Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 50: Thái Linh Thánh Địa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Thái Linh Thánh Địa


Biểu hiện của Giang Tự từ suy nghĩ, bừng tỉnh nhớ ra gì đó rồi chỉ đích danh Thái Linh Thánh Địa là tông môn ma tu để thể hiện người này đến từ một tông môn ẩn thế nào đó. Tôn Ngự tin chắc là như vậy. Hắn cất tiếng ồm ồm như người đang ốm nặng: (đọc tại Qidian-VP.com)

Ho nhẹ một tiếng, Chu Bằng Viễn lại nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế đạo này không có chỗ cho người thành thật…Được rồi, lần này đúng là hắn đã nói dối. Nhưng không tự tay g·iết Chu Dụ Ngôn là thật.

- C·hết rồi. Tên thích khách kia dùng đám người Hắc Lang Bang làm lá chắn t·ấn c·ông, đương nhiên cũng không có ý định tha cho bọn hắn. Bất quá ngươi yên tâm, thích khách kia ta đã g·iết, xem như báo thù cho quý công tử.

Chương 50: Thái Linh Thánh Địa

Theo tiêu chuẩn mà học giả thế hệ mới định ra, Thái Linh Thánh Địa sẽ được xếp vào thế lực nhất phẩm, đứng ngang hàng với mười đại học viện. Dám đè đầu cưỡi cổ gọi bọn hắn là tầm thường chỉ có Lập Đế Học Phủ và một ít tông môn ẩn thế siêu cường. Lẽ nào vị thiên tài họ Giang này đến từ một trong những thế lực đó…

- Có lẽ là đến trả thù cho Tiêu Nham. Thế lực Tiêu gia bí mật bồi dưỡng hẳn là một nhóm thích khách.

Giang Tự gật gù:

Thái Linh Thánh Địa vào thời kỳ đó cũng là bá chủ một phương, tông môn thế lực phụ thuộc vô số. Dù về sau đắc tội nhiều người, thế lực thu hẹp đáng kể thì vẫn không thể xem thường.

Thế đạo này người thật thà không dễ sống a…

- Ngươi biết Hoa trưởng lão?

Tôn Ngự dưới lớp áo choàng khẽ nhướng mày. Hắn cảm thấy người gọi là Giang Tự này quá kiêu ngạo, liên quan đến Thái Linh Thánh Địa lại gọi là “chuyện vặt vãnh”?

- Ồ, vậy ngươi có biết một người tên là Hoa Vô Minh hay không?

Những năm qua đệ tử của Thái Linh Thánh Địa thỉnh thoảng vẫn đến Chu Thiên Giới. Có hành giả cần hành tẩu thiên hạ, có người cảm nhận được cơ duyên hoặc nghiệt duyên, cũng có người tìm kiếm bảo vật hỗ trợ tu luyện. Những đệ tử này không làm việc xấu như ma tu, ngược lại còn hành thiện tích đức, kết giao được nhiều mối quan hệ.

Hiện tại Thái Linh Thánh Địa đã có thể xem là một tông môn bình thường. Chẳng qua tiểu thiên địa vẫn tách biệt với thế giới, những ai biết đến sự tồn tại của môn phái này từ trước vẫn mặc định bọn hắn là ma tu. Tất nhiên những người này đều đến từ tông môn ẩn thế. Đám lão quái vật của Lập Đế Học Phủ và mười học viện thường gọi người của Thái Linh Thánh Địa là bầy cương thi như một thói quen. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chu Bằng Viễn cuối cùng cũng không nhịn nổi chen vào:

Chu Bằng Viễn có cảm giác mình đang bị đùa giỡn. Nhưng đối diện với hai vị thiên tài đến từ tông môn ẩn thế, chức thành chủ của hắn chẳng có chút lực uy h·iếp nào, chỉ đành bất đắc dĩ nói:

Thái Linh Thánh Địa, vừa nghe thì giống tiên môn nhưng khai sơn tổ sư của lại là một vị tử linh sư, có mười ba ngọn núi trong tông môn là t·hi t·hể cự nhân luyện chế thành. Vào thời đại đó, hơn một nửa số thành viên tông môn đều là tử linh sư, vạn dặm xung quanh không nơi nào không có dấu vết tử thi.

Giang Tự lắc đầu:

- Không môn không phái.

- Vị trưởng lão đó thế nào?

- Nhưng hắn rất xui xẻo, không may lại gặp phải thích khách Tiêu gia đến á·m s·át ta.

- Vậy Dụ Ngôn hắn…

- ???

- Ta nghe người của Hắc Lang Bang thành đông nói tối qua Dụ Ngôn đến tìm bọn hắn chỉ đích danh muốn mượn mười vị cao thủ mạnh nhất, kết quả đã đi một đêm vẫn chưa thấy trở về. Thuộc hạ điều tra mới biết tối qua các ngươi có mâu thuẫn tại Ái Hương Lâu. Với tính cách của Dụ Ngôn chín phần là muốn tìm ngươi trả thù.

