hiện. Dưới tranh của nàng còn có chú thích ba chữ “Tâm Nguyệt Dạ”.

- Ta sẽ tự thêm phần diễn. Ngươi tốt nhất đừng can thiệp, nếu không đừng trách ta.

Hai bông hoa vươn đến trước mặt thích khách Tiêu gia và Chu Dụ Ngôn. Cánh hoa nở rộ, để lộ nhụy hoa là một sinh vật màu đen không rõ hình dạng chỉ có một con mắt đỏ tươi, tỏa ra khí tức tà dị đến cực điểm

Giang Tự vẫn đứng yên tại chỗ, y phục không một vết bẩn. Có cảm giác như hắn không cần làm gì, công kích chỉ lướt qua người mà không tạo thành thương tổn. Thực tế hắn vừa di chuyển với tốc độ cực nhanh, tránh đòn sau đó quay về vị trí ban đầu.

- Ta sơ xuất ở đâu sao…

- ...Sai lầm rồi. Vậy mà lại bỏ sót thứ này.

Chương 44: Hẻm Nhỏ Chạm Trán

Kẻ ra tay rõ ràng không phải đồng minh, chỉ là muốn nhân lúc hắn bị phân tán sự chú ý, mượn đám người kia che khuất khuất tầm nhìn để ra đòn thích khách. Tấm lưới lớn phủ xuống, mặt đường lưu lại từng ô vuông đan vuông, khói bụi bốc lên.

Thích khách Tiêu gia á·m s·át thất bại thì có chút ngạc nhiên. Hắn không do dự quá lâu, lập tức rút kiếm xông lên. Thanh kiếm trên tay vung vẫy, ánh kiếm hai màu đen đỏ đan xen vào nhau hình thành một chiếc lồng lớn không kẻ hở.

- Ngươi muốn làm gì?

Im lặng vài giây, hơn mười người từ trong bóng tối bước ra. Cầm đầu chính là kẻ vừa bị Giang Tự làm mất mặt tại Ái Hương Lâu, Chu Dụ Ngôn. Những kẻ còn lại đều có gương mặt hung dữ, thực lực cao nhất đạt đến tam phẩm võ giả. Trên y phục bọn hắn là có thêu tiêu ký của một bang phái nào đó, không phải người của phủ thành chủ.

Kẻ mạnh nhất trong số bọn hắn là một vị tam phẩm võ giả. Bề ngoài Giang Tự còn khá trẻ, chỉ cần không phải kiểu thiên tài nổi bật đến mức được các học viện thu nhận như ba vị thiên tài Khương gia, dù không dùng linh kỹ cũng có thể đối phó được. Nếu bọn hắn biết chỉ mấy ngày trước Giang Tự vừa tiện tay xử lý một tên tứ phẩm võ giả thì sẽ cảm thấy hành động của mình ngu ngốc thế nào.

Giang Tự không khỏi cảnh giác:

Giang Tự dùng hai tay vò đầu:

Hắn cất ổ khóa trở lại, nhất thời không biết nên nói gì. Sai lầm của bản thân không thể đổ lỗi cho ai khác. Có trách thì trách hắn quá bất cẩn, chuyện quan trọng như vậy tại sao lại quên mất?

Một nhánh dây leo vươn về phía Giang Tự, phía trên mọc ra một đóa hoa hồng khổng lồ đường kính hàng chục mét. Từng cánh hoa mở ra, thân ảnh một nữ nhân dần xuát hiện.

Bị cả đám người bao vây công kích, Giang Tự tránh cũng chẳng buồn tránh. Khi nhục quyền sắp chạm đến mặt hắn, ánh sáng trắng không biết từ đâu lóe lên. Chỉ trong chớp mắt, tất cả thuộc hạ của Chu Dụ Ngôn đều b·ị c·hém thành từng mảnh nhỏ. Không dừng lại ở đó, vô số ánh sáng trắng đan xen vào nhau như một tấm lưới lớn trùm lên người Giang Tự.

Đúng vào lúc này, cơ thể thích khách đột nhiên khựng lại giữa không trung, chiếc lồng cũng không chụp xuống như tưởng tượng. Bao gồm cả Chu Dụ Ngôn sợ hãi gần c·hết cách đó không xa đang quay đầu định bỏ chạy. Bọn hắn dường như bị một thứ lực lượng vô hình cố định lại, không cử động được dù chỉ mảy may.

Nữ nhân kia tham dự vào tuyệt đối là chuyện xấu, có trời mới biết với bản tính đó sẽ làm ra loại chuyện gì…Mấu chốt là không thể dùng vũ lực đuổi nàng đi, thật đau đầu.

