Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 56: Huyết Thư Đe Dọa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Huyết Thư Đe Dọa


- Chút chuyện nhỏ mà thôi. Nếu thật sự là ta liên lụy đến các ngươi…ngày sau nhất định sẽ bù đắp.

Giả thuyết đối phương thật sự nhắm vào Giang Tự, vậy các manh mối hiện tại sẽ là đầu óc không được thông minh, có ân oán với Giang Tự, chọn ra tay từ Chu Vĩ trước thay vì gia đình Chu Thúc, thủ pháp nghiền nát toàn bộ xương cốt…Không phải tất cả đều hướng đến cùng một người sao?

- Ta chỉ là người bình thường, t·hi t·hể khủng bố như vậy ta nào dám…

Hắn cất thư vào người, quay người định đi thì Chu Thúc đã vội nói theo:

- Chu Vĩ đắc tội người không nên đắc tội, vài ngày trước đã bị g·iết. Đối phương còn ném t·hi t·hể hắn trước cửa nhà ta để cảnh cáo. Mấy ngày nay cả gia đình không dám ra ngoài, phía quan phủ cũng không định quản. Ta đoán Chu Vĩ đã đắc tội với đại nhân vật nào đó, đối phương muốn đuổi tận g·iết tuyệt. Lần này Chu gia sợ là không qua khỏi.

Giang Tự gật gù, thật sự không hỏi nữa. Luôn có cảm giác chuyện này không nhắm vào gia đình Chu Thúc mà là bản thân hắn. Giang Tự chỉ dựng sạp tư vấn vài tuần, quan hệ giữa đôi bên không tính là quá thân thiết. Nhắm vào một gia đình bình thường để tác động đến hắn…là kẻ thiểu năng nào nghĩ ra kế hoạch này?

- Cả người hắn mềm oặt, xương cốt dường như đã bị nghiền nát. Ngươi đừng hỏi nữa…tóm lại rất khủng bố.

Chu Thúc nhớ lại, cũng cảm thấy h·ung t·hủ không thật sự nhắm vào Chu gia, nhưng mà…

- Điều tra một chút liền biết. Bức thư kia đâu? Đưa nó cho ta đi.

Đi được một đoạn ngắn, Giang Tự bất ngờ vung tay bắn ra vài tia sáng sau đó tiếp tục bước đi. Vài bóng người ẩn nấp quanh nhà Chu Thúc đồng loạt ngã xuống. Trên người bọn hắn không hề có dấu vết bị t·ấn c·ông, biểu cảm trên mặt không đổi, ra đi rất an tường. Chỉ là vài tên nô bộc nhận nhiệm vụ canh gác, cũng không cần h·ành h·ạ làm gì.

- Ngươi đưa gia đình đến khách điếm ở vài ngày, những chuyện khác giao cho ta.

- Ngươi có xem qua t·hi t·hể hắn hay chưa? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ta đoán mục tiêu thật sự của h·ung t·hủ là ta. Nếu đối phương muốn ra tay với Chu gia cần gì phải đợi đến bây giờ? Lại còn gửi thư đe dọa trước vài ngày, chẳng phải là đang đợi ta ra mặt hay sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Thi thể Chu Vĩ đâu?

Nhớ đến Ôn Tuấn Khải, Giang Tự cảm thấy mọi chi tiết đều khớp. Với biểu hiện của tên này tại Bách Linh Các, bị sỉ nhục như vậy vẫn không trả thù mới là chuyện khó hiểu. Đối phương không dám ra tay với Khương Chân Thủy lại không tìm được Giang Tự, điều tra một hồi liền chọn ra tay từ người gần nhất từng có qua lại với hắn trừ Khương gia? (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Tự hỏi tiếp:

Về đến Khôn Sơn Thành, hắn không lập tức trở lại Khương gia mà định ghé qua chỗ Chu Thúc một chuyến. Tiền học phí đã có, cũng không biết đứa trẻ Chu Trọng kia đã vào học quán hay chưa.

- Có một tên từng gặp tại Bách Linh Các, xem ra không cần xác nhận lại nữa rồi.

Đi qua các địa điểm Chu Thúc thường bày bán bánh nướng nhưng không gặp, Giang Tự liền đến thẳng nhà của hắn. Kết quả còn chưa đến nơi đã cảm nhận dược một bầu không khí t·ang t·hương bao trùm. Trong ngôi nhà nhỏ thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng khóc nức nở.

- Ồ? Là máu thật. Vậy thì dễ nói rồi.

Gõ nhẹ lên cửa vài cái, cánh cửa gỗ cũ kỹ chậm rãi mở ra. Chu Thúc vẻ mặt mệt mỏi, đầu đội khăn trắng ngạc nhiên nhìn vị khách trước mặt. Hắn do dự vài giây, sau đó không mời vào mà kéo Giang Tự đến một góc khuất gần đó:

Một nguyên nhân khác quan trọng không kém chính là trong một tháng này Khương Chân Thủy sẽ chuẩn bị tổ chức hôn lễ với Minh Ly. Nếu không có gì bất ngờ, Khương gia trong giai đoạn này sẽ vô cùng bất ổn. Giang Tự có thể làm vài thứ ngoài lề nhưng không muốn nhúng tay quá sâu vào chuyện gia đình của bọn hắn, đã vậy thì tốt nhất cứ tránh xa một chút. Lỡ như phát sinh mâu thuẫn, hắn lại phải động thủ với “nhạc phụ hờ” Khương Tuyệt thì không hay lắm.

