Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 51: Nhịn Xuống

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 51: Nhịn Xuống


- Ngươi thật sự nghĩ rằng ta không dám làm gì ngươi?

Giang Tự lắc đầu:

Muốn Chu Bằng Viễn đắc tội với một đệ tử của tông môn ẩn thế chắc chắn phải bỏ ra lợi ích tương ứng. Thỏa thuận ban đầu không còn hiệu lực, Tôn Ngự quyết định chia sẻ thêm một phần tin tức với hắn.

- Để ta nhắc lại, Chu Dụ Ngôn gọi người Hắc Lang Bang đến g·iết ta. Cho dù thích khách không xuất hiện ta cũng sẽ tự tay g·iết hắn. Ngươi sẽ không ngu ngốc đến mức cho rằng ta sẽ đi cứu kẻ muốn g·iết mình chứ? Chỉ vì hắn là nhi tử của thành chủ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Ban đầu vốn còn chuẩn bị rất nhiều đề tài để thảo luận, hiện tại Chu Bằng Viễn bị tức no lại không thể động thủ nên dứt khoát vung tay tiễn khách:

- Nhìn hắn không giống lão quái vật cải lão hoàn đồng, tuổi tác thật hẳn là còn rất trẻ. Nếu đơn đấu bình thường ta nắm chắc mười phần. Nhưng đệ tử tông môn ẩn thế có ai là đơn giản?

Tôn Ngự khẽ lắc đầu. Hắn không quan tâm sống c·hết của Chu Dụ Ngôn, chỉ là thái độ và lời nói của Giang Tự rất đáng suy ngẫm. Xem ra chuyến lịch luyện này khởi đầu không được thuận lợi rồi.

Giang Tự đi rồi, tâm tình Chu Bằng Viễn cũng dần bình phục. Nghiêm túc mà nói vừa rồi hắn có hơi quá khích, thân là thành chủ không nên để cảm xúc chi phối như vậy. Nhìn từ góc độ gia tộc, c·ái c·hết của một kẻ vô dụng bất tài chỉ toàn tai tiếng như Chu Dụ Ngôn chưa hẳn đã là chuyện xấu. Nhưng dù sao cũng là nhi tử thân sinh, nói không đau lòng chắc chắn là giả.

Chu Bằng Viễn lập tức nhìn sang. Đúng, trên người Giang Tự không có bất kỳ dấu v·ết t·hương tích nào, nói cách khác hắn xử lý tên thích khách kia vô cùng nhẹ nhàng. Vậy tại sao không cứu Chu Dụ Ngôn?

Chu Bằng Viễn cau mày, dùng vẻ mặt bình tĩnh để che giấu nội tâm đang dậy sóng:

Người có thể vào mười đại học viện hay nhận thư mời từ Lập Đế Học Phủ nào phải thiên tài tầm thường. Một Khương gia nho nhỏ tại Khôn Sơn Thành lại một hơi xuất hiện ba vị, Tôn Ngự nghi ngờ bọn hắn che giấu cơ duyên to lớn nào đó. Nếu không thì cũng là đại khí vận gia thân.

Chu Bằng Viễn mặt không đổi sắc:

Không còn bị cảm xúc chi phối đầu óc liền linh hoạt, Chu Bằng Viễn nhanh chóng suy nghĩ thông suốt. Hắn nhìn sang Tôn Ngự nở nụ cười: (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Tự mặt đầy khó hiểu nhìn kẻ đang che giấu bản thân sau lớp áo choàng:

Tôn Ngự lắc đầu:

Bầu không khí trở nên căng thẳng, Tôn Ngự chọn đúng thời điểm này để lên tiếng:

- Có lẽ ngươi còn chưa biết, lần này đến nội giới không chỉ có một mình ta.

Hai người kinh ngạc đến mức không nói nên lời. Đạo lý đúng là như vậy, nhưng nói thẳng ra chẳng khác gì đang vả vào mặt Chu Bằng Viễn. Từ đầu đến giờ hành động và lời nói của Giang Tự đều thể hiện rõ điều này. Trong mắt đối phương, chức vị thành chủ Khôn Sơn Thành hay tu vi lục phẩm võ giả của Chu Bằng Viễn chẳng là gì cả.

Chu Bằng Viễn thẳng thắn thừa nhận:

Có thể xem dây là lời nói dối thiện ý. Nhi tử bị người g·iết hại, phụ thân muốn trả thù, kết quả dẫn đến diệt toàn tộc, thậm chí toàn bộ người của phủ thành chủ. Dạng tình tiết cẩu huyết như vậy vẫn là ít xuất hiện thì tốt hơn.

Chu Bằng Viễn gật đầu, đồng ý với nhận định này. Khi Tôn Ngự vừa đến Khôn Sơn Thành đã chỉ đích danh muốn nhắm vào Khương gia.

Tôn Ngự gật đầu. Tông môn ẩn thế vất vả bồi dưỡng đệ tử, đưa đến Chu Thiên Giới hành tẩu đương nhiên phải có thủ đoạn bảo mệnh. Nếu không với nhân số ít ỏi lại bị các học viện và Lập Đế Học Phủ để mắt, qua vài lần sợ rằng chẳng còn lại mấy người.

