Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 66: Minh Nguyệt Các
Giang Tự thản nhiên chọn chỗ trống còn lại trên bàn tiệc, trái phải đều đã có mỹ nữ đang ngồi đợi sẵn. Trông thấy hắn ngồi xuống, hai nàng nở một nụ cười chuyên nghiệp, cất tiếng chào rồi nhanh chóng rót rượu.
Trước đó đối phương chỉ nói muốn gặp, thời gian và địa điểm do trung gian Khương gia và phủ thành chủ sắp xếp. Vị trưởng lão kia trong tông có địa vị tương đối cao, thành chủ hay Khương gia nào dám không nể mặt. Tất nhiên, Giang Tự không quan tâm.
- Vị này là Nguyên Tôn Hứa Nguyên, lục trưởng lão nội đường Bách Linh Tông. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Vậy vị thất phẩm tôn giả đây hẹn gặp ta là vì chuyện gì?
Giang Tự nhìn đồ án mãnh thú trên mu bàn tay Hứa Nguyên, khẽ gật đầu xác nhận đối phương là một vị thượng tam phẩm tôn giả. Thượng tam phẩm, thường được gọi là tôn giả, có thể tự xưng phong hào. Có kẻ cầu kỳ thích phong hào hoa mỹ, cũng có người đơn giản chỉ dùng tên thật ghép với một chữ “tôn” phía sau.
- Ngươi không muốn nói cũng không sao. Ở đây ta có một đề nghị, hai vị nghe thử một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Không được? Ta cảm thấy các ngươi đang có định kiến với chức nghiệp này. Lãng nhân tiêu dao tự tại có gì không tốt?
Tôn Ngự từ đầu đến giờ vẫn chưa lên tiếng, gương mặt tỏ vẻ hứng thú, trong sự chờ mong pha lẫn chút lo lắng. Chuyện của Tiêu gia hắn cũng đã nghe được một hai, Giang Tự chỉ trong một đêm đã suýt chút nữa xóa sổ Hắc Diện mà Tiêu gia đã dành nhiều năm tâm huyết xây dựng. Không có tu vi lục phẩm trở lên thì đừng mong làm được.
- Gần đây Thương Vũ Quốc phát hiện một bí cảnh tại biên giới tiếp giáp Minh Thần Quốc và Nam Hà Yêu Tộc. Bách Linh Tông có mười danh ngạch, hai vị có hứng thú hay không?
- Chỉ là một lãng nhân vô danh, không môn không phái.
- Lãng nhân?
Về chức vụ mà Chu Bằng Viễn giới thiệu, các tông môn lớn đều chia trưởng lão ra làm nội đường và ngoại đường, gần giống như nội môn và ngoại môn đệ tử. Trưởng lão ngoại đường lo vụ sự sơn môn, quản lý đệ tử, cơ chế thưởng phạt, nhiệm vụ…Nội đường là chiến lực chủ chốt chỉ cần tập trung tu luyện, hưởng nhiều tài nguyên nhất.
Chu Bằng Viễn cũng không biết nên giới thiệu về Giang Tự như thế nào. Ngoại trừ biểu hiện ra năng lực không hợp lẽ thường thì mọi thứ quanh hắn đều là một tấm màn đen bí ẩn. Thân thế đã tra ra được nhưng lại có cảm giác tất cả đều là g·iả m·ạo.
Với tông môn đã quy phục triều đình như Bách Linh Tông, trưởng lão nội đường đều được vào biên chế để hưởng quốc vận. Điều này đồng nghĩa với việc bọn hắn sẽ nhận lệnh trực tiếp từ hoàng đế. Không thể tham dự vào việc triều chính nhưng địa vị đã ngang hàng với quan viên tam phẩm trở lên.
Bước vào Minh Nguyệt Các, hắn vừa xưng tên liền được dẫn đến phòng ăn ở lầu cao nhất. Mọi người có tư tưởng rằng ngồi ở nơi cao tượng trưng cho địa vị, vậy nên tại tửu lâu, khách điếm hay thanh lâu, số tầng càng lớn giá lại càng đắt đỏ. Giang Tự không nghĩ vậy, hắn cảm thấy lầu cao phù hợp cho việc ngắm cảnh thưởng nguyệt, dùng bữa cũng thấy ngon miệng hơn. Có thể cao giá hơn nhưng đừng quá nhiều.
- Giang Tự, một người…không tầm thường.
Người tu luyện pháp môn cao cấp đều có khả năng thu liễm khí tức. Trừ phi cao hơn hẳn một hai đại cảnh giới, nếu không không thể dựa vào cảm ứng khí tức xác nhận tu vi. Nhưng vẫn có một vài biện pháp khác tùy thuộc vào đặc điểm chức nghiệp.