Chu Bằng Viễn cảm thấy hai vị thiên tài này không hợp nhau lắm. Mấu chốt vẫn là nằm ở Giang Tự, cái cảm giác nửa ôn hòa dễ gần nửa cao ngạo khinh thường thiên hạ này chính hắn đã trải nghiệm. Không dễ chịu nhưng cũng chẳng làm được gì.

Nguyên nhân thì có rất nhiều, lớn nhất có lẽ là vì trong một tiểu thiên địa khép kín dù linh năng dồi dào nhưng lại hạn chế về tài nguyên. Không đủ t·hi t·hể cho tử linh sư, không đủ độc vật cho độc sư, cũng không thu thập đủ huyết nhục cho võ giả luyện huyết…Vậy nên các chức nghiệp như võ giả phổ thông, học giả sẽ được ưa chuộng hơn.

Nhiều năm trôi qua, thực lực của vị này đã đạt đến trình độ thâm bất khả trắc nhưng vẫn kiên quyết từ chối mọi đề nghị cất nhắc thành thái thượng trưởng lão. Mọi người trong tông môn đều gọi hắn là Hoa trưởng lão nhưng địa vị đã không kém gì thánh chủ, chỉ là không có ai nói thẳng ra mà thôi.

- Giang Tự, lần này mời người đến một mặt là để giới thiệu Tôn Ngự. Mặt khác là muốn hỏi chuyện của Chu Dụ Ngôn. Hài tử không hiểu chuyện, nếu là gì quá đáng mong ngươi bỏ qua.

Tôn Ngự kinh ngạc:

Kiểu trả lời thản nhiên này khiến trái tim Chu Bằng Viễn bất giác đập mạnh. Một cảm giác bất an bùng lên trong đầu.

- Ngươi có thể có chính kiến hay không?

Ngoài ra thì còn đủ loại lý do như tiểu thiên địa quá nhỏ, học giả không có việc gì làm liền đi nghiên cứu pháp môn mới. Cải cách toàn diện để tiện cho việc lén lút chiêu thu đệ tử dưới tầm mắt Lập Đế Học Phủ. Vài vị trưởng lão tử linh sư hay độc sư ra ngoài bị cường giả học viện phát hiện g·iết c·hết…

Giang Tự cười: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Nếu ngươi không muốn nói ta cũng không ép. Cần gì phải nói lời dối trá xem thường trí tuệ của người khác.

Giang Tự tiếp tục nói:

Giang Tự cười hỏi:

- Vị bằng hữu đây hiểu nhầm rồi. Thái Linh Thánh Địa hiện tại đã khác nhiều so với quá khứ, chỉ là một tông môn bình thường.

Thời gian có thể xóa nhòa mọi thứ, dấu vết của Thái Linh Thánh Địa tại Chu Thiên Giới dần biến mất. Thư tịch ghi chép thất lạc, không còn mấy người nhớ đến từng có một tông môn ma tu hùng mạnh như vậy tồn tại. Hiện tại nghe đến hai từ “thánh địa” suy nghĩ đầu tiên của mọi người chính là có một đám ngu ngốc.

Giang Tự nhướng mày:

- Không thế nào. Thái Linh Thánh Địa đúng là tông môn ẩn thế bình thường, không phải ma tu.

- Ngươi nghi ngờ ta? Không cần thiết chứ, ta muốn g·iết một tên lâu la còn cần tìm lý do chối bỏ trách nhiệm sao?

Chu Bằng Viễn siết chặt nắm tay, thành chủ như hắn phải học cách khống chế cảm xúc. Dù bình thường hắn không thích nhi tử bất tài vô dụng chỉ biết ham mê nữ sắc này thì vẫn là thân sinh. Chu Dụ Ngôn bị g·iết hại, Chu Bằng Viễn sao có thể bình tĩnh.

- Ngươi đoán không sai. Tối qua hắn mang người đến tìm ta.

- Vị bằng hữu đây không biết đến từ tông môn nào?

Nhiều năm trôi qua, hệ thống phân bổ chức nghiệp trong môn phái dần đa dạng hơn. Số lượng tử linh sư giảm bớt, nhiều thêm một ít độc sư hay võ giả tu ma nhưng không đáng kể. Có điều ấn tượng của mọi người về Thái Linh Thánh Địa vẫn cứ xấu dần đi theo thời gian. Mãi cho đến khi bọn hắn phong sơn, tự lập thiên địa trở thành tông môn ẩn thế vẫn chưa tẩy trắng thành công.

- Xưa nay ta không thích nói dối. Ít nhất là trong những chuyện vặt vãnh như thế nào.

Giang Tự thản nhiên đáp:

- … (đọc tại Qidian-VP.com)

- Thật sự là do thích khách?

- Vẫn còn là trưởng lão?

- Tiêu gia kinh thành?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50: Thái Linh Thánh Địa