Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Khai Linh
- Kẻ đang nói liên tục là Chu Trạch, phụ thân là gia chủ Chu gia, gia tộc kinh thương lớn nhất Khôn Sơn Thành. Nghe nói còn có một thân phận khác là trưởng lão thương hội Tinh Hà. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nhìn xem, đám cao da c·h·ó kia lại đến rồi.
- Thế nào? Có phải cảm thấy đại tỷ của ta rất xinh đẹp hay không? Thanh niên tuấn kiệt theo đuổi nàng có thể chất đầy mấy cửa hàng Khương gia. Hai tên này là những kẻ nhiệt tình nhất, cứ cách một hay ngày lại mặt dày kéo đến Khương phủ làm khách bắt đại tỷ phải đón tiếp.
Không cần phải hoài nghi, hai bức tượng này chắc chắn là sản phẩm của chú tạo sư, một chức nghiệp chuyên chế tạo các vật phẩm chứa linh năng, gọi chung là linh cụ. Khác với luyện khí sư chuyên chế tạo linh khí, linh cụ thường là các vật phẩm phụ trợ. Ví dụ như ngọc bội đeo bên người có tác dụng thanh tâm dưỡng thần, tăng tốc độ lĩnh ngộ hay tượng đá có thể trấn áp tà mà, tụ tập linh năng hỗ trợ tu luyện.
Khương Chân Thủy bước xuống xe, phát hiện Giang Tự đang nhìn hai bức tượng, nghĩ rằng tên này bị choáng ngợp trước sự xa hoa của Khương phủ nên vội vỗ ngực khoe khoang:
- Vào thôi.
Giang Tự căng mắt quan sát, từ đầu đến cuối Khương Sơ Tình đều là biểu cảm trơ như tượng đá. Khó chịu đâu? Tức giận đâu? Còn có muốn động thủ đánh người…ngươi từ chỗ nào đọc được suy nghĩ của nàng?
Nữ nhân ngồi ở ghế chủ tọa tiếp khách có dung mạo cực kỳ xinh đẹp. Mái tóc đen tuyền, da trắng như tuyết, ngũ quan tinh xảo không tì vết. Gương mặt nàng giống như một tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ, đẹp nhưng vô cảm, tựa như tiên nữ hạ phàm dùng thái độ lãnh đạm nhìn xuống chúng sinh. Không cần phải đoán, nữ nhân này chắc chắn là Khương đại tiểu thư Khương Sơ Tình.
Sau cùng Giang Tự cũng không giải thích gì xem, bởi vì chiếc xe chở hai người đã dừng chân trước một phủ đệ rất lớn. Trước lối vào có hai bức tượng đá lớn đặt hai bên. Bên phải là sư tử có cánh, bớm đỏ như hỏa diễm. Bên trái là kim long cuộn mình, trong miệng ngậm một viên long châu ngũ sắc.
Hai bức tượng được chạm trổ tinh tế, sơn th·iếp đầy đủ, sống động như thật. Quanh thân còn ẩn ẩn một tầng sương mờ, không tập trung thì rất khó phát hiện. Đây là dấu hiệu linh năng thiên địa tụ tập, dày đặc đến một trình độ nhất định sẽ tạo thành hiện tượng này.
Giang Tự bật cười, ánh mắt nhìn theo hướng chỉ tay của Khương Chân Thủy. Trong sảnh tiếp khách của Khương phủ đang ngồi ba người, phân biệt là hai nam một nữ.
- Kẻ có nụ cười giả tạo còn lại là Độ Minh, người của phủ thành chủ. Chức vụ không rõ, chỉ biết là loại dựa vào quan hệ, thích dùng tiểu xảo rẻ tiền lừa gạt thiếu nữ. Bản thiếu đặc biệt chướng mắt hắn.
Khi hắn còn chưa biết đáp lại thế nào đã bị Khương Chân Thủy lôi kéo. Hai người một kẻ hùng hùng hổ hổ, một kẻ ngơ ngác như vừa từ trên trời rơi xuống bước nhanh đến sảnh tiếp khách.
Nhìn thấy tam đệ của mình, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần nhưng lại đơ như tượng đá của Khương Sơ Tình rốt cuộc cũng có chút thay đổi. Cái gọi là thay đổi này rất nhỏ, chỉ là hai mắt mở to ra một chút rồi thôi. Chẳng qua Chu Trạch vẫn luôn dành toàn bộ sự chú ý cho mỹ nhân, khoảng khắc ngắn ngủi đó không thể thoát khỏi đôi mắt tinh tường của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Lại đến? Hai tên cao da c·h·ó các ngươi đúng là không cần mặt mũi. Đều quên ba ngày trước ta đã nói gì với các ngươi rồi sao?
