Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 60: Gặp Trên Phố
- Ta có vài chuyện cần thỉnh giáo, không biết Giang công tử có tiện hay không?
- Ta tự suy luận thêm một chút.
Kết quả không bao lâu sau liền cảm nhận được huyết anh đã biết mất. Xem ra Ôn Tuấn Khải và đám cẩu nô tài kia đang ở cùng một chỗ, xử lý không mất nhiều thời gian lắm.
- Cảm giác tự do hơn nhiều. Đây mới là con người thật của ngươi?
Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, Giang Tự đã làm nhiều hơn cả mấy năm trước cộng lại. Lẽ ra hắn nên được nghỉ ngơi, rốt cuộc là vì cái gì vẫn phải tiếp tục nỗ lực phấn đấu?
Giang Tự nhìn bàn ăn trước mặt, cảm thấy chúng không còn thơm ngon nữa. Đơn hàng nà hắn cũng không muốn nhận nữa…Nói chuyện với nữ nhân thông minh thật mệt mỏi.
- Có thể bắt đầu rồi chứ?
Cười trừ hai tiếng cho qua chuyện, Giang Tự định chào tạm biệt thì Minh Ly đã nhẹ giọng hỏi:
…
Giang Tự im lặng, hắn chỉ qua chào hỏi rồi tùy tiện đưa ra nhận xét cá nhân, cũng không cần suy diễn theo hướng đầy triết lý như vậy chứ?
- Tửu lâu đối diện không tệ, đi thôi.
- Mời nói.
Sau khi bị Khương Chân Thủy bám lấy tra hỏi lung tung cả buổi, Giang Tự rốt cuộc cũng được ngủ một giấc ngon lành. Để che giấu kỹ càng, Khương Chân Thủy đã sớm sắp xếp cho Giang Tự một căn phòng khác, không còn ở chỗ khách quý như trước.
Giang Tự thoáng khựng lại, bất đắc dĩ hỏi:
- Tại sao?
Không còn cách nào khác, túi tiền của hắn đã cạn. Đến lúc quay lại nghề cũ kiếm thêm kinh phí đi đường rồi.
- Thật không biết Khương Chân Thủy đang bày trò gì…
- Ta ngại phiền.
Tám phần sức mạnh của ngự thú sư đến từ yêu thú ký kết khế ước. Yêu thú không chỉ có chiến lực mạnh mẽ mà còn có thể phối hợp sử dụng các linh kỹ cộng hưởng hay hợp thể thú hóa. Yêu thú bị vô hiệu hóa, chiến lực ngự thú sư giảm mạnh, tương đương trận pháp sư bố trí được trận pháp hay linh phù sư đã dùng hết linh phù, đều vô dụng như nhau.
Cuộc sống của một kẻ ăn bám nhàn hạ mà vô vị. Đã ba ngày Giang Tự chưa rời khỏi phòng, thức ăn có người mang đến rồi dọn dẹp, vệ sinh cá nhân cũng chỉ cần dùng thuật pháp cơ bản là đủ.
Cả đám người bị dọa sợ, nhất là Ôn Tuấn Khải và đám thuộc hạ. Những người khác chỉ nhìn thấy sương máu còn bọn hắn lại đang đối mặt với một ác quỷ hình hài trẻ em. Đầu quỷ bành trướng, chiếc miệng khổng lồ há to, lộ ra gương mặt như ẩn như hiện của Chu Vĩ rồi đột nhiên cắn mạnh xuống.
- Mười hoàng kim một vấn đề.
Minh Ly bình thản đáp một cách mập mờ, không bày tỏ đồng ý hay từ chối. Giang Tự bó tay, thở dài nói:
Minh Ly mỉm cười, người thông minh như nàng lập tức hiểu hắn đáng nói về phương diện nào:
Sương máu nhanh chóng bao trùm cả đại sảnh, ngăn không cho âm thanh phát ra. Tầm nhìn bên trong cũng bị hạn chế đến mức tối đa. Áp lực kinh hoàng phủ xuống khiến đám yêu thú nằm bất động trên mặt đất. Phi điểu của Vương sư huynh cũng không cách nào cử động mảy may. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Tự quay đầu nhìn sang, phát hiện Minh Ly đứng trong cửa hàng lựa chọn y phục đang vẫy tay với mình. Hắn nhanh chân bước lại gần, nhìn nàng từ trên xuống dưới rồi thản nhiên đưa ra đánh giá: (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 60: Gặp Trên Phố
- Không nhiều đến vậy. Ta muốn nghe thêm về con đường lý tưởng mà ngươi đã vẽ ra.
- Đừng dạy cho Khương Chân Thủy.
Than thân trách phận xong, Giang Tự nhanh chóng sắp xếp lại mọi chuyện, sau đó lấy ngọc bội ra bắt đầu kiểm tra lại một lượt thông tin thủ lĩnh Hắc Diện đã cung cấp.
