Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 81: Bắt Được
Lâm Mộ gật gù, bí pháp không cảnh báo, xem ra đối phương đang nói thật. Đó là gia tộc dám lừa gạt cả hoàng tộc Vân Huyễn Quốc, tuy rằng cuối cùng bị phát hiện dẫn đến diệt tộc nhưng trình độ làm đồ giả vẫn là thượng thừa. Khó trách đám người Khôn Sơn Thành bị tên này dắt mũi một cách dễ dàng.
- Ai hỏi ngươi chuyện đó? Các ngươi có quen biết hay không?
- Chưa từng gặp qua.
- …
Nam nhân bị dọa sợ, lập tức ngoan ngoãn trở lại, gật đầu liên tục như giã gạo.
- Triệu Bình An.
- Triệu Bình An. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ý nghĩ lướt qua đầu, Tư Dạ Hành cảm thấy nhân sinh không còn gì luyến tiếc. Hắn luôn nhắc bản thân phải cẩn thận, đặc biệt chọn một tòa thành tại biên giới cách xa kinh thành. Sau đó còn tìm đủ cách loại người của phủ thành chủ ra khỏi chuyến vận tiêu, chỉ để bọn hắn tham dự với tư cách người hỗ trợ miễn trừ trách nhiệm.
Lâm Mộ giật mình:
Lưỡi kiếm lướt nhẹ, một vệt máu ứa ra khiến nam nhân im bặt. Lâm Mộ lạnh lùng nói:
- Ta hỏi, ngươi trả lời. Thừa một chữ liền cắt một miếng thịt.
Cơm no rượu say, Giang Tự hài lòng rời đi. Kết quả đúng như mong đợi, hắn vốn chẳng cần làm gì cũng có được mọi thứ mình muốn, đơn giản đến mức nhàm chán. Quả nhiên vẫn phải đi tìm phiền phức để cuộc sống có thêm chút gia vị.
Chương 81: Bắt Được
- Quan hệ không cạn có thể hiểu theo nghĩa xấu.
Chu Bằng Viễn kinh ngạc:
- Cho nên mới nói năng lực làm giả của hắn rất khá. Không có nhiều chú tạo sư thông thạo thủ pháp “vật trong vật” đến mức độ này.
- Ta ở trà lâu có nghe vài người bàn tán về một nhân vật được cho là vị hôn phu của đại tiểu thư Khương gia. Hắn tên là Giang Tự. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Khi đó ta đang ở bên ngoài tầm sư học đạo. Gia tộc đã tìm kẻ c·hết thay để giữ lại huyết mạch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hiển nhiên Tư Dạ Hành đã không phạm phải sai lầm trong quá khứ như trưởng bối Tư Dạ thế gia. Nhưng hắn tránh được khối đá này lại đâm vào một tấm sắt khác, kết quả cuối cùng chẳng có gì khác biệt. Tiền không có, mạng cũng sắp xong, nhân sinh cô tịch như màn đêm.
- Đã xác định chuyến vận tiêu là một vụ l·ừa đ·ảo. Phía Triệu Bình An cũng đã có người xử lý, chậm hơn dự kiến của ta đôi chút nhưng sẽ sớm có kết quả. Đợi ta “đàm đạo” với hắn xong sẽ giao lại cho ngươi. Tên này tuy nhân phẩm không được nhưng năng lực rất khá, dùng đúng cách sẽ mang lại lợi ích không tưởng.
Nhìn vẻ mặt như bị táo bón của Chu Bằng Viễn, Tôn Ngự không tiếp tục nữa. Nếu nói thời gian trước mình vừa gặp một người lạ mặt, bị đối phương đe dọa một phen, nghi ngờ đó là chiêu sinh đạo sư, mặt mũi đệ tử tông môn ẩn thế xem như mất sạch. Thái Linh Thánh Địa so với Lập Đế Học Phủ? Căn bản không cùng đẳng cấp, có thể tránh xa bao nhiêu liền tránh xa bấy nhiêu.
- Chiêu sinh đạo sư của Lập Đế Học Phủ đều là những học viên sắp tốt nghiệp. Bọn hắn nhận công việc này để kiếm đủ điểm tích lũy tối thiểu. Ngươi có biết điều này có ý nghĩa gì hay không?
Lâm Mộ không quan tâm Tư Dạ Hành cảm thấy thế nào, dứt khoát nắm lấy cổ áo bay đi. Ban đầu hắn dự định cho người này một trận, sau đó để đối phương mang đồ vật làm giả về nói rằng đã tìm lại được, kết thúc vụ mất trộm. Tư Dạ Hành có tài, tội cũng không đáng c·hết, Lâm Mộ vẫn rất quý trọng nhân tài nên quyết định tha cho một mạng.
Tư Dạ Hành ngẩn người. Nghiêm túc suy nghĩ một lát rồi đáp:
- Những chuyện này ngươi có thể tự quyết định, đừng quan tâm ý kiến của ta. Trong thời gian tới ta tạm thời không làm được gì.
- Hắn có liên quan gì ở đây?
