Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49: Giới Thiệu Làm Quen
Tôn Ngự cũng ngạc nhiên không thôi. Ban đầu hắn nghe Chu Bằng Viễn nói tại Khôn Sơn Thành còn một người có khả năng đến từ tông môn ẩn thế như mình thì không khỏi khinh thường.
Hắn vừa nói vừa dẫn Giang Tự đến ghế khách quý còn lại, dáng vẻ niềm nở đối lập hoàn toàn với bộ dạng cao ngạo khi lần đầu gặp ở Khương gia.
Đại điện là nơi ở của thành chủ, từ cửa chính đi vào là đại sảnh chuyên dùng để họp bàn chính sự với quan viên Khôn Sơn Thành hoặc đón tiếp khách quý. Từ nơi này có rất nhiều lối đi tỏa ra xung quanh, dẫn đến các phòng khác nhau. Phòng ngủ, phòng ăn, phòng luyện công, phòng luyện tập linh kỹ…
Nhân vật mà đại quan trong triều nhờ hắn chiếu cố vậy mà lại là ma tu tông môn ẩn thế? Chu Bằng Viễn nghĩ thôi đã cảm thấy lạnh sống lưng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngoài ra, có một số chức nghiệp tương đối đặc thù thường bị liệt vào ma tu. Ví dụ như tử linh sư, độc sư…Một bên dùng độc một bên chơi đùa với t·hi t·hể, dù không làm chuyện xấu thì thế nhân vẫn rất khó nhìn bọn hắn với ánh mắt thiện cảm. Tất cả đều bị liệt vào hàng ngũ ma tu.
Cho nên thế lực dùng danh xưng thánh địa nếu không phải một đám ngu ngốc thì chính là tông môn ẩn thế truyền thừa lâu đời. Dựa vào thái độ đối đãi của Chu Bằng Viễn thì chắc chắn là trường hợp sau.
- Đây là Giang Tự, người mà ta đã nói với ngươi.
- Thái Linh Thánh Địa? Đó không phải tông môn ma tu sao?
Như vậy không chỉ tuổi thọ kéo dài thêm một khoảng lớn mà Chu gia tại Khôn Sơn Thành cũng có người chống lưng. Đám nhi tử bất tài kia kế vị gây chuyện cũng dễ xử lý hơn. Chu gia thế hệ này coi như bỏ, chỉ hi vọng đời tôn tử của hắn sinh ra một vị thiên tài gánh vác trọng trách. Từ lục phẩm đến thất phẩm tăng không ít thọ nguyên, hẳn là có thể kiên trì được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bất quá Chu gia Khôn Sơn Thành chưa từng sản sinh ra vị bát phẩm võ giả nào, cao nhất chỉ có một vị thất phẩm. Thất phẩm thuộc thượng tam phẩm, đủ tư cách vào triều làm quan lớn. Nhưng có câu “thà làm đầu rắn còn hơn đuôi rồng”. Vị kia rõ ràng thích chức vị thành chủ đứng trên vạn người hơn là vào triều cả ngày khom lưng khuỵu gối trước hoàng đế.
Hiện nay gần như đã không còn tông môn nào dám xưng là thánh địa. Cách gọi này không còn hợp thời, nhất là khi Lập Đế Học Phủ tồn tại như một vị bá chủ ngự trị trên tất cả, xưng thánh địa trước mặt bọn hắn chẳng khác nào tự biến mình thành trò cười.
Chương 49: Giới Thiệu Làm Quen
Thành chủ đương nhiệm, Chu Bằng Viễn có suy nghĩ hoàn toàn khác. Nếu có cơ hội vào triều hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Lý do rất đơn giản, Chu Bằng Viễn tuổi tác đã cao, thọ nguyên sắp tới, nhi tử lại là một đám bất tài vô dụng không đủ tư cách thừa kế gia nghiệp. Nếu hắn vào triều, nhận được thêm quốc vận gia trì nói không chừng có thể bước vào thượng tam phẩm.
Tôn Ngự có thể lập tức khẳng định Giang Tự cũng đến từ tông môn ẩn thế như mình vì câu nói có vẻ tùy tiện ở trên là thật, ít nhất đã từng là như vậy.
