Lãng Nhân: Mỹ Nữ, Mời Tư Vấn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Ngươi Xong
- Đại tỷ, ta…
Khương Chân Thủy im bặt. Từ bé hắn đã học được cách đọc suy nghĩ của đại tỷ thông qua những thay đổi rất nhỏ trên gương mặt. Nàng đang tức giận, nói sai liền xong đời. Người hiền lành một khi bị chọc giận sẽ rất đáng sợ.
Giang Tự vẫn “hồn nhiên” không biết gì, thản nhiên đáp:
- Ta hiểu đạo lý “nhận tiền của người phải làm việc cho người”. Đây xem như dịch vụ hậu mãi đi.
Cả Khương Chân Thủy lẫn Khương Sơ Tình đều chưa từng nghe qua cụm từ “dịch vụ hậu mãi”. Có điều Khương Chân Thủy đã quen với cách dùng từ kỳ quái của Giang Tự, vẫn có thể lờ mờ đoán được ý nghĩa của nó.
Khương Sơ Tình nhàn nhạt hỏi tiếp:
- Ngươi đang giúp ta?
- Đương nhiên.
- Vậy phải cảm tạ rồi.
- Đừng khách sáo.
Khương Sơ Tình liếc nhìn Giang Tự một lần cuối sau đó lạnh lùng đứng dậy rời đi. Khương Chân Thủy bước đến sát bên hắn, thì thầm bằng giọng hơi run:
- Huynh đệ, ngươi xong rồi.
- ?
- Đại tỷ ta không quen thù vặt nhưng lại rất thù dai. Vốn dĩ chỉ cần khiêu khích rồi đuổi hai tên cao da c·h·ó kia đi, kết quả ngươi thành công chọc giận nàng. Chuyện này ta cũng không giúp được, ngươi tự cầu phúc đi.
Giang Tự ngơ ra:
- Không phải, là ngươi đẩy ta ra làm bình phong. Có ai làm dịch vụ hậu mãi nhiệt tình như ta sao? Ngươi đây là qua cầu rút ván.
- Vốn là diễn kịch đơn giản, ngươi lại nâng cấp thành phiên bản tình cảm lãng mạn. Ta sợ đại tỷ còn chưa ra tay, nhị tỷ và phụ thân đã không bỏ qua cho ngươi rồi.
Khương Chân Thủy nói đến đây liền tặc lưỡi cảm thán:
- Nhưng ta thật sự khâm phục ngươi. Cùng đại tỷ tự định chung thân, chậc, cả Khôn Sơn Thành chưa có kẻ nào đủ can đảm nói những lời này.
- Không phải ngươi nói Khương Sơ Tình rất hiền lành sao?
- Đó là khi nàng chưa bị chọc giận.
- …Ta quyết định hai vấn đề kia sẽ không miễn phí nữa.
Khương Chân Thủy vỗ vai hắn:
- Ngươi tự bạo thành toàn cho đại tỷ, chút tiền đó thì tính là gì. Người đâu, mang sáu đồng hoàng kim đến đây cho ta.
- …
Sáu đồng hoàng kim nhanh chóng được người hầu mang lên. Giang Tự chợt cảm thấy Khương Chân Thủy rất thuận mắt. Hắn thích nhất là giao lưu với những người hào phóng như vậy, chút chuyện vừa rồi chẳng đáng là gì.
Đuổi hết người hầu sang nơi khác, Khương Chân Thủy ngồi vào ghế chủ tọa, khách sáo thêm vài câu rồi đi thẳng vào vấn đề:
- Tiếp tục chuyện trước đó đi.
Giang Tự gật đầu. Tiền cũng đã đến tay, không có lý do gì để thoái thác thêm nữa. Con người hắn xem trọng chữ tín, có đạo đức nghề nghiệp, cả kỹ năng tư vấn lẫn dịch vụ hậu mãi đều rất chuyên nghiệp.
- Về Hư Linh Gia, trong lịch sử tổng cộng có ba người theo chức nghiệp này. Người đầu tiên là vào năm ngàn năm trước, khi tuổi già sức yếu tham ngộ đạo lý thiên địa lĩnh ngộ ra. Chỉ là pháp môn khởi nguồn còn chưa hoàn thành thọ nguyên đã cạn kiệt mà q·ua đ·ời.
- Người thứ hai là vào khoảng ba ngàn năm trước, may mắn tìm được bộ pháp môn không hoàn chỉnh kia, bị nó thu hút liền dốc hết tâm sức hoàn thiện. Cuối cùng vừa nhập môn chưa bao lâu, đạt đến nhị phẩm đã q·ua đ·ời.
- Ngươi thứ ba là vào hơn hai ngàn năm trước, hắn vốn là một học giả tìm được pháp môn Hư Linh Gia. Vì bản tính ham học hỏi nên dày công nghiên cứu, cuối cùng thành công cải tiến nó. Tiếc rằng lúc đó người này vẫn chưa có suy nghĩ đổi chức nghiệp, vẫn muốn làm một học giả, cố gắng tìm người có tư chất thích hợp truyền thụ pháp môn. Đi qua nửa đời người vẫn chưa có nhân tuyển nên mới tự mình kiêm chức. Hắn chỉ mất một năm để đạt đến ngũ phẩm Hư Linh Gia. Sau đó…
Khương Chân Thủy gấp:
- Sau đó thế nào?
