Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 70: Thông Suốt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70: Thông Suốt


Giang Tự vỗ vai Khương Chân Thủy:

- Không sớm hơn ngươi là mấy.

Khương Chân Thủy nghẹn lời. Hắn không phủ nhận quyết định khi đó có chút bốc đồng. Đè nén nhiều năm, lại bị đại tỷ lôi đi trước mặt Minh Ly khiến lòng tự tôn bị đả kích. Kết quả là trong giây phút nóng giận thốt ra những lời đó. Phòng lao thì phải theo lao, nào ngờ cuối cùng lại thành như vậy.

Không biết vì sao, tâm tình bi thương của Khương Chân Thủy đã vơi hơn phân nửa. Hắn khẽ thở dài một hơi, nhặt lấy một bình rượu dưới chân uống một ngụm nhỏ.

- Vậy nên không có gì phải đau buồn. Duyên phận chưa đến thì đừng cưỡng cầu. Ít nhất ngươi và nàng đã từng quen biết, còn có một đoạn tình cảm ngắn ngủi. Tương lai có vô hạn khả năng.

Chương 70: Thông Suốt

- Ngươi đã sớm biết?

- Thật sao?

- Ý của ngươi là…

- Ngươi có thể để ta vui vẻ một lát hay không?

- Giang Tự, trong tương lai mà ngươi nhìn thấy có phải ta và Minh Ly vẫn chỉ là người xa lạ hay không?

Trở về phòng, Giang Tự lục lại túi đồ lấy hộp gỗ Minh Ly tặng cho ra. Công việc đã hoàn thành, mở quà không còn gánh nặng tâm lý nữa.

- …

Giang Tự lắc đầu:

Khương Chân Thủy không nói hết câu, chán nản uống thêm một ngụm rượu. Vật hiến tế vĩ đại…đây chẳng phải nói hắn đã sớm c·hết, c·hết để thành toàn cho người khác. Vốn dĩ Khương Chân Thủy xem mình là ngọn đèn soi sáng, thiêu đốt bản thân đẩy lùi bóng tối. Hiện tại xem ra hắn giống đá lót đường hơn, có chút giá trị nhưng không nhiều.

- Tại sao?

- Vậy ngươi có từng xin nàng giúp hay chưa?

Sau cùng Khương Chân Thủy cũng chấp nhận đề nghị này. Đến cầu xin đại tỷ tuy có hơi mất mặt nhưng dù sao cũng tốt hơn bị Khương Tịch Dao đ·ánh đ·ập tần nhẫn. Từ đầu đến cuối tên này vẫn sợ Khương nhị tiểu thư nhất. Vị kia một khi nổi điên lục thân bất nhận, hắn sợ mình thật sự bị đ·ánh c·hết.

- Thử đi, dù sao cũng không tệ hơn được.

Khương Chân Thủy ném bình rượu trên tay sang, bị Giang Tự dễ dàng chụp được. Hắn trầm giọng nói:

Giang Tự lặng lẽ gấp mảnh giấy lại, cầm lấy nhẫn trữ vật không gian đeo lên ngón tay, lại nhìn bảng giá dưới đáy hộp, vừa tròn một trăm hoàng kim. Hắn khẽ thở dài:

Tâm tình tiêu cực vì Minh Ly rời đi đã bị quét tan gần hết. Hiện tại Khương Chân Thủy chỉ hận bản thân thực lực không đủ, không thể đè Giang Tự xuống đất dạy dỗ một phen. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người lặng lẽ uống rượu ngắm trăng, gió đêm thổi tan hết những muộn phiền. Khi tâm trạng Khương Chân Thủy dần thoải mái trở lại, Giang Tự lại ném cho hắn một vấn đề khác:

- Đã có câu trả lời thì đừng hỏi lại. Nói thật đi, Khương Chân Thủy, chẳng phải sâu trong thâm tâm ngươi cũng cảm thấy thành thân với Minh Ly là hạ thấp chính mình đúng không? Nếu ngươi thật sự tôn trọng nàng, cho dù thế nào cũng sẽ không chấp nhận một hôn sự không có kiệu hoa đón tân nương, tiệc cưới bí mật không được mời khách nhân. Đổi lại là bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy mình đang bị nhà trai sỉ nhục.

Khương Chân Thủy làm loạn một phen, lại còn khiến gia tộc tổn thất mấy trăm hoàng kim chuẩn bị cho hôn lễ. Đồ đã mua không thể trả lại, bữa tiệc này chỉ có thể cắn răng ăn hết. Khương gia đang trong tình trạng thiếu vốn vận doanh trầm trọng lại còn bị hắn bòn rút một khoản lớn. May mắn gia chủ Khương Tuyệt đã là tứ phẩm võ giả, thể lực đủ tốt, hẳn là không đến mức hỏa khí công tâm b·ất t·ỉnh ngay tại chỗ.

- Ngươi đừng lừa ta. Lần đầu nhắc đến nghệ danh của nàng ngươi thậm chí còn không nhận ra. Sau đó thái độ của ngươi cũng rất đáng ngờ. Nếu tương lai mà ngươi nhìn thấy ta và nàng ở chung một chỗ nhất định sẽ không phản ứng như vậy.

