Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 80: Tam Hoàng Tử

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 80: Tam Hoàng Tử


Tiêu gia không dám mạo hiểm nhưng vị kia thì có. Chỉ là không chắc sau khi biết chuyện tam hoàng tử sẽ phản ứng như thế nào. Biết đối tượng mà mình nhắm đến đã có vị hôn phu, liệu hắn sẽ vì danh dự hoàng tộc lựa chọn từ bỏ hay tìm cách thủ tiêu luôn đối thủ cạnh tranh? Đáp án là cái sau. Trong mấy ngày qua Giang Tự đã xử lý sáu tên thích khách tam hoàng tử phái đến. Sự kiên trì không bỏ cuộc này rất đáng để khâm phục.

Những vấn đề râu ria đều đã kết thúc, thành chủ tiếp đón Giang Tự với thái độ niềm nở. Vừa vặn Tôn Ngự cũng có mặt trong phủ, Chu Bằng Viễn nhiệt tình đến mức bày một bàn tiệc nhỏ vừa ăn vừa nói chuyện.

Đối với chuyện này chính chủ sẽ không phủ nhận. Người sống trên đời không hưởng thụ một chút, cả ngày chém chém g·iết g·iết thật vô vị. Giang Tự không cần giang sơn, chỉ có mỹ thực và mỹ nhân là không thể phụ lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Hắn phái người đến cảnh cáo ngươi? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ngươi nghĩ nhiều. Ta chỉ đến để đưa ra một đề nghị.

Từ lần trước hắn đã nhận ra Giang Tự có đam mê nhất định với mỹ thực và mỹ nữ. Người khác đang bàn chính sự còn tên này chỉ tập trung vào món ăn và trò chuyện với hai vị mỹ nữ bên cạnh. Chính những chi tiết này khiến hình tượng của Giang Tự trở nên gần gũi hơn một chút. Vẻ ngoài của hắn còn rất trẻ, nếu không có những đam mê người trẻ nên có thì sẽ giống với một lão quái vật cải trang thiếu niên hơn.

Món ngon đã lên bàn, Giang Tự vừa ăn vừa vào đề: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Là sáu tên.

Nhưng đó là chuyện trong tương lai, Giang Tự cần lo cho hiện tại. Tộc lão Tiêu gia sau khi bị hắn dọa sợ đã trở về kinh thành ngay trong ngày. Sau khi thương lượng, Tiêu gia cảm thấy quá mạo hiểm nếu phải tự mình đối phó với nhân tố vừa cường đại vừa có thân thế bí ẩn này.

Sau khi cân nhắc thiệt hơn, Giang Tự đã tìm đến đối tượng hợp tác tạm thời của mình, thành chủ Chu Bằng Viễn và Tôn Ngự. Không biết hai người này đang toan tính điều gì sau cuộc gặp tại Minh Nguyệt Các đã thu liễm lại, không còn hành động tiếp cận hay dụ dỗ các vị thiên tài Khương gia.

Chu Bằng Viễn hiểu rõ sự đáng sợ của hoàng tộc nên muốn từ chối ngay lập tức. Tôn Ngự vội ra hiệu cản hắn lại rồi đáp:

Cả gia tộc lớn hiện tại chỉ có một vị tam phẩm đại quan, thất phẩm tôn giả đau khổ chống đỡ. Cũng không thể để vị này đích thân ra tay, lỡ như xảy ra biến cố nguy hiểm nào đó, Tiêu gia sẽ hoàn toàn sụp đổ. Trong hội nghị gia tộc, các vị tộc lão đã quyết định thông báo tin tức này cho tam hoàng tử.

- Bảo vệ Khương gia khỏi Tiêu gia và tam hoàng tử trong vòng một năm. Nhưng chuyện khác không cần ngươi quản.

Giang Tự lắc đầu:

Chu Bằng Viễn cạn lời. Tôn Ngự thì nhìn sang với vẻ mặt đầy hứng thú. Hắn cũng không đến mức sợ một vị hoàng tử thế tục. Nhưng người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Nơi đây là Thương Vũ Quốc, nên hạn chế việc đắc tội với đối phương. Hiển nhiên Giang Tự không có suy nghĩ này.

Lại thêm một khoảng lặng kéo dài. Một hơi g·iết sáu người? Đây chẳng phải là triệt để vạch mặt với tam hoàng tử sao? Vị đó hiện đang được hoàng đế trọng dụng, đắc tội với hắn sợ rằng không có một ngày bình yên.