- Có biết là ai làm hay không?

- Người nha môn mang đi hỗ trợ điều tra, đến nay vẫn chưa trả lại. Ta hoài nghi h·ung t·hủ đã cấu kết với quan sai để che giấu chuyện này.

Giang Tự vét hết túi đồ, vất vả lắm mới lấy ra được một đống tiền lẻ, cộng lên gần hai đồng hoàng kim đưa cho Chu Thúc:

Giang Tự đi rất thoải mái, theo đoàn xe dọc đường còn có các dịch vụ ngắm cảnh, dùng bữa tại quán ăn nổi tiếng. Hắn khá hài lòng với chuyến đi này, chậm cũng có lợi ích của chậm.

- Cũng chưa chắc là ngươi. Dù sao quan hệ giữa chúng ta… (đọc tại Qidian-VP.com)

Chu Thúc ngẩn ra, cảm thấy Giang Tự vừa hỏi một câu khá ngu ngốc. Nếu biết thì hắn đã không dùng mệnh đề “đoan” ở câu trước đó.

Giang Tự đưa tay lên vẩy nhẹ vài cái:

Vốn dĩ có thể phi hành để tiết kiệm thời gian nhưng Giang Tự cảm thấy không cần thiết. Hắn cần rời đi lâu một chút chừa lại không gian thao tác cho đám người kia. Bản thân có mặt ngược lại sẽ làm chậm tiến độ. Dù sao trong diễn biến gốc, hiện tại chưa có phần diễn của Giang Tự. Hắn đến sớm, làm ra khá nhiều chuyện, lỡ như dọa đám phản diện sợ chạy phần sau sẽ phải tiếp tục thế nào? Một tháng không quá dài nhưng cũng đủ rồi.

- Khủng bố?

Chương 56: Huyết Thư Đe Dọa

- Không biết, đêm hôm kia đối phương còn gửi một bức huyết thư đe dọa. Hai ngay qua cả nhà ta không ai dám ngủ. Hiện tại dù bọn hắn không đến, chúng ta cũng sắp không chịu nổi nữa rồi.

Cả nhà bọn hắn đều là người bình thường, thể lực không so được với người tu luyện. Liên tục mấy ngày không nghỉ ngơi, tinh thần một mực bị kéo căng, cơ thể đã sớm đến giới hạn. Ở độ tuổi này của Chu Thúc, khả năng đột quỵ t·ử v·ong là khá cao.

Giang Tự ngơ ngác. Không phải, cách đây không lâu hắn còn đưa tiền giúp Chu Trọng xem như cảm tạ đã chiếu cố, hiện tại liền trở mặt không nhận thân? Cảm giác thận trọng pha lẫn chút sợ hãi này là có ý gì?

Giang Tự về đến Khương phủ, phát hiện ngoài mặt chẳng có gì thay đổi nhưng bên trong trang trí đèn hoa, chữ hỉ màu đỏ dán đầy khắp các bức tường. Kiểu trang trí nửa kín nửa hở này là có ý đồ gì?

Chu Thúc run rẩy:

- Ngươi…cẩn thận.

Chu Thúc ngơ ngác:

Chu Thúc đi một lát rồi quay lại, bàn tay run run đưa huyết thư cho Giang Tự. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chu Thúc đè thấp giọng nói, dù đã đứng nơi góc khuất vẫn sợ bị nghe được:

Chu Vĩ…chính là người theo hầu Ôn Tuấn Khải? Kẻ như hắn thì có thể đắc tội đại nhân vật nào? Lại còn liên lụy đến cả Chu gia. Ai lại đi tính toán với một gia đình nhỏ sống bằng nghề bán bánh nướng?

Lối suy nghĩ và hành động này khá thú vị, Ôn Tuấn Khải cũng đã đạt được vài thành công nhất định. Giang Tự không vui, đây là thành công lớn nhất.

Giang Tự rời đi tròn một tháng. Khôn Sơn Thành nằm ở biên giới Thương Vũ Quốc, thuê một cỗ xe yêu thú chuyên chở đi lại cũng mất mấy ngày. Hắn không có tiền, đương nhiên chỉ có thể thuê xe theo đoàn phổ thông, thời gian cũng kéo dài hơn đáng kể.

- Ngươi không nên đến.

Giang Tự cầm lấy bức huyết thư, định thuê một phòng trong tửu lâu để thi pháp thì nhớ ra vừa đưa hết tiền bạc trong người cho Chu Thúc. Nơi này cách Khương phủ không quá xa, trước tiên trở về lại ra tay cũng chưa muộn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Huyết Thư Đe Dọa