Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 82: Ân Oán
Khi thành công, món hàng giả này có thể dùng nhiều lần ở nhiều nơi khác nhau trước khi bị phát hiện. Thất bại liền tìm cách phá hủy vật phẩm hoặc bán ra theo cách thông thường, lấy một lần tiền cũng không tính là thua lỗ.
Chú tạo sư yêu cầu sự sáng tạo, càng sáng tạo càng nhận được nhiều hồi đáp. Vậy nên tất cả các bản vẽ chế tạo vật phẩm đều là do một mình Tư Dạ Hành thiết kế, thu thập nguyên liệu chế tạo. Mỗi khi chế tạo thành công, hắn sẽ lên kế hoạch bán chúng để thu lại một khoảng lớn.
Phản ứng của Tư Dạ Hành khiến Giang Tự cảm thấy rất thỏa mãn. Hắn tươi cười hỏi tiếp: (đọc tại Qidian-VP.com)
Không biết vì sao, khoảnh khắc đặt chân vào nhà kho, Giang Tự chợt cảm thấy Tư Dạ Hành có chút đáng thương. Nhưng cảm giác đó nhanh chóng bay biến khi hắn nhìn thấy đối phương bị trói trên một chiếc ghế lớn.
Ngồi vào chỗ được sắp xếp cho mình, Giang Tự khẽ mỉm cười:
- Ta thật sự không cố ý nhắm vào Khương gia, tất cả chỉ là trùng hợp. Ngươi đại nhân đừng chấp tiểu nhân…
Nụ cười của hắn khiến Tư Dạ Hành rùng mình:
- Nhưng ta chưa từng gặp ngươi thì lấy đâu ra ân oán? (đọc tại Qidian-VP.com)
Tư Dạ Hành tu luyện pháp môn chí cao của Tư Dạ thế gia. Thứ này đặc biệt đến mức có thể xem là tồn tại độc nhất vô nhị. Dù chỉ là pháp môn trung phẩm nhưng có thể sánh với thượng phẩm.
Giang Tự nhận được tin nhắn từ Lâm Mộ liền đến thẳng kho hàng nằm ở phía đông phủ thành chủ. Nơi đây là một nhà kho lớn nhưng lại trống rỗng, không gian tăm tối ẩm thấp được chiếu sáng bằng vài ngọn nến mờ ảo, thích hợp để t·ra t·ấn tinh thần t·ội p·hạm. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thật tàn nhẫn.
Người của Chu Bằng Viễn vừa mở cửa nhà kho, trông thấy một màn này liền không nhịn được cảm thán:
- Huynh đệ, lần đầu gặp mặt, ta là Giang Tự.
Cặp đôi Tử Cực Linh Lung Lô và Huyết Hoàng Triều Nhật Đan là tác phẩm đắc ý của hắn. Đẳng cấp thật là tứ phẩm lại làm giả đến bát phẩm, chênh lệch tròn bốn cấp độ lớn, thiên địa phản hồi linh năng cực kỳ phong phú. Suýt chút nữa giúp Tư Dạ Hành đột phá một đại cảnh giới.
Giang Tự nói xong cũng không quan tâm Tư Dạ Hành có nghe được hay không, thản nhiên đứng dậy phất tay rời đi.
Lâm Mộ tốt bụng đến mức để sẵn một chiếc ghế đặt đối diện với Tư Dạ Hành. Người kia có vẻ rất hiểu chuyện tra hỏi phạm nhân, Giang Tự đánh giá cao sự tận tâm này.
Dây trói là Khốn Linh Tác, có thể khóa chặt linh năng của người bị trói, đồng thời còn làm suy yếu lực lượng thể chất, thể tu đồng cấp bị nó trói cũng không thể dùng sức mạnh để thoát ra. Chú tạo sư như Tư Dạ Hành càng không cần nói, vẻ mặt tuyệt vọng của hắn đã thể hiện tất cả.
- Đừng sợ, ta cũng không định g·iết ngươi. Ân oán giữa chúng ta không thể nói hết qua một hai câu. Đường đời còn dài, chúng ta có thể từ từ tính toán. Hiện tại thu chút phúc lợi trước.
- Ngươi…ngươi từ đâu biết được…Không đúng, ngoài ta ra không có ai biết về sự tồn tại của chúng. Ta chưa từng tiết lộ với bất kỳ ai khác.
Vốn dĩ phần xử lý hậu kỳ cũng rất hoàn mỹ, tiền bồi thường sắp đến tay, không biết từ đâu nhảy ra một tên Giang Tự và một vị thất phẩm tôn giả. Không dừng lại ở đó, người trước mặt lại còn nói ra được danh tự của Thiên Cực Kiếm và Vô Hà Bảo Hạp. Hai thứ đó nằm trong bản vẽ thiết kế mới nhất của Tư Dạ Hành, chỉ mới lên kế hoạch và nghĩ danh tự, còn chưa biết bắt tay thực hiện từ đâu.
