Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 72: Tiểu Phú Bà
Khương Tịch Dao nói đến đây chợt do dự trong thoáng chốc, sau đó nghiêm giọng trở lại:
- Có một nhiệm vụ giao cho ngươi. Nếu hoàn thành tốt chuyện lần này đều xóa bỏ hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tộc lão Tiêu gia đến tương đối muộn. Giang Tự đợi trọn vẹn một tuần mới nhận được tin đối phương đã đến Khôn Sơn Thành, hiện đang ở tạm trong phủ thành chủ. Lại thêm ba ngày đối phương mới phái người đến Khương gia thông báo sáng mai sẽ ghé thăm.
Nếu viết tốt, hắn có thể phát hành số lượng lớn kiếm tiền hoặc bán đứt cho một vị học giả nào đó tu luyện pháp môn liên quan đến sáng tạo. Phương án đầu tiên phải trông vào thị trường và tỷ lệ phân chia.
- Còn ngươi… (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương án thứ hai tiền tươi thóc thật đến tay ngay. Một tiểu thuyết có thể nhận được thiên địa phản hồi linh năng, giúp học giả trực tiếp tấn cấp giá trị sẽ không dưới năm trăm, thậm chí một ngàn hoàng kim. Đủ để bù đắp hơn phân nửa số tiền mà hắn đã phá trong thời gian qua.
Quan điểm của Giang Tự vẫn luôn rất rõ ràng. Ân đền oán trả, ngươi đâm ta một nhát ta trả lại ngươi một đao, không ai nợ ai.
Giang Tự giống như ngòi nổ kích hoạt quả bom mang tên “Khương Chân Thủy”. Những chuyện hắn từng muốn làm nhưng không dám làm đều được tên này tiếp thêm động lực, kết quả chính là một mớ hỗn loạn như hiện tại.
- Ngươi còn muốn làm gì?
- Không có gì.
Thỉnh thoảng Giang Tự có ghé qua nơi Khương Chân Thủy bị cấm túc. Hắn chỉ đứng từ xa nhìn, không lại gần trò chuyện. Trước đó Giang Tự lâm trận bỏ trốn để Khương Chân Thủy một mình gánh hết, với tính cách của tên kia sẽ không dễ dàng bỏ qua. Cứ để tam thiếu gia một mình làm bạn với bốn bức tường đi.
Khương Tịch Dao nghiến răng nhấn mạnh hai từ “đón tiếp” rõ ràng là cực kỳ bất mãn với gia tộc kinh thành này. Bọn hắn hết lần này đến lần khác nhắm vào Khương gia. Bề ngoài nói là vì huyết mạch gia tộc, vậy tại sao mấy chục năm qua đều không thấy ai đến tìm mẫu thân nàng? Một đám dối trá, Khương Tịch Dao khinh thường nhất là những kẻ như vậy.
Bất quá nàng cũng không có biện pháp nào tốt hơn. Dù không ưa Tiêu gia kinh thành nhưng đó vẫn là quái vật khổng lồ mà hiện tại Khương gia không thể đối phó được.
- Hiện tại còn chưa phải lúc triệt để trở mặt với Tiêu gia. Cho ta thêm mười, không, năm năm, ta nhất định sẽ có đủ thực lực chống lại bọn hắn.
Ông trời không tuyệt đường sống của ai bao giờ. Khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác đã mở ra. Đường tình duyên đứt đoạn, Khương Chân Thủy liền chuyển hướng tập trung vào con đường sự nghiệp.
- Ngươi chỉ cần đuổi bọn hắn đi là được.
Khương Tịch Dao lập tức cảnh giác. Mỗi lần Giang Tự tự do phát huy đều tạo thành hậu quả khó lường. Khương gia hiện tại đã bị hắn đẩy đến bờ vực, thật sự không thể chịu thêm đả kích nào nữa.
Hắn về lại nơi chốn cũ, gặp được tiểu phú bà, nhận sự giúp đỡ từ nàng, kết quả vừa nhận tiền lên đường đã quên hết ân tình xưa. Trên đường đi vì mê luyến nữ sắc mà thay đổi lộ tuyến nên mới gặp phải sơn tặc, b·ị c·ướp sạch tiền trong túi, suýt chút nữa m·ất m·ạng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Tự nhìn ra rồi, Khương Chân Thủy viết bộ tiểu thuyết này không phải để kiếm tiền mà là muốn bôi nhọ danh dự của hắn. “Giang Tự” trong câu truyện không chỉ ham tài, háo sắc mà còn ngu ngốc đến không có thuốc chữa. Không phải chỉ là trốn đi để ngươi gánh tội một mình thôi sao? Có cần ghi thù như vậy hay không?
- Phụ thân đang chăm sóc mẫu thân. Đại tỷ đi xử lý các sản nghiệp bên ngoài, ta lo liệu việc trong phủ. Tên đệ đệ ngu xuẩn kia đang bị cấm túc.