Dù Tôn Ngự tự cảm thấy địa vị bản thân cao hơn Chu Bằng Viễn thì đây vẫn là Khôn Sơn Thành. Cường long không áp địa đầu xà, mặt mũi thành chủ vẫn phải cho, ít nhất cũng phải đối đãi bình đẳng, lợi dụng lẫn nhau đôi bên cùng có lợi. Không ai giống như Giang Tự trực tiếp vạch mặt, không chừa lại đường lui. Tên này không sợ Chu Bằng Viễn thẹn quá hóa giận, bất chấp thân phận đệ tử tông môn ẩn thế mà động thủ sao?

Hắn đến trước Tôn Ngự, thành công xâm nhập vào Khương gia. Thân phận vị hôn phu có đến chín phần là giả nhưng chắc chắn quan hệ với tam thiếu gia Khương Chân Thủy cực kỳ tốt. Có Giang Tự ở đó, âm mưu của Tôn Ngự đã từ độ khó trung bình tăng thẳng lên cấp độ địa ngục. Người này…hắn nhìn không thấu, cả về xuất thân, tu vi cho đến tính tình, cách thức tư duy.

Chuyện này chắc chắn phải tính lên đầu Tiêu gia. Nhưng gia tộc này tại kinh thành thế lực không nhỏ, muốn đánh sập là điều bất khả thi. Tối đa là khiến đối phương chịu thiệt một chút, nhận lại bồi thường tương ứng mà thôi. Người c·hết không thể sống lại, chi bằng nghĩ cách giúp gia tộc tranh thủ thêm lợi ích.

- Nếu đã vậy liền không làm phiền Giang công tử nữa. Người đâu, tiễn khách. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chu Bằng Viễn kinh hãi. Đệ tử tông môn ẩn thế đến nội giới đều rất kín tiếng. Lần này Thái Linh Thánh Địa rầm rộ như vậy, lẽ nào không sợ Lập Đế Học Phủ tìm tới hỏi tội sao?

Bất kỳ ai nghĩa là bao gồm cả Chu Bằng Viễn. Cách bày tỏ quan điểm này khiến người ta giận nhưng lại không tìm được chỗ bộc phát. Mấu chốt là Giang Tự không g·iết Chu Dụ Ngôn, Chu Bằng Viễn dựa vào đâu để tính sổ. B·ắ·t· ·c·ó·c đạo đức vô dụng, muốn thì cũng là tìm Tiêu gia nói lý lẽ. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Gia môn bất ổn, để Tôn công tử chê cười rồi.

Một mình Tôn Ngự không chắc đối phó được Giang Tự. Nhưng nếu có sự giúp đỡ của thành chủ Chu Bằng Viễn, tỷ lệ thành công sẽ tăng vọt. Có điều vị thành chủ khá thận trọng, giỏi nhẫn nhịn, dù nhi tử bị g·iết c·hết cũng chỉ quá khích trong giây lát rồi nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

- Không phải, là hơn ba mươi người. Phân tán đến hạ lục quốc và thượng tứ quốc. Thiên quốc hay lãnh địa yêu tộc, minh tộc đã có người đi trước.

Nếu Giang Tự thật sự g·iết Chu Dụ Ngôn, hắn sẽ thoải mái thừa nhận. Chu Bằng Viễn muốn trả thù liền tiễn tên này đi gặp nhi tử là được. Nhưng kẻ ra tay lại là nữ nhân kia, vậy thì không dễ nói rồi.

Tôn Ngự đoán được hắn đang nghĩ gì, cất tiếng cười khó nghe giải thích:

Đáng tiếc, đôi khi lời thiện ý rơi vào tai người khác lại bị biến đổi tính chất. Chu Bằng Viễn không nói gì, biểu cảm trên mặt rõ ràng là đang cố kiếm chế.

- Ngươi…

- Đại thế mà ngươi đang nói đến là gì?

Dù là trường hợp nào, chỉ cần nuốt trọn Khương gia, Tôn Ngự sẽ hoàn thành vượt mức nhiệm vụ tông môn giao phó. Chu Bằng Viễn cũng muốn thúc đẩy một tay, chuyện gia nhập tông môn và gia nhập triều đình không hề xung đột. Ba vị thiên tài Khương gia đôi bên có thể cùng hưởng. Nhưng sự tồn tại của Giang Tự lại là một vấn đề lớn.

- Nếu ngươi có thể dễ dàng xử lý thích khách tại sao không cứu hắn một mạng?

- Tại sao ta phải cứu hắn? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Thành chủ, có phải ngươi cảm thấy không nắm chắc đối phó được Giang Tự?

- Giang Tự xuất thân từ tông môn ẩn thế, điều này không còn nghi ngờ gì nữa. Chuyện hắn xuất hiện tại Khương gia chắc chắn không phải là trùng hợp.

- Vị trong triều nói có hai người, phân biệt đến hai nơi khác nhau.

Chương 51: Nhịn Xuống

Chu Bằng Viễn trầm giọng:

- Đại thế sắp đến, không mạo hiểm sao có thể chiếm được tiên cơ. Chúng ta nhẫn nhịn Lập Đế Học Phủ và mười đại học viện nhiều năm, sắp tới có thể ngẩn cao đầu rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 51: Nhịn Xuống