- Ta còn tưởng Giang Tôn đại nhân đang ấp ủ kế hoạch lớn lao nào đó. Không ngờ lại chạy đến nơi hẻo lánh này chơi trò gia đình.

Giang Tự nhìn thẳng vào bóng người mặc áo choàng đen, đội mũ có khăn che đi hết khuôn mặt vừa xuất hiện trên mái nhà, lông mày khẽ cau lại. Cảm giác bất an trước đó lẽ nào là vì người này? Không đúng, chỉ là một tên thích khách đến từ Tiêu gia. Chiêu Bát Cực Phân Quang Kiếm vừa rồi có trình độ cao hơn Tiêu Nham mấy lần nhưng vẫn còn kém nhiều lắm.

- Ta không có hứng thú với trò chơi của ngươi. Nhưng ta đặc biệt có hứng thú với ngươi.

Nữ chính nhảy kịch bản phải làm sao? Vẫn đang thượng tuyến chờ, rất gấp…

Bày trò thể hiện thất bại, bị vạch trần mất hết mặt mũi liền gọi người đến trả thù, thiết lập của tên này hoàn toàn phù hợp với một nhân vật phản diện lâu la. Trong mắt Giang Tự, Chu Dụ Ngôn chẳng khác đám người Độ Minh và Chu Trạch là bao. Đều là kiểu sống không quá ba chương trong tiểu thuyết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không đúng, rõ ràng là nàng chủ động tìm đến gây sự vậy mà còn đe dọa ngược lại chính chủ? Nữ nhân đúng là sinh vật không giảng lý lẽ.

Vẻ bình thản trên mặt Giang Tự rốt cuộc cũng có thay đổi. Hắn trừng mắt nhìn cảnh tượng khủng bố đang diễn ra trước mặt, sau đó bất lực ngồi bệt xuống đất.

Hắn suy nghĩ suốt mấy phút, cả người chợt sững lại rồi vội vàng lấy ra một ổ khóa lớn bằng bàn tay. Trên chiếc ổ khóa màu đồng này được điêu khắc rất nhiều hoa văn ký tự phức tạp khóa hiểu. Mặt trước có đính một vật trong suốt như ngọc, cực kỳ cứng rắn. Trong khối ngọc là thứ chất lỏng màu đỏ như máu đang không ngừng lưu chuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từng sợi dây leo to bằng cánh tay người trưởng thành không biết từ đâu xuất hiện, chẳng mấy chốc đã phủ kín các bức tường quanh con hẻm. Trên thân chúng mọc lên từng đóa hoa hồng lớn, tỏa ra mùi hương dịu nhẹ khiến tinh thần thư giãn, ý thức dần trở nên mơ hồ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Tự cau mày, bất mãn đáp:

Đối diện với sinh vật này, cả hai đều có cảm giác mình đã rơi vào nanh vuốt của một con viễn cổ hung thú. Sự sợ hãi tràn ngập tâm trí, cả linh hồn lẫn thể xác đều buông bỏ phản kháng, ánh mắt trở nên vô hồn, cuối cùng hóa thành một làn khói đen chui vào trong nhụy hoa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nữ nhân không trả lời, tiếp tục nói:

Nàng có dáng người cao gầy, mái tóc đen lấp lánh tinh điểm tựa như dải ngân hà, gương mặt với những đường nét hoàn mỹ đẹp như tranh vẽ. Đôi mắt viền đen tà mị, đồng tử màu tím hút hồn, thỉnh thoảng lại có sự chuyển động bất bình thường như một sinh vật sống có ý thức riêng biệt. Nữ nhân mặc lễ phục màu đen viền vàng, đầu đội vương miện, cả người toát lên khí chất cao quý nhưng không kém phần quyến rũ.

Nàng vừa dứt lời cánh hóa liền khép lại. Toàn bộ dây leo rút vào trong bóng tối, chỉ trong chớp mắt đã trả lại con hẻm vắng vẻ yên tĩnh ban đầu và Giang Tự vẫn còn đang ngơ ngác.

Chu Dụ Ngôn quả thật không nói nhiều. Sau câu đe dọa mở màn, hắn chủ động bước lui về phía sau, phất tay ra hiệu cho đám thuộc hạ xông lên. Những người này chỉ dùng linh năng cường hóa thân thể, không dám sử dụng linh kỹ có uy lực lớn, sợ bị quân tuần tra trong thành chú ý.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Hẻm Nhỏ Chạm Trán