Hôm nay hẹn gặp Giang Tự là vì chuyện của Chu Dụ Ngôn. Quan trọng hơn là muốn thăm dò một chút thân phận của vị thiên tài mới xuất hiện này. Hắn chắc chắn đến từ một thế lực mạnh mẽ nào đó, chỉ là mãi vẫn chưa tra thêm được manh mối mới. Không phải tất cả những thế lực như vậy đều bài xích triều đình. Cho nên trước mắt Giang Tự cũng là mục tiêu tiến cử của Chu Bằng Viễn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Tự không vội vàng chào hỏi Tôn Ngự. Hắn trầm tư trong vài giây rồi đột nhiên nói:
Dự ngôn sư của Thái Linh Thánh Địa nhìn trộm thiên cơ, biết rằng đại thế sắp đến. Tông môn không tiếc hao tổn bảo vật đế cấp, vận dụng thủ đoạn che mắt Lập Đế Học Phủ, mười học viện cùng các vương triều để phái ra một lượng lớn đệ tử, tranh thủ thu thập cơ duyên nhằm chiếm ưu thế khởi đầu.
May mắn thành chủ thế hệ này, Chu Bằng Viễn tuy thiên phú không quá xuất chúng nhưng vừa vặn thích hợp với chức nghiệp võ giả. Tu vi lục phẩm đặt trong các đời thành chủ không cao không thấp.
Chu gia có truyền thừa pháp môn và linh kỹ, Nhiên Linh Chưởng mà Chu Bằng Viễn từng dùng cũng là một trong số đó. Vậy nên mỗi đời thành chủ Khôn Sơn Thành đều là võ giả. Cho dù có thiên phú ở những chức nghiệp khác thì đều bị buộc đi theo hướng này hoặc không được chọn làm thành chủ. Đây là tộc quy, truyền thừa qua nhiều thế hệ không thể làm trái.
Giới thiệu được một vị thiên tài Khương gia vào biên chế là hoàn thành chỉ tiêu, giới thiệu cả ba thì sẽ được tính là đại công. Vậy nên Chu Bằng Viễn vẫn luôn đặt trọng tâm vào chuyện này, tiếc rằng cho đến nay vẫn chưa đạt được thành công đầu tiên, lại còn bị Tiêu gia ở kinh thành đâm sau lưng một nhát.
Chu Bằng Viễn nhanh chóng giới thiệu:
- Ngươi đến rồi sao? Mau lại đây.
Vấn đề là cấp quan trong biên chế của thành chủ một tòa thành lớn vốn đã rất cao. Hiện tại Chu Bằng Viễn đã là quan tứ phẩm, lên một bước nữa chính là tam phẩm quan viên. Nếu không có đóng góp to lớn cho triều đình thì phải là thượng tam phẩm tu luyện giả. Mọi thứ quay về vạch xuất phát, đột phá thất phẩm là không thể nào, chỉ còn cách dựa vào công lao.
Vậy nên trong tiềm thức của mọi người, ma tu là những kẻ đáng sợ cần bị diệt trừ. Tông môn ma tu ẩn thế lại càng khủng bố hơn, có thể tránh xa bao nhiêu liền tránh xa bấy nhiêu.
Hắn và vài vị đồng môn được phân đến Thương Vũ Quốc, nhờ quan hệ trước đó kết nối với một vị đại quan trong triều. Bản thân trải qua đủ loại cơ duyên xảo hợp mới đến Khôn Sơn Thành. Không ngờ thật sự gặp phải đồng đạo…
Giang Tự bước vào đại sảnh chính điện, khung cảnh mà vàng xa hoa không làm hắn bận tâm, ánh mắt chỉ liếc qua Chu Bằng Viễn đang ngồi ở bảo tọa trên cao rồi nhanh chóng chuyển sang người mặc áo choàng đen bên phải hắn.
Chu Bằng Viễn trông thấy liền vui vẻ bước xuống chào đón:
Lời này nói ra như một quả bom nặng ký dội thẳng vào đầu Chu Bằng Viễn. Cái gọi là ma tu thật ra bản chất vẫn là tu luyện giả đi theo bảy nhóm chức nghiệp. Chỉ là pháp môn bọn hắn tu luyện tà dị, khiến nhân tính trở nên méo mó hoặc yêu cầu thực hiện các hành động tàn ác như hút máu, hiến tế nhân mạng, dưỡng thi…để tu luyện.
Quanh bảo tọa của thành chủ có hai ghế đặc biệt, dành cho cố vấn hoặc khách quý trong các buổi gặp mặt. Mặc kín như vậy không giống cố vấn, vậy thì hẳn là khách quý rồi.
- Vị này là Tôn Ngự đến từ Thái Linh Thánh Địa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khôn Sơn Thành là một tòa thành trì lớn tại biên giới Thương Vũ Quốc, tu vi yêu cầu là từ lục phẩm đến thất phẩm. Thấp hơn thì quá yếu, không đủ phục chúng. Cao hơn thì có hơi lãng phí, trực tiếp đến kinh thành, vào triều làm quan sẽ được hưởng nhiều quốc vận gia trì hơn.
Ngoài ra còn có một nguyên nhân đặc biệt khác, phía trên có giao phó… (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.