Cường long không áp địa đầu xà, dù thực lực tam hoàng tử có mạnh cũng khó mà thôn tính Khôn Sơn Thành. Bảo vệ một gia tộc mà thôi, âm thầm làm vài hành động trong bóng tối là được, không đến mức phải trực tiếp trở mặt. Độ khó của yêu cầu này so với giúp Giang Tự đối phó tam hoàng tử đã giảm đi rất nhiều.

Giang Tự bật cười:

- Có lẽ?

- Ta có thể nhận lại được gì?

Nhìn bản ăn phong phú trước mặt, Chu Bằng Viễn có cảm giác chúng thật nhạt nhẽo. Đặt đôi đũa trên tay xuống bàn, hắn thở dài hỏi:

Chương 80: Tam Hoàng Tử

Qua một hồi lâu, Chu Bằng Viễn cười gượng nói:

Chu Bằng Viễn cân nhắc trong giây lát rồi hỏi lại:

Nơi đây là phủ thành chủ, gia tộc Chu Bằng Viễn đều cư ngụ bên trong, bao gồm cả thê th·iếp và nhi tử của hắn. Gọi mỹ nữ đến tiếp rượu không phù hợp lắm nhưng thức ăn đều là do trù sư hàng đầu Khôn Sơn Thành chế biến, hương vị không chê vào đâu được.

Phía phủ thành chủ cũng chỉ điều tra qua loa rồi thôi. Những vụ án không tìm được h·ung t·hủ thế này có rất nhiều, thêm hay bớt một vụ cũng chẳng có gì khác biệt. Đây là thế giới tu luyện, nơi đại năng đưa tay nhấc chân có thể tùy tiện hủy diệt cả thành trì. Trừ những vụ án liên quan đến quan viên trong biên chế, ma tu t·hảm s·át hàng loạt hoặc đại năng chiến đấu gây thiệt hại nghiêm trọng, triều đình thường lựa chọn giải quyết qua loa sơ sài trước những vụ nhỏ.

Ngẩn cao đầu, không luồng cúi trước bất kỳ ai, có lẽ đó mới là phong thái của một đệ tử tông môn ẩn thế.

- Hôm nay ngươi đến là vì chuyện này? Đối phương là hoàng tử, ta thật sự không giúp được gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất nhiên Giang Tự không có ý kiến gì. Hắn cũng không phải kẻ háo sắc, đơn thuần là biết thưởng thức cái đẹp, tận hưởng cuộc sống. Hơn nữa lần này đến là để nhờ vả, nào có đạo lý yêu cầu chủ nhà phải long trọng tiếp đón mình.

- Gần đây người của tam hoàng tử có đến tìm ta, hẳn là do Tiêu gia cố ý tiết lộ.

- Vừa đến đã hù dọa cái gì mà nhốt vào ngục tối t·ra t·ấn trăm năm. Nói quá nhiều, ta g·iết rồi.

Tam hoàng tử khác Tiêu gia. Thân là hoàng tộc, các mối quan hệ của hắn rất phức tạp. Sản nghiệp trong tay nhiều vô số nhưng đều dùng danh nghĩa người khác hoặc hợp tác làm ăn với các thế gia. Diệt đi một hai cái không thương gân động cốt, hiệu quả uy h·iếp khá thấp.

- Không chắc, nhưng có lẽ vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi hẹn thời gian cụ thể, Hứa Nguyên đã trở về Bách Linh Tông. Vụ án tại Ôn gia khép lại với lý do h·ung t·hủ đã bỏ trốn. Bách Linh Tông không có ý định vì một tên đệ tử ngoại môn mà đắc tội với một vị tử linh sư cường đại.

- Ngươi nói.

- …

Giang Tự cũng không có ý định trực tiếp động thủ với hoàng thất. Bản thân hắn thì không sao, xong việc có thể phất tay rời đi nhưng Khương gia lại không chạy đi đâu được. Vẫn còn đeo nhãn dán “vị hôn phu đại tiểu thư” hành sự cũng nên cân nhắc đại cục một chút. Không thể cứ nhìn ai chướng mắt liền chém một đao được.

- Một tên thuộc hạ mà thôi. Lần sau giao cho…

Chu Bằng Viễn kinh ngạc, người của tam hoàng tử đến nhưng thành chủ như hắn lại không hay biết gì? Điều này nói rõ công tác quản lý của phủ thành chủ có vấn đề. Bất quá Khôn Sơn Thành lớn như vậy, nhiều cổng ra vào, lại còn có giao thương đường biển. Quan trọng nhất nó nằm ở khu vực biên giới, tiếp giáp với quốc gia khác và cả hải tộc. Mỗi ngày người đến và đi nhiều không đếm hết, rất khó kiểm soát hoàn hảo.

- …

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 80: Tam Hoàng Tử