Hắn đuổi mấy tên gác cổng ra ngoài, kéo Giang Tự đến sau một tảng đá lớn, chỉ tay về phía sảnh tiếp khách rồi nhỏ giọng nói:
Khương Chân Thủy bên cạnh một mực luyên thuyên: (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai nam nhân ngồi ở ghế khách dung mạo cũng không tệ. Chỉ là có một người đang liên tục khoa tay múa chân, miệng nói không ngừng, vẻ mặt kích động giống như sợ bị người khác c·ướp lời. Nam nhân còn lại ngồi cách hắn không xa thỉnh thoảng mới xen vào một câu, khóe miệng nhếch lên nụ cười khinh bỉ, rõ ràng là rất xem thường hành động của đối thủ.
- Ngươi vừa làm gì?
Giang Tự khẽ thở dài, cũng không giải thích gì thêm. Hắn chủ động lùi sang một bên để Khương Chân Thủy đi trước. Đây là phép lịch sự tối thiểu, nào có đạo lý khách nhân vào trước chủ nhà.
- Tam thiếu gia quá lời rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai bức tượng trước mặt này tuy cấp độ không cao nhưng đều là hàng tốt, mức độ hoàn thiện ước tính bảy tám phần. Có khí thế mạnh mẽ cùng công dụng tụ tập linh năng. Nhìn khắp Khôn Sơn Thành cũng chỉ có vài gia tộc hàng đầu và phủ thành chủ đủ tài lực mua về trưng bày.
Một giây trước còn vui vẻ vì nghĩ rằng câu chuyện của mình đã khiến khối băng ngàn năm này có phản ứng, một giây sau Chu Trạch đã bị âm thanh giận giữ truyền đến từ phía sau làm giật mình:
Đường vào lát đá hoa cương, hai bên là hồ cá cảnh có hòn non bộ và cây cảnh được thợ làm vườn cắt tỉa hàng ngày. Con đường nào khá dài, dẫn thẳng đến phòng tiếp khách của Khương gia nằm sâu bên trong. Không tính khu nhà ở phía sau, chỉ riêng phần mặt tiền đập vào mắt này cũng có thể thấy được phủ đệ này rộng đến nhường nào.
Khương Chân Thủy nghi hoặc bước lại gần, cẩn thận quan sát cả hai, không phát hiện chỗ nào bất thường liền hỏi:
Giang Tự không lập tức đáp lời. Hắn chậm rãi bước đến gõ vào mỗi bức tượng một cái rồi mới quay đầu:
- Ngươi nhìn đại tỷ đi, nàng đang cực kỳ khó chịu nhưng lại phải nhịn xuống. A, bị chọc tức đến nghiến răng…A, vừa rồi đại tỷ còn muốn động thủ đánh người. Ngươi xem ngươi xem…
Nhìn thấy Khương Chân Thủy đi vào, hai tên hộ vệ đứng gác đều vui vẻ chào một tiếng “tam thiếu gia” rồi chủ động mở cửa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 7: Khai Linh
Sản phẩm của chú tạo sư có đắt có rẻ tùy theo công năng và kích cỡ. Nó không yêu cầu nghiêm khắc như linh phù, một sai sót nhỏ liền thành phế phẩm. Muốn định giá phải dựa trên mức độ hoàn thiện và các hiệu ứng mà chúng sở hữu.
Khương Chân Thủy ngẩn người trong chốc lát rồi vỗ vai Giang Tự cười lớn:
Khai linh là gì? Khương Chân Thủy không hiểu rõ nhưng đã từng nghe vài người nói qua. Đại nhân vật có khả năng khai linh lại đứng ở nơi này, hơn nữa vẻ ngoài chỉ mới trên dưới hai mươi? Đùa rất vui, đừng tin là được.
“Chậc, nhà giàu mới nổi đều thích chơi trội như vậy”. Giang Tự thầm cảm thán trong lòng, đang định đi tiếp thì Khương Chân Thủy đột nhiên cản lại, đưa một tay lên miệng làm động tác giữ yên lặng.
- Kinh ngạc sao? Mỗi học viên khi chính thức đặt chân vào học viện sẽ nhận được một món bảo vật tùy chọn. Bên trái là của đại tỷ, bên phải là của nhị tỷ. Đến lượt ta nhất định sẽ chọn một bức tượng cao gấp mười lần đặt tại trung tâm sân huấn luyện sau phủ.
Chu Trạch tức giận đến mức cả khuôn mặt đỏ bừng, hắn ghét nhất là bị người khác mắng mình mặt dày bám đuôi nữ nhân. Ngay khi tên này không nhịn được muốn chửi lại, Độ Minh đã đứng lên nở nụ cười giả tạo, chắp tay chào hỏi Khương Chân Thủy:
Đến cả các vật phẩm để bài bố trận pháp cho trận pháp sư cũng là do chú tạo sư chế tạo. Tất nhiên trận pháp sư cũng có thể tự mình làm hoặc nhờ luyện khí sư giúp đỡ, có điều hiệu quả sẽ kém đi vài phần. Các chức nghiệp này ít nhiều đều có quan hệ, lẫn nhau hiểu biết một hai. Nhưng việc chuyên nghiệp cần phải có người chuyên nghiệp làm mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất.
- Khai linh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.