- Sau đó hậu nhân không biết nên hỏa táng cùng di vật, kết quả pháp môn thất truyền cho đến tận ngày nay.
- …Ngươi đang đùa với ta sao?
Giang Tự lắc đầu:
- Ngươi cũng biết kiêm chức đi kèm với những điều kiện hà khắc. Nếu hai chức nghiệp có xung đột, linh năng bài xích lẫn nhau ngược lại sẽ dẫn đến nội thương, thọ nguyên suy giảm. Mà Hư Linh Gia…nó gần như bài xích toàn bộ các chức nghiệp khác, đoản thọ cũng không có gì lạ. Hậu nhân không biết cho rằng pháp môn sai lầm hại c·hết trưởng bối, vô cùng phản cảm. Niệm tình tâm huyết cả đời nên mới quyết định bồi táng cùng.
- Cho nên pháp môn tu luyện đã thất truyền vào hai ngàn năm trước?
- Đúng.
- Vậy ngươi còn nói cái búa! Giang Tự, ta trả tiền không phải để mua tức giận vào người.
Giang Tự hơi bất mãn:
- Nóng vội cái gì, ta cũng không nói là không có.
Hai mắt Khương Chân Thủy sáng lên:
- Ngươi biết?
- Tạm không nói chuyện này. Đợi ngươi hiểu về chức nghiệp Hư Linh Gia lại quyết định cũng chưa muộn.
- A, vậy tiếp tục đi.
Giang Tự gật đầu, tiếp tục giải đáp vấn đề:
- Khởi nguồn của Hư Linh Gia bắt nguồn từ nguyên lý vạn vật tương sinh tương khắc, mỗi loại linh năng đều có khắc chế lẫn nhau. Người khai sáng ra chức nghiệp này tin rằng có một loại linh năng gọi là Hư có thể vô hiệu hóa toàn bộ linh năng trong thiên địa.
- Để ta nói một cách dễ hiểu, Hư có thể vô hiệu hóa mọi loại linh năng nhưng ngược lại cũng sẽ bị chúng ảnh hưởng, triệt tiêu lẫn nhau. Hư Linh Gia chiến đấu sẽ dùng Hư tạo thành vùng không gian triệt tiêu linh năng gọi là Hư Vực, vô hiệu hóa mọi năng lực của đối thủ. Dựa vào binh khí quyền cước để thủ thắng. A, linh năng trên binh khí cũng sẽ bị áp chế, cho nên chủ yếu là xem chất liệu và trình độ chế tác.
Khương Chân Thủy hưng phấn hỏi:
- Nếu Hư Linh Gia thật sự lợi hại như vậy chẳng phải là vô địch rồi sao?
Giang Tự ném cho đối phương một cái nhìn khinh bỉ:
- Rốt cuộc ngươi có hiểu những gì ta vừa nói hay không? Hư là loại linh năng có thể vô hiệu đối thủ, đồng thời cũng sẽ tự triệt tiêu. Nếu đối thủ cấp độ cao hơn hoặc linh năng dồi dào hơn, thời gian tồn tại của vùng ảnh hưởng sẽ bị rút ngắn, thậm chí tan biến ngay lập tức.
- Bản thân Hư linh năng lại không có khả năng công kích, không tạo ra ưu thế rõ rệt nào. Vậy nên Hư Linh Gia cần phải kết hợp với các chức nghiệp thuộc nhóm võ giả mới mong phát huy được sức mạnh lớn nhất.
- Tuy Hư Vực vô hiệu hóa cả linh năng võ giả của chính người sử dụng nhưng nhóm chức nghiệp này vốn chú trọng rèn luyện thể chất và kỹ xảo vận dụng v·ũ k·hí. Trong một trận chiến không có linh năng sẽ tạo thành ưu thế không hề nhỏ.
Lần này Khương Chân Thủy thông minh đột xuất, lập tức nhìn ra vấn đề:
- Khoan đã, không phải trước đó ngươi nói Hư linh năng sẽ xung đột với mọi loại linh năng sao?
Giang Tự tán thưởng:
- Không tệ a, vấn đề chính là nằm ở đó. Đây mới thật sự là nguyên nhân khiến chức nghiệp này thất truyền. Nếu không cho dù có bị hỏa táng cũng không đến mức chẳng còn ai biết đến. Vậy nên Hư Linh Gia kết hợp với võ giả tuy mạnh nhưng đoản mệnh.
- Trong trường hợp hai cấp bậc tương đương, thọ nguyên sẽ tiêu hao nhanh gấp một trăm đến hai trăm lần. Nếu ngươi bắt tay vào tu luyện ngay từ bây giờ, khi hai chức nghiệp đạt đến nhất phẩm thì tiệc chúc mừng cũng chính là tiệc báo tang.
Khương Chân Thủy dùng hai tay ôm lấy trái tim, điệu bộ vô cùng khoa trương:
- Có phải ngươi đang trêu đùa ta đúng không?
- ???
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.