Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 77: Lâm Mộ
Giọng của Lâm Mộ hơi run:
- Ngưỡng mộ đã lâu. Dự ngôn thuật không tệ.
Chương 77: Lâm Mộ
- Trên người Triệu Bình An có bảo vật che đậy dự ngôn thuật nên đồng xu của ngươi mới tìm đến ta.
- Không phải chứ? Ngươi đã có Khương Chân Thủy còn muốn nhắm vào ta? Không phải mỗi vị chiêu sinh đạo sư chỉ có một danh ngạch thôi sao? Ngoại ngạch không được thêm điểm đâu.
- Giang tiểu hữu có muốn vào ngồi một lát hay không?
- Có cái gì?
Rõ ràng Lâm Mộ không quen nổi cách nói chuyện của Giang Tự. Hắn dứt khoát lấy ra một khối cầu:
- Bất kể ngươi thuộc tông môn nào đều từ bỏ đi, đến Lập Đế Học Phủ. Đừng để tài năng của mình bị c·hôn v·ùi chỉ vì tham vọng ngu ngốc của những lão già cổ hủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thật sự không phải lão quái vật giả trang thiếu niên? Nhưng người trẻ tuổi đi theo con đường toàn năng sao có thể đạt đến trình độ này. Kỳ tích của Thiên Võ Thánh Đế là thứ không thể tái hiện, đám người tông môn ẩn thế kia vẫn chưa bỏ cuộc sao?
- Ta? Hết việc thì về nhà ngủ một giấc. À, hôm nay không về được, đến trà lâu nghe kể chuyện vậy.
Câu trước đó của hắn không phải khách sáo, đồng xu bị bảo vật che giấu liền tìm đến người có liên quan. Dự ngôn thuật của Giang Tự thật sự có chút môn đạo.
- Ài.
Hắn nói xong liền phất tay rời đi, không để ý sắc mặt của Lâm Mộ đã chuyển sang kiên định. Hắn lấy từ trong ngực ra một miếng ngọc phù truyền âm:
- Không phải, ta…
Người ngoài nghề không hiểu nhiều về dự ngôn sư, tất cả linh kỹ chuyên dụng của chức nghiệp này được bọn hắn gọi chung là dự ngôn thuật. Thứ Giang Tự vừa sử dụng miễn cưỡng cũng có thể tính là dự ngôn thuật.
Đã đến giờ ăn trưa, nhìn bàn thức ăn đầy món ngon, Giang Tự cũng không khách sáo cầm đũa lên. Hắn vừa ăn vừa nói:
Thanh niên khẽ gật đầu:
- Còn động tay động chân đừng trách ta không khách sáo.
Lâm Mộ rơi vào trầm tư, qua vài phút mới lên tiếng:
- Hiện tại đã có rồi sao?
Điểm đến của đồng xu là trước một tiệm ăn nhỏ ven đường. Khi nó sắp chạm đất thì được Giang Tự đưa tay chụp lấy. Hắn nhìn quanh một vòng, cau mày nghi hoặc:
- Hiện tại?
Lâm Mộ hơi ngạc nhiên. Hắn còn tưởng Giang Tự muốn tự xử lý chuyện này vì Khương phủ. Bây giờ xem ra là chỉ muốn nhắm vào Triệu Bình An. Tuy kết quả vẫn vậy nhưng động cơ khác biệt khá lớn. Cho nên những gì hắn điều tra được trong thời gian qua chưa chắc đã là thật?
- Nhưng kỳ khảo hạch lần này chỉ còn chưa đến một tháng. Nếu ngươi muộn sẽ phải đợi lần tiếp theo. Lập Đế Học Phủ khác với các học viện, rất khó đi cửa sau.
- Ngươi biết hắn ở đâu?
- Ngươi thân là chiêu sinh đạo sư của Lập Đế Học Phủ, lẽ nào chút chuyện nhỏ này cũng không làm được? Ta phải lo lắng cái gì? Sợ ngươi bị tên đó g·iết c·hết? Không đến mức đó, trình độ lừa gạt của hắn khá cao siêu nhưng thực lực rất kém. Thủ đoạn bảo mệnh tạm được.
- Ngọc Dao sư tỷ, vẫn chưa tìm được người phù hợp sao? Ta gửi ngươi tọa độ, nhanh chóng đến đây một chuyến. Rất gấp…
Chiêu sinh đạo sư không thật sự là đạo sư học phủ. Bọn hắn là các học viên sắp đạt đến điều kiện tốt nghiệp, chủ động nhận lấy công việc này để kiếm thêm điểm tích lũy cũng như lịch luyện lần cuối dưới tư cách học viên của học phủ.
Giang Tự thuận miệng hỏi:
- Hiện tại thì chưa.
- Ngươi nhận biết Triệu Bình An? (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh niên không hiểu lắm:
Thanh niên thấy hắn không nói gì liền tiếp tục:
- Ngươi thật sự không lo lắng chút nào sao?
- Bớt nói nhảm. Ngươi không làm ta sẽ mặc kệ chuyện này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Để hạn chế việc chiêu sinh đạo sư làm việc tắc trách, nhắm mắt tuyển bừa một đám lớn rồi cầu nguyện có một tên thiên tài chân chính, làm ảnh hưởng đến quy trình khảo hạch phía sau, Lập Đế Học Phủ quy định mỗi người chỉ được gửi một thư mời.
Lâm Mộ chợt kích động muốn lấy tay Giang Tự thì bị tránh đi. Hắn trầm giọng nói:
Giang Tự liếc mắt liền biết đây là thứ gì. Hắn bất đắc dĩ nói:
Hắn chạm nhẹ vào viên ngọc đính trên chiếc nhẫn trữ vật đeo ở ngón trỏ, lấy ra một đồng xu hoàng kim. Ngón tay búng nhẹ, đồng xu hóa thành một tia sáng vàng bay v·út lên cao. Thân ảnh Giang Tự theo sát phía sau, lướt đi trên mái nhà một cách thuần thục mà không bị người đi đường phát hiện.
- Được, vậy giao cho ngươi. Nhưng phần kết thúc phải để ta.
- Lần này không linh rồi? (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Mộ gấp:
Có thể tốt nghiệp tại Lập Đế Học Phủ, tài năng và thực lực đều không cần phải bàn cãi. Cuối cùng Giang Tự cũng biết vì sao Khương phủ lại vượt qua được khó khăn lần này. Không phải Khương Sơ Tình đột nhiên thể hiện xuất sắc vượt trình mà là được vị Lâm Mộ này hỗ trợ. Kẻ chủ mưu là tên kia, hiện tại vẫn có hơi quá sức với nàng.
- Ta là Lâm Mộ, chiêu sinh đạo sư của Lập Đế Học Phủ. Thời gian khảo hạch tân sinh sắp đến, ta tới đón Khương Chân Thủy, vô tình gặp phải chuyện này nên dự định tự mình giải quyết để hắn có thể an tâm lên đường.
Giang Tự lắc đầu không đáp, trong đầu thầm tính toán lại các biến số có khả năng xảy ra do đến sớm tận một năm.
Giang Tự thoáng ngạc nhiên:
Để tránh bị Lâm Mộ dây dưa không dứt, Giang Tự nói xong câu này liền đứng dậy:
- Chẳng phải sắp được gặp rồi sao.
Ngoại ngạch cần trải qua một bước kiểm nghiệm khá phiền phức nữa, đồng thời không được tính điểm tích lũy. Trừ phi bị rỗi hơi, nếu không chẳng có ai đi rước thêm việc vào người mà không được lợi lộc gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đặt tay lên thứ này, ta giúp ngươi thu xếp Triệu Bình An.
Giang Tự quay đầu về hướng phát ra âm thanh. Đó là một thanh niên vẻ ngoài chưa đến ba mươi, tóc dài buộc cao, dung mạo ở mức khá, một thân bạch y tỏa ra khí chất thư sinh nho nhã. Hắn nở nụ cười thân thiện, bộ dạng giống như quen biết đã lâu.
Giang Tự dành mười giây kiểm tra ký cứ, kết luận là không quen. Dù vậy đối phương có thể gọi đúng họ chứng tỏ người này đã biết hắn là ai. Đồng xu dẫn đến nơi này, vậy liền không ngại gặp một chút.
- Khó không phải là không thể. Hơn nữa ta chỉ định đến xem Thông Thiên Thạch Bia, không nhất định phải trở thành học viên.
- Ngươi muốn tìm Triệu Bình An?
Nó liên quan đến xác suất. Một người đứng giữa giao lộ, chỉ có một con đường dẫn tới nơi hắn muốn đến. Tung đồng xu nhìn thì ngẫu nhiên nhưng lại tăng xác suất chọn đúng. Tỷ lệ cao hay thấp tùy khả năng từng người. Đây là một trong những linh kỹ cơ bản, không nhất định phải nhập môn dự ngôn sư mới tu luyện được.
- Còn ngươi thì sao?
Đối phó với kẻ thù không cần nương tay. Giang Tự quyết định dùng một thủ thuật đặc biệt để truy tìm tung tích Triệu Bình An, tung đồng xu.
Thanh niên cười nhẹ:
Giang Tự không trả lời, nhìn Lâm Mộ với ánh mắt cảnh giác:
Giang Tự thở dài một hơi, gác đũa xuống rồi đặt tay lên khối cầu. Ánh sáng lóe lên, bên trong hiện một con số hai mươi lăm màu trắng. Đây là tuổi thật của thiếu niên Giang Tự, lớn hơn Khương Tịch Dao một chút. Đủ tư cách gọi nàng là tiểu phú bà.
- Chuyện còn lại giao cho ngươi, đừng quên lưu lại tên kia cho ta.
- Đừng khách sáo. Có gì cứ nói thẳng, ta đang vội tìm người.
Giang Tự hết biết nói gì. Lại thêm một kẻ học theo đám người kia vẽ thân phận cho hắn, sau đó còn tự bổ não ra một đống thứ linh tinh. Kinh nghiệm của Giang Tự khi gặp loại chuyện này là không quan tâm, không giải thích, tất cả đều là vô nghĩa. Con người không tin tưởng sự thật, bọn hắn chỉ tin điều mà mình muốn tin mà thôi.
- Ta sớm muộn cũng đến Lập Đế Học Phủ, nhưng không phải hiện tại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.