Chu Bằng Viễn đương nhiên không biết. Hắn sinh ra tại Khôn Sơn Thành, trưởng thành liền làm thành chủ, quan viên thuộc biên chế triều đình. Các tông môn như Bách Linh Tông, mười đại học viện và Lập Đế Học Phủ đều là nghe người khác kể lại. Tiếp xúc rất ít chứ đừng nói là tìm hiểu sâu về những chuyện bên trong. Học viên của học phủ? Chỉ cần biết rất lợi hại là được rồi.
Nhưng nếu Giang Tự đã yêu cầu vậy liền đem tên này về cho đối phương xử lý. Kết cục ra sao cũng là tự làm tự chịu, không trách được ai.
- Điều kiện tiên quyết để tốt nghiệp học phủ là thất phẩm tôn giả.
Tôn Ngự nói rất ngắn gọn:
Tư Dạ Hành khẽ run: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại một khu rừng nhỏ bên ngoài Khôn Sơn Thành, đại thụ gãy đổ khắp nơi, linh cụ vỡ nát rơi đầy trên mặt đất, dấu vết chiến đấu vẫn còn rất mới. Lâm Mộ kéo theo một người đang b·ất t·ỉnh đến gần một gốc cây, tùy tiện ném đối phương vào đó rồi thản nhiên nói:
- Ta cần gì phải nói dối chuyện này.
Tư Dạ Hành thở phào một hơi, nhưng còn chưa kịp vui mừng thì Lâm Mộ đã nói tiếp:
- Kẻ đến rất nguy hiểm sao? Trước đó Giang Tự cũng không khiến ngươi kiên kỵ đến như vậy.
- Được, ta đồng ý.
- Ngươi nói thật sao?
- Tôn giả có gì từ từ nói. Ta vốn không đắc tội với ngươi, cần gì phải đuổi tận g·iết tuyệt.
- Không biết tôn giả và tên Giang Tự đó…
- Hợp tác vui vẻ.
- Ngươi có biết một người gọi là Giang Tự?
Chu Bằng Viễn cũng rất bất đắc dĩ:
…
Người kia vẫn một mực nhắm nghiền hai mắt, mãi cho đến khi cảm nhận được thứ sắc bén lạnh lẽo nơi cổ họng mới vội vàng tỉnh lại:
Vẻ mặt Tư Dạ Hành hiện lên nét thù hận nhưng lập tức biến mất, thành thật đáp:
- Tư Dạ Hành.
Thành chủ như Chu Bằng Viễn lập tức nhận ra giá trị lợi ích mà Triệu Bình An có thể mang lại. Dù chuyên về chế tạo đồ giả thì vẫn không nên phủ nhận tài năng của hắn. Đồ giả không có nghĩa là không có giá trị, quan trọng là ở người sử dụng nó. Là thành chủ quản lý cả một tòa thành trì với vô số thương vụ lớn nhỏ diễn ra hàng ngày, Chu Bằng Viễn có rất nhiều cách tận dụng những món đồ đó để tạo ra lợi nhuận khổng lồ.
- Tôn giả vừa nói…
Ánh mắt sắc lạnh khiến hắn vội vàng sửa lại câu trả lời:
- Khi nào chiêu sinh đạo sư của Lập Đế Học Phủ mới đưa Khương Chân Thủy rời khỏi Khôn Sơn Thành? Không phải ngươi nói người của học phủ rất bài xích đệ tử tông môn ẩn thế sao? Ta thấy Giang Tự vẫn đang nhảy nhót vui vẻ.
- Đừng giả vờ nữa, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.
- Lừa đảo? Không thể nào. Chúng ta đã mời đến ba vị giám bảo sư chuyên nghiệp…
Đợi Giang Tự đi xa, Chu Bằng Viễn mới quay sang hỏi ý kiến Tôn Ngự:
Tư Dạ Hành ngẩn người, sau đó nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Lần này hắn lừa gạt toàn bộ tiêu cục Khôn Sơn Thành, dự định kiếm một khoảng lớn để mua sắm bảo vật đột phá cảnh giới. Chọn tiêu cục Khương gia vì gia tộc này có thực lực không tương xứng với địa vị, có thể lợi dụng được. Giang Tự là vị hôn phu đại tiểu thư Khương Gia, hắn lại quen biết một vị thất phẩm tôn giả cực mạnh… (đọc tại Qidian-VP.com)
- Vậy sao? Ta có cảm giác hắn biết ngươi, hơn nữa quan hệ còn không cạn.
Tôn Ngự lắc đầu:
- Khá tốt.
- Tư Dạ thế gia của Vân Huyễn Quốc? Không phải các ngươi lừa gạt hoàng thất nên đã bị tru di cửu tộc rồi sao?
- Tên?
- Ngươi cảm thấy thế nào?
- Vẫn có vài tông môn quan hệ khá tốt với học phủ. Tiếc rằng Thái Linh Thánh Địa không nằm trong số đó. Chúng ta từng bị xem là ma tu, không dễ để thay đổi ấn tượng của những lão già kia.
Tôn Ngự thở dài:
- Nhưng hắn có vẻ không thích ngươi.
Giang Tự ngắt lời:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.