Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74: Năm Mươi Ngàn
- Nói rõ mục đích của ngươi.
Giang Tự quay về chỗ ngồi ban đầu, thản nhiên hỏi:
Giang Tự không biết Tử Cực Linh Lung Lô, nhưng bát phẩm Huyết Hoàng Triều Nhật Đan thì có. Đây là đan dược luyện chế từ tinh huyết thần thú Huyết Phượng Hoàng của yêu tộc, có thể giúp yêu thú hệ phi cầm tẩy luyện huyết mạch tiến hóa. Cao cấp nhất lên đến cửu phẩm cửu sắc đan văn. Bát phẩm thất sắc không cao cũng không thấp. Kết hợp với đan lô bát phẩm, mức giá năm mươi ngàn hoàng kim vẫn có chút khiêm tốn.
- Ngươi…ngươi dám…
- Ngươi…ngươi không thể…g·iết ta.
Giá trị của các món hàng thường rất nhỏ, đôi khi có thể cao một chút nhưng không nhiều. Không một ai lại gửi món hàng có giá trị lớn hơn cả tiêu cục, thậm chí vượt qua tổng sản nghiệp gia tộc sở hữu. Quy định triều đình không cho phép, Khương gia cũng không dám nhận.
Lão nhân cố lấy lại bình tĩnh, hắn vẫn chưa quên lý do mình đến Khương phủ ngày hôm nay:
Nhẹ nhàng không chút khó khăn, tuyệt đối là trình độ lục phẩm, hơn nữa còn là loại chiến lực cực mạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa rồi hùng hổ đe dọa, bị hù một chút liền sợ đến mức này. Điển hình của một người chuyên bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. Hình tượng tộc lão đáng kính trọng của một thế gia hoàn toàn tan vỡ.
- Điều tra ra khi nào?
Hỏa diễm bùng lên, t·hi t·hể hóa thành tro tàn bị gió cuốn đi. Máu tươi trên mặt đất cũng được thu dọn hết, chỉ còn lại hai thanh binh khí bị lửa nung đỏ rực nằm trên nền đất.
Lão nhân ngồi bệt xuống ghế, nét sợ hãi trên mặt càng thêm nồng đậm. Hắn vốn chỉ định dạy dỗ Giang Tự một chút, tiện thể thăm dò xem đối phương có đúng là cao thủ lục phẩm hay không. Không ngờ đối phương thật sự dám động thủ g·iết người, lại còn là hai hộ vệ tinh anh ngũ phẩm võ giả chuyện về linh kỹ hợp công.
- Theo lý mà nói, Khương gia không thể và cũng không đủ tư cách vận chuyển một chuyến hàng như vậy.
- Ước tính…năm mươi ngàn hoàng kim.
- Tiêu gia muốn tổ chức tiệc nhận ba vị thiên tài Khương gia nhận tổ quy tông. Bữa tiệc sẽ mời các danh môn vọng tộc và cả hoàng thất đến chứng kiến. Ba người sẽ được đổi sang họ Tiêu, được gia tộc cung cấp đầy đủ tài nguyên tu luyện theo quy chuẩn cao nhất. Ngoài ra mỗi người còn được lựa chọn ba bảo vật bất kỳ trong bảo khố Tiêu gia…
Nếu là vậy, kể cả có tìm được hàng hóa bị mất, Khương gia vẫn sẽ phải hoàn trả mười phần trăm phí phạt do vi phạm luật pháp. Cũng tức là năm ngàn hoàng kim, một số tiền khổng lồ đủ để ảnh hưởng đến nguồn vốn xoay vòng cả gia tộc. Lần trước gặp không thấy Chu Bằng Viễn lấy chuyện này ra để uy h·iếp, cảm giác nghĩ thế nào cũng không thông.
Chương 74: Năm Mươi Ngàn
Hắn thấp giọng lẩm bẩm:
Lời hắn nói trước đó đều là thật, g·iết quá nhiều sẽ không còn cảm xúc, sinh mạng trở nên vô giá trị. May mắn Giang Tự có một khả năng đặc biệt, hắn có thể phân vùng đối tượng, không để một nhóm nhỏ ảnh hưởng đến toàn thể. Tiêu gia được phân thành nhóm riêng, về sau miễn là không phải tộc nhân Tiêu gia hắn vẫn sẽ cân nhắc một chút.
- Không cần liệt kê phúc lợi, sẽ chẳng có ai quan tâm. Nếu Khương gia từ chối thì sao?
- Bát phẩm đan lô Tử Cực Linh Lung Lô, bên trong có đặt một viên bát phẩm thất sắc đan dược Huyết Hoàng Triều Nhật Đan. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chứng cứ rõ ràng không thể chối cãi.
- Triệu Bình An, đan lô và đan dược…Danh tự xa lạ nhưng thủ pháp lại có chút quen thuộc. Lẽ nào là tên đó?
- Ta được biết gần đây Khương gia làm mất một chuyến hàng lớn. Nếu không thu hồi được dù có bán hết sản nghiệp cũng không trả nổi.
Lão nhân sợ hãi lui về phía sau, tay chỉ vào Giang Tự, giọng nói run run:
- Món hàng đó là gì?