Với ngự thú sư, hạ tam phẩm khả năng hạn chế, một mực mang theo yêu thú hình thể to lớn bên mình, khá bất tiện trong vài trường hợp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Tự lắc đầu, thành thật đáp:
Chu Bằng Viễn ngồi một bên lau mồ hôi. Lại đến rồi…Tên này dù đứng trước thất phẩm tôn giả vẫn không thu hồi bộ dạng ngạo mạn đó. Hắn cảm thấy có chút an ủi, ít nhất Giang Tự không nhắm vào một mình mình.
Đến thượng tam phẩm, tôn giả sử dụng ấn ký không gian nuôi dưỡng yêu thú khế ước bên trong cơ thể mình. Tử linh sư hay tự nhiên sư đều là như vậy.
- Nguyên Tôn mời nói.
Giang Tự của Khôn Sơn Thành chỉ biến mất một năm. Nếu hai tên Giang Tự này là cùng một người, một năm từ phàm nhân lên lục phẩm…khả năng nhận thức của Tôn Ngự đã bị đẩy đến giới hạn rồi.
Chương 66: Minh Nguyệt Các
Tôn Ngự vội đáp:
Hứa Nguyên lạnh nhạt nói:
Trong phòng có nhiều người hơn dự tính. Nhưng trung tâm bàn tiệc vẫn là Chu Bằng Viễn, Tôn Ngự cũng một nam nhân trung niên mặc trường bào màu trắng có tiêu ký của Bách Linh Tông. Mỗi người đều có hai nữ nhân xinh đẹp ngồi hai bên rót rượu tiếp chuyện, bên cạnh còn có trù sư đang thể hiện đao công thượng thừa, chế biến món ăn nóng hổi đưa lên ngay tại chỗ.
Bữa tiệc tối nay do Khương Sơ Tình dùng danh nghĩa phủ thành chủ đặt phòng để tiếp đón trưởng lão Bách Linh Tông. Tất nhiên là sau khi Giang Tự đồng ý mới thông báo với bên kia.
Hứa Nguyên cau mày, địa vị của hắn còn cao hơn Chu Bằng Viễn. Bình thường quen nghe lời nịnh nọt tâng bốc, gặp phải thái độ bất kính của Giang Tự không khỏi cảm thấy khó chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cách bàn tiệc không xa là một sân khấu nhỏ với các vũ cơ đang biểu diễn nhảy múa, nhan sắc không tính là tuyệt mỹ nhưng vóc dáng lại không chê vào đâu được. Dưới góc độ thưởng thức nghệ thuật thuần túy, Giang Tự có thể cho các nàng tám điểm. Không phải hắn khắt khe, nhìn thấy nhiều tiêu chuẩn sẽ tự động cao lên mà thôi
- Ta đến Khôn Sơn Thành điều tra về vị tử linh sư thần bí. Vô tình biết được có hai vị đệ tử tông môn ẩn thế đang hành tẩu. Không biết ngươi đến từ tông môn nào?
Trung tam phẩm đã có khả năng thay đổi kích thước, vài người tu luyện pháp môn lợi hại thậm chí có thể thay đổi hình dạng, gây bất ngờ cho kẻ địch.
Giang Tự không thích kiểu cung kính này lắm, phất tay ra hiệu cho phục vụ lui ra, tự mình mở cửa đi vào.
Hứa Nguyên gật đầu, cùng là đệ tử tông môn ẩn thế tại sao lại khác biệt lớn đến như vậy? Không biết tôn trọng cường giả sớm muộn cũng sẽ gánh hậu quả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bỏ qua góc nhìn cá nhân, lầu càng cao địa vị càng cao là ấn tượng chung của tất cả mọi người. Phòng ăn tại lầu cao nhất Minh Nguyệt Các chỉ mở cho những đại nhân vật đứng đầu Khôn Sơn Thành như thành chủ Chu Bằng Viễn. Vậy nên thái độ của phục vụ với hắn vô cùng cung kính, đầu cúi thấp, ánh mắt không dám nhìn thẳng, giọng nói hơi run.
Hứa Nguyên khẽ lắc đầu:
Vị trưởng lão Bách Linh Tông đưa ánh nhìn về phía kẻ mới đến, im lặng không nói. Giang Tự càng không có khả năng chủ động đi làm quen một lão già, kết quả vẫn phải là chủ nhà, thành chủ Chu Bằng Viễn lên tiếng giới thiệu:
Tất nhiên Giang Tự chỉ nghe qua cho biết, muốn dùng chúng tạo áp lực với hắn thì quá ngây thơ rồi.
Đúng bảy giờ tối, Giang Tự có mặt tại Minh Nguyệt Các. Đây là tửu lâu lớn nhất Khôn Sơn Thành, giá cả đắt đỏ nhưng vẫn luôn trong tình trạng quá tải. Nơi này là sản nghiệp chung của nhiều thương hội lớn và phủ thành chủ. Khương gia cũng có một chân, tuy tỷ lệ sở hữu rất ít nhưng mỗi năm đều mang lại nguồn thu nhập không hề nhỏ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.