Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48: Thành Chủ Mời
Khúc nhạc dạo nhỏ tại Khương gia đến đây xem như kết thúc. Tất nhiên nó chỉ kết thúc với kẻ mang mục đích xem trò vui như Giang Tự, phía sau Khương gia sẽ có rất nhiều việc cần xử lý. Danh tiếng ít nhiều sẽ chịu ảnh hưởng, còn trở thành trò cười trong giới cao tầng Khôn Sơn Thành.
Học viện Thanh Thủy đã qua hơn mười đời viện trưởng. Tất nhiên không phải c·hết đi mới tìm người thay thế mà là chủ động thoái vị nhường hiền. Viện trưởng đời thứ ba của học viện sau khi lui về liền nhận chức đạo sư cao cấp, chỉ tập trung giảng dạy cho một nhóm học viên tinh anh.
Khương Sơ Tình chuyển tầm mắt sang Minh Ly. Hai người bốn mắt nhìn nhau, không hiểu vì sao trong nội tâm lại trào dâng lên cảm giác bài xích nhàn nhạt. Là vì trước đó song phương gặp gỡ không vui, Khương Sơ Tình bắt Khương Chân Thủy đi ngay trước mắt Minh Ly? Dường như không đúng lắm…
- Ta chỉ nghe nói Mộc Duyên là một vị võ giả khá nổi tiếng, từng tung hành khắp lục quốc. Về sau không biết vì nguyên nhân gì mà quy ẩn, sau đó được viện trưởng học viện Thanh Thủy mời làm đạo sư. Pháp môn Vạn Pháp Chân Giải này cũng là do hắn đoạt được từ trong bí cảnh thượng cổ, về sau mới tặng lại cho học viện.
- Ngươi xác định là hắn dùng từ “mời” không phải “bắt”?
- Vậy ta chỉ đành trở về bẩm báo, để thành chủ đại nhân đích thân đến một chuyến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi ai nấy đều tỏ ra hài lòng, Khương Diệp Ngư vốn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng. Khương Sơ Tình hiểu ý, vội dìu mẫu thân của mình về phòng nghỉ ngơi. Khương Tịch Dao cũng theo bên cạnh, hai người một trái một phải cùng rời đi.
Giang Tự thoải mái nói:
Quan viên nở nụ cười, phất tay ra hiệu cho đám lính hộ tống Giang Tự lên xe. Yêu thú Hắc Phong Mã cất lên một tiếng rống giận, chân đạp hắc khí lao thẳng lên bầu trời. Hắc Phong Mã kéo xe là đặc trưng của phủ thành chủ, có thể tự do di chuyển đến mọi khu vực, trong Khôn Sơn Thành không có ai dám làm giả.
Nghe có vẻ không phải ép buộc nhưng thực tế lại là một lời đe dọa. Giang Tự vốn định từ chối, lời sắp đến miệng thì sực nhớ ra điều gì đó. Sẽ không phải là vì chuyện của Chu Dụ Ngôn chứ? Loại lâu la này không ai nhắc đến thì hắn thật sự đã quên. Nhưng đối phương tốt xấu gì cũng là con thứ của Chu Bằng Viễn. Nhi tử m·ất t·ích ngay trong khu vực mình quản lý, thành chủ cũng cần mặt mũi.
- Ta mệt mỏi.
- Về sau cẩn thận dạy bảo hắn một chút. Ngươi tuổi trẻ xinh đẹp lại có tài, trở thành góa phụ thì thật đáng tiếc.
Lòng tốt không nhận được hồi đáp mà còn bị nhục mạ. Nhân tình thế thái, Giang Tự hắn đã sớm quen…
Chương 48: Thành Chủ Mời (đọc tại Qidian-VP.com)
Phủ thành chủ nằm ở trung tâm Khôn Sơn Thành, có kiến trúc gần giống hoàng cung, bao gồm một đại điện lớn, xung quanh là rất nhiều tòa nhà chức năng phân chia công việc quản lý một cách rõ ràng. Kiến trúc cũng như cách phân bổ này là do các học giả nghiên cứu cải tiến mà thành, dùng quen sẽ cảm thấy rất hiệu quả. Hiếm khi xuất hiện tình trạng công việc tồn đọng không kịp xử lý.
Khương Sơ Tình không hứa chắc, chỉ nói sẽ thử. Tính khí của Mộc Duyên đạo sư cổ quái, thích gì làm đó, chuyện không muốn làm thì không ai ép được. Nàng tối đa là nhắc một câu trước mặt hắn, không cần cố gắng cầu xin, dù sao cũng vô dụng.
Giang Tự được thành chủ mời, cỗ xe do Hắc Phong Mã kéo một đường đi thẳng vào sâu trong phủ, dừng lại trước cửa vào đại điện.