Đầu tiên là rời quê hương đến một học quán tại thành trì khác, Giang Tự trong câu chuyện không phải vì học phí thấp mà là bị nữ nhân dụ dỗ, dốc hết lòng dạ cuối cùng bị lừa gạt ném ra ngoài.
- Nói đi.
- Không còn yêu cầu nào khác sao?
Khương Chân Thủy lấy tên nhân vật chính là Giang Tự, ý tứ ám chỉ rất rõ ràng. Diễn biến chính vẫn theo đúng như gợi ý của hắn, nhưng các chi tiết thêm vào lại có sự lệch lạc rất lớn.
- Chỉ như vậy? Cái này không hợp với tính cách của ngươi lắm.
Sau đó…
Mấy ngày tiếp theo, nhờ có sự sắp xếp của Khương Tịch Dao, Giang Tự không chạm mặt phu thê Khương Tuyệt lần nào. Người hầu mới tuyển trong phủ cũng đã biết thân phận vị hôn phu đại tiểu thư của hắn. Không thể không nói thân phận giả này dùng rất tốt, đeo trên người tiết kiệm được khá nhiều công sức giải thích, trước khi rời khỏi Khôn Sơn Thành không cần làm sáng tỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Tự bật cười:
Giang Tự suy nghĩ vài giây rồi hỏi:
- Khác đôi chút nhưng tổng thể vẫn vậy. Vẫn là tiểu phú bà đáng yêu mà ta biết.
Chương 72: Tiểu Phú Bà
Nếu lúc này để Khương Tuyệt gặp Giang Tự, vị gia chủ vốn nóng tính kia nhất định sẽ xắn tay áo xông vào. Kết quả không khó đoán, chắc chắn lại là một trận n·gược đ·ãi. Giang Tự sẽ không nương tay với Khương Tuyệt như Khương Tịch Dao. Khách hàng mục tiêu, mỹ nữ, tiểu phú bà…trên người nàng có rất nhiều nhãn dán bảo hộ. Khương Tuyệt thì không.
Gương mặt Khương Tịch Dao hơi đỏ lên. Nàng là người nóng tính nhưng không kiêu ngạo, ý thức rất rõ năng lực của bản thân. Vừa rồi trong lúc quá khích mới nói ra những lời đó. Năm năm đạt đến thất phẩm tôn giả? Năm mươi năm còn tạm được.
Thấy Khương Chân Thủy nỗ lực bù đắp sai lầm bản thân gây ra, Giang Tự có lòng tốt nhân lúc đối phương ngủ say đến đọc thử tiện thể góp ý. Kết quả mới đọc vài trang đầu đã cảm thấy có gì đó không đúng. Đọc một nửa phát hiện đỉnh đầu có chút xanh, đến cuối sắc mặt đã hoàn toàn đen lại.
Khương Tịch Dao ném lại câu này rồi đứng dậy đi nhanh vào trong nhà, không có mặt mũi tiếp tục ở lại. Giang Tự nhìn theo bóng lưng nàng, bật cười một tiếng:
Giang Tự hiểu các chiêu trò đàm phán nhưng không có nghĩa là hắn thích điều đó. Lãng phí thời gian.
Giang Tự nghi hoặc:
Hắn dành hết tâm trí để hoàn thành tiểu thuyết dựa trên cốt truyện Giang Tự gợi ý. Bốn bề là tường, giờ ăn có người hầu đưa đến, không bị ngoại vật làm phiền, ngoài thời gian ăn uống ngủ nghỉ thì đều là viết tiểu thuyết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Tự bất đắc dĩ gật đầu:
- Có phải ngươi đã quá tự tin rồi hay không? Người mạnh nhất Tiêu gia là một vị tam phẩm quan viên, tu vi thất phẩm tôn giả lại có quốc vận hộ thân. Năm năm? Cho ngươi thêm hai mươi năm cũng không đạt đến trình độ đó.
Trước mắt chỉ còn cách mượn sức Giang Tự, một kẻ thân phận thần bí, bản thân cường đại đến khó tin để vượt qua kiếp nạn. Ít nhất hiện tại người này vẫn tỏ ra thiện chí, tuy cùng Khương Chân Thủy làm loạn nhưng không thật sự muốn phá hủy Khương gia của nàng. Chỉ có thể nói là thiếu niên khinh cuồng, làm việc không màn hậu quả mà thôi.
- Vài ngày nữa một vị tộc lão Tiêu gia kinh thành sẽ đến. Ta muốn ngươi đại diện Khương gia đón tiếp hắn.
Lặng lẽ đốt sạch đống bản thảo mà Khương Chân Thủy vất vả suốt thời gian qua, Giang Tự dùng mực đỏ lưu lại một dòng chữ cảnh cáo trên bàn rồi rời khỏi phòng, không quên đổi một ổ khóa mới bền hơn.
Giang Tự gật gù, xem ra biện pháp hắn tư vấn cho Khương Chân Thủy đã có hiệu quả. Không rõ Khương Sơ Tình đã giúp như thế nào, ít nhất hiện tại tên kia vẫn chưa bị đ·ánh c·hết. Vậy là được rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.