Tư Dạ Hành cảm nhận được rõ ràng cơ thể mình không xuất hiện v·ết t·hương nghiêm trọng nào, đây chắc chắn là một môn linh kỹ chuyên dùng để h·ành h·ạ người khác. Tên này đặc biệt học nó để đối phó với hắn sao? Tuyệt vọng là từ duy nhất có thể miêu tả tâm trạng của Tư Dạ Hành. Hắn rốt cuộc cũng hiểu ý nghĩa của cụm từ “sống không bằng c·hết”.
Từ lục phẩm đến thất phẩm là cả một rạch trời, Tư Dạ Hành lại muốn bước một lần liền qua, tham vọng khiến hắn lên kế hoạch chế tạo Thiên Cực Kiếm và Vô Hà Bảo Hạp. Chênh lệch sáu cấp, một bước liền qua.
- Đây chỉ là khởi đầu. Nếu ngươi biết những vụ l·ừa đ·ảo của mình sẽ hại c·hết bao nhiêu người, khiến cả một tông môn bị hủy diệt sẽ biết trận đòn này chẳng là gì cả. Tất nhiên những chuyện đó vẫn chưa xảy ra, ta cũng không trả thù thay người khác. Cứ xem đây là khoản thanh toán đầu tiên của người suýt bị ngươi hại c·hết đi.
Nếu vật phẩm đạt đến mức hoàn mỹ, Tư Dạ Hành sẽ chọn một thân phận giả để đi lừa gạt. Đầu tiên là tạo một thân phận thần bí, thông qua bán đầu giá hoặc vận tiêu để đưa hàng trong tay đi. Sau đó là đổi một thân phận khác trà trộn vào tổ chức đấu giá hoặc tiêu sư c·ướp lấy món hàng. Cuối cùng là đòi bồi thường.
Giang Tự vừa nói vừa xoa xoa nắm tay. Nụ cười “hiền lành” của hắn rơi vào mắt Tư Dạ Hành không khác gì ác ma đòi mạng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ngươi có nghe qua hai món bảo vật gọi là Thiên Cực Kiếm và Vô Hà Bảo Hạp hay chưa?
Tư Dạ Hành càng khó chịu Giang Tự càng vui vẻ. Cảm giác trả thù thật sự rất tuyệt, khó trách lại có câu “quân tử trả thù mười năm chưa muộn”. Tuy rằng ghi thù tận mười năm không có phong thái của bậc quân tử nhưng giây phút này hoàn toàn xứng đáng với sự chờ đợi đó.
Nửa giờ sau, Chu Bằng Viễn mang người đến nơi. Hắn vừa nhận được tin từ Giang Tự liền chạy thẳng đến. Đây là cỗ máy kiếm tiền trong tương lai, đương nhiên phải nghiêm túc đối đãi.
Giang Tự vẫn cười:
Chương 82: Ân Oán
Tiếp theo là một trận nắm đấm thân thiết hỏi thăm cơ thể, cùng với đó là âm thanh kêu gào như bị chọc tiết của Tư Dạ Hành. Thân là lục phẩm chú tạo sư, chút đau đớn xác thịt vốn không là gì. Nhưng không biết vì sao mỗi đấm Giang Tự đánh xuống đều có cảm giác như hàng ngàn mũi kim đâm sâu vào trong cơ thể, đau đớn vô cùng.
Tư Dạ Hành lại là thiên tài ngàn năm có một của Tư Dạ thế gia, đến mức gia tộc sẵn sàng bất chấp tất cả để bảo vệ hắn không bị xử trảm, chờ đợi một ngày quật khởi trả thù. Tiếc rằng bản tính Tư Dạ Hành nhát gan, có lòng nhưng không dám làm. Hắn thậm chí không dám nghĩ đến sẽ có một ngày mình dám đứng lên chống lại hoàng thất Vân Huyễn Quốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Không không không. Chuyện này không liên quan đến Khương gia, là ân oán cá nhân giữa chúng ta.
Giang Tự đánh sướng tay mới dừng lại. Cúi đầu nhìn Tư Dạ Hành với cơ thể vừa lớn thêm một vòng, nửa tỉnh nửa mê, hắn khẽ lắc đầu rồi ngồi xuống ngay bên cạnh:
Tư Dạ Hành kinh hãi:
Tư Dạ Hành cắn răng không trả lời. Tử Cực Linh Lung Lô và Huyết Hoàng Triều Nhật Đan không chỉ giúp tu vi đạt đến lục phẩm đỉnh phong mà còn khiến sự tự tin của hắn tăng vọt.
- Vẫn chưa bắt tay vào chế tạo sao? Ta cũng không biết là ai cho ngươi tự tin thiết kế bản vẽ hai món đồ tam phẩm ngụy trang thành cửu phẩm. Chênh lệch tròn sáu cấp độ, ngươi muốn lật trời sao?
Giang Tự có thể chỉ đích danh khiến Tư Dạ Hành có cảm giác suy nghĩ của mình bị đối phương đọc được. Khó mà diễn tả được sự kinh ngạc và sợ hãi của hắn lúc này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.