Vị này q·ua đ·ời vào hơn một vạn năm trước. Nói cách khác, Mộc Duyên đạo sư trong miệng Giang Tự và Khương Sơ Tình là lão quái vật đã sống hơn vạn năm. Cho dù tu luyện pháp môn đặc biệt nào đó chuyên kéo dài tuổi thọ, không có tu vi từ bát, cửu phẩm trở lên đừng mong sống lâu như vậy. Trong thời đại mà đế cảnh hiếm khi hiện thân, tồn tại như Mộc Duyên đã có thể xem là cường giả hàng đầu.
Giang Tự nhếch môi chẳng buồn đáp. Rất tốt, gặp phiền phức liền xưng huynh gọi đệ, xong việc liền đổi xưng hô. Hắn nhìn Minh Ly, nghiêm túc nói:
Tối qua xảy ra quá nhiều chuyện bất ngờ, đặc biệt là sự xuất hiện của nữ nhân kia khiến mọi tính toán của hắn bị r·ối l·oạn. Ngủ dậy một giấc, xử lý chút phiền phức nhỏ của Khương gia, tâm tình Giang tự tương đối tốt, không tiếp tục nghĩ về việc đó. Chuyện gì đến cuối cùng cũng phải đến, đã không tránh được thì cứ việc nằm yên tận hưởng.
Có một vị sư phụ lợi hại như vậy nhưng chưa từng nhắc tới, Khương Sơ Tình đúng là đủ kiệm lời. Bất quá nếu nghĩ theo hướng khác thì chuyện này cũng không tính là bất ngờ. Thiên phú Khương Sơ Tình cực tốt nhưng không thể so sánh với kẻ sở hữu thể chất đặc thù như Khương Chân Thủy. Vậy điểm vượt trội của nàng hẳn là nằm ở cơ duyên vận khí, nếu không sao có thể tiến xa đến vậy. Có một sư phụ tốt cũng là một loại cơ duyên.
- Giang công tử, thành chủ đại nhân mời ngươi đến phủ làm khách.
- Ta thử xem.
- Công tử thật biết cách nói đùa. Chúng ta sao dám làm như vậy.
Giang Tự lắc đầu:
- Giang cẩu, mẫu thân của ta vẫn ổn chứ?
- Về sau tránh xa Giang Tự ra, không có việc thì đừng tìm đến hắn. Ngươi xem miệng hắn thối như vậy, sớm muộn cũng sẽ b·ị đ·ánh.
- Nếu ta từ chối? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cảm tạ.
Đây đều là lời tâm huyết. Khương Chân Thủy vận mệnh nhiều thăng trầm, đường sinh mệnh ngắn ngủi, chú định sẽ thiếu đốt bản thân thắp sáng con đường cho người khác. Bằng không Giang Tự cũng sẽ không luôn miệng gọi hắn là “Vật hiến tế”.
- Ngươi không biết?
Quan viên cười:
Đáng tiếc, người nói có ý tốt người nghe lại hiểu nhầm. Khương Chân Thủy trợn mặt, kéo Minh Ly vội vả rời đi, vừa đi vừa nhắc nhở nàng:
Khương Chân Thủy hơi lo lắng:
…
Khương Sơ Tình sửa lại:
- Dẫn đường đi.
Quan viên bước lên, chắp tay cúi chào:
Có thể thấy Khương Diệp Ngư vẫn chưa hoàn toàn thông suốt. Chẳng qua nghe Giang Tự nói một hồi, lại thêm sắp xếp của hắn, nàng càng nhìn Minh Ly càng thấy thuận mắt. Dù là ở thời đại nào thì kỹ nữ vẫn là một nghề bị người đời khinh thường, muốn tiếp nhận vẫn cần thêm thời gian.
Còn chưa đi được mấy bước Giang Tự đã bị một người mặc quan phục chặn đừng, sau lưng hắn còn có một đám lính gác tay mang v·ũ k·hí, dọa cho dân thường không dám lại gần.
- Vậy liền đơn giản. Ngươi đề cập với Mộc Duyên một tiếng là được. Pháp môn là hắn hiến tặng cho học viện, lấy ra một bản tặng người khác cũng không có ai dám ý kiến.
Khương Sơ Tình nhìn vẻ mặt hắn liền hiểu, nhàn nhạt hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Minh Ly nghe vậy liền khẽ gật đầu, xem như chấp nhận sắp xếp của Giang Tự. Mấy năm qua nàng kiên trì tích góp được không ít tiền. Số tiền này cho dù đến học viện Thanh Thủy, nơi có mức sống cao bậc nhất Thương Vũ Quốc cũng đủ đáp ứng nhu cầu chi tiêu cho tu luyện trong mấy chục năm. Không cần lo nghĩ chuyện tiền bạc, tài nguyên sung túc, tu luyện tự nhiên thông thuận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng đó là chuyện riêng của Khương gia. Giang Tự làm hết việc cần làm liền tách mình ra, chuyển đổi từ thân phận vị hôn phu đại tiểu thư sang khách nhân Khương phủ, nhàn nhã rời phủ dạo phố.
- …
- Là viện trưởng đời thứ ba.
Giang Tự nhướng mày:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.