Minh Ly dừng một nhịp rồi bổ sung: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tên ngu ngốc kia đã nói cho ngươi những gì?
Sau khi quyết định xong cái gì cần và không cần làm, một kế hoạch tự động hiện ra trong đầu Giang Tự. Hắn che miệng ngáp dài, leo lên giường tiếp tục ngủ, đợi tới bữa trưa sẽ có người mang đồ ăn đến.
- Mỗi người đều có nhiều bộ mặt khác nhau, tất cả đều là ta. Không có ai là hoàn hảo, đúng không?
- Tốt hơn hay xấu hơn?
- Ha ha.
Đặt phòng riêng trong tửu lâu, gọi vài món đơn giản xong, Giang Tự còn chưa kịp giới thiệu dịch vụ thì Minh Ly đã lấy ra mười đồng hoàng kim đặt lên bàn. Nàng khẽ cười nói:
Minh Ly khẽ lắc đầu:
Mười đồng hoàng kim biến mất, nằm gọn trong túi tiền của Giang Tự. Hắn tỏ vẻ hài lòng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Có điều Giang Tự không quá để tâm, muốn giấu liền giấu. Tạm thời hắn cũng không có việc gì gấp cần rời khỏi Khương phủ để xử lý. Hôm qua được Khương Chân Thủy nhắc nhở, Giang Tự đã kịp thời sửa đổi mệnh lệnh. Không còn là báo thù h·ung t·hủ mà chuyển sang g·iết sạch những kẻ có liên quan.
- Cái này…
Sau khi nhờ một người hầu đến khách điếm thông báo cho gia đình Chu Thúc có thể trở về nhà cũ, h·ung t·hủ đã đền tội, Giang Tự nằm ra giường, bắt đầu xem xét lại những việc đã làm trong thời gian vừa qua cũng như kế hoạch cho tương lai.
- Tất cả.
- Hiểu rồi.
Như vậy thì chỉ còn một vấn đề cuối cùng, có nên can thiệp sâu hơn vào vận mệnh của Khương Chân Thủy hay không? Tên kia đã khẩn thiết đến vậy, cứ để mặc thì không giống với tính cách của hắn. Vẫn theo nguyên tắc cũ, thích liền làm, cần gì quan tâm những chuyện vặt vãnh xung quanh.
- Giang Tự?
- Lần trước đến đâu rồi?
Sương máu tan đi, Ôn Tuấn Khải và đám thuộc hạ đều biến mất. Góc đại sảnh nơi bọn hắn đứng ban đầu xuống hiện dấu răng ghê rợn, giống như vừa có một con yêu thú khổng lồ ngoạm xuống một miếng. Cảm giác quỷ dị lan tràn khiến cả đám người Bách Linh Tông bị dọa đến hồn siêu phách lạc, đồng loạt bỏ trốn khỏi Ôn gia, rời xa Khôn Sơn Thành…
- Ba vấn đề, mỗi vấn đề mười hoàng kim. Từ vấn đề thứ tư trở đi sẽ tăng theo cấp số nhân hệ mười. Nếu ngươi không chuẩn bị đủ tiền có thể ghi nợ.
Ngoài ra tên kia còn cẩn thận dặn dò mấy ngày này tốt nhất đừng ra khỏi phòng, Khương Sơ Tình có khả năng sẽ đi kiểm tra tình hình vận doanh vài cửa hàng trong thành cũng như việc trang trí lại phủ đệ chuẩn bị cho hôn lễ. Xem ra là muốn giấu hắn triệt để cho đến ngày hôn lễ diễn ra. Nguyên nhân chưa rõ.
Xem hết một lượt, Giang Tự thoáng do dự. Nếu hắn trực tiếp giải quyết chuyện này thì cũng đơn giản thôi. Nhưng làm như vậy sẽ kéo theo khá nhiều hệ lụy, ảnh hưởng đến quá trình trưởng thành của mấy vị thiên tài Khương gia cùng Minh Ly thì sao?
- Trước khi bắt đầu ta có một yêu cầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có người nói năng lực đi kèm với trách nhiệm. Giang Tự không nghĩ vậy, hắn theo trường phái có năng lực liền thích làm gì thì làm. Vậy nên Giang Tự không có gánh nặng tâm lý gì liên quan đến trách nhiệm. Chuyện ở Khương gia vẫn cứ làm theo dự kiến ban đầu, đến điểm liền dừng, sau đó phất tay áo tiêu sái rời đi.
- Rất khác.
Minh Ly khẽ lắc đầu:
Khương Chân Thủy cũng không đến tìm, lần đầu tiếp quản công việc Khương phủ, hắn bận đến tối tăm mặt mũi. Ngoại trừ lúc Giang Tự vừa trở về đến gặp, còn lại luôn trong trạng thái chỉ có tiếng không thấy hình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.