- Món đồ vận chuyển lần này đặc biệt quý giá. Chủ nhân của nó vì nhiều nguyên nhân như thời gian gấp gáp, bị kẻ thù phát hiện tung tích…nên không thể đến kinh thành tìm hoàng tiêu. Hắn chi một số tiền khổng lồ để toàn bộ tiêu cục tại Khôn Sơn Thành liên kết lại với nhau vận chuyển món hàng.
- Chủ nhân của món hàng là ai?
- Các ngươi động thủ trước, ta có gì không dám? Lại nói ta đã diệt đi Hắc Diện, ân oán với Tiêu gia còn ít sao? G·i·ế·t thêm hai tên hộ vệ cũng không tính là nhiều.
- Vậy thì Khương gia cần gì bồi thường toàn bộ? Chia đều cho các tiêu cục theo số tiền nhận ban đầu là được.
- Ba ngày trước. Thành chủ yêu cầu giấu kín, cho Khương gia thêm một tháng để tìm lại món hàng. Hiện tại Khương gia chỉ có Khương Sơ Tình và Đoạn Tích biết chuyện này.
Hai tên hộ vệ gục ngã trong vũng máu, hai mắt trừng lớn. Bọn hắn c·hết quá uất ức, c·hết mà không cam lòng, chưa kịp thể hiện năng lực thật sự đã bị g·iết. Nếu không phải vì mệnh lệnh thăm dò từ tộc lão…
- Theo quy tắc là vậy. Nhưng trong quá trình điều tra đã phát hiện ra đám c·ướp tiêu chỉ là che mắt, kẻ thật sự trộm đi món hàng chính là người của tiêu cục Khương gia. Mọi thứ trở nên hợp lý, một đám c·ướp bình thường sao có thể ở trước mặt hàng trăm cao thủ vận tiêu c·ướp đi món hàng một cách bí ẩn. Nội gián là tiêu sư Khương gia, bọn hắn đương nhiên phải chịu hoàn toàn trách nhiệm.
Giang Tự nhớ đúng là Khương gia có b·ị c·ướp mất một chuyến hàng. Nhưng đó đã là chuyện của hơn một tháng trước, đến giờ vẫn chưa xử lý xong? Đánh giá của hắn về Khương Tuyệt lại giảm đi một bậc. Thân là gia chủ, năng lực ứng biến xử lý tình huống này cũng quá kém rồi.
Lão nhân lắc đầu: (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Tự gật đầu, trách lầm Khương Tuyệt rồi. Mấy ngày qua vị gia chủ này giao hết công việc quản lý sản nghiệp cho Khương Sơ Tình, không biết không có tội.
Không rõ lão nhân là tốt bụng hay sợ hãi Giang Tự nên đã chủ động lên tiếng giải thích:
Sản nghiệp của Khương gia có một tiêu cục nhỏ chuyên vận chuyển hàng hóa. Bọn hắn chủ yếu tiếp nhận hàng từ người bình thường và vài thương nhân nhỏ, những người không có phương tiện di chuyển đường dài chuyên dụng và cũng không muốn đi xa.
Nếu đối phương che giấu ngay từ đầu, tìm cách lách luật, Khương gia có quyền từ chối bồi thường. Nhưng theo tình hình hiện tại rõ ràng gia chủ Khương Tuyệt cũng biết chuyện này.
Lão nhân chưa hết sợ nhưng vẫn cắn răng đáp:
Giang Tự nghe đến đây liền lười biếng ngắt lời:
Giang Tự nghi hoặc:
- Tổng giá trị là bao nhiêu?
- Một người tên là Triệu Bình An. Đến từ nơi khác, thân phận không rõ, ra tay rất hào phóng. (đọc tại Qidian-VP.com)
May mà Giang Tự không uống trà, nếu không có lẽ đã phun ra hết. Hắn sâu sắc hoài nghi rằng liệu bán hết sản nghiệp Khương gia có đủ bồi thường số tiền này hay không. Để nói năm mươi ngàn hoàng kim lớn đến mức nào, nó gần tương đương thu nhập bình quân một năm của toàn bộ dân chúng Khôn Sơn Thành. Bao gồm dân thường, các thế gia, học quán, thương hội lớn và cả phủ thành chủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tất cả các tiêu cục đã liên hợp lại, thành chủ Chu Bằng Viễn còn đích thân phái mấy vị cao thủ của phủ thành chủ hộ tống, tạo thành đội vận tiêu hùng mạnh nhất từ trước đến nay. Kết quả món hàng vừa đến biên giới thì b·ị c·ướp đi. Trừ phủ thành chủ chỉ đứng ra hỗ trợ, tất cả các tiêu cục đều có trách nhiệm.
- Ngươi chắc chắn?
Số nợ khổng lồ đó đang đè lên một gia tộc tầm trung mới phát triển trong vài năm qua. Vào lúc này gia chủ Khương Tuyệt đang ở hậu viện an ủi phu nhân của mình. Để mặc đại tiểu thư Khương Sơ Tình và Đoạn Tích chạy khắp nơi giải quyết hậu quả. Khinh bỉ cộng một.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.