- Ta đã cố gắng hết, nhưng ý của phụ mẫu không thể trái. Nếu ta chống đối đến cùng sợ rằng không ai được vui. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Xem lại cách xưng hô của ngươi. Cúi thấp đầu xuống, nhờ vả phải có thái độ của kẻ nhờ vả.

Nam nhân cần vấp ngã để trưởng thành. Lần này Khương Chân Thủy ngã rất đau nhưng cũng đứng lên rất nhanh. Không biết vì sao con đường tương lai vốn mờ mịt nay lại rộng thoáng. Dù có vào được Lập Đế Học Phủ hay không, Khương Chân Thủy cảm thấy mình đã có động lực để vững vàng bước tiếp. Ít nhất tương lai gặp lại có thể đứng ngang hàng với nàng, gật đầu chào nhau một câu. Tuyệt đối không trở thành vật hiến tế như lời của Giang Tự.

Gương mặt Khương Chân Thủy lập tức nhăn lại:

Khương Chân Thủy lại uống một ngụm rượu lớn khiến bản thân ho sặc sụa, rượu tràn ra từ mũi, nước mắt cũng theo đó chảy xuống. Hắn lau đi nước trên khuôn mặt, buồn bã hỏi:

- Đại tỷ? Nàng hiếm khi nhúng tay vào chuyện nội bộ gia tộc. Ngươi cũng thấy rồi, lần trước đại tỷ chỉ đứng một bên quan sát, nếu nàng chịu lên tiếng thì ta cần gì chịu khổ như vậy.

- Giang cẩu, có một chuyện ta muốn biết, ngươi nhất định phải nói thật. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Tự vẫn tiếp tục nói:

Giang Tự khinh bỉ:

Giang Tự kinh ngạc, não bộ tên này hoạt động trở lại rồi? Thất tình có thể khiến một người thông minh hơn? Tại sao chưa từng có học giả nào đi nghiên cứu phương diện này? Không đúng, suýt chút nữa đã quên mất môn phái kỳ quái kia…

- Không biết.

- Trốn tránh hiện thực là hành động của kẻ yếu đuối, chỉ có đối mặt mới giải quyết được vấn đề.

- Còn có thể làm thế nào? Tân nương chạy rồi, hôn lễ cũng không tổ chức được nữa. Ta chỉ còn một cỗ thân xác phàm nhân, muốn đánh muốn g·iết tùy bọn hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Luôn có cảm giác nàng đọc được suy nghĩ của ta…

- Đã quên ta gọi ngươi là gì rồi sao?

- Ta thật sự không biết. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cũng không đến mức đó. Ngươi có nghĩ đến chuyện nhờ Khương Sơ Tình giúp đỡ hay chưa?

Khương Chân Thủy thở dài:

- Tuy ta không biết ngươi có ý nghĩ thế nào trong cuộc đời Minh Ly, nhưng chắc chắn là nguồn động lực to lớn cho Khương Sơ Tình. Cho nên sinh mạng này vẫn rất có giá trị. Ở đây ta có thể cung cấp dịch vụ tư vấn mười cách c·hết ấn tượng nhất trong một vạn năm qua. Đảm bảo thế nhân vĩnh viễn không quên được ngươi.

Những mâu thuẫn trong mối quan hệ này hắn đều hiểu, chỉ là cảm thấy cố gắng qua được hôn lễ mọi chuyện sẽ ổn thỏa. Nhưng suy nghĩ của Khương Chân Thủy đã quá ngây thơ. Một hôn sự miễn cưỡng không có sự chúc phúc từ các thành viên trong gia tộc, một hôn lễ đầy tính sỉ nhục với tân nương…từ lúc bắt đầu đã định là sẽ không có kết quả rồi.

Uống rượu đến gần sáng, Khương Chân Thủy trở về phòng, cẩn thận đến nhà bếp mang theo vài miếng bánh ngọt đi tìm Khương Sơ Tình.

Trong hộp là một chiếc nhẫn nhỏ có đính ngọc quý được chạm khắc tinh xảo cùng mảnh giấy nhắn, vẫn là nét chữ thanh thoát xinh đẹp đó: “Đeo túi đồ trông rất thiếu chuyên nghiệp. Đây xem như là tiền đặt trước”.

Giang Tự ở lại thu dọn bình rượu rỗng. Đêm qua hắn là người xử lý phần lớn, đương nhiên phải chủ động nhận luôn phần việc này. Khương Chân Thủy cần giữ tỉnh táo để đi gặp Khương Sơ Tình. Giang Tự đã làm xong phần của mình, tiếp theo sống c·hết thế nào chỉ có thể xem Khương đại tiểu thư còn bao nhiêu nhân tính.

- Hi sinh lợi ích của người này vì người khác thì mọi người đều vui? Đừng tự lừa mình dối người. Minh Ly nói với ta hai người các ngươi chỉ mới gặp mấy lần, dừng lại ở mức có hảo cảm. Từ đầu đến cuối đều là ngươi bốc đồng mà thôi.

Khương Chân Thủy nghi ngờ:

Giọng Khương Chân Thủy có chút u buồn:

- Ngươi định giải thích với phụ mẫu và Khương Tịch Dao thế nào?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70: Thông Suốt