Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Bình Phong

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Bình Phong


Nụ cười của Độ Minh cứng đờ, biểu cảm trên mặt trầm xuống:

- Ngươi…

Không đợi Độ Minh đáp trả, người từ đầu đến giờ vẫn luôn im lặng, Khương Sơ Tình chợt lên tiếng:

Khương Chân Thủy thầm dựng ngón tay cái. Vị huynh đệ này thật biết nói chuyện, đến “tự định chung thân” cũng đem ra rồi. Bốn từ này chính là bất bại, hai bên tự quyết không cần phụ mẫu. Trừ phi là đại tỷ tự mình phản bác, bằng không chẳng ai chứng minh được thật giả. Với tính cách của đại tỷ…không thể nào đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Tự đứng một bên tặc lưỡi cảm thán. Hắn đang được chứng kiến một bộ mặt khác của Khương Chân Thủy. Phách lối, cực kỳ phách lối. Một tên còn chưa chính thức tu luyện đã quát tháo một tên nhất phẩm một tên nhị phẩm. Phải biết nhị phẩm tuy không tính là quá mạnh nhưng vỗ tay một cái cũng có thể đập c·hết Khương Chân Thủy.

Độ Minh và Chu Trạch đang bị Khương Chân Thủy đẩy đến giới hạn, còn chưa kịp bộc phát thì câu cuối cùng đã như một chậu nước lạnh dập tắt lửa giận. Đến cả Khương Sơ Tình, người lạnh nhạt từ đầu đến cuối, hai mắt cũng mở to hơn, nhìn chằm chằm nam nhân dung mạo anh tuấn đang đứng sau đệ đệ của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Vị hôn phu?

- Ngươi là cái thá gì mà dám gọi thẳng danh tự của đại tỷ? Độ Minh, ta nói cho ngươi biết, chuyện hôm nay nếu ngươi không giải thích rõ ràng chúng ta không xong đâu. Tỷ phu, lên cho ta.

Khương Chân Thủy khá bất mãn trước cách hỏi của Độ Minh, nhưng còn chưa kịp mắng người thì Giang Tự đã thoải mái đáp:

Độ Minh suýt chút nữa thì bật cười lớn nhưng vẫn nhịn xuống được:

- Lãng nhân.

- Lãng nhân? Chính là chức nghiệp thấp kém nhất của nhóm hành giả đó sao?

Khương Chân Thủy nhất thời không nhớ ra được lãng nhân là loại chức nghiệp như thế nào. Hắn chỉ theo thói quen bảo vệ người của mình:

- Một nhị phẩm học giả như ta quả thật không có gì đáng để tự hào. Nhưng theo ta được biết, lãng nhân nói dễ nghe là tiêu dao tự tại, nói khó nghe thì là chức nghiệp dành cho những kẻ lười nhác thích học đòi tu luyện. Lãng nhân mạnh nhất được ghi chép lại chỉ là trung tam phẩm. Cả chức nghiệp không có nổi một vị thượng tam phẩm còn không tính là thấp kém sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau vài giây suy nghĩ rồi tự tỉnh ngộ, Giang Tự rất phối hợp đáp:

Giang Tự méo mặt. Thông minh như hắn lúc này sao có thể không nhìn ra âm mưu của Khương Chân Thủy. Trước đó tên này không phải nói đùa mà là cố ý lừa gạt Giang Tự đến đây, sau đó chụp mũ đẩy hắn ra làm bình phong cản vận đào hoa cho tỷ tỷ của mình.

Chu Trạch tức đến mức thở hổn hển, phất tay áo rời đi, sợ rằng nếu lưu lại thêm chút nữa sẽ không nhịn được mà động thủ. Kết quả tất nhiên là bị Khương Sơ Tình đ·ánh c·hết.

Đáp lại hắn là một nụ cười tự tin “Ngươi đã gọi một tiếng tỷ phu, ba chữ vị hôn phu này ta nhận”.

Hai kẻ phiền nhiễu đã bị đuổi đi hết. Khương Sơ Tình nhìn Giang Tự, ánh mắt và giọng điệu đều bình thản: (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Chân Thủy đã đúng. Khương Sơ Tình ngoài việc đôi mắt mở to hơn một chút thì không nói gì. Trước kia hắn không thích tính cách gặp việc gì cũng ngậm miệng không hé răng của đại tỷ, hiện tại lại cảm thấy rất tốt. Không nói chính là chấp nhận, chẳng phải đang ngầm cho phép ta tùy ý tung hoành sao?

Khương Chân Thủy quay đầu nhìn lại, dùng ánh mắt gửi ám hiệu “Chơi lớn như vậy không sao chứ?”.

Độ Minh quay đầu lại, vẻ mặt cứng nhắc. Hắn biết lời này là đang nói với mình. Hắn có thể bỏ ngoài tai lời của Khương Chân Thủy nhưng phải tôn trọng nàng. Nhân vật chính đã lên tiếng, nếu còn lưu lại thì cũng quá mất mặt một học giả. Bất đắc dĩ chắp tay chào Khương Sơ Tình, Độ Minh liếc nhìn hai tên tiểu nhân đắc chí Khương Chân Thủy và Giang Tự một cái, tức giận vung tay rời đi.

Con người Giang Tự có một ưu điểm chính là không ngại phiền phức. Con người hắn cũng có một khuyết điểm, thích nhất là đem chuyện bé xé ra to. Đã có Khương Chân Thủy mở trận, hắn tất nhiên phải phối hợp, không ngại làm quá thêm một chút.

- Vậy thì sao?

Chương 8: Bình Phong

- Chức nghiệp không phân cao thấp sang hèn, chỉ nhìn ai đi được đến cuối cùng. Một tên nhị phẩm như ngươi dựa vào đâu mà xem thường người khác?

Quay sang nhìn Giang Tự, Khương Chân Thủy bắt gặp được một nụ cười tự tin:

- Ta và Sơ Tình may mắn gặp gỡ từ hơn một tháng trước, vừa thấy đã như quen biết từ lâu, tự định chung thân, phụ thân nàng còn chưa biết. Lần này đến đây là để chính thức ra mắt. Đám ngoại lai như các ngươi không biết cũng là bình thường. Lại nói đây là chuyện riêng của Khương gia, nào có chỗ cho người ngoài như ngươi hô to gọi nhỏ. Người khác không hiểu còn tưởng ngươi mới là gia chủ. Là ai cho ngươi tư cách chất vấn ta?

- Tên vô lại từ đâu dám ăn nói năng hàm hồ? Đại tiểu thư Khương gia rõ ràng vẫn chưa có hôn phối. Chính miệng phụ thân nàng đã nói trong tiệc rượu một tháng trước tại phủ thành chủ.

- Trở về đi.

Khương Chân Thủy hoàn toàn không để Độ Minh vào mắt:

- Thì ra là vị hôn phu của đại tiểu thư, chúng ta thất lễ rồi. Không biết Giang Tự huynh đây đến từ đâu?

- Ai nói đùa với ngươi? Ta mắng chính là đám người vô sỉ, bị đuổi đi vẫn dám mặt dày tìm đến. Còn nữa, thu lại nụ cười giả tạo của ngươi đi, chúng ta rất thân sao?

Giang Tự thản nhiên đáp:

Quả nhiên ba từ “vị hôn phu” chẳng khác gì thả bom vào hội nghị, sức công phá so với hai từ “tỷ phu” trước đó còn lớn hơn một bậc. Không cần quan tâm hai tên đang trợn mắt há mồm trước mặt, đến cả Khương Sơ Tình mặt đơ như tượng đá cũng bị chấn kinh, khóe miệng giật giật liên tục vài cái.

- Ta là Giang Tự. Giang trong Giang hồ lãng khách, Tự trong Tiêu dao tự tại. Là vị hôn phu của Khương Sơ Tình. Hân hạnh gặp mặt.

Chu Trạch đương nhiên không đọc được ngôn ngữ ánh mắt của hai người, tức giận mắng lớn: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện tại và tương lai đều không sợ đối phương trả thù, vậy thì tại sao không phách lối một chút? Giang Tự rất tán thành. Bởi vì hắn cũng cảm thấy sống như vậy mới thật sự vui vẻ thoải mái. Nhịn lâu thành tâm bệnh, không tốt cho tiêu hóa.

Cách làm không mới, thậm chí là khá lạc hậu. Khương Chân Thủy cũng nhận ra thủ đoạn của mình không cao siêu gì nên quyết định bỏ thêm chút gia vị. Trước tiên chọc giận đối phương, khiến bọn hắn nổi giận sau đó mới thả đại chiêu. Như vậy đối phương sẽ không đủ tỉnh táo để nhận ra đây chỉ là một trò lừa gạt. Sau đó…cứ đuổi được hai tên cao da c·h·ó này đi lại tính tiếp.

Có điều hắn làm như vậy cũng là có lý do. Hiện tại trong sảnh có Khương Sơ Tình, Độ Minh và Chu Trạch dù muốn cũng không dám làm gì Khương Chân Thủy. Trong tương lai gần, Khương gia như mặt trời ban trưa, các gia tộc lớn trong thành đều phải nể mặt vài phần, hai tên này thì tính là thứ gì? Tương lai xa…Kẻ nhận được thư mời từ Lập Đế Học Phủ, dù tiền đồ có kém cũng sẽ vượt xa Độ Minh và Chu Trạch.

- Ta muốn hỏi chức nghiệp thì có liên quan gì đến việc Sơ Tình thích ta và chướng mắt ngươi?

- ???

Độ Minh giỏi khống chế cảm xúc hơn. Hắn hít một hơi thật sâu rồi nở nụ cười:

- Vậy ngươi đang tu luyện theo hệ phái nào?

Khương Chân Thủy ngơ ra, còn có cả loại chức nghiệp kém cỏi như vậy? Không có đế cảnh thì cũng thôi, nhưng cả thượng tam phẩm cũng không thì…

- Cô nhi không môn không phái.

- Ngươi muốn nói gì?

- Tam thiếu gia, chú ý lời nói của ngươi. Chúng ta là bằng hữu của Sơ Tình, biết nàng trở về nên mới…

Độ Minh như lấy lại tự tin, bình tĩnh đối